Sau Khi Bị Cả Nhà Hại Chết Tôi Trọng Sinh Báo Thù


"Cô còn mặt mũi nói, nếu không phải tại cô, tôi có thể nằm viện nữa sao? Chu Tuệ, cô đến đòi nợ đúng không?"

Nói thật, đúng là vậy, Chu Tuệ gật đầu.

"Đòi nợ gì chứ, nói bậy bạ, tự anh tự hỏi lòng mình xem, em có phải là người không biết lý lẽ không? Tất nhiên là không, tôi là người rất biết lý lẽ, nếu không phải anh xé nát sách của tôi, làm tôi tức giận, tôi sao lại động thủ chứ?"

Tạ Xuyên nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, rồi từ từ thở ra.

"Chu Tuệ, tôi cưới cô về là để chăm sóc con cái, hầu hạ người già, chứ không phải cưới tổ tông về để thờ."

"Tạ Xuyên, em cũng nói thẳng với anh luôn, chuyện thi đại học này thực sự rất quan trọng với em.

Em cũng mới biết mình đã đỗ cấp ba nhưng bị người khác thế chỗ, em hực sự không cam tâm.

Hơn nữa, có một người vợ là sinh viên đại học cũng là làm vẻ vang cho anh chứ, còn có thể làm gương cho con cái, lại còn có thể được phân công một công việc tốt.

Anh nói xem, anh cưới em có phải là cưới đúng người không?"


Không thể phủ nhận, lời nói của Chu Tuệ rất có sức hấp dẫn đối với Tạ Xuyên.

Sinh viên đại học, đó chính là sự tồn tại như vàng ròng.

Nhà nào có một sinh viên đại học thì đó thực sự là tổ tiên phù hộ.

Nếu có thể có một người vợ là sinh viên đại học thì đó thực sự là đi đến đâu cũng rất có mặt mũi.

"Thế thì chuyện trong nhà thì sao?"

Phải nói rằng, cái bánh được Chu Tuệ vẽ ra rất có sức hấp dẫn.

Tạ Xuyên còn chưa nhận ra, bản thân gã ta đã bắt đầu thỏa hiệp từ lúc nào không hay.

"Hiện tại mẹ còn chưa lớn tuổi, mới hơn năm mươi thôi, vẫn có thể làm được việc, cứ để mẹ gánh vác trước.

Đợi đến khi em tốt nghiệp, mẹ cũng lớn tuổi rồi, vừa lúc em tiếp quản.


Anh nói xem em có suy nghĩ chu toàn không, em vốn định bàn bạc kỹ càng với anh, em thực sự muốn sống tốt với anh, toàn tâm toàn ý vì tương lai của chúng ta mà tính toán."

Tạ Xuyên có chút động lòng nhưng lại cảm thấy mình hơi bị thiệt.

Tốn một khoản tiền lớn cưới vợ về, còn phải chu cấp cho cô ta đi học, nói ra thì ai mà chịu được.

"Vậy nếu cô không đỗ thì sao?"

"Không thể nào, Tạ Xuyên, anh chắc cũng đã tìm hiểu rồi, thành tích học tập của em vẫn luôn nằm trong top đầu lớp, em không thể không đỗ được.

Em biết anh có thể cảm thấy chu cấp cho em đi học đại học là bị thiệt nhưng em nói cho anh biết, học đại học có trợ cấp, em không tiêu tiền của anh, không cần anh chu cấp cho em, như vậy được chứ?"

Nói đến mức này, Tạ Xuyên cũng chỉ có thể nhắm mắt cho qua, ít nhất là không thể công khai phản đối nữa, nếu không thì không biết Chu Tuệ còn có thể làm ra chuyện gì.

Thực ra Chu Tuệ cũng không nhất thiết cần gã ta phải đồng ý, cô tỏ ra muốn thương lượng thân thiện và muốn sống tốt với gã ta, một mặt là để làm tê liệt gã ta.

Mặt khác là, làm nên một chuyện không dễ nhưng phá hỏng một chuyện lại rất dễ, Chu Tuệ không muốn bên cạnh có một Tạ Xuyên luôn gây rắc rối cho cô.

Hôm nay là xé sách, ngày mai biết đâu lại xé cả phiếu báo danh, phiền không chịu nổi.

Hiện tại vẫn chưa đến lúc ly hôn, thứ quan trọng nhất vẫn chưa có trong tay, trước tiên vẫn phải dỗ dành Tạ Xuyên.

"Được rồi, nói nhiều như vậy, anh cũng đói rồi chứ, ăn cơm trước đi."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận