Lúc sau Cố Giai Mính mở điện thoại lên, mới biết được đã xảy ra chuyện gì, "Hơn nửa đêm gọi điện thoại cho tôi, tôi còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện lớn gì!" Cố Giai Mính ngáp một cái, siêu tự tin nói: "Chờ đi, tôi sẽ xử lý."
Trịnh Học Thiệu vừa định nói nhà ai năm sáu giờ còn nửa đêm hả! cậu có thể xử lý cái gì!
Cố Giai Mính trực tiếp ngắt điện thoại, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang đăng một Weibo làm cả Trịnh Học Thiệu và fans đều hộc máu.
Vẫn là không khí trong núi tốt V: Cái đứa tránh ở chỗ tối không biết nghẹn cục rắm lắm, tôi yêu đương tôi cũng không biết làm sao đằng ấy biết được đấy? Tới giao lưu tí kinh nghiệm nào, xem ông trời có buff thêm cho đằng ấy hay không? Bạch Vũ là một đứa bé mới vừa cai sữa, kẻ xuống tay với cậu ấy sợ là có sở thích luyến đồng quá?
Vừa đăng Weibo này lên, tập thể fan dưới Weibo Cố Giai Mính vốn nháo nhào bỗng an tĩnh mười giây.
Sau đó, bùng nổ!
Má ơi tôi vừa nhìn thấy gì thế! Đây là làm sáng tỏ hả! Là bản nhân anh Trà đúng không?
Phương thức trực tiếp khịa đối phương tuyệt đối là Trà Trà không thể nghi ngờ! Trà Trà của mị là người có cá tính, khịa người khác cũng không yếu ớt làm ra vẻ!
Không yêu sao không nói sớm, cũng sắp bị anh hù chết!
Người nào đó chính là nghe thấy gió chiều nào xuôi chiều đó, không đợi anh Trà nói chuyện đã đi quậy người mới rồi, các người từng suy xét cảm thụ của người mới chưa?
Nhóc con còn hôi sữa? Bạch Vũ? Ha ha ha so sánh cực kỳ sinh động của anh Trà nhà chúng ta lại đánh dấu thêm một cột mốc lịch sử đầy ý nghĩa, về sau trừ bỏ em trai quốc dân, con con quốc dân, còn có nhóc hôi sữa quốc dân!
Các cô không ngửi thấy mùi âm mưu à? Đây là hãm hại có dự mưu!
Cố Giai Mính vừa đăng Weibo, Trịnh Học Thiệu cũng bùng nổ, trước khi đăng có thể thương lượng với anh một chút không?!
Hắn nhanh chóng sắp xếp quan hệ xã hội, vì thế mọi người trên mạng sôi nổi suy đoán, người muốn hãm hại Bạch Vũ là ai, là nhằm vào Cố Giai Mính hay là nhằm vào Bạch Vũ? Mặt ngoài nhìn thì, người này đang muốn lợi dụng fans Cố Giai Mính giết chết Bạch Vũ, nhưng Bạch Vũ chỉ là một người mới, có thể đắc tội ai? Như vậy gãy bàn tính thử, phạm vi bỗng thu nhỏ rất nhiều.
Đương nhiên, cũng có người phân tích, người này đang nhằm vào Cố Giai Mính, nghe nói quan hệ trong đoàn phim cũng không tốt như bề ngoài, đặc biệt là diễn viên nào đó diễn rất lâu cũng xem như diễn viên kỳ cựu, hồi trước Cố Giai Mính gặp hắn phải khom lưng chào hỏi, nhưng hắn ta chẳng hoà nhã gì.
Lửa đạn cũng không biết làm sao lại tràn đến bên Đặng Hưng, fans cũng không có xé ngay ánh sáng, bất quá thảo luận ở vài nhóm fans và diễn đàn Tieba thôi, Đặng Hưng vô tội nằm cũng trúng đạn tức giận ném điện thoại: Nói hươu nói vượn! Chỉ kẻ ngu ngốc có thủ đoạn bỉ ổi mới tưởng dựa vào tai tiếng này có thể đẩy ngã Cố Giai Mính! Bộ hắn bị ngu à? Hắn không hề nhá!
Ngay sau đó Vương đạo cũng đăng Weibo: Nếu đứa có đầu óc như Bạch Vũ có thể chèo kéo lăng xê, thì gà mái cũng có thể bay lên trời cao.
Chúng fans: "......"
Đây là có bao nhiêu khinh thường chỉ số thông minh của Bạch Vũ hả!
Vậy cũng biến tướng chứng minh, Bạch Vũ không có tâm cơ lợi dụng Cố Giai Mính để lăng xê.
Ngay lúc này, một bình luận nhanh chóng bị người đẩy lên: "Bạch Vũ không có lăng xê không có nghĩa Cố Giai Mính không yêu, anh ta dám mình vẫn độc thân à?" Bình luận nhanh chóng Được người đẩy lên đầu, ngón tay Trịnh Học Thiệu dừng lại ở bình luận này, nói với nhân viên quan hệ xã hội: "Tra! Khẳng định có ai đó mua thuỷ quân, điệu bộ này quá rõ ràng!"
Lúc này, giám đốc phòng quan hệ xã hôi của Hồng Sâm điện ảnh cũng điện thoại tới, "Lão Trịnh, phòng làm việc bên tôi đã điều tra ra, tên là Giải Trí Bánh Quai Chèo Đậu, chỉ cần đưa tiền ai cũng dám hắc, đoàn luật sư của công ty đã chuẩn bị khởi tố, ngươi bên kia phát thông cáo làm sáng tỏ là ok.".
Đam Mỹ Sắc
Trịnh Học Thiệu cười khẽ một tiếng, động tác của Mặc tổng lại nhanh như vậy, vừa nhanh vừa tàn nhẫn, đây là điển hình của hộ thê đại ma vương ha.
————
Cố Giai Mính và Mặc Trạch Dương cùng nhau rửa mặt đánh răng, một lớn một nhỏ cơ hồ đồng bộ động tác, Mặc tổng đứng ở cửa, thực nghiêm túc nhìn hai ba con, đáy mắt càng ngày càng dịu dàng, hắn làm bộ mới vừa biết chuyện này, ôn hòa hỏi: "Cần anh hỗ trợ không?"
"Hử?" Cố Giai Mính thông qua gương nhìn người phía sau, gấp cái gì?
Mặc tổng nhắc nhở nói: "Chuyện trên mạng ấy."
Cố Giai Mính lộc cộc lộc cộc súc miệng, phun nước trong miệng ra, Mặc Trạch Dương đứng trên băng ghế nhỏ cũng làm động tác lộc cộc lộc cộc phun sau đó quay đầu theo Cố Giai Mính, nháy mắt với Mặc tổng: Đừng quên nói với ba chuyện công viên trò chơi!
Tiếp thu được tín hiệu của con trai, Mặc tổng bừng tỉnh đại ngộ ho khan một tiếng, làm bộ đột nhiên phản ứng lại, đối Cố Giai Mính nghiêm túc đề nghị: "Anh sẽ tìm ra kẻ đứng sau màn ngay thôi, hắn ở sau lưng tính kế em, em cũng cảm thấy rất khó chịu nhỉ."
Cố Giai Mính hừ hừ, đương nhiên khó chịu! Bất quá cậu sẽ không thiếu nhân tình của đối phương nữa.
Khóe miệng Mặc tổng hơi câu, khí định thần nhàn nói: "Đương nhiên, em phải đáp ứng anh một điều kiện."
"Hử?" Cố Giai Mính cảm thấy hứng thú chớp chớp mắt, có điều kiện sẽ không sợ thiếu nhân tình, "Điều kiện gì, anh nói."
Mặc Uẩn Tề thương lượng với cậu, "Chờ khi em nghỉ, chúng ta cùng đi công viên trò chơi, tới Hoa Quốc lâu như vậy, anh cũng chưa đi ra ngoài chơi."
Cố Giai Mính vừa lau mặt vừa do dự, nhìn ánh mắt nghiêm túc của Mặc Uẩn Tề, cậu rốt cuộc gật đầu, "Được, chờ tôi bận bịu xong mấy ngày nữa."
Bàn tính nhỏ trong lòng Cố tiểu yêu đánh bạch bạch, sau khi ra ngoài cậu sẽ chiếm quyền chủ đạo, người ngoài như Mặc Uẩn Tề, khẳng định không quen thuộc Hoa Quốc, đến lúc đó cậu sẽ mang đối phương mua này mua nọ, tặng lễ vật, biến thành biện pháp trả nợ!
Đúng, trả nợ!
Cố tiểu yêu không hề biết mình bị gài bẫy, yên lặng vỗ tay khen hay bản thân!
Mặc Trạch Dương ở phía sau Cố Giai Mính, giơ ngón cái múp míp với cha ruột: Con phải lau mắt nhìn lại cha rồi, cha ngoại lai!
Buổi sáng Cố Giai Mính như cũ đến đoàn phim báo tin, khiến người ta thấy kỳ quái chính là: Bạch Vũ không có tới!
Vương đạo nói trời chưa sáng Bạch Vũ đã xin nghỉ, nói là có chút việc muốn xử lý, lát sẽ đến sau.
Cố Giai Mính tấm tắc vài tiếng, tâm nói quả nhiên vẫn là người mới, chút việc nhỏ như vậy đã bị ảnh hưởng.
Tật xấu vậy phải sửa, bằng không sẽ bất lợi với tu hành.
Đang bị Hoa ca(?) chúng nó tổ chức thành nhóm xem là con mồi đuổi bắt- Bạch Vũ: QAQ
(?): Đám mèo hoa
————
Giữa trưa, Trịnh Học Thiệu chạy xe đến bãi đỗ xe của công ty, nhìn thời gian, sau đó cho người nhắn rằng: Tôi tới rồi, chỉ cho cậu mười phút.
Rất nhanh, một người đội mũ choàng sam, mang kính râm và khẩu trang lên xe, đợi đối phương tháo ngụy trang trên mặt xuống, đôi mắt giấu sau kính của Trịnh Học Thiệu hơi chợt tắt, quả nhiên là hắn!
Lâm Thuần ngoan ngoãn chào hỏi: "Chào anh Trịnh! Em là Lâm Thuần."
Trịnh Học Thiệu là người đại diện lâu năm, nghệ sĩ anh mang mỗi người đều một đường thăng tiến, chỉ mới nhìn một lần, cho dù nhìn lầm nhân phẩm của nghệ sĩ nhưng cũng chưa từng nhìn sai tiềm lực của đối phương, cậu nhóc trước mắt nếu thành thật kiên định, chưa chắc không có đường ra.
Nhưng mà, hắn lại lựa chọn loại phương thức đầu cơ trục lợi, được ăn cả ngã về không, cho thấy rằng dã tâm hắn quá lớn.
Nhưng mà, khi năng lực cá nhân không đủ chống lại dã tâm, dã tâm liền sẽ biến thành ma quỷ, hủy diệt một người, tựa như đập một miếng đậu hủ.
"Cậu ở trên mạng tạo ra thế trận lớn như vậy, khẳng định là muốn bàn điều kiện với tôi, nhìn cân lượng của cậu, có lẽ là ngày đó đã nghe lén được gì rồi à?" Trịnh Học Thiệu thong thả ung dung hỏi: "Cậu cảm thấy cậu có tư cách đàm phán với tư bản sao?"
Lâm Thuần cười cười, tự tin nói: "Anh Trịnh không phải tới sao? Cho thấy tôi có thể đàm phán với tư bản, đúng không?" Hắn cũng đã mười bảy tám tuổi, ngày thường lại cố ý trang điểm sao trông thật nhỏ, môi hồng răng trắng lại có hai má lúm đồng tiền ngọt ngào, nhìn tựa như thiếu niên nhà bên ngoan ngoãn.
Nhưng thiếu niên có diện mạo vô hại này, lại lợi dụng một tấm ảnh, thiếu chút nữa huỷ hoại Bạch Vũ, còn ở trên mạng nhấc lên sóng gió lớn như vậy, làm Trịnh Học Thiệu ý thức được một khi Cố Giai Mính bại lộ tin tức không còn độc thân nữa, nhất định sẽ nổi lên sóng to gió lớn, những fans cấp tiến (?) có thể làm ra chuyện gì cũng không cũng biết.
