Sau Khi Bị Học Thần Phát Hiện Yêu Thầm H


Vừa đi ngang qua dãy tủ kim loại đầu tiên, cô chợt nhìn thấy Trì Tư Việt mặc một chiếc áo phông màu đen, cầm trên tay một chiếc áo sơ mi cùng màu.

Mái tóc ngắn gọn gàng khiến vóc dáng cao lớn của cậu càng thêm bắt mắt.

Thời điểm lướt qua cậu, tim Thù Đồng đột nhiên đập nhanh thình thịch khi ngửi thấy mùi hương quen thuộc trên người cậu.

Trì Tư Việt vẫn duy trì dáng vẻ như lúc vào cửa, thẳng tắp đứng đó với vẻ mặt điềm tĩnh.

Nhưng khóe môi hơi nhếch lên của cậu đã tiết lộ hoàn toàn một sự thật rằng cậu đã nhìn thấy Thù Đồng.

Thù Đồng ngoan ngoãn đứng trước bàn làm việc của Phương Lâm, trong lòng vừa lo lắng có phải kết quả kỳ thi hàng tháng không khả quan hay không, thế nên mới bị giáo viên gọi đến nói chuyện, vừa bởi vì Trì Tư Việt đang đứng cách đó không xa, khiến lòng bàn tay cô căng thẳng đổ mồ lạnh.


Phương Lâm thấy cô bé nhút nhát đột nhiên bị gọi tới đây, đôi mắt to xinh đẹp hiện lên vẻ lo lắng, không khỏi khẽ cười một tiếng, giơ tay kéo cổ tay cô bé lại gần, sau đó lấy ra bài thi được nhận xét đáng khen, giải thích nói: “Thù Đồng, cô không phải gọi em đến văn phòng để nhắc nhở, ngược lại, thành tích của em trong kỳ thi tháng này tiến bộ rất nhiều, đặc biệt là môn Tiếng Anh, em đứng đầu lớp.

”Thù Đồng mở to hai mắt, không dám tin vào những gì cô giáo nói.

Phương Lâm chỉ vào bài thi với số điểm gần như tuyệt đối, khen ngợi: “Thù Đồng, cô có thể thấy được em đã cố gắng rất nhiều trong việc học Tiếng Anh và Ngữ Văn.

Cô có nghe cô giáo Hạ bảo rằng điểm Ngữ Văn của em cũng vượt qua điểm cao nhất của lớp chuyên văn.

Cô gọi em tới đây là để thông báo và khích lệ em tiếp tục duy trì thái độ học tập như vậy, có điều…”Phương Lâm thay đổi đề tài, chuyển chủ đề sang môn Vật lý mà Thù Đồng không giỏi lắm.

Thù Đồng nghe vậy, có chút ngại ngùng mím môi.


Trong lòng cô biết rõ mình có khuyết điểm về môn Vật lý, thế nên cô cẩn thận lắng nghe Phương Lâm nói chuyện, thỉnh thoảng gật đầu, nhỏ giọng nói rằng cô nhất định sẽ chăm chỉ học các môn tự nhiên hơn.

Hai cô trò cứ trò chuyện qua lại như vậy, bỗng nhiên có một bóng đen bao phủ lấy họ.

“Cô Phương, phiền cô cho em mượn cây bút với ạ.

”Giọng nói của Trì Tư Việt rất trầm và từ tính, cứ như vậy nhẹ nhàng rơi vào tai Thù Đồng.

Phương Lâm cũng không để ý lắm, gật gật đầu, thuận miệng đáp: “Em cứ lấy đi.

”, sau đó tiếp tục nhìn bảng xếp hạng trong tay, nói ra các đề xuất học tập với Thù Đồng.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận