Sau Khi Bị Vứt Bỏ Nữ Phụ Trà Xanh Nổi Tiếng Nhờ Show Thực Tế


Diệp Nhàn Dương biết quy tắc ngầm trong giới giải trí, thật sự có một số người nổi tiếng dùng thủ đoạn không chính đáng để có được tài nguyên.

Tuy rằng Diệp Nhàn Dương cảm thấy đây là lựa chọn của cá nhân, thân thể của mình do bản thân làm chủ.

Nhưng nếu có người chú ý đến trên người cô, cô không ngại cho hắn một cú đá đoạn tử tuyệt tôn.

Ánh mắt của Hoàng tổng không ngừng đảo quanh ở trên cánh tay trắng nõn của Diệp Nhàn Dương, cầm lấy ly rượu nhẹ nhàng lay động ở giữa không trung.

Nếu đổi thành người khác thì hình ảnh này có thể coi như là cảnh đẹp ý vui, nhưng đặt ở trên người ông ta thì Diệp Nhàn Dương chỉ cảm thấy buồn nôn.

“Tôi đã sớm nghe nói qua tên của cô, không ngờ gặp mặt còn đẹp hơn trong lời đồn.” Hoàng tổng cố tình kéo dài âm cuối, giọng nói ghê tởm dính nhớp.

Người phụ nữ kia không biết khi nào đã đến bên cạnh bàn, đi đến phía sau Hoàng tổng, nhẹ nhàng đặt tay lên trên vai Hoàng tổng làm nũng gọi một tiếng: “Anh Hoàng.”

Diệp Nhàn Dương quả thật cảm thấy khiếp sợ.


Hai người bọn bọn đứng chung một chỗ, cô kêu ông ta một tiếng chú là đã là nể mặt ông ta rồi.

Những người khác có vẻ như đã nhìn thấy loại trường hợp này rất nhiều lần nên không hề ngạc nhiên và cũng không có phản ứng đặc biệt gì.

Hoàng tổng không phản ứng đến người phụ nữ phía sau, ánh mắt của ông nhìn thẳng về phía Diệp Nhàn Dương.

Nếu không phải ở đây có nhiều người, Đường Diệc còn đang ngồi ở bên cạnh, Diệp Nhàn Dương không cam đoan bản thân có thể trong một lúc xúc động móc đôi mắt của ông ta ra không?

“Anh Hoàng, anh đang nhìn cái gì vậy?”

Người phụ nữ như không hài lòng lực chú ý của Hoàng tổng ở trên người Diệp Nhàn Dương, cô ta cúi nửa người trên xuống,nửa người đều dựa vào trên vai của Hoàng tổng.

Nói xong còn ngẩng đầu trừng mắt nhìn Diệp Nhàn Dương một cái, giống như sợ Diệp Nhàn Đương cướp kim chủ của cô ta vậy.


Diệp Nhàn Dương cảm thấy rất ghê tởm, người phụ nữ thích ganh đua này không cần kéo theo cô, còn cả người đàn ông xấu như vậy nữa! Cô không muốn bị kéo xuống nước nên dứt khoát không để ý đến bọn họ, ánh mắt nhìn về phía Đường Diệc.

Thật sự nhìn qua rất nhiều thứ đồ xấu làm bẩn mắt, bây giờ cô nhìn Đường Diệc đã cảm thấy thuận mắt hơn rất nhiều.

“Đường tổng, anh kêu tôi lại đây có gì không?” Diệp Nhàn Dương hỏi, cô không muốn bị phạt đứng ở bên cạnh thế này.

Tuy rằng tính cách của Đường Diệc hơi thẳng thắn lại có chút không hiểu phong tình, nhưng tốt xấu gì hắn cũng là một người đàn ông chính trực.

Có lẽ nhận ra ý định của Hoàng tổng, hắn thản nhiên ngước mắt nhìn đối phương rồi nói: “Tôi kêu cô lại đây để chào hỏi với các ông chủ một tiếng.

Tuy nhiên từ trước đến nay cô cũng chẳng có đầu óc gì mấy, đừng gây phiền phức cho mọi người.

Cô quay về chỗ của mình đi.”

Diệp Nhàn Dương vội vàng gật đầu, quyết định không oán hận việc Đường Diệc nói cô không có đầu óc, “Tôi đi trước đây……”

“Aiz! Đường tổng nói gì vậy? Tôi và Diệp tiểu thư vừa gặp như đã quen, còn muốn nói thêm hai câu với cô ấy đó.” Hoàng tổng đẩy người phụ nữ ở phía sau ra, “Đường tổng không có ý kiến gì đúng không?”

Trước kia Đường Diệc nâng đỡ Diệp Nhàn Dương, tuy rằng có tư bản có ý định vươn bàn tay tội ác về phía Diệp Nhàn Dương nhưng dù sao thì cũng không hiểu rõ thái độ của Đường Diệc với Diệp Nhàn Dương cho nên cuối cùng tất cả đều từ bỏ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận