Sau Khi Bị Bắt Trở Thành Đại Sư Huyền Học


Thẩm Tín không biết chỗ Mạnh Chương đã xảy ra vấn đề, đương nhiên là cho dù có biết thì cậu cũng sẽ trực tiếp cười thành tiếng.

Sau khi rời khỏi công ty, Thẩm Tín bắt đầu kiểm tra đồ dùng cá nhân trong thùng của mình.

Khi đã xác định không có gì đáng giá, Thẩm Tín trực tiếp chọn một cái thùng rác, ném luôn cả thùng lẫn đồ.

Rời khỏi chỗ xui xẻo thì nên dọn dẹp sạch sẽ.

Sau khi ném thùng xong, Thẩm Tín phủi tay, tâm tình lập tức tốt hơn hẳn.

Kế tiếp nên ăn gì đó để chúc mừng nhỉ?
Cậu xoay người, đúng lúc này, một người đàn ông trẻ tuổi dắt theo một bé gái đi ngang qua bên cạnh.

Khoảnh khắc hai người đấy lướt qua Thẩm Tín, thì cậu nghe được người đàn ông mắng chửi thô tục.


"Thật xui xẻo, giống hệt con mẹ mày, chỉ biết gây phiền toái cho tao!"
"Cái nhà trẻ mất dạy, không phải chỉ là cho ở lại không đi đón thôi sao, gọi điện thoại cái gì chứ!"
"Tự mình về nhà không được à? Không đi đón mà còn nói muốn gọi cảnh sát?"
"Phế vật, đồ phiền toái! Sao mày không đi chết đi!"
Người đàn ông mặc âu phục, nhìn qua có vẻ cực kỳ đứng đắn, nhưng lời từ miệng hắn thốt ra lại khó nghe vô cùng.

Cô bé nhỏ khoác một balo hình Ultraman, cúi đầu đi theo sau hắn, trên người mặc một chiếc váy màu đỏ tươi, chỉ là trên váy có dính chút bẩn giống như dầu mỡ, có vẻ như lâu rồi chưa thay giặt.

Thẩm Tín nhìn chăm chú vào bé gái, ngay sau đó vận mệnh cô bé không thể khống chế mà xuất hiện trước mắt cậu.

Năm nay cô bé mới bốn tuổi, là gia đình đơn thân, sang năm, cô bé sẽ bị ông cha miệng đầy lời thô tục này để đói chết ở nhà vào năm mới, còn là do hàng xóm phát hiện ra.

Sau khi người đàn ông được cảnh sát liên hệ, thì lại không hề đau buồn vì cái chết của con gái, ngược lại còn đánh tới nhà trẻ, mang theo một đám xã hội đen năm lần bảy lượt tới quấy rối học sinh cùng giáo viên của nhà trẻ, gây ảnh hưởng tới việc hoạt động của nhà trẻ.

Cuối cùng, nhà trẻ phải bồi thường một khoản tiền mới được yên ổn.


Khốn nạn sống dễ chịu, chỉ có cô bé bị chết đói cùng nhà trẻ tai bay vạ gió gặp bi thảm.

"Mẹ nó.

"
Thẩm Tín nhíu mày: "Sao ảo giác này cứ phát bi kịch nhân gian cho mình xem thế nhỉ?"
"Tao lướt tiktok nhiều lần cũng chưa gặp kết cục BE như vậy!"
"Mau đổi lại cốt truyện khác đi!"
Đáng tiếc, ảo giác này không phải thứ cậu có thể khống chế.

Nó chấp nhất phát đi phát lại những hình ảnh giống như vừa rồi ở trước mắt Thẩm Tín, cho dù Thẩm Tín thử khống chế như thế nào, cũng chẳng có tác dụng mọe gì.

Được rồi, thế này mới là bình thường, nếu ảo giác mà có thể khống chế thì đã không gọi là ảo giác.

Thấy khống chế không được nữa, Thẩm Tín thở dài liếc nhìn người đàn ông.

Lúc cậu liếc qua hắn ta thì khẽ nhíu mày, bởi vì cậu thấy rõ ràng bên cạnh hình ảnh của người đàn ông đó có một dòng chữ được tô đậm vô cùng nổi bật [Giá trị công đức -23].





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận