“Mà nhân vật thức tỉnh chắc chắn sẽ đem lại biến hóa khác biệt cho cốt truyện, cho dù chỉ là rất nhỏ cũng có thể mang đến hiệu ứng domino. Như vậy biến hóa cũng đã sinh ra khi hệ thống kéo tớ xuyên sách và thay thế La Nam Nam thật. Mẹ tớ nói tớ không giống với trước đây! Sau đó dẫn đến hiệu ứng cánh bướm liên tiếp mà thôi. Sự tình liên quan tới tớ nó cũng đừng hòng lôi tớ vào.”
La Nam Nam khoái trá cười to: “Cái hệ thống chó má kia tiếp thu cách nói này, nhưng vẫn còn đang tiêu hóa.”
Nghiêm Kỷ đứng ở cửa sững lại. Hệ thống? Cốt truyện gốc? Xuyên sách? Nghe nói tinh thần của La Nam Nam xuất hiện vấn đề là như thế này sao? Anh bình tĩnh tiếp tục nghe tiếp.
La Nam Nam vỗ vai Mộc Trạch Tê, nghiêm túc nói với cô: “Mộc Trạch Tê, lúc trước cậu lao ra trước xe để cứu La Nam Nam tớ mặc dù biết có thể sẽ bị đâm chết. Mà lúc lựa chọn bao che cho cậu, tớ đã nghĩ rằng cốt truyện cút con mẹ nó đi, tớ sẵn lòng gánh chịu hậu quả.
Hai đứa mình biết hậu quả nhưng vẫn kiên quyết làm không chút do dự. Cho tới bây giờ tình bạn của mình đều là có qua có lại, cậu lại tự đổ toàn bộ trách nhiệm lên bản thân cậu, vậy cậu xem tình bạn của hai đứa mình là cái gì? Cậu còn như vậy hai đứa mình trông giống như xa lạ lắm đấy!”
Mộc Trạch Tê lau nước mắt, gật đầu thật mạnh: “Gần đây cậu luôn hôn mê làm tớ vô cùng sợ hãi. Tớ luôn cho rằng cậu hôn mê là do giúp tớ vượt qua cốt truyện, khiến hệ thống tiêu hao quá nhiều năng lượng. Hôm nay tim của cậu còn ngừng đập nữa!”
Nói đến đây La Nam Nam có hơi ngượng ngùng, chỉ là ngủ một giấc mà tim ngừng đập khiến cả bệnh viện náo loạn một hồi. Bác sĩ trưởng khoa cũng thi thoảng đi kiểm tra giường của cô vì bị dọa.
Bởi vì linh hồn của La Nam Nam trói chặt với hệ thống nên khi cô cãi thắng, tất cả hệ thống sẽ tự khóa lại, lúc đó ngừng hoạt động giữa chừng khiến cho tim của La Nam Nam cũng ngừng đập theo một lúc. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Nhất thời Mộc Trạch Tê không còn lời gì để nói… Nam Nam đúng là dùng mạng sống để cãi nhau…
Từ lúc La Nam Nam xuyên qua cho tới nay, mệt nhọc tích tụ do bị hệ thống ‘Đọc mười nghìn cuốn sách’ áp bức phải vùi đầu đọc sách. Cô ấy còn làm đề và chơi game suốt đêm trong lúc nhập viện khiến thân thể kiệt sức. Cho nên mới ngủ vài ngày đến không biết trời đất là gì.
Cô ấy nửa chừng có tỉnh lại, ăn cơm xong rồi lại ngủ tiếp.
La Nam Nam chỉ vào một đống lớn đề thi thử từ ba năm đến năm năm trước trên giường bệnh, cười gian xảo: “Còn nữa, lúc trước hệ thống kéo tớ tới, chỉ nói phải duy trì hình tượng học bá của La Nam Nam, hình tượng sụp đổ mới bị trừ khử. Nhưng hệ thống ‘Đọc mười nghìn cuốn sách’ của tớ vẫn luôn hoàn thành, cho nên tớ kẹt bug rồi. Hiện tại hệ thống tựa như cái máy ngu ngốc, nó không cách nào phân rõ quan hệ phức tạp như vậy, giờ còn đang tê liệt ngủ say.”
Mộc Trạch Tê thở phào một hơi trong lòng, chỉ cần xác định La Nam Nam sẽ không bị xóa là tốt rồi.
Đúng rồi, sự thay đổi của Mộc Trạch Tê và La Nam Nam chính là ngày La Nam Nam gặp tai nạn xe. Nghiêm Kỷ cúi đầu châm một điếu thuốc lá nhưng không hút, đầu cúi xuống, cả khuôn mặt ẩn trong bóng tối…
La Nam Nam ăn no, mà mấy ngày nay cũng ngủ đủ rồi.
“Hiện tại chắc nhà họ Lâm đang xảy ra chuyện tranh đoạt tài sản. Đây chính là một chuyện lớn thời niên thiếu của nam chính nữ chính, cũng là thời gian tình cảm của bọn họ tiến triển.”
