Sau Khi Bị Toàn Tông Môn Nghe Thấy Tiếng Lòng Nhân Thiết Của Ta Sụp Đổ Rồi
Sau đó sẽ dẫn đến một loạt phản ứng lố lăng của nữ chính đầu óc mê muội, đây là bước đầu tiên khiến Hòa Kiếm lạnh nhạt với nữ chính.
Nghe được tiếng lòng của nàng, các đệ tử nhíu mày, vô cùng tiếc nuối cho Hòa Kiếm.
Chưởng môn đi đòi lại công lý cho Đại sư tỷ mà Đại sư tỷ vẫn nhớ nhung Tề Thiên, còn cảm thấy không có ích gì, nếu là họ thì sau này sẽ không muốn quan tâm đến đệ tử này nữa.
Lúc này nhóm đệ tử này vẫn chưa nhận ra điều bất thường, chỉ nghĩ rằng là Nam Hi tự nói chuyện với mình không kiểm soát được âm lượng nên họ mới nghe thấy.
Chỉ có Liên Thiên Tinh nhận ra điều bất thường, khuôn mặt chưa hết nét trẻ con của hắn trở nên nghiêm túc, nhìn chằm chằm về phía Nam Hi.
Sư tỷ hận Tề Thiên như vậy, chắc chắn không phải không muốn sư tôn giúp tỷ ấy đòi lại công lý.
Chắc chắn là còn có lý do khác.
[Chỉ với bản tính đê hèn của Tề Thiên thì dù bắt hắn xin lỗi cũng sẽ không thay đổi thái độ của hắn đối với ta, không chừng lúc xin lỗi còn muốn tìm cách chọc tức ta ấy chứ.
]
Các đệ tử: [?]
Dường như câu này không phải lời mà Nam Hi sư tỷ sẽ nói.
Bọn họ chưa chắc chắn lắm, bèn nghe thêm chút nữa.
[Khoan đã! Ta nhớ đoạn này, hình như trước tiên là sư tôn kéo Tề Thiên đang làm màu trước mặt đệ tử Ngự Hư Tông ra, tựa như ném một đống phân xuống đất trước mặt bao người, khiến Tề Thiên thương thêm, bị sỉ nhục nặng nề, rồi mới bắt họ xin lỗi!]
Đôi mắt Nam Hi đột nhiên sáng lên: [Chà! Thật sự quá sướng! Sao không thể phát trực tiếp cho ta xem?]
Các đệ tử: [!!!]
Thật sao? Họ cũng muốn xem!
Không đúng lắm.
Chưa nói đến những từ ngữ ghê tởm này, và việc tại sao sư tỷ lại biết chi tiết này, phản ứng như muốn báo thù rửa hận này là sao?
Nam Hi chìm trong suy nghĩ của mình, đột nhiên nhận thấy ánh mắt các đệ tử phía bên kia nhìn về phía mình.
Nàng ngơ ngác một lúc, chợt nhận ra thời gian nghỉ ngơi đã hết, liền chậm rãi đứng dậy.
Nàng chỉnh đốn tâm trạng, đến trước hàng ngũ các đệ tử, điều chỉnh lại vẻ mặt.
"Xếp hàng.
"
Giọng nói chứa linh lực vừa phát ra, các đệ tử đang ngồi hoặc đứng lơ đãng đều lập tức đứng thẳng, tất cả đều mang biểu cảm nghiêm túc, nắm lấy chuôi kiếm, ánh mắt kiên quyết.
Hàng ngũ ngay ngắn, không một ai lơ là, đây chính là phong thái của một đại tông môn, dù trong giới tu chân không có những bài kiểm tra nghiêm ngặt về đội hình thì cũng không tìm ra lỗi nào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...