Đợi tắm xong mình beta qua lại nhé, dịch xong đăng luôn tránh mọi người đợi lâu
- -------
Cùng lúc đó trên tầng, Tần Diệu vừa tắm xong đi ra và Hoắc Yến vừa bôi dầu gội lên tóc cùng nhau dừng động tác.
Tần Diệu gần như không thèm suy nghĩ, cầm điện thoại lên nhanh chân chạy xuống lầu.
Hoắc Yến lúc này không quan tâm đến việc gội đầu nữa, nhanh chóng mở vòi nước dùng nước rửa sạch dầu bọt trên tóc.
Nghe giọng điệu này của Diệp Lạc Dao, Lê Tư Viễn chắc chắn là rất tức giận.
Bốc đồng dễ làm hỏng chuyện, hắn phải nhanh chóng qua đó!
Bên này, Diệp Lạc Dao đã chạy ra khỏi biệt thự, chạy như điên tới chỗ của nhân viên công tác.
Đoạn Đình Diễn chạy rất nhanh, chớp mắt liền không thấy bóng người đâu.
Diệp Lạc Dao vừa chạy vừa suy nghĩ:
【 Không đúng không đúng, Lê Tư Viễn ghét Đoạn Đình Diễn như vậy, quản lý của anh ấy không chỉ là người đại diện của anh ấy, còn là anh họ của ảnh, sao có khả năng sẽ bỏ qua Lê Tư Viễn đưa phương thức liên lạc của tổ chương trình cho Đoạn Đình Diễn được chứ? 】
Thể lực của Diệp Lạc Dao vẫn luôn không tốt, chạy được hai bước liền mệt, cậu dứt khoát dừng lại, vừa bước nhanh vừa cầm điện thoại ra mở bản ghi nhớ, vừa nhìn kỹ Diệp Lạc Dao tức khắc bừng tỉnh đại ngộ:
【 Đây vẫn là một sự hiểu lầm! Lê Tư Viễn, anh đừng xúc động quá! 】
Cách đó không xa chính là khu nghỉ ngơi của nhân viên, Diệp Lạc Dao đã nghe thấy âm thanh hôn tạp từ bên kia truyền tới, lúc cậu cất điện thoại đang định chạy tiếp thì từ sau lưng truyền đến giọng nói của Tần Diệu: "Dao Dao!"
Diệp Lạc Dao quay đầu, có chút vui mừng: "Tần tổng."
"Đo, chúng ta cùng đi."
Tần Diệu bước nhanh về phía trước, kéo tay Diệp Lạc Dao cùng cậu chạy.
Diệp Lạc Dao muốn giải thích: "Lê Tư Viễn đánh nhau với người đại diện của anh ấy, còn có Đoạn Đình Diễn......"
Tần Diệu nắm chặt tay cậu, nhẹ giọng nói: "Anh biết, em mệt không? Anh cõng em?"
【 Lúc này còn cõng cái gì mà cõng? 】
【 Chạy nhanh đi! 】
Diệp Lạc Dao lắc đầu, nắm tay Tần Diệu tiếp tục chạy.
Tầm mắt của Tần Diệu rơi trên bàn tay đang giao nhau của hai người, khóe miệng hơi cong.
Hình như, đột nhiên cũng không thấy gấp gáp nữa.
Nơi nghỉ của nhân viên rất gần địa điểm quay của tổ chương trình, cũng cách biệt thự không xa.
Theo khoảng cách càng lúc càng gần, tiếng náo động phía trước cũng càng thêm rõ ràng.
Từ xa Diệp Lạc Dao liền nghe thấy giọng nói gấp gáp của Đoạn Đình Diễn vang lên: "Tư Viễn, cậu bình tĩnh chút, nghe tôi giải thích!"
"Nghe cái rắm! Đoạn Đình Diễn anh là tên súc sinh, anh vậy mà dám thông đồng với anh họ tôi giở trò đùa giỡn tôi!"
Lê Tư Viễn tức giận mắng.