La Nam Nam vừa nói vừa lấy ra di động của mình, nhập vào ba bốn mật mã phức tạp bảo mật, lập tức xuất hiện một cuốn “Tiểu thuyết”. Đây là bản La Nam Nam ghi chép toàn bộ nội dung cốt truyện mà cô ấy nhớ, cơ hồ sắp hoàn thành tiểu thuyết.
La Nam Nam đọc vài lần, tấm tắc kỳ lạ: “Lần này trò khôi hài của nhà họ Lâm đúng là đủ loại cẩu huyết lại đặc sắc, chỉ vì cái dự án bí mật kia liên quan tới việc hợp tác của hai nhà. Thời gian của vụ này kéo dài vô cùng lâu, giống như là buộc Nghiêm Kỷ và Lâm Thi Vũ ở chung với nhau rồi tặng điểm kinh nghiệm tình cảm vậy.”
Mộc Trạch Tê yên lặng nghe, hướng đi của cốt truyện không thể thay đổi và tránh né. Đây cũng là con đường mà Nghiêm Kỷ và Lâm Thi Vũ phải đi nếu bọn họ là nam chính và nữ chính.
Từ lúc Lâm Thi Vũ bảo có chuyện muốn nói với Nghiêm Kỷ, Mộc Trạch Tê lập tức biết việc này đã thành. Nghiêm Kỷ là một người nói là làm, đêm nay chắc bọn họ sẽ xuất phát tới núi Hồng Hà - quê của Lâm Thi Vũ. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Mộc Trạch Tê yên tâm khi xác định mình đi đúng theo cốt truyện. Cô chỉ nói với La Nam Nam một chút cốt truyện, không nói nhiều lời về chuyện gây xích mích với Lâm Thi Vũ, càng không đề cập đến mình và Nghiêm Kỷ.
Mộc Trạch Tê nghĩ Nam Nam vẫn luôn che chở mình thì mình cũng nên che chở Nam Nam. Không nên vì cốt truyện mà lo lắng khiến tinh thần phiền muộn. Nam Nam cũng có cuộc sống của cô ấy.
Nam Nam và Mộc Trạch Tê đọc lại toàn bộ nội dung cốt truyện để nhìn rõ nguyên nhân và kết quả.
Cô ấy cũng nhắc nhở Mộc Trạch Tê rất nhiều lần là hiện giờ đám chó điên nhà họ Lâm kia đã động chân động tay thật. Bình thường nói chuyện kì quái với Lâm Thi Vũ vài lần là được, không nên can thiệp vào.
Việc của nữ chính cứ để cho nam chính và nam phụ làm. Mộc Trạch Tê chỉ cần nằm yên như cá phơi khô thẳng đến khi cốt truyện kết thúc.
Mộc Trạch Tê tất nhiên là nghe lời nhắc nhở của La Nam Nam.
La Nam Nam vừa lòng gật đầu và khóa lại “Tiểu thuyết” dưới tầng tầng lớp lớp mật mã. Không nhịn được cảm thán, ghen tị nói: “Quả nhiên là vai chính! Còn trẻ tuổi vậy mà đã làm nên sự nghiệp! Cùng là học sinh cấp ba sao mà sao khác biệt nhiều như vậy! Tớ xuyên sách không có sự nghiệp cũng coi như thôi đi, đã thế còn mỗi ngày nằm trong bệnh viện! Đúng là khiến đội quân xuyên sách mất mặt.”
Mộc Trạch Tê cười nói: “Hiện giờ không phải tất cả những gì cậu làm là để đi chu du khắp thế giới khi cốt truyện kết thúc hay sao?”
La Nam Nam ôm vai Mộc Trạch Tê sợ cô đau lòng: “Cũng đúng. Cậu là nữ phụ cũng không cần phải thảm như vậy nữa. Tình cảm của Nghiêm Kỷ và Lâm Thi Vũ để cho bọn họ tự xử thôi.”
Mộc Trạch Tê có tiếc nuối nhưng sẽ không khổ sở. Chuyện của mình và Nghiêm Kỷ rất nhanh sẽ bị cuốn đi theo cốt truyện, sẽ trở lại cốt truyện chính.
Điếu thuốc cháy đến chỗ ngón tay Nghiêm Kỷ kẹp, gây ra vết bỏng nhỏ. Lúc này Nghiêm Kỷ mới lấy lại tinh thần.
Anh không đổi điếu thuốc mới mà giơ tay ngậm đuôi thuốc vào miệng, hút một hơi cuối cùng thật sâu. Sương khói từ từ nhả ra phảng phất trên khuôn mặt anh, không ai biết anh đang nghĩ gì, chỉ thấy được đường nét khuôn mặt sắc bén kia. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Mùi thuốc lá dần tràn vào trong phòng khiến Mộc Trạch Tê mở cửa ra nhìn vì nghĩ có người hút thuốc trên ban công. Nhưng mở cửa ra lại không thấy bóng người mà chỉ thấy một đuôi điếu thuốc bị ném xuống đất, giống như vừa mới tắt…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...