Khi hoa hồng nở rộ, một buổi tụ họp để thưởng thức hoa hồng được tổ chức trong khu vườn của nhà họ Lý, mời các cô chủ, bà chủ của các gia đình giàu có đến thăm quan.Bức tường hoa hồng đầy trong khu vườn đẹp đến ngỡ ngàng; rượu sâm panh, món tráng miệng ngon lành cùng khách khứa qua lại.“Này? Anh có nhìn thấy người phụ nữ đó không? Đứa trẻ cô ta đang bế có đúng là cháu trai trưởng của nhà họ Nghiêm không? Nghiêm Kỷ đó thực sự sắp kết hôn rồi à?” Một cô chủ con nhà giàu A hỏi.Cô chủ con nhà giàu B nói: “Thực sự là Mộc Trạch Tê! Từ khi tốt nghiệp cấp ba đã không còn gặp cô ta nữa, cô ta đã thật sự bám được vào danh gia vọng tộc nhà họ Nghiêm rồi?”“Không phải chứ?! Không phải người ta đồn Nghiêm Kỷ và Lâm Thi Vũ mới là một đôi sao? Hai người bọn họ thường cùng nhau làm việc mà!” Cô chủ con nhà giàu A kinh ngạc nói.Vài quý cô giàu có tề tựu lại với nhau, nhìn một cô gái trẻ ở phía xa, phong thái đoan trang và dung mạo xuất chúng, đang đứng bên cạnh Phương Dung Hoa, bà chủ nhà họ Nghiêm mà thì thầm bàn luận.Nhà họ Nghiêm là một nhà dòng dõi tri thức có quyền thế hơn người, nhà họ Nghiêm từ sớm đã gia nhập quân đội, còn tham gia bảo vệ an ninh quốc gia, là một đại công thần.
Gia phong, cách hành xử nghiêm khắc, sau này bố của Nghiêm Kỷ vào giới kinh doanh mới dần được thiên hạ để mắt tới.Nghiêm Kỷ không chỉ có gia cảnh tốt mà còn có ngoại hình đẹp, tính tình điềm đạm.
Khi còn là học sinh, anh luôn là phong cảnh đẹp đẽ và nổi bật nhất trường, thành tích xuất sắc, tính cách ôn hoà, bất kể là bạn học và thầy cô đều đánh giá anh rất cao.Một Nghiêm Kỷ xuất sắc và đẹp trai như vậy lại muốn kết hôn với Mộc Trạch Tê khét tiếng là giả tạo và trà xanh?!“Hứ! Một kẻ thứ ba thăng hạng thành công.” Lý Vi mang theo vẻ khinh thường, chua ngoa nói.Sau khi nghe lời này, những quý cô giàu có nhanh chóng kéo Lý Vi, nhỏ giọng hỏi: “Lý Vi, cô biết sự thật sao? Mau nói đi! Nhanh lên!”“Lúc còn ở trường trung học tôi học cùng lớp với Mộc Trạch Tê.
Cô ta xuất thân từ một gia đình nhỏ, nhưng lại luôn được đối xử như cô chủ.
Thành tích tốt, vẻ ngoài cũng ổn, luôn mang dáng vẻ thuần khiết, xinh xắn, được học múa và luyện nhạc cụ, còn biết dịu dàng chăm sóc.
Nghe nói mẹ cô ta bồi dưỡng cô ta như một công chúa vì muốn bám víu vào gia đình giàu có! Làm người thứ ba của người khác!”Những cô chủ con gia đình giàu có này đều nhốn nháo, bố của bọn họ ở bên ngoài ít nhiều cũng có một vài người, nên ngay lập tức đương nhiên cũng khinh thường và chán ghét một người phụ nữ như vậy.Không khỏi quay đầu lại nhìn Mộc Trạch Tê, xem rốt cuộc cô có bản lĩnh thế nào mà cuối cùng có thể được gả vào nhà họ Nghiêm.
Chỉ thấy một người phụ nữ xinh đẹp mặc một chiếc váy dáng dài, thẳng màu đen với cổ chữ V đơn giản, hoàn toàn tôn lên được dáng người mảnh mai và những đường cong uyển chuyển của cô.
Khuôn mặt thanh tú nhã nhặn, dáng vẻ và nhất cử nhất động đều điềm tĩnh và thanh tao.Nếu không biết còn thực sự nghĩ cô là một cô chủ nhà giàu đoan trang và cao quý, nào trông giống như một hồ ly tinh chuyên đi dụ dỗ người khác.“Kể từ khi tốt nghiệp cấp ba thì đã không còn tin tức gì về cô ta nữa.
Tôi nghe nói trước đây ngay cả khi không danh không phận cô ta đã luôn dây dưa với Nghiêm Kỷ, còn sống với nhau trước khi kết hôn! Nghiêm Kỷ chỉ có thể bao nuôi cô ta ở bên ngoài.
Sau này Mộc Trạch Tê đó tính kế, cái bụng cũng rất biết tranh giành, dựa vào việc sinh ra đứa cháu cho nhà họ Nghiêm mà cuối cùng cũng đã được vào nhà cũ của nhà họ Nghiêm.” Lý Vi đã sắp ganh tỵ đến mức không chịu nổi rồi, nếu như ngay từ đầu cô ta mặt dày một chút, có phải người gả cho Nghiêm Kỷ đã là cô ta rồi không.Cô chủ con nhà giàu A giễu cợt nói: “Không biết sau này có danh phận hay không nữa.” Đa số nhà giàu chỉ cho sinh con cái, chứ không cho có danh phận.Lý Vi cười đáp: “Nhưng mà Mộc Trạch Tê này cũng có thể xem là khá khiêm tốn.
Cho dù là trước đây đi theo Nghiêm Kỷ, hay là sau khi vào nhà cũ của nhà họ Nghiêm, cô ta cũng chưa từng ra ngoài, cũng không hề rêu rao um xùm.”“Có lẽ Nghiêm Kỷ chê cô ta làm mất mặt.
Nếu không cũng đã không đợi đến khi đứa trẻ được sinh ra và không thể che giấu được nữa mới cho cô ta ra ngoài.
Cô ta thực sự có bản lĩnh đấy, dựa vào vẻ ngoài đẹp đẽ của mình mà đeo bám được vào nhà họ Nghiêm.”Những ánh mắt dò xét của các cô chủ nhà giàu hận chỉ mong sao có thể đâm thủng vài lỗ trên người Mộc Trạch Tê.Sau khi Mộc Trạch Tê xin phép Phương Dung Hoa đi nghỉ, đột nhiên đi về phía Lý Vi, nở một nụ cười hào phóng: “Bạn học Lý Vi.
Đã lâu không gặp.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...