Beta: Amouriel
Lúc này hai chân tôi còn có chút mềm nhũn, nhớ tới Chu Tư trong vòng 24 giờ này đối với tôi làm đủ loại tư thế, tôi đương nhiên không có khả năng tin tưởng loại lời quỷ quái này của anh.
Chu Tư là ai chứ, một người làm ăn, đen cũng có thể nói là trắng, chết cũng có thể nói là sống.
Anh là một ông già ba mươi tuổi rồi, vậy mà còn không biết xấu hổ nói mình là lần đầu tiên? Nói dối cũng không chuẩn bị văn bản, làm thế nào da mặt dày hơn tường thành vậy!
Tôi biết mình nói không lại Chu Tư, dứt khoát không nói chuyện với anh nữa.
Anh muốn tôi phải chịu trách nhiệm, phải không?
Tôi lấy điện thoại di động ra, trước mặt Chu Tư, click vào avt WeChat của anh, chuyển cho anh 10.000 tệ.
10.000 tệ này chính là toàn bộ tài sản của tôi, nói thật lúc chuyển ra ngoài còn có chút đau lòng.
Tiền của một tháng, tiền đi làm kiếm được không đủ chi tiêu một mình, giờ còn phải nhờ vả bố mẹ.
Sau khi chuyển tiền, tôi hất cằm về phía Chu Tư: “Nhìn vào điện thoại của anh đi”.
Chu Tư hiển nhiên không ngờ tôi sẽ chuyển tiền cho anh, thật sự cầm điện thoại lên nhìn.
Vừa nhìn, biểu cảm trên mặt anh khiến người ta nhìn không thấu.
Tôi hắng giọng và nói, “Có đủ không?”
Chu Tư hừ nhẹ: “Em cảm thấy thế nào?
Tôi nói, “Em nghĩ gần như đủ rồi.”
“Nhưng anh cảm thấy không đủ.”
“Vậy anh muốn bao nhiêu?”
Tôi nghĩ rằng Chu Tư sẽ sắt thép, sẽ nói những gì lần đầu tiên của mình có thể được đo bằng tiền, không nghĩ rằng anh không theo lẽ thường, nói với tôi: “Con số này gấp trăm lần.”
Nói xong, Chu Tư ngược lại không khách khí, trước mặt tôi ra số tiền.
Tôi mở to mắt: “Sao anh không đi cướp ngân hàng luôn đi!” ”
Chu Tư một lần nữa ngồi trở lại sô pha, vẻ mặt lười biếng dựa vào, hai chân mở rộng, thờ ơ nói với tôi: “Em là một người trưởng thành, chắc là phải chịu trách nhiệm cho những gì mình làm, đây không phải là chính em nói sao?”
Tôi nói, “Em là người trưởng thành, nhưng em không phải là một kẻ ngốc.”
Chu Tư nói: “Không ngu ngốc như vậy là tốt rồi, vậy anh sẽ giảm giá cho em.”
Thứ này còn có thể giảm giá sao?
Tôi nghĩ rằng tôi đã hiểu được ý nghĩa của việc trở thành một doanh nhân vô nghĩa.
“Gấp mấy lần?” Tôi hỏi.
Chu Tư không nghĩ nhiều: “Anh sẽ giảm giá cho em vì từ nhỏ anh đã nhìn em lớn lên, coi như là một nửa anh trai của em.”
Chẳng khác nào nói, vừa rồi Chu Tư thu tôi 10.000 vạn, tôi còn phải cho anh 90.000 vạn.
90.000 nhân dân tệ không phải là rất nhiều, tôi bán hai chiếc túi là được.
Nhưng những túi xách đó là tình yêu đích thực của tôi, làm thế nào tôi có thể bán chúng được chứ.
Ngược lại tôi cũng có thể xin tiền ba mẹ tôi, dù sao cũng xin quen rồi.
Nhưng chuyện giữa tôi và Chu Tư, tôi không muốn ba mẹ biết.
Với chút tiền lương ít ỏi của tôi bây giờ, bỏ qua ăn mặc, nói nhiều không nhiều nói ít hơn không ít 90.000 vạn cũng ít nhất một năm mới có thể trả được.
Rồi năm nay tôi trả hết nợ rồi, làm sao mà sống nổi!
Đơn giản, tôi bắt đầu rối rắm: “Anh nói đây là lần đầu tiên của anh? Tại sao em phải tin anh chứ? ”
Chu Tư vẻ mặt không sao cả thái độ: “Không sao, em có thể không tin, anh có thể đi tìm hai bác nói chuyện này.
”
Vừa nghe Chu Tư nhắc tới ba mẹ tôi, cả người tôi sắp nổ tung: “Chu Tư! Đừng bao giờ nói với ba mẹ tôi về chuyện này!”
Chu Tư gật đầu: “Được.”
Cứ như vậy, tôi mơ hồ đồng ý cho Chu Tư tiền.
Hơn nữa tôi cũng hiểu Chu Tư, anh nói rằng anh có thể cho phép tôi trả tiền hàng tháng.
Tôi đã ảo tưởng rằng tôi đã bán mình còn giúp đối phương đếm tiền.
Tôi bây giờ hoàn toàn không có tiền trong người!
*
Vào một ngày, tôi nhìn chiếc ví trống rỗng của mình và thầm nguyền rủa Chu Tư trong lòng
Nói thật, lúc phát hiện Trần Chí Thành ngoại tình tôi còn chưa tức giận như vậy, không hiểu sao lại bắt đầu giận Chu Tư.
Tôi cảm thấy Chu Tư cố ý lừa gạt tôi, lừa tiền của tôi.
Chờ tôi phản ứng lại thì tôi bất lực.
Nhà dột còn gặp mưa suốt đêm, thất bại trong tình cảm không nói, tôi cũng không kiếm được gì tốt trong công việc.
Vất vả suy nghĩ hơn nửa tháng làm kế hoạch, bị lãnh đạo đơn giản nói một câu đích thân tống cổ đi luôn.
Chuyện trong công việc coi như xong, ngày hôm nay tôi cũng bị Chu Uyển làm phiền đến khó chịu.
Tôi đã sớm đưa Chu Uyển kéo vào danh sách đen, nhưng cậu ấy không cam lòng, nói cái gì cũng phải cùng tôi gặp mặt một lần, nói tất cả đều là hiểu lầm.
Cậu ấy nói rằng nếu tôi không đồng ý gặp với cậu ấy để nói chuyện đàng hoàng, cậu ấy sẽ làm phiền tôi mỗi ngày.
Tôi xem như sợ Chu Uyển rồi.
Buổi sáng tôi bận rộn họp viết kế hoạch, chỉ có thể dành ra một giờ trưa nghỉ trưa ứng phó đại tiểu thư này.
Địa điểm đã thỏa thuận nằm ngay bên cạnh văn phòng office building nơi tôi làm việc
Chu Uyển nhìn thấy tôi vẻ mặt kích động, giống như không có việc gì chủ động chào hỏi: “Tạ Lệ, tính tình của cậu thật lớn nha!”
Tôi rất lạnh lùng: ” Da mặt cậu dày như anh trai của cậu vậy” ”
Chu Uyển hừ nhẹ, bộ dáng nũng nịu: “Cái cậu này sao vậy! Không phân biệt trắng đen thì oan uổng người khác.
”
Tôi nói, “Tớ có đổ lỗi cho cậu không?” ”
Chu Uyển nói: “Cậu làm tớ oan uổng quá, bởi vì căn bản không phải như cậu nghĩ đâu! Đúng vậy, tớ đúng là quyến rũ Trần Chí Thành, cũng cùng anh ta tay trong tay, nhưng sự việc không phải như cậu nhìn thấy đâu.
”
Tôi kiên nhẫn: “Ồ, rồi sao nữa?” ”
Chu Uyển nói: “Tớ, tớ, tớ…”
“Tớ cái gì tớ, cậu có thể đừng lắp bắp được không?”
“Tớ không lắp bắp!” Chu Uyển nói, “Tớ chỉ không muốn cậu và Trần Chí Thành ở cùng một chỗ! Cho nên cố ý quyến rũ Trần Chí Thành, nhưng tớ thề, tớ không thích Trần Chí Thành!”
Tôi híp mắt: “Cậu không thích Trần Chí Thành, cũng không muốn tôi và Trần Chí Thành ở cùng một chỗ…’’
Liên quan với Chu Uyển tóm lại ngăn cản tôi và Trần Chí Thành từng chút một, tôi bắt đầu suy đoán: “Chẳng lẽ… Cậu thích tớ đúng không? ”
Chu Uyển đang uống nước thiếu chút nữa phun một ngụm nước lên mặt tôi
Chu Uyển vẻ mặt không nói gì: “Làm ơn đi! Đừng tự luyến nữa, làm sao tớ có khả năng thích cậu được!”
Tôi cũng vẻ mặt không nói gì nhìn Chu Uyển.
Chu Uyển nói: “Thành thật nói với cậu, lúc trước Trần Chí Thành theo đuổi cậu, tớ không quen Trần Chí Thành.
Không ngờ cậu vì yêu đến mất não mà đòi ở chung với anh ta”
Tôi không thể không phản bác: “Cái gì mà yêu đến mất não?”
Chu Uyển trợn mắt: “Cậu không yêu đến mất não? Nếu không yêu, cậu vừa tốt nghiệp thì đột nhiên muốn gả cho một người sao?’’
Tôi: “…”
Chu Uyển nói: “Nói thật tớ đã sớm phát hiện Trần Chí Thành tâm thuật bất chính, mỗi lần chúng ta cùng nhau đi ra ngoài, anh ta luôn dùng một loại ánh mắt kỳ lạ nhìn tớ.
Vì thế, tớ theo ý muốn của mình, muốn xem anh ta định làm gì.
Thứ nhất, nếu anh ta thật sự làm gì tớ, tớ có thể danh chính ngôn thuận để cậu chia tay với anh ta.
Thứ hai, nếu anh ta có thể không bị hấp dẫn, chứng tỏ coi như đáng tin cậy.
”
Tôi hoàn toàn không thể hiểu nổi: “Chu Uyển, mặc kệ Trần Chí Thành như thế nào, nhưng anh ta là bạn trai của Tạ Lệ tôi, có phải cậu quản hơi nhiều không? ”
“Cậu cho rằng tớ muốn quản sao? Nếu không phải anh trai tớ…” Chu Uyển nói xong đột nhiên dừng lại.
Nhưng tôi nghe rõ ràng, không khỏi truy hỏi: “Chuyện này liên quan đến anh trai cậu?”
Chu Uyển bưng ly nước trên bàn uống một ngụm nước, hít sâu một hơi, nói với tôi: “Tạ Lệ, anh trai tớ đến bây giờ còn chưa có bạn gái, cậu có biết vì sao không?”
Tôi bị bộ dáng nghiêm túc này của Chu Uyển nhìn có chút sợ.
Nói thật, bộ dáng của cậu ấy và anh trai Chu Tư của cậu thật sự rất giống nhau.
Vì vậy, tôi yếu đuối trả lời: “Tớ làm sao mà biết chứ”
“Bởi vì cậu!”
“Tớ làm sao?”
Chu Uyển nói: “Bởi vì anh trai tớ nói, lúc cậu còn bé hứa hẹn với anh ấy lớn lên sẽ cưới anh ấy! Anh ấy tuân thủ lời hứa, không phải cậu thì không cưới ai hết!!
Khi tôi đang uống nước, tôi đã phun nước vào mặt Chu Uyển.
Cả hai chúng tôi đều sững sờ trong giây lát.
Nhưng Chu Uyển chỉ sửng sốt một giây, sau đó đứng dậy hét lên: “A a a! Tạ Lệ cậu cố ý hả! Thật ghê tởm! Nước bọt của cậu kinh tởm muốn chết! ”
Tôi có chút lúng túng cầm khăn giấy lau cho cậu ấy: “Được rồi được rồi, anh trai cậu cũng không ghét bỏ nước miếng của tớ, cậu ghét bỏ cái gì.”
Chu Uyển vẻ mặt ghét bỏ: “Vậy có thể giống nhau sao? Cậu và anh tớ đều là yêu đương, tớ không phải! ”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...