Sau Khi Bị Bạch Tuộc Tiên Sinh Mang Đi
Trương Mẫn An cũng không biết rốt cuộc đã qua bao lâu rồi.
Chỉ cảm thấy nửa mình dưới đều tê dại, bạch tuộc tiên sinh vẫn chưa chịu lui ra ngoài.
Xúc tu một mực cắm ở bên trong, từ ban ngày đến tối, chờ cô đói bụng, bạch tuộc tiên sinh liền ôm cô ra ngoài ăn đồ ăn -- cô giống như là bị xúc tu dính ở trên người, đi đến đâu cũng đều bị cắm.
Trương Mẫn An khóc.
Bạch tuộc tiên sinh liền dỗ dành cô.
"Anh ra ngoài! Không cần! " Cô sụt sịt cái mũi khóc, "Anh còn có thích em hay không ô ô ô.
"
Bạch tuộc tiên sinh hôn hôn cô.
Bé yêu rõ ràng là thoải mái.
"Thế nhưng mà em muốn đi nhà vệ sinh!" Trương Mẫn An cảm nhận được ý nghĩ của nó, hung tợn trừng nó -- đáng tiếc khóc sưng con mắt vẫn hoàn toàn không có lực uy hiếp, chỉ làm cho bạch tuộc tiên sinh trìu mến dùng xúc tu xoa xoa mặt của cô.
Bé ngoan.
Nó vẫn không có rút ra, ngược lại cứ như vậy ôm cô, xê dịch mấy cái xúc tu chậm rãi đi tới nhà vệ sinh.
Trương Mẫn An tê cả da đầu.
"Không được!"
Bạch tuộc tiên sinh đem cô xoay người.
Xúc tu ở bên trong cũng quay một vòng.
Trương Mẫn An vừa khóc.
Lần này là thật không có nhịn được.
Cảm giác không nhịn được muốn tè ngay sau khi cao trào khó mà tự điều khiển, không nhịn được bài tiết ra chất lỏng tí tách tí tách làm bẩn xúc tu và sàn nhà.
Bạch tuộc tiên sinh dùng xúc tu sạch sẽ xoa xoa đầu của cô, kéo vòi hoa sen bên bạch đem bọn họ cùng nhau cọ rửa sạch sẽ.
Giận xong lại cảm thấy nó cũng không phải cố ý -- nó nhất định cho rằng việc này là không có gì.
Lại giống như bây giờ -- không nguyện ý rút ra ngoài còn liên tục kích thích cô, cũng chỉ là muốn cho cô dễ chịu.
Trương Mẫn An khóc giảng đạo lý cho bạch tuộc tiên sinh.
Không có con người nào cả ngày lên đỉnh.
Không biết có thể hay không sẽ chết mất.
Dù sao Trương Mẫn An cảm thấy là mình thoải mái sắp chết.
Khoái cảm tích lại quá nhiều, ngoài cảm giác khoan khoái còn nhiều thêm chút chết lặng.
Bạch tuộc nghĩ nghĩ.
Nó chống đỡ cái trán của Trương Mẫn An.
"Bé yêu muốn Bảo Bảo sao?"
Trương Mẫn An sững sờ.
Trong đầu vừa hiện lên hình dáng nho nhỏ của bạch tuộc, bạch tuộc liền khò khè khò khè, như là cười.
Một cái xúc tu tha thiết dây dưa quấn lấy Trương Mẫn An.
Xác nhận cô không còn chút giãy dụa nào.
Bạch tuộc đem xúc tu tới nhét vào, đầu xúc tu nhọn gần như nhét vào trong tử cung.
Trương Mẫn An vừa đau vừa thoải mái, miệng mở rộng không tiếng động hít hơi, hai gò má đỏ lên.
Đầu xúc tu di chuyển bắn từng chút từng chút, tinh dịch giống giọt nước.
Từng viên túi tinh bắn vào trong đầu tử cung.
Khoái cảm quá độ thành công khiến Trương Mẫn An mất đi ý thức.
Tỉnh dậy sau khi ngất, cô phát hiện mình ngủ ở trên giường.
Bạch tuộc vẫn trong bộ dạng phù thủy xấu xa như cũ, nằm ở bên cạnh cô, xúc tu quấn ở ngang hông của cô, rất nhanh phát hiện cô đã tỉnh lại.
Xúc tu đã rút ra.
Trương Mẫn An hoảng hốt tựa ở trên người bạch tuộc, ôm một cái xúc tu có chút luống cuống.
Thật sự sẽ có Bảo Bảo à?
///
Bạch tuộc: Bảo Bảo! A! , sinh ra rồi thì đuổi đi.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...