Sau khi ảnh đế xuyên vào bình hoa

Cao Phi ngây ngốc trước câu nói "Cô mời tôi đi" của Cố Nam Ngạn, lúc này đột nhiên không kịp phản ứng.
 
Đây là... Có ý gì?
 
Là cho cô ý tứ đó sao?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Bên kia, thấy Cao Phi không trả lời, Cố Nam Ngạn gửi tin nhắn: [Mời Cố Nam Ngạn đến chương trình, bạn tốt trong giới giải trí.] 
 
Cao Phi: !
 
Cô sợ đến mức ngay cả điện thoại cũng cầm không vững: [Cố, Anh Cố?] [Anh nói nghiêm túc chứ? Tôi không nhìn lầm đúng không?]
 
[Tôi là Cao Phi! Cao Phi mời bạn bè của mình trong giới giải trí là Cố Nam Ngạn đến tham gia chương trình?!] 
 
Cố Nam Ngạn: [Đúng vậy, có gì không được sao?]
 
[Chuẩn bị một chút đến ghi hình tiết mục đi.]
 
Cao Phi nhìn thấy tin nhắn của Cố Nam Ngạn, ngồi phịch trên giường, đột nhiên cảm thấy cả thế giới đều là hư ảo. Hoài nghi có phải tinh thần của Cố Nam Ngạn đã bị chấn động sau khi trở thành cô hay không, cả người đều bắt đầu không bình thường. .
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dù sao cũng không phải tất cả đàn ông trên đời này đều có bà dì đến thăm.
 
Ở đầu bên kia, Cố Nam Ngạn nhìn điện thoại mỉm cười.
 
....
 
Ngày hôm sau nên nói cho đạo diễn biết muốn mời ai đến chương trình.
 
Đạo diễn không ngờ Cao Phi sẽ rút được nhiệm vụ mời bạn bè đến tham gia chương trình, đã chuẩn bị tư thế sẵn sàng cô sẽ mời một nghệ sĩ tuyến 18 hoàn toàn xa lạ đến tham gia.
 
"Chương trình của chúng ta đã thu hình đến ngày hôm nay. Ngày mai chúng ta sẽ tổ chức một chuyến đi chơi dã ngoại leo núi. Cao Phi, người bạn mà cô mời đến là ai?"
 
Ánh mắt Cố Nam Ngạn liếc nhìn gương mặt đầy vẻ khinh thường của Hồ Y Tịnh, bình tĩnh phun ra ba chữ: "Cố Nam Ngạn."
 
Tổng đạo diễn: "Hả???"
 
Ông ta cho rằng mình nghe nhầm: "Cô mời ai?"
 
Sau đó Cố Nam Ngạn nhấn mạnh tên của mình một lần nữa: "Cố Nam Ngạn."
 

Vẻ mặt của đạo diễn "Cô đang đùa cái gì vậy?", cẩn thận hỏi lại một lần nữa: "Là... Người bạn trùng tên trùng họ sao? Cố, Nam, Ngạn?"
 
Cố Nam Ngạn hít vào một hơi, có chút chán ghét khi phải giải thích: "Chính là Cố Nam Ngạn mà mọi người đều biết."
 
Anh nghĩ bây giờ anh là Cao Phi, vì vậy anh bổ sung thêm một câu: "Là... Cố Nam Ngạn mà tôi luôn thích."
 
Đạo diễn: "Đm!"
 
Đạn mạc: [Đm!]
 
Kể từ ngày hôm qua, sau khi ngủ dậy người hâm mộ của Hồ Y Tịnh và Cao Phi vẫn không ngừng đâm chọc nhau trên đạn mạc. Ngày hôm nay, khi tổng đạo diễn hỏi Cao Phi mời ai đến, thì fan của Hồ Y Tịnh lại càng vừa châm chọc vừa khiêu khích. Tất cả đều là các loại bình luận "Nhất định là một nghệ sĩ tuyến 18 nào đó chưa từng nghe tên.", "Người như Cao Phi làm gì có bạn bè." Bây giờ từ trong miệng của Cao Phi phun ra tên bạn bè là "Cố Nam Ngạn", còn là "Cố Nam Ngạn" mà mọi người đều biết đến kia. Rõ ràng là rất nhiều người đều bị điên luôn rồi.
 
[???]
 
[Cao Phi nói đùa hay thật vậy?]
 
[Bạn của cô ấy là Cố Nam Ngạn? Người bạn mà cô ấy mời là Cố Nam Ngạn?] 
 
[Cmn, không phải là ảo tưởng của cô ấy chứ? Tôi đã nói là tôi cảm thấy Cao Phi từ sau khi hủy hợp đồng với người đại diện trước thì đầu óc có chút không bình thường mà.] 
 
[Cô ấy và Cố Nam Ngạn là bạn bè? Cố Nam Ngạn còn nhận lời mời của cô ấy xuất hiện trong chương trình? Đúng là một trò đùa quốc tế!] 
 
[Cao Phi bị ảo tưởng rồi đúng không?]
 
Ngay cả những người hâm mộ Máy bay của Cao Phi cũng cảm thấy không bình thường:
 
[Phi Phi, đây là làm sao vậy?]
 
[Có muốn đi gặp bác sĩ không (tôi nói thật đấy).]
 
[Huhuhu, tiểu Phi Phi, nếu chị mời một nghệ sĩ tuyến 18 đến cũng không có ai trách chị đâu. Thà chị mời một nghệ sĩ tuyến 18 đến còn đỡ hơn bây giờ.] 
 
Nhưng mà cho dù mọi người có khiếp sợ đến mức nào, thì Cao Phi trong ống kính máy quay lại không có một chút ý tứ nói đùa gì.
 
Bình thường cô dường như cũng không bình thường giống như người khác.
 
Loại chuyện khiếp sợ này vẫn kéo dài cho đến ngày hôm sau, cho đến khi Cố Nam Ngạn chân thật đến gõ cửa căn phòng thuê chung mới dừng lại.
 
Đó là Cố Nam Ngạn, thực sự là Cố Nam Ngạn.
 
Do Cao Phi mời đến, với tư cách là bạn của cô, đến tham dự chương trình này.
 

Cao Phi không khoe khoang hay nói dối, càng đừng nói đến chuyện si tâm vọng tưởng.
 
Mọi người: .... Điên rồi.
 
"Cố Nam Ngạn và Cao Phi là bạn bè" đã trở thành tiêu đề lớn trên các trang báo.
 
Vốn tưởng là nghệ sĩ tuyến 18, giờ lại biến thành Cố Nam Ngạn. Hai người bọn họ tại sao lại là bạn bè? Hai người thực sự là bạn bè sao!
 
Mọi người xem đều không khỏi thốt lên rằng, Cao Phi thật trâu bò!
 
....
 
Cùng lúc đó, trong căn hộ thuê chung, Cao Phi thay Cố Nam Ngạn lên sân khấu biểu diễn cũng không căng thẳng như bây giờ.
 
Sáu người trong căn nhà, ngoại trừ Cố Nam Ngạn rất bình tĩnh, năm người còn lại đều trố mắt đứng hình.
 
Đặc biệt là Hồ Y Tịnh, biểu cảm xấu xí cực kỳ đặc sắc.
 
Cao Phi mím môi, nhìn về phía Cố Nam Ngạn đang rất bình tĩnh.
 
Chẳng lẽ anh không biết nếu cứ như vậy, bên ngoài sẽ xảy ra mưa tanh gió máu sao?
 
Ngày hôm qua cô đã nói với anh như vậy sẽ rất hỗn loạn, mọi người sẽ nghĩ là Cố Nam Ngạn bị điên, biết Cao Phi thì bỏ đi, vậy mà còn tự nhiên trở thành bạn bè. Nhưng hình như Cố Nam Ngạn không quan tâm, nói cô nhất định phải đến.
 
Cao Phi cảm thấy bây giờ cô càng ngày càng không thể hiểu được Cố Nam Ngạn.
 
Có điều cô vẫn đến, bởi vì Cố Nam Ngạn nói cô phải đến. Mặc dù cô không đoán ra được lý do vì sao, nhưng cô không dám không nghe lời.
 
Trong năm người, dù sao Nghiêm Chuẩn cũng là người đã trải qua chuyện đời, anh ta rất nhanh hoàn hồn trong sự khiếp sợ, bước đến bắt tay chào: "Anh Nam."
 
“Hả?” Cao Phi phản ứng lại mới nhận ra “Anh Nam” mà Nghiêm Chuẩn nói là đang gọi mình, vì vậy cô nhanh chóng đưa tay ra nắm lấy Nghiêm Chuẩn: “Xin chào, xin chào.”
 
Hai người đàn ông bắt tay nhau.
 
Thực ra Cố Nam Ngạn lớn hơn Nghiêm Chuẩn chưa đến hai tuổi. Thế nhưng một người là lưu lượng, một người là ảnh đế gặt hái danh hiệu phòng vé, hai con đường đi hoàn toàn khác nhau, ngày hôm nay đứng ở đây bắt tay nhau, đúng là hiếm thấy.
 
Hình ảnh bắt tay phá vỡ lớp băng, những người đang xem phát sóng trực tiếp cuối cùng cũng hoàn hồn, sau đó bắt đầu cảm thán: [Cố Nam Ngạn thật đẹp trai!]
 
Mọi người đều biết Cố Nam Ngạn có ngoại hình đẹp, nếu không thì anh cũng không thể chịu được thử thách của màn ảnh rộng. Nhưng mà hôm nay, khi đứng chung một chỗ với một thần tượng lưu lượng, thì mọi người mới hiểu cái gì gọi là ưu việt trời sinh.
 

Nhan sắc của Nghiêm Chuẩn cũng nổi tiếng trong lưu lượng, nhưng hôm nay gặp phải Cố Nam Ngạn, vẫn bị nhan sắc của Cố Nam Ngạn đè bẹp.
 
[Nhan sắc phim điện ảnh này.]
 
[Đây là bữa cơm phần thưởng của ông trời có đúng không, đúng không?]
 
[Phim mới sắp được công chiếu rồi, không cần nói cũng sẽ đi mua vé xem.]
 
[Xem mặt thôi cũng đáng giá.]
 
[Huhuhuhu, rốt cuộc là người phụ nữ nào trên trái đất có thể lấy được một người đàn ông như Cố Nam Ngạn.] 
 
[Dù sao thì kiếp này của tôi cũng không được. Cầu nguyện kiếp sau người đó sẽ là tôi. Cầu nguyện.Jpg] ....
 
Tại hiện trường, Nghiêm Chuẩn bắt tay Cố Nam Ngạn, những người còn lại cũng đến chào hỏi.
 
Sau khi Cao Phi bắt tay với Nghiêm Chuẩn, cô cảm thấy mình đã quá mức nhiệt tình, vì vậy cô lạnh lùng lại.
 
Cách dễ nhất để bắt chước Cố Nam Ngạn là nói ít một chút, lạnh lùng một chút.
 
Có điều cô vẫn không thể nào vân đạm phong kinh giống như Cố Nam Ngạn từ chối người đến gần. Cao Phi vẫn còn rất thân thiện.
 
Đàm Hân cũng chạy đến bắt tay với "Cố Nam Ngạn", sau đó vừa bắt tay vừa nói: "Thầy Cố, em rất thích bộ phim của thầy."
 
Cao Phi mỉm cười: "Cảm ơn."
 
Đàm Hân dường như bị nụ cười này của "Cố Nam Ngạn" đánh gục, gương mặt đỏ bừng: "Huhuhu, thầy Cố, không ngờ thầy lại dễ ở chung như vậy."
 
Cao Phi đối diện với gương mặt đỏ bừng của Đàm Hân, nhất thời không biết phải làm sao.
 
Đàm Hân đỏ mặt, quay đầu liếc mắt nhìn "Cao Phi", sau đó tò mò hỏi: "Thầy Cố, thầy thật sự là được chị Phi Phi mời đến, là bạn của cô ấy sao?"
 
Cao Phi cũng liếc nhìn "bản thân" ngồi đằng kia, gật đầu: "Ừ."
 
Đàm Hân nhanh mồm nhanh miệng: "Nhưng không phải thầy đã sớm nói thầy và cô ấy tuyệt không có khả năng hay sao?"
 
Lời này vừa nói ra, ánh mắt của tất cả mọi người trong phòng đều đổ dồn đến.
 
Hóa ra đây chính là chỉ số EQ thấp trong huyền thoại.
 
Đàm Hân nhận thấy ánh mắt của mọi người đang hướng về phía mình, vẻ mặt ngơ ngác "Lúc nãy tôi đã nói gì sai hay sao?"
 
Cao Phi cũng muốn hỏi câu hỏi hỏi này.
 
Bởi vì cô, cmn, cũng không biết tại sao. Cố Nam Ngạn ở trước mặt mọi người đã nói tuyệt đối không có khả năng, lúc riêng tư thì nói cô đừng suy nghĩ nhiều, tôi không có chút hứng thú gì với cô, cũng không muốn cô lấy thân báo đáp. Kết quả là bây giờ đột nhiên đưa cô đến tham gia chương trình. Tâm tư của người đàn ông này thực sự không thể đoán trước được.
 
Nhưng bây giờ cô không thể trực tiếp hỏi Cố Nam Ngạn tại sao, bởi vì trong mắt mọi người, bây giờ cô là Cố Nam Ngạn.
 
Trước ánh mắt của mọi người, dưới áp lực khủng khiếp, Cao Phi đột nhiên cái khó ló cái khôn.

 
Cô trả lời: "Trước đây tôi đã nói tuyệt không có quan hệ gì với Cao Phi, chỉ có điều là tuyệt đối không thể trên phương diện tình yêu, trên phương diện này, tôi và cô ấy thì tuyệt đối không thể, nhưng trên phương diện quan hệ bạn bè bình thường thì tôi và cô ấy vẫn có thể."
 
Cao Phi trả lời xong thì trong lòng có một chút tự hào và kiêu ngạo. Bởi vì từ nay về sau, mọi người đều biết rằng cô và Cố Nam Ngạn là bạn.
 
Lời này vừa nói ra, mọi người như bừng tỉnh đại ngộ.
 
Thì ra là thế, thì ra là có ý tứ này.
 
Như vậy nói rõ là tuyệt không có khả năng yêu đương, nhưng làm bạn bè thì có thể.
 
Mặc dù không biết Cao Phi làm thế nào quyến rũ Cố Nam Ngạn làm bạn.
 
Cao Phi trả lời xong, cô âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
 
Cô cảm thấy câu trả lời của mình  đơn giản lại quá hoàn mỹ, được một trăm điểm cũng không quá, cũng không vả mặt lời nói trước đây của Cố Nam Ngạn, còn hoàn hảo giải đáp thắc mắc nghi ngờ trong lòng của khán giả.
 
Hơn nữa từ mấy ngày ở chung, hẳn là Cố Nam Ngạn đã nguyện ý xem cô là bạn bè.
 
Cao Phi đang ở trong lòng tự khen mình cơ trí, sau đó liếc mắt nhìn sang Cố Nam Ngạn.
 
Mắt chớp chớp, rõ ràng là đang cầu xin khen ngợi, xem câu trả lời của tôi lúc nãy tuyệt vời không.
 
Chỉ tiếc là Cố Nam Ngạn không dùng ánh mắt khen ngợi nhìn cô, thậm chí ngay cả một ánh mắt khích lệ cũng không cho.
 
Cao Phi nhìn vào ánh mắt của Cố Nam Ngạn, nhưng mà không hề nhìn thấy một chút tán thành hay vui vẻ nào trong mắt anh.
 
Anh dường như thậm chí còn không nói với cô một lời nào, không một tiếng chào hỏi, xoay người trở về phòng.
 
Bóng lưng lãnh đạm.
 
Rất rõ ràng, cả người từ trong ra ngoài, từ nét mặt đến ngôn ngữ cơ thể đều bộc lộ sự khó chịu.
 
Cao Phi sửng sốt.
 
Những người khác cũng khó hiểu.
 
Đây, rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì vậy?
 
Cao Phi mông lung bởi vì chẳng những không được khen ngợi mà còn bị đối xử lạnh nhạt.
 
Trước màn hình, khán giả nhìn bóng lưng lạnh lùng của "Cao Phi".
 
Có người hỏi: [Cao Phi làm sao vậy?]
 
Phía dưới có người trả lời: [Có lẽ là bị người trong lòng cự tuyệt ngay tại chỗ, thương tâm đi.] 

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui