[Hôm nay tôi có việc, không thể chú ý an toàn cho cậu.
Bác Trần sẽ đón cậu ở cổng phía Đông trường.
Yên tâm, không phải chiếc xe tôi thường đi.
Biển số là ZXXXXX.
Nếu không muốn thì tôi sẽ lấy cớ thành tích cậu tụt dốc nên giúp cậu học bù để tới nhà dì, tôi tin là chắc dì Vạn Dung sẽ hoan nghênh tôi lắm.]Mộc Trạch Tê như lọt giữa sương mù, hôm nay có chuyện gì sao, cái gì mà không thể chú ý an toàn cho cô? Rồi lại nhìn mấy câu phía sau, lập tức bị kèm chặt, rất có phong cách của Nghiêm Kỷ…Mộc Trạch Tê…Nếu Nghiêm Kỷ đến nhà mình, e rằng mẹ sẽ mang cả thịt rồng ra cho Nghiêm Kỷ.
Còn mình sẽ lại gần Nghiêm Kỷ sao, không được!Mộc Trạch Tê chỉ có thể đi đến cửa Đông.Lúc Mộc Trạch Tê đi dọc trên đường tìm xe thì thấy có mấy tên thô lỗ, tên dẫn đầu huýt sáo thật to, khạc nhổ một cái, lớn tiếng nói: “Alo! Nana à! Bảo anh em bọn tôi đi dọa một cô nhóc không hay lắm đâu!”Giọng nói chói tai của Lưu Tâm Ấu vang lên từ đầu dây bên kia: “Tôi mà có chim thì còn cần mấy người nữa à?! Tôi đã nghe ngóng rồi, gần đây cậu ta hay đến “quán net Tư Học” trên Phố Đông, bọn tôi đi chặn đường cậu ta trước, mấy người mau đến đi.
Nghiêm Kỷ đó không ở đây, tôi muốn xé nát con ả Lâm Thi Vũ buồn nôn này!”“Được rồi! Được rồi! Bọn tôi đến Phố Đông đây!” Mấy tên con trai nhìn nhau một cái, nở nụ cười hèn hạ.Mộc Trạch Tê bị tiếng cười chói tai này làm lòng lạnh buốt.Khi nãy cô thấy Lâm Thi Vũ quả thật đã đi về phía Phố Đông.
Lưu Tâm Ấu luôn không thích Lâm Thi Vũ, năm lần bảy lượt gây chuyện, bây giờ tìm mấy tên lưu manh xã hội đen, thật không biết định làm gì Lâm Thi Vũ.Phía Đông trường trung học phổ thông Hoa Thịnh có một khu chung cư cũ, còn có một con đường cũ tên là Phố Đông.Dù trường trung học phổ thông Hoa Thịnh quản lý nghiêm ngặt, nhưng nơi có người luôn có “giang hồ”, bình thường giữa học sinh với nhau cũng sẽ vì một số va chạm nhỏ mà ghi thù, lúc cuối tuần được nghỉ chính là lúc đám học sinh “giải quyết ân oán”.Tất cả đều hẹn ở Phố Đông cũ kỹ để đánh nhau, ẩu đả, dù chưa đến mức vàng thau lẫn lộn nhưng cũng dần dần trở thành nơi tốt xấu lẫn lộn, cực kỳ hỗn loạn.Mộc Trạch Tê không nghĩ đến Lâm Thi Vũ có phải là nữ chính hay không, liệu có thể chuyển nguy thành an được không, cùng là con gái nên không dám đánh cược những chuyện như thế này, rất có thể sẽ gặp tai vạ bất ngờ.Mộc Trạch Tê ước chừng thời gian rồi vắt chân lên cổ mà chạy, hy vọng sẽ bắt kịp Lâm Thi Vũ và chặn cô ấy lại.Còn La Nam Nam nằm trên lưng Trần Triết đang vội vàng chạy đến, hào hứng vừa mở miệng định nói mà không kịp gọi cô, sau đó không còn thấy bóng dáng Mộc Trạch Tê đâu.Trần Triết ngạc nhiên kêu lên: “Đệt! Bình thường Mộc Trạch Tê mảnh mai, sao lại chạy như tên bắn thế!”La Nam Nam… không hổ là Mộc Trạch Tê cứu mình trước kia.La Nam Nam vỗ vai Trần Triết như vỗ ngựa: “Đuổi theo đi! Mau đuổi theo!” La Nam Nam lén chạy ra ngoài là vì một tình tiết quan trọng!Trước đó Mộc Trạch Tê đã đến “quán net Tư Học” Phố Đông mấy lần nên biết đường, cô chạy xuyên qua một con ngõ cũ.Lúc chạy ngang qua con ngõ yên tĩnh mát mẻ, Mộc Trạch Tê nhìn thấy một người đứng đầu ngõ.
Anh đứng dựa vào tường, nửa thân trên bị bóng tối trong ngõ che khuất, chỉ nhìn thấy đôi chân thon dài, đầu gối hơi cong, dáng vẻ tùy ý, dường như đang nói chuyện với ai đó.Ngón tay dài kẹp điếu thuốc, bàn tay trắng nõn nổi gân xanh, ngón tay dài tiện tay gảy thuốc lộ ra đốm lửa đỏ tươi.Mộc Trạch Tê cảm thấy bàn tay đó rất quen, nhưng không có thời gian nhìn rõ đã chạy đi.Nghiêm Kỷ ngừng lại hút một hơi, nhìn tin nhắn bác Trần gửi đến: [Cậu chủ, không thấy cô Mộc.]Anh vừa nhíu mày đã thấy một bóng hình màu trắng vụt qua như gió.
Hình như đó là…Mộc Trạch Tê nhìn thấy Lâm Thi Vũ vào “quán net Tư Học” từ phía xa, cô vội chạy đến kéo Lâm Thi Vũ lại.
Lâm Thi Vũ bị kéo xuống đất, vẻ mặt không hiểu gì: “Cậu làm sao thế hả Mộc Trạch Tê?”Khuôn mặt nhỏ của Mộc Trạch Tê đỏ bừng vì thiếu oxy, đầu óc không nghĩ kịp từ để diễn tả, trong đầu như trúng tà chú, hiện lên rất nhiều cảnh trong phim chống Nhật mà ông bà nội thường hay xem.Mộc Trạch Tê sốt ruột đến bứt rứt, thốt ra: “Lâm Thi Vũ, mau đi với tớ! Đằng trước có kẻ địch muốn mai phục chôn sống cậu!”Lâm Thi Vũ: “???”Đám người Nghiêm Kỷ đi theo sau Mộc Trạch Tê?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...