(?): có thể hiểu là những fan cực đoan, những kẻ này có khi làm hại bản thân, có khi làm hại chính người mình từng yêu.
Thế nên thực sự rất ghét những hạng fan kiểu này.
Trịnh Học Thiệu đẩy mắt kính, dấu dưới đáy mắt là nụ cười lạnh, nếu qua mấy năm nữa, Lâm Thuần lại có thêm kinh nghiệm xã hội, lại lớn hơn, tâm tư càng thêm thành thục, đối phó hắn thật đúng là phải hao chút công phu.
"Cậu muốn cái gì, nói cái giá đi."
Trịnh Học Thiệu buông lỏng, ánh mắt Lâm Thuần sáng lên, kích động siết chặt tay giấu ở trong túi, hắn ra vẻ trấn định nói: "Yêu cầu của tôi không cao, xin anh Trịnh cho em kí với phòng làm việc của Giai Mính, để Cố Giai Mính dẫn dắt em!"
Trịnh Học Thiệu bị chọc cười, đúng là ngoạm không nhỏ.
"Có phải cậu hận Bạch Vũ hay không? Cảm thấy cậu ta ngốc hơn cậu nhưng vận khí lại tốt hơn cậu, rõ ràng các cậu có khởi điểm tương đồng, cậu ta lại được thứ cậu dùng hết thủ đoạn cũng không chiếm được, cho nên muốn một chân dẫm chết cậu ta?" Trịnh Học Thiệu nhìn chằm chằm đôi mắt Lâm Thuần, nhìn đáy mắt đối phương chợt lóe tức giận rồi biến mất, gật đầu hiểu rõ, "Được, cậu không cần trả lời tôi.
Tôi đã biết, trở về chờ tin của tôi đi."
Lâm Thuần hít sâu một hơi, kích động đến cả người phát run, nói như vậy, Trịnh Học Thiệu đáp ứng rồi?
Mặc kệ là ai, chỉ cần cọ với Cố Giai Mính thì sẽ đạt được lưu lượng và chú ý, fans cũng sẽ thẳng tắp bay lên, nhìn Bạch Vũ là biết.
Hắn cũng có thể đạp lên vai Cố Giai Mính để bò lên trên, thẳng đến Cố Giai Mính cũng không thể đạt được độ cao đó!
Chỉ cần hắn ký với phòng làm việc, hắn có thể dùng nhược điểm của Cố Giai Mính, tài nguyên của phòng làm việc tùy hắn chọn, có thể để Cố Giai Mính dẫn hắn đóng phim, thậm chí xào tai tiếng, chỉ cần Cố Giai Mính không muốn bại lộ sự thật đã kết hôn, thì phải chịu hắn quản thúc!
Chờ hắn nổi tiếng rồi, công ty tự nhiên thấy được giá trị của hắn, ở trong cái vòng này vĩnh viễn đều là ích lợi tối thượng, chỉ cần hắn tạo ra nhiều giá trị hơn Cố Giai Mính, tương lai của hắn sẽ thay đổi.
Hào môn thị phi nhiều, Cố Giai Mính bây giờ đã 27, qua thêm mấy năm nữa đã hơn ba mươi, hắn mới không tin tổng tài Mặc thị sẽ luôn si mê với một thằng đàn ông già khòm.
Lâm Thuần xuống xe, đi vài bước sau đó dựa vào cốp của một chiếc xe, thở thật sâu, thẳng đến khi cảm xúc ổn định, lúc này mới rời gara.
Tưởng tượng tương lai như đi trên may của mình, khóe miệng hắn không thể áp chế được ý cười, chỉ cần chờ là được rồi, chờ tin tức tốt cua Trịnh Học Thiệu!
Đêm đó, Lâm Thuần đúng là chờ được một tin tức.
Vẫn là không khí trong núi tốt V@ Lâm Thuần V: Cậu không phải có cha nuôi sao? Muốn lăng xê thì tìm cha nuôi của cậu đi! Lôi kéo tôi xào cái con khỉ á! Lúc trước ký Bạch Vũ không ký cậu, còn không phải bởi vì nhân phẩm thối nát của cậu sao, có thời gian tính kế, còn không bằng đi cân nhắc kỹ thuật diễn! Lại bác tát con nè!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...