Tối hôm đó, Cao Phi lấy điện thoại di động của mình, đăng nhập vào weixin, thấy Hướng Nguyên gửi cho cô một loạt tin nhắn.
[Phi Phi, gần đây Thang Thục Tiệp rất nóng tính, tôi vừa mới nghe nói, cô định hủy hợp đồng với chị ta hả?]
Cao Phi: [Ừ!]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nếu như nói sau khi ký hợp đồng với Thang Thục Tiệp cô có chuyện gì vui, đó chính là được gặp trợ lý Hướng Nguyên.
Mặc dù Hướng Nguyên được Thang Thục Tiệp sắp xếp cho cô, nhưng vẫn luôn đối xử với cô rất tốt, có thể nói đó là người bạn duy nhất của cô. Mặc dù hai người thường xuyên đấu võ mồm nhưng ở bên ngoài bọn họ vẫn rất ăn ý. Thỉnh thoảng gặp phải người động tay động chân với cô, Hướng Nguyên cũng sẽ giúp cô, có đôi khi Thang Thục Tiệp mắng cô, Hướng Nguyên cũng sẽ giải vây cho cô, thậm chí còn giúp cô nói lại một hai câu.
Tất nhiên, hậu quả của việc tranh luận là cả hai người đều bị ăn chửi.
Hướng Nguyên: [Thật hả! Cô lấy đâu ra tiền để đâm đơn kiện? Nếu thua thì phải làm sao bây giờ? Tôi sợ Thang Thục Tiệp sẽ không để yên như vậy.]
Cao Phi vốn dĩ muốn nói với Hướng Nguyên về việc hoán đổi thân xác với Cố Nam Ngạn, nhưng Cố Nam Ngạn đã từng nói nếu không có sự cho phép của anh, cô không được nói chuyện này với ai. Cao Phi không thể làm gì khác là tạm thời giấu nó đi: [Gần đây tôi đã gặp một người bạn tốt có trái tim nhân hậu, anh ấy hứa sẽ giúp đỡ tôi.]
Bây giờ Cố Nam Ngạn được định vị ở đây như là một "Người bạn tốt có trái tim nhân hậu". Mặc kệ Cố Nam Ngạn có nhận cô là bạn hay không, thì dù sao cô cũng đã đơn phương nhận Cố Nam Ngạn là một người bạn tốt có trái tim nhân hậu.
Hướng Nguyên: [... Có đáng tin không?]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[Có phải là anh ta muốn cô, ừm, đền đáp bằng cái khác đúng không?]
Loại chuyện này không có gì lạ. Trước kia có rất nhiều nữ diễn viên Hong Kong, Đài Loan ký hợp đồng bán thân với các công ty kinh tế, sau cặp kè được với đại gia mới chuộc thân.
Cao Phi: [Không có!]
[Anh ấy thật sự là người rất đẹp trai lại thiện tâm. Anh ấy nói sau này anh ấy có thể yêu cầu tôi làm mọi thứ, nhưng anh ấy sẽ không muốn con người của tôi, lại càng không muốn tôi lấy thân báo đáp.]
[Đừng lo lắng, tôi chỉ là có chút chuyện hiện tại không thể nói cho anh biết. Sau này nhất định sẽ nói cho anh biết!]
Hướng Nguyên cũng không tiếp tục hỏi nữa: [Được!]
Anh làm trợ lý cho Cao Phi bốn năm, biết việc chấm dứt hợp đồng này đối với cô là một loại giải thoát: [Mấy ngày nay cô tạm thời ẩn núp đi, đừng gặp Thang Thục Tiệp, tôi sợ cô ta sẽ đánh cô. Có chuyện gì cần tôi giúp thì cứ nói, tôi nhất định sẽ giúp!]
Cao Phi: [Ừ. Gật đầu. jpg]
......
Cao Phi bắt đầu chuẩn bị tài liệu tố tụng với Cố Nam Ngạn. Mặc dù phần lớn đều có luật sư giúp đỡ, nhưng vẫn có một số tài liệu mà đương sự cần phải tự mình chuẩn bị.
Trong thời gian đó, vậy mà Thang Thục Tiệp liên lạc lại với cô một lần.
Có lẽ là cô ta đã bình tĩnh lại. Sau khi cân nhắc ưu và nhược điểm, cô ta cảm thấy việc mất đi cây rụng tiền ngoan ngoãn dễ quản lý như Cao Phi là không đáng, vì vậy cô ta ở trong điện thoại mỉm cười nói chuyện thu nhập có thể thương lượng được, sau đó lại uy hiếp rằng bây giờ cho cô một cơ hội hối hận, kiện lên tòa án thì cô sẽ không có đủ tiền mà bồi thường đâu.
Điện thoại là Cố Nam Ngạn nhận. Anh nghe giọng nói bén nhọn của người phụ nữ ở đầu bên kia điện thoại, nhớ đến bộ dạng Thang Thục Tiệp tối hôm đó đã chặn đường của "Cao Phi" trước tên đầu mập tai to kia, anh cúp máy luôn mà không cần suy nghĩ.
Thang Thục Tiệp chưa bao giờ là người tốt, Cao Phi ở trong tay cô ta, bị bán đi chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Luật sư chuẩn bị tài liệu kiện tụng rất nhanh. Cao Phi không muốn đem chuyện chấm dứt hợp đồng làm ầm ĩ quá lớn, muốn khiêm tốn đưa lên tòa án.
Một ngày trước vụ kiện, Cao Phi chưa bao giờ lo lắng như bây giờ, cô mở Weibo của mình ra, rồi nhìn Cố Nam Ngạn.
"Cố... Thầy Cố." Cô chọn sử dụng chức vị này nói với Cố Nam Ngạn: "Anh có thể chụp ảnh tự sướng không?"
Cố Nam Ngạn nhíu mày: ?
Cao Phi cầm điện thoại di động lên: "Nếu anh không thích selfie, tôi có thể chụp cho anh một bức."
"Tôi muốn đăng Weibo."
"Tôi thường đăng ảnh tự sướng lên weibo." Dù sao thì cô cũng dựa vào gương mặt để mà kiếm cơm trong giới giải trí. Nếu đăng cái khác, cô sẽ bị mắng chửi. Chỉ có đăng ảnh tự sướng, người chửi bới mới ít hơn một chút, còn có thể thu hoạch được một vài lời khen về ngoại hình "Lớn lên đẹp có gì đặc biệt hơn người, không phải cũng là sửa lui sửa tới thôi sao."
Cố Nam Ngạn: "..."
Anh trực tiếp lấy điện thoại ra, mở camera trước lên, nhìn thấy trên màn hình là gương mặt của Cao Phi, không chọn màu, không chỉnh sửa tóc tai, thậm chí ngay cả trang điểm cũng không, trực tiếp bấm "Tách" một cái, rồi ném cái điện thoại cho Cao Phi.
"Cầm lấy rồi đăng đi."
Cao Phi nhìn thấy góc chết trong bức ảnh mà Cố Nam Ngạn vừa chụp trên điện thoại, cô có chút khóc không ra nước mắt.
Mặc dù vẫn là gương mặt của cô nhưng mọi biểu cảm của người trong bức ảnh như muốn nói lên rằng "Tôi không phải Cao Phi, tôi là Cố Nam Ngạn."
Cao Phi không còn cách nào khác là tự giết chết cái ý niệm này của mình.
Cô lại cầm điện thoại lên, mở camera trước, thấy gương mặt của Cố Nam Ngạn trên màn hình.
Gương mặt của người đàn ông đẹp trai, quý khí, tam đình ngũ nhãn* gần như hoàn hảo.
*Tam đình ngũ nhãn: Đây là quan niệm tỷ lệ khuôn mặt chuẩn đối với người trưởng thành ở TQ.
Vì vậy, Cao Phi nhìn vào màn hình điện thoại tự sướng. Trước tiên là vuốt tóc, sau đó di chuyển xung quanh để tìm ánh sáng và góc chụp tốt nhất cho bức ảnh tự sướng.
Cố Nam Ngạn đang xem các tài liệu kiện tụng, ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Cao Phi đang cầm điện thoại di động tự sướng.
Cố Nam Ngạn đen mặt lại. Anh đưa tay ra, dùng cây bút gõ nhẹ vào đầu của cái người đang chụp ảnh tự sướng kia.
Cao Phi: "A!"
Cô che đầu, nhìn Cố Nam Ngạn bằng vẻ mặt oan ức.
Cố Nam Ngạn đang muốn cảnh cáo nói không được dùng gương mặt của anh để chụp ảnh selfie, nhưng đối diện với dáng vẻ ôm đầu ấm ức của Cao Phi, không biết tại sao, trước mắt anh lại biến thành gương mặt của Cao Phi mang theo biểu cảm này.
Làn da cô trắng nõn, cái miệng phồng lên, làm cho người ta muốn đưa tay véo đôi má hồng đó một cái.
Cố Nam Ngạn ho khan một tiếng, vội vàng nhìn sang chỗ khác, sau đó nhìn lại, gương mặt trước mặt vẫn là của anh.
Cao Phi xoa xoa vào chỗ mà Cố Nam Ngạn vừa mới gõ lên, đặt điện thoại xuống, cùng xem hồ sơ vụ kiện với Cố Nam Ngạn.
....
Sáng sớm ngày hôm sau, tài liệu kiện tụng liên quan đến việc chấm dứt hợp đồng của Cao Phi chính thức được đệ trình lên tòa án. Cô không đăng lên Weibo để giải thích về việc chấm dứt hợp đồng, chỉ thở phào nhẹ nhõm sau khi nộp đầy đủ giấy tờ. Nhưng mà, vào buổi chiều, Star Media của Thang Thục Tiệp bất ngờ đăng một bài trên Weibo với tiêu đề "Về việc nghệ sĩ Cao Phi của Star Media đã vi phạm hợp đồng đã ký, đơn phương cắt đứt liên lạc trốn đi, từ chối trao đổi về việc chấm dứt hợp đồng."
Phía dưới là hình ảnh một số văn bản có đóng dấu chính thức của Star Media, phía trên liệt kê việc nghệ sĩ Cao Phi của Star Media bỏ trốn gần đây, cắt đứt liên lạc với công ty, từ chối thực hiện các thông cáo theo đã định, gây thiệt hại nghiêm trọng về kinh tế và danh dự của công ty. Ngày hôm nay công ty của chúng tôi cũng đã nhận được đơn kiện của Cao Phi muốn chấm dứt hợp đồng. Về việc này, Star Media sẽ sử dụng pháp luật để bảo vệ quyền lợi hợp pháp của mình.
Giới giải trí gần đây ngoại trừ thông tin Cố Nam Ngạn lần đầu tiên tham gia chương trình tạp kỹ là động trời thì còn lại coi như yên tĩnh. Ngay sau khi thông báo này của Star Media đưa ra, "Cao Phi vi phạm hợp đồng chạy trốn" được đưa lên hot search.
Nhưng Cố Nam Ngạn đã lường trước được điều này từ lâu. Ngay sau đó, Cao Phi cũng đăng lên Weibo kể chi tiết nhiều điểm bất hợp lý trong hợp đồng đã ký với Star Media, chỉ rõ việc chấm dứt hợp đồng là để bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của mình.
Cả hai bên đều cùng lúc đăng lên Weibo. Nếu là lưu lượng thì đã sớm có người hâm mộ vào khống bình, giúp đỡ nghệ sĩ mắng chửi công ty. Nhưng thanh danh của Cao Phi không tốt, không có người hâm mộ. Mọi người đều xem Weibo của cả hai bên, cơ bản là thấy bên nào cũng đều cho là mình đúng.
Cao Phi ký hợp đồng 20 năm đúng là có hơi dài.
Thu nhập hình như cũng bị chia rất ít.
Nhưng mà loại chuyện đột nhiên chạy trốn mất này hình như không được phúc hậu cho lắm. Dù sao thì người trưởng thành cũng nên chịu trách nhiệm về hành động của mình.
Hơn nữa, năm đó Star Media cũng không ép buộc cô ký hợp đồng này. Năm đó cô đồng ý ký, bây giờ cảm thấy mình kiếm được tiền rồi cho nên muốn chạy đi?
Cùng lúc đó, Cao Phi đang ngồi trên sô pha, tim đập liên hồi, nhìn những bình luận tự cho là đúng kia, cô vốn tưởng rằng dựa theo tính cách của Thang Thục Tiệp, cô ta sẽ bỏ tiền mua thủy quân mắng chửi cô, nhưng bây giờ thoạt nhìn dường như không có, xảy ra chuyện gì vậy?
Cố Nam Ngạn bưng một ly sữa đến đặt trước mặt cô: "Không sao đâu, mấy ngày nữa sẽ qua thôi."
Loại chuyện nghệ sĩ náo loạn hủy hợp đồng với công ty như thế này không quá phổ biến trong giới, chỉ cần cô nói cô có lý, tôi nói tôi có lý, hai bên ai cũng nói mình là đúng, chờ nhiệt độ hạ xuống thì sẽ không có ai nhớ lại nó nữa.
Với lại đối với vụ kiện này, bên phía luật sư tỏ vẻ phần thắng rất lớn.
Cao Phi nhìn thấy Cố Nam Ngạn đưa ly sữa cho cô: "Cảm ơn."
Cô co chân lại, tính toán lướt lại trang chủ một lần nữa trước khi thoát weibo.
Sau đó, cô nhìn thấy trên trang chủ weibo hiện lên rất nhiều bài viết mới của các blogger giải trí.
"Nữ minh tinh Cao Phi muốn chấm dứt hợp đồng với công ty chủ quản? Đoạn ghi âm cuộc trò chuyện giữa Cao Phi và người đại diện lúc ký hợp đồng lần đầu tiên bị bại lộ ra ánh sáng. Lúc trước khóc lóc đòi người đại diện ký hợp đồng, hiện tại lại trở mặt thất hứa bỏ trốn là sao?"
Cao Phi nhìn thấy tiêu đề này.
Đột nhiên cô cảm thấy giống như bị người ta bóp cổ, tắt thở, ngón tay run rẩy bấm vào đoạn ghi âm.
Căn nhà rất yên tĩnh, tiếng khóc trong đoạn ghi âm nghe cực kỳ rõ ràng.
Cố Nam Ngạn bị tiếng khóc trong đoạn ghi âm hấp dẫn, dừng bước chân lại.
Bản ghi phát tự động.
-- Hu hu hu, chị Thang, cầu xin chị, cầu chị hãy ký hợp đồng với em, sau này em nhất định sẽ làm việc thật tốt, sẽ nghe lời chị.
-- Em còn nhỏ, chị không dám ký với em, bố mẹ của em đâu?
-- Em không còn nhỏ nữa. Huhuhu, bố mẹ của em không có ở đây, em đã 18 tuổi rồi, chữ ký đã có giá trị pháp lý rồi. Em muốn thành minh tinh, em muốn kiếm tiền. Chị có thể ký hợp đồng với em được không? Cầu xin chị, huhuhu... Cầu xin chị hãy giúp em. Chị có thể trả tiền cho em được không, sau này tất cả tiền em kiếm được đều cho chị, nếu không những người đó sẽ bắt em đi mất, hu hu hu...
-- Nhưng mà em cũng biết đấy, ai cũng không muốn dính vào cục diện rối rắm giống như em. Mấy tên cho vay đó đều là đồ liều mạng, làm sao chị dám trêu chọc bọn họ. Hơn nữa Star Media không thiếu nghệ sĩ. Hay là chị cho em một số tiền, em đi tìm người khác giúp em nghĩ biện pháp được không.
-- Chị Thang, chị đừng đuổi em đi, em thực sự cầu xin chị, hu hu hu...
Đoạn ghi âm kết thúc trong tiếng khóc đau khổ và tuyệt vọng của cô gái.
Đoạn ghi âm rõ ràng đã dừng lại, nhưng toàn bộ phòng khách dường như vẫn còn đang vang vọng âm thanh đó, vọng lại tiếng khóc của cô gái.
Cả người Cao Phi cứng ngắc, yên lặng nhìn thẳng về phía trước, đột nhiên lạnh run.
Đoạn ghi âm này được tung ra lúc chín giờ tối. Gần như là trong nháy mắt, hot search cả một buổi chiều "Cao Phi vi phạm hợp đồng chạy trốn" đã bị đẩy xuống vị trí thứ hai, vị trí thứ nhất biến thành "Bản ghi âm của Cao Phi", bên cạnh là chữ "Bạo" biến từ đỏ thành đen.
Buổi chiều, dư luận còn đang đứng trung lập giữa Cao Phi và công ty, xem bên nào cũng tự cho là đúng. Nhưng sau khi nghe đoạn ghi âm này, tức giận đan xen phẫn nộ, áp đảo đứng về một bên.
Các bình luận phía dưới Weibo có chút điên cuồng.
[Con mẹ nó, cái này cũng quá vong ân phụ nghĩa. Năm đó khóc lóc đòi xin ký hợp đồng, hiện tại cánh đã cứng thì muốn bỏ chạy?]
[Có người nói năm đó Cao Phi nợ của bọn cho vay nặng lãi, người đòi nợ chạy đến nhà cô ta, người đại diện của cô ta đã giúp cô ta trả tiền cho những kẻ cho vay nặng lãi kia, còn đưa cô ta vào giới giải trí. Nhiều năm như vậy, không ngờ lại nuôi trúng một con sói mắt trắng sống sờ sờ.]
[Người đại diện thực sự rất tốt. Biết lúc đó cô ta vẫn còn là một đứa trẻ, hỏi bố mẹ của cô ta đang ở đâu. Hơn nữa người đại diện đã nói nhiều lần rằng cô ấy không muốn ký hợp đồng với cô ta. Chính Cao Phi đã cầu xin cô ấy ký hợp đồng với cô ta, đúng không?]
[Quy ước chia hợp đồng này rất thấp, nhưng người ta chưa bao giờ có ý cầu cô ta ký, lời nói rất rõ ràng.]
[Một ví dụ điển hình của câu lấy oán trả ơn. Loại phụ nữ này làm sao có thể xứng đáng thích Cố Nam Ngạn. Cút ngay cho bà!]
[Cố Nam Ngạn đã làm gì sai mà bị loại người ghê tởm như thế này yêu thích vậy.]
Rất nhanh sau đó, những từ "Con sói mắt trắng" và "Vong ân phụ nghĩa" theo đó mà đến. Lấp đầy khu vực bình luận dưới bài Weibo của Cao Phi, các tin nhắn riêng tư trên Weibo cũng bị mọi người điên cuồng công kích.
[Tôi thật sự buồn nôn, hiện tại gấp gáp muốn hủy hợp đồng như vậy không phải là tìm được kim chủ nào đó rồi chứ.]
[Không biết đã ngủ với bao nhiêu người rồi, hàng loại này không sợ mắc bệnh X hả?]
[Cao Phi SB*, Cao Phi SB, Cao Phi SB]
*SB: Cực kỳ ngu ngốc, stupidB.
[Chúc gương mặt giả của Cao Phi sớm bị thối rữa, silicon trong ngực đêm nay sẽ bị phát nổ.]
[Yêu cầu mãnh liệt phong sát.]
......
Điện thoại của Cao Phi liên tục đổ chuông, bị gọi cháy máy.
Cố Nam Ngan trực tiếp bật chế độ máy bay, nhìn thấy những lời lăng mạ khó coi kia, trực tiếp mắng một câu thô tục.
Anh ném điện thoại đi, nhìn Cao Phi.
Lần này Cao Phi ngay cả khóc cũng không. Cô ngồi ngơ ngác trên ghế sô pha, trong đầu đào lại đoạn ký ức lúc ký hợp đồng trong đoạn ghi âm, cô khóc lóc cầu xin Thang Thục Tiệp cho cô ký hợp đồng.
Cô mấp máy môi, đột nhiên mở miệng, nhẹ giọng nói: "Tôi đây là kết thúc rồi đúng không?"
Cố Nam Ngạn hít một hơi thật sâu, trước tiên phải làm cho bản thân bình tĩnh lại đã.
Anh nói: "Nghe này Cao Phi, cô không sai."
"Người vứt bỏ gia đình không phải là cô, người vay nặng lãi cũng không phải là cô. Lúc đó cô mới mười tám tuổi, bị người khác dọa bán đi, cô tất nhiên sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ chính bản thân mình."
Cao Phi vẫn đờ đẫn như trước: "Nhưng là tôi muốn ký, hiện tại cũng là tôi muốn hủy."
Cố Nam Ngạn: "Mọi người ở những độ tuổi khác nhau, ở những thời điểm khác nhau, sẽ có những lựa chọn khác nhau. Thang Thục Tiệp có thể đã giúp cô, nhưng điều đó không có nghĩa là cô phải bán mạng làm việc cho cô ta cả đời."
Cao Phi chậm rãi ngẩng đầu nhìn anh: "Thật... Thật sao?"
Cố Nam Ngạn: "Mấy năm nay cô đã kiếm được mấy trăm vạn, cô đã tính qua chưa?"
Cao Phi nghe xong, cắn môi, những lời nói của Cố Nam Ngạn dường như luôn khiến người ta thức tỉnh, tựa như lúc cô bị những lời nói ác ý đó nói gần như gục ngã.
Cô nhớ tới bộ dạng bận rộn của Cố Nam Ngạn mấy ngày nay bởi vì chuyện hợp đồng của cô, cuối cùng lau mắt: "Tôi làm liên lụy đến anh rồi, tôi xin lỗi."
Cố Nam Ngạn thở dài: "Cô không cần phải cảm thấy có lỗi với tôi."
Anh biết tâm tình hiện tại của Cao Phi rất phức tạp, gặp phải chuyện như vậy, tựa như là bế tắc không có cách giải quyết.
Anh nhớ đến là tiếng khóc trong đoạn ghi âm lúc nãy, điều này chưa bao giờ khiến anh đau lòng đến thế.
Cố Nam Ngạn đi vắt một chiếc khăn ướt đến đưa cho Cao Phi lau mặt.
Anh đưa chiếc khăn qua: "Tiếp theo nên làm gì bây giờ?"
Cao Phi nhớ đến lúc trước Thang Thục Tiệp đã rót cho cô uống mấy ly rượu trước khi ghi âm, nghiến răng nghiến lợi: "Hủy bỏ hợp đồng."
Đoạn ghi âm đúng là sự thật, nhưng Thang Thục Tiệp vốn không phải là người tốt bụng giống như trong đoạn ghi âm kia, cô sẽ có cách, nhất định sẽ có cách.
Cố Nam Ngạn nghe thấy tiếng tin nhắn từ điện thoại di động.
Anh hiện đang ở trong cơ thể của Cao Phi, mở khóa điện thoại theo dấu vân tay của Cao Phi.
Màn hình hiện lên tin nhắn weixin.
Cố Nam Ngạn nhìn lướt qua giao diện trò chuyện weixin của Cao Phi. Có mấy cái tin nhắn chưa đọc. Một cái là đoàn đội của Star Media trước đây, một cái là đang trò chuyện với anh, cái còn lại là của Hướng Nguyên.
Hướng Nguyên gửi tin nhắn qua.
Cố Nam Ngạn nhớ Hướng Nguyên là trợ lý của Cao Phi nên đã bấm vào để trò chuyện.
Hướng Nguyên: [Cao Phi, tại sao cô không nghe điện thoại của tôi! Di động tắt máy!]
[Nhanh online đi!]
[Cô nhanh xem cái này đi!]
[Cao Phi, online đi!]
Hướng Nguyên gửi cho Cao Phi một bức ảnh.
Cố Nam Ngạn nhìn bức ảnh thì nhíu mày.
Đó là một bức ảnh chụp chung, một nam một nữ. Nữ là Thang Thục Tiệp, người đàn ông bộ dạng khoảng bốn mươi tuổi, tên cánh tay có hình xăm lớn.
Trong bức ảnh, Thang Thục Tiệp giống như con chim nhỏ nép vào lòng của người đàn ông, rõ ràng cho thấy hai người này là người yêu.
Cố Nam Ngạn ngẩng đầu lên nhìn Cao Phi, cuối cùng đặt bức ảnh trước mặt cô.
[Nhìn bức ảnh này đi, cô có nhận ra người nào trong này không?]
Cao Phi ngước mắt lên nhìn thoáng qua.
Sau đó bỗng nhiên dừng lại.
Tất nhiên cô biết người phụ nữ đó là Thang Thục Tiệp. Về phần người đàn ông mà Thang Thục Tiệp đang thân mật dựa vào...
Con ngươi của Cao Phi đột nhiên co rút lại.
Đó rõ ràng là người đàn ông đã bắt cóc cô bốn năm trước nói mẹ cô đã vay nặng lãi, còn nói nếu cô không chịu trả sẽ bán cô vào sòng bạc ngầm!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...