Sau Khi Bị Vứt Bỏ Nữ Phụ Trà Xanh Nổi Tiếng Nhờ Show Thực Tế


Fans trên Weibo có hai, ba trăm vạn.

Phỏng chừng không có nhiều fans hâm hộ tích cực nhưng tin nhắn riêng của cô lại vô cùng tích cực, tất cả đều là các fans hâm mộ nhà khác yêu cầu cô cút khỏi giới giải trí, trả lại sự thanh tịnh cho bọn họ.

Diệp Nhàn Dương lướt qua hàng loạt tin nhắn riêng, thở dài, sau đó bấm vào số dư thẻ ngân hàng.

23463200.66.

Được rồi, lấy chỗ tốt của người ta cũng phải gánh lấy tiếng xấu của họ.

Kiếp trước cô không biết giới giải trí sâu cạn như thế nào.

Đời này, cô phải bước lên bậc thang này, cũng không thể miệng ăn núi lở chứ? Huống chi, ngoại trừ cái này ra, cô cũng không có chuyện khác muốn làm.

“Đinh đinh ——”

Chuông cửa đột nhiên vang lên, Diệp Nhàn Dương mặc áo ngủ khủng long chạy ra mở cửa.

“Ai vậy?” Trong miệng Diệp Nhàn Dương ngậm kẹo que, mơ hồ hỏi.

Mở cửa, Tống Dực đứng đầu với vẻ mặt mệt mỏi sau đó một cô gái xuất hiện từ sau lưng cậu ta, phất tay với Diệp Nhàn Dương.

“Nhàn Dương, đã lâu không gặp.” Ôn Hiểu mặc váy ren dài, trang điểm đơn giản, mỉm cười nhẹ nhàng.

Diệp Nhàn Dương kinh ngạc nói: “Chị Ôn?”


Ôn Hiểu đưa túi đồ ngọt trong tay cho cô, cười nói: “Chị tình cờ gặp tiểu Dực ở công ty, nghe cậu ấy nói muốn đến nhà em nên cũng đi theo tới.

Chị không quấy rầy em chứ?”

Diệp Nhàn Dương lắc đầu, “Đương nhiên không có! Thật tốt quá.

Đúng lúc em chỉ có một mình rất nhàm chán, không biết có thể đi đâu chơi.”

Ôn Hiểu cũng nói: “Chị vừa trở về.

Ở trong nước ngoại trừ Đường Diệc và Tiểu Dực ra thì chị cũng không quen biết nhiều người.

Nếu em không ngại, về sau có thể tìm chị đi chơi.”

“Được ạ.”

Tống Dực bị làm lơ, bất đắc dĩ nói: “Hai vị có thể đi vào rồi lại nói hay không? Tôi còn có công việc nữa.”

Ôn Hiểu và Diệp Nhàn Dương nhìn nhau cười, nhường đường.

Đi vào phòng khách, Diệp Nhàn Dương để Tống Dực đi rót hai chén nước, bản thân thì kéo Ôn Hiểu thảo luận chiếc túi xách yêu thích.

“Em thích nhãn hiệu này sao?” Ôn Hiểu hỏi.

Diệp Nhàn Dương thở dài: “Em thích một loại nhãn hiệu khác, Lam Tinh, chị biết chứ? Nhưng do số lượng có hạn, hơn nữa còn đắt quá.


Cái này là em tìm để thay thế.”

Ôn Hiểu cười nói: “Nếu em thích, chị có thể tặng em mấy sản phẩm mùa mới.”

Diệp Nhàn Dương kinh ngạc nhìn về phía cô ấy, “Sản phẩm mới? Không phải còn chưa ra mắt sao.”

Tống Dực đặt chén nước ở trước mặt hai người, chỉ vào Ôn Hiểu, nói: “Cô không biết sao, Lam Tinh chính là nhãn hiệu chị Hiểu Hiểu sáng tạo ra.”

Diệp Nhàn Dương ngơ ngẩn nói: “Cái này tôi thật sự không biết.”

“Lam Tinh là nhãn hiệu luôn được các nghệ sĩ quốc tế nổi tiếng sử dụng.

Ở trong nước còn chưa có nhiều người nhận ra là mấy.”

Diệp Nhàn Dương gật đầu, “Hiểu Hiểu, chị thật lợi hại.”

Ôn Hiểu có chút ngượng ngùng, nói: “Đây vốn dĩ là việc kinh doanh trong nhà đang làm.”

Tống Dực ngồi ở trên ghế sô pha đối diện, nói: “Nói chuyện chính đi.”

“Ồ.”

“Show giải trí sẽ chính thức công bố sau một tuần nữa.

Công ty và tổ chương trình hy vọng đêm nay cô phát sóng trực tiếp để hâm nóng và xem phản ứng của khán giả.”

Tuy rằng nguyên thân không nổi tiếng lắm nhưng việc bị chế giễu, loại ra khỏi vòng tròn là điều bình thường, lượng truy cập cũng không hề nhỏ.

Tổ chương trình còn chưa chính thức thông báo, cũng chưa ký hợp đồng.

Nếu Diệp Nhàn Dương phát sóng trực tiếp mà hiệu quả không tốt hoặc là khán giả phản ứng kịch liệt.

Bọn họ có thể đổi người thay cô bất cứ lúc nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận