Văn Thanh Nhạc thuận lợi đoạt được quyền khống chế đá điều khiển rồi rời đi trong sự ngỡ ngàng của thủ hạ Chúc Tiêu.
Thẳng đến khi Văn Thanh Nhạc tìm địa phương nghỉ ngơi rồi, cậu mới nghe được âm thanh hệ thống nói:【 Ký chủ......!Chiêu vừa rồi cậu dùng, có phải là hỏa hệ không? Tôi nhớ rằng cậu có dị năng không gian mà? 】
【 Tao không nói với mày sao? Tao có bốn dị năng.
】 Văn Thanh Nhạc nhàn nhạt nói: 【 Khi còn là bốn đứa nhóc, họ đã cho tao một ít dị năng coi như phí nuôi nấng.
】
Cho nên nói, dị năng của Văn Thanh Nhạc chính là của bốn vị Boss hiện tại sao? Chẳng phải bốn dị năng sẽ hợp làm một, từng giây từng phút treo người khác lên đánh?
Hệ thống bị choáng, một lúc sau, một câu hỏi được đặt ra: 【 Nếu bọn họ lúc trước nguyện ý chủ động đem một ít dị năng cho cậu, vậy việc cậu đoạt đi dị năng của bọn họ cũng không phải chuyện gì to tát đi? 】
Văn Thanh Nhạc lắc đầu:【 Chính mình chủ động cho so với việc bị bắt buộc chênh lệch quá lớn.
Sau khi cùng tao trải qua quan hệ, bọn họ chán ghét nhất chính là bị khác đoạt đi dị năng.
】
Văn Thanh Nhạc không tính toán nhiều lời, dò hỏi:【 Có thể bắt đầu rút thăm trúng thưởng không, tao nhớ rõ mày đã nói có thưởng sau khi đoạt được địa bàn đầu tiên.
】
【 Có thể, có thể bắt đầu rồi! 】 Hệ thống kích động lên.
Trong đầu Văn Thanh Nhạc xuất hiện từng mặt sau của các tấm thẻ, mỗi tấm đều viết mấy chữ "Siêu cấp giải thưởng lớn", tất cả các thẻ đều giống hệt nhau.
【 Đây đều là bàn tay vàng khác mà sau này kí chủ có thể sử dụng! 】 hệ thống ngữ khí tự hào 【Nó cực kỳ hữu ích và chắc chắn có thể giúp cậu hoàn thành nhiệm vụ thống trị thế giới! 】.
Thời điểm thú vị đã đến, Văn Thanh Nhạc không khách sáo, trực tiếp cầm lấy một tấm thẻ, thấy phía sau có một đoạn: 【 Bạn lo lắng mình không đủ sức hút? Đừng lo lắng, với bàn tay vàng, mọi thứ không còn là vấn đề nữa! Cho dù là bị tạt nước, bị tra tấn hay trên chảo, bạn vẫn là ngôi sao xinh đẹp nhất! 】
Văn Thanh Nhạc:【......】
Này mẹ nó đây là cái thứ gì, vừa thấy liền biết không phải bàn tay vàng đứng đắn gì!
Văn Thanh Nhạc mặt vô biểu tình muốn cất tấm thẻ đi, nhưng tấm thẻ lập tức vỡ vụn, hóa thành một chút ánh sao rồi biến mất trong đầu cậu.
Hệ thống hâm mộ nói:【 Ký chủ ngươi vận may thật tốt nha, cái bàn tay vàng này rất hữu ích.
】
Văn Thanh Nhạc:【......!Có ích gì? 】
【Tôi sẽ biểu diễn cho cậu một lần, đừng trốn tránh.
】 Như hệ thống nói, con cá vàng cách đó không xa đã nhảy ra khỏi bể cá, vài giọt nước theo bước nhảy của con cá vàng bay về phía Văn Thanh Nhạc.
Văn Thanh Nhạc không có trốn, vài giọt bọt nước kia liền bay đến trên mặt hắn.
Văn Thanh Nhạc quay đầu nhìn gương bên cạnh, nhìn thấy trên mi và đuôi mắt có giọt nước, chậm rãi trượt xuống trong nháy mắt.
Hệ thống phát ra thanh âm kì quái:【Than ôi! Hì hì, a vĩ đã chết.
】
Văn Thanh Nhạc: "......!Má.".
||||| Truyện đề cử: Song Hướng Mê Luyến |||||
Hắn sớm nên nghĩ đến, một cái hệ thống xem mặt tìm ký chủ này, làm gì có thể cung cấp ra bàn tay vàng, đứng đắn gì!
—–
Lúc rảnh rỗi không có việc gì làm, Văn Thanh Nhạc lên mạng để kiểm tra phản ứng của dư luận về sự việc này.
Thành phố này tên là Thành phố Đêm, việc Thành phố Đêm bị một kẻ lạ mặt chiếm giữ lan truyền trên mạng, những người ăn dưa trên mạng đều rất bình tĩnh về chuyện này.
Họ cho rằng người này chỉ là một con châu chấu sau cú ngã, không thể bay nhảy trong vài ngày.
Không thể gây ra bất kỳ mối đe dọa nào.
Suy cho cùng, thực lực của Chúc Tiêu là thật, ai cũng không tin rằng một kẻ vô danh có thể đánh bại Chúc Tiêu.
Nhưng nhờ người mạnh dạn lên tiếng trên mạng, Văn Thanh Nhạc nhìn ra được mấy cái nhận xét mà cậu chưa từng thấy qua.
【 Mọi người đừng nhìn bộ dạng không gần sắc đẹp của thủ lĩnh chúng ta, khẩu vị của ngài ấy nặng hơn bất kỳ ai! Hắn chỉ thích những vật khiến hắn có cảm giác kích thích, cho nên mới đối với người không có hứng thú, chỉ có thể cứng được với đồ vật thôi!.
】
【Mày con mẹ đó đánh rắm vừa thôi, làm sao có khả năng, chắc chắn mày đang chửi thủ lĩnh của chúng ta! Mày là người của các nước khác phải không? Lãnh đạo của mày đúng là biến thái, ngày nào tìm kiếm phiền phức với lãnh đạo của chúng ta, có phải ghen tị việc thủ lĩnh chúng ta đẹp trai không, nôn nôn nôn nôn nôn! 】
【 Yếu ớt phát biểu một câu, mối quan hệ giữa bốn vị thủ lĩnh khá phức tạp, dường như họ đều thích một người và chiến đấu vì người đó.
】
【 Mấy người cũng đều không hiểu chân tướng, tôi lấy nhân cách của tôi thề, Chúc Tiêu là huynh khống.
Tưởng kia là truyền thuyết dân gian sao, chậc chậc chậc......】
Văn Thanh Nhạc ôm tâm lí xem náo nhiệt nhìn đến bình luận cuối cùng, suýt chút nữa phun ra.
Anh trai của Chúc Tiêu cũng chỉ có mình cậu, cho nên nói Chúc Tiêu sao có thể là huynh khống, kém hận còn nhiều lắm.
Tuy nhiên, kết hợp với bầu không khí khoe khoang của diễn đàn này, không có điều gì được đề cập trong đó là sự thật.
Văn Thanh Nhạc đóng diễn đàn, ở trên ghế nằm nằm xuống.
Đây là khu vực giám sát trung tâm, nơi cậu có thể biết mọi ngóc ngách của thành phố.
Việc giám sát này dựa trên khả năng kiểm soát của cậu, nếu ai đó được Chúc Tiêu cử đến muốn tấn công thành phố, cậu sẽ là người đầu tiên biết.
Tuy đã nghe ý tưởng tuyển quân của Chúc Tiêu, nhưng nghĩ đến quá khứ phức tạp tìm đường chết của mình, tốt hơn là nên làm điều đó một mình trước.
——
Cuộc sống ở đây nhàn nhã hơn mong đợi, Văn Thanh Nhạc đợi mấy ngày cũng không có bị quấy rầy.
Những thuộc hạ trước đó của Chúc Tiêu không biết vì cái gì tất cả đều rút lui, như thể họ đã thực sự bỏ thành phố.
......!Thật sự dễ dàng từ bỏ như vậy sao? Hay thành phố này quá hẻo lánh nên không muốn lãng phí sức lực của mình ở đây?
Hai con chuồn chuồn bay đến bên cửa sổ, hai con chuồn chuồn đánh nhau điên cuồng, cuối cùng con chuồn chuồn nhỏ hơn đã chiến thắng.
Nó cắn đứt một nửa đầu của con chuồn chuồn lớn, rồi bay ra khỏi cửa sổ một lần nữa.
Chỉ còn lại xác con chuồn chuồn to bên cửa sổ.
Văn Thanh Nhạc đang muốn ném ra một tiểu hỏa cầu cho chuồn chuồn để hỏa táng, chỉ thấy con chuồn chuồn lẽ ra đã chết trước đó bay lảo đảo.
【 Gặp quỷ, 】 Hệ thống khiếp sợ nói, 【 Xác chết chuồn chuồn vùng dậy! 】
Sau khi xem một màn này, cậu nhìn thấy con chuồn chuồn dựa vào một nửa cái đầu bị cắt xén của nó từ từ quay đầu sang bên mình.
Văn Thanh Nhạc ngay lập tức ném một quả cầu lửa đốt con chuồn chuồn thành tro, sau đó nhìn vào màn hình.
Bây giờ mặt trời đã xuống, thành phố nhỏ bé hẻo lánh này cũng không có mấy người, cũng không có người lang thang trên phố vào buổi tối, Văn Thanh Nhạc liền thấy một bóng người lặng yên không một tiếng động đi tới.
Người kia thân hình cao gầy, khoác trên mình chiếc áo khoác đen dài như muốn hòa vào màn đêm.
......!Không phải gặp quỷ, này so với gặp quỷ còn đáng sợ hơn.
Chúc Tiêu tự mình tới!
—–
Tác giả có điều muốn nói:
Mình đã tính toán sai, khi lên danh sách thì số lượng từ hơi nhiều orz nên chương này ngắn hơn một chút, sau đó sẽ trở lại bình thường ba nghìn chữ và có sự thay đổi, mình sẽ gửi cho các bạn a phong bao đỏ để đền bùヽ (* ^^ *) ノ
Cảm ơn thiên thần nhỏ đã bình chọn cho tôi hoặc tưới dung dịch dinh dưỡng trong thời gian 2020-04-14 16: 10: 28 ~ 2020-04-15 21: 22: 53 ~
Cảm ơn thiên thần nhỏ đã ném tên lửa phóng tên lửa: 1 Hyori;
Cảm ơn tiểu thiên sứ đã ném lựu đạn: 1 Đường Dịch Thất Hiền;
Cảm ơn các thiên thần nhỏ đã đúc mìn: Chaoge 6;
Cảm ơn thiên thần nhỏ đã tưới dung dịch dinh dưỡng: 40 chai bk; 20 chai Chouyin; 14 chai kẹo sữa; 5 chai cháo trắng trên đường Hoàng Tuyền dưới cầu Naihe; 3 chai Wang Da □□;
Cảm ơn các bạn rất nhiều vì đã ủng hộ, tôi sẽ tiếp tục làm việc chăm chỉ!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...