Một giọng nam khác theo sát: "Lê Tư Viễn! Sao anh có thể giở trò với em chứ! Anh là anh họ của em, anh lừa ai cũng không thể lừa em được?"
Hiển nhiên đây chính là anh họ kiêm người đại diện Đào Nhiên của Lê Tư Viễn.
"Vậy anh mẹ nó giải thích đi!"
Lê Tư Viễn vùng vẫy thoát khỏi vòng tay của Đoạn Đình Diễn, quay đầu vung tay vô cùng lưu loát đánh thẳng vào mặt Đoạn Đình Diễn.
Diệp Lạc Dao và Tần Diệu vừa đến liền thấy một màn này, Diệp Lạc Dao lập tức hít một hơi.
【 Sh——— cú đấm này, nhìn thôi đã thấy đau, còn là trên mũi....... 】
Diệp Lạc Dao nhíu chặt mày.
【 Đoạn Đình Diễn không trốn à? 】
Đào Nhiên bị dọa sợ lui về sau mấy bước: "Anh...... không phải, nhiều người như vậy anh giải thích thế nào? Hơn nữa trước đó anh không phải đã nói với em rồi sao? Đánh người đừng đánh mặt!"
Nếu như thật sự đánh hỏng bộ mặt của Đoạn Đình Diễn, bọn họ còn phải bồi thường!
Lê Tư Viễn cũng không ngờ mình vậy mà sẽ đánh trúng Đoạn Đình Diễn, thấy Đoạn Đình Diễn đau đến mức giơ tay che mặt, nắm đấm siết chặt của hắn dừng ở không trung sửng sốt trong giây lát.
Chính là lúc này, Đoạn Đình Diễn đột nhiên buông ta xuống, sau đó trực tiếp nắm chặt hai tay Lê Tư Viễn lại với nhau, không để hắn động đậy nữa.
"Xả tức ra chưa?"
Hai mắt Lê Tư Viễn đỏ bừng trừng hắn, giơ chân đá vào chân hắn: "Xả khí mẹ nhà anh ấy, anh có bản lĩnh thì buông tôi ra."
Diệp Lạc Dao liếc nhìn Tần Diệu, có chút lo lắng nói: "Rõ ràng vẫn còn rất tức giận, chúng ta có nên......"
Còn chưa nói xong, tầm mắt của Diệp Lạc Dao rơi trên người các camera-man trốn nghiêng bên cạnh.
【 Bọn họ....... 】
Lúc Diệp Lạc Dao và Tần Diệu vừa mới tới liền nhìn thấy các camera-man đang quay Lê Tư Viễn và Đoạn Đình Diễn, mắt thấy nắm đấm của Lê Tư Viễn sắp rơi trên mặt Đoạn Đình Diễn, các camera-man tập thể xoay chuyển ống kính, vội vàng tránh đi.
Hiện tại thấy chân của Lê Tư Viễn lại đá vào Đoạn Đình Diễn, bọn họ lại vội vội vàng vàng xoay camera.
Diệp Lạc Dao thật sự không nhịn được, phát ra một trận cười điên:
【 Được được được, xem ra kể từ khi Hạ Dương đánh Du Bạch bị cắt cáp mạng, các camera-man cũng trưởng thành hơn rất nhiều rồi! 】
【 Nhưng mà cũng là sự thật, chỉ cần tránh đi cảnh đánh người, làm sao phòng phát sóng trực tiếp có thể sẽ bị đóng được? 】
Diệp Lạc Dao cười vui vẻ, di chuyển tầm mắt, phát hiện Lê Tư Viễn lúc này đã thoát khỏi từ trong giam cầm của Đoạn Đình Diễn.
Mắt thấy nắm đấm hung hãn lại hướng về phía khuôn mặt mình, Đoạn Đình Diễn nhanh chóng liên tục lùi về sau hai bước: "Tư Viễn, nếu mặt tôi lại bị cậu đánh, thật sự không thể gặp người khác được nữa......."
Còn chưa nói xong liền thấy Lê Tư Viễn hừ lạnh một tiếng, quay đầu tiếp tục đuổi theo anh họ Đào Nhiên của mình.
Đào Nhiên vừa thở phào thì lại thấy Lê Tư Viễn tức giận đùng đùng xông về phía mình, làm hắn sợ hãi trắng mặt, cùng Lê Tư Viễn chơi trò Tần Vương quay cột —— chạy vòng quanh xe bảo mẫu.
(*) Nguyên văn — 秦王绕柱: nghĩa thì cũng na ná như kiểu chạy vòng quanh gốc cây cười hí hí của mấy cảnh phim Việt Nam ấy. Câu nói này bắt nguồn từ việc Kinh Kha rút dao ám sát Tần Vương, mà vì bảo kiếm của Tần Vương dài quá nên ổng không rút ra kịp nên phải chạy vòng quanh cột trụ nhằm câu giờ, hai người này cứ vờn qua vờn lại như cái đèn kéo quân dị đó, cho nên được sử dụng cho những tình huống khi hai người đuổi nhau chạy vòng vòng.
Đào Nhiên vừa chạy vừa xin tha thứ: "Tư Viễn, dừng tay đi!"
"Anh có bản lĩnh thì cứ chạy đi!"
Lê Tư Viễn tức giận đùng đùng: "Em không tin thể lực của anh có thể tốt hơn em?"
Ai nhìn một màn này mà có thể nhịn được cười?
Nửa thân trên của Diệp Lạc Dao dựa lên người Tần Diệu, cười cực kỳ vui vẻ.
Ngay cả Đoạn Đình Diễn chứng kiến một màn này cũng không nhịn được che miệng bật cười.
Nghe thấy tiếng cười của Đoạn Đình Diễn, Đào Nhiễn quả thực tức điên: "Cái tên ngốc Đoạn Đình Diễn nhà cậu, cậu còn không mau tới giúp tôi, cậu còn cười được à?"
Đoạn Đình Diễn trực tiếp đứng yên tại chỗ: "Nếu không cậu đừng chạy nữa, để Tư Viễn đánh một cái cho hết giận?"
"Ha?"
Đào Nhiên như nghe được chuyện gì đó rất buồn cười, chửi ầm lên: "Mẹ nó, vậy chuyện giữa hai người có liên quan gì đến tôi? Tôi không hề lừa dối Lê Tư Viễn! Là cậu ngay cả tôi cũng bị cậu lừa, cậu mẹ nó bây giờ......"
Lê Tư Viễn nghe đến đây chợt dừng chân, trừng Đào Nhiên: "Rốt cuộc là có chuyện gì?"
Đào Nhiên thở hổn hển: "Em..... em trước tiên hứa với anh, sau khi nghe giải thích xong sẽ không đánh anh, anh sẽ nói cho em!"
Lê Tư Viễn cười lạnh, tiếp tục đuổi theo người kia.
Đào Nhiên nhanh chóng chạy tiếp, chỉ là chạy được hai bước đột nhiên không nghe thấy tiếng bước chân phía sau, hắn theo bản năng quay đầu liền thấy Lê Tư Viễn đuổi từ hướng ngược lại.
"A a a ——." Đào Nhiên giật nảy trực tiếp đưa tay bảo vệ mặt: "Chuyện này thật sự không thể trách anh! Là bản thân em giấu đối tượng yêu qua mạng kia của em quá kỹ cho nên lúc Đoạn Đình Diễn tới tìm anh anh cũng không biết cậu ta chính là Đình Đình!"
"Nếu anh biết cậu ta chính là Đình Đình, sao anh có thể đưa phương thức liên lạc của đạo diễn cho cậu ta?! Nếu không phải do lúc nãy khi quay trực tiếp em phản ứng quá mạnh——."
Lê Tư Viễn tức đến mức ngứa răng, nắm đâu rơi ngay vào bụng anh họ nhà mình: "Anh còn nói! Em đã nói bao nhiêu lần rồi, là đối tượng yêu qua mạng cũ! Hơn nữa đừng nhắc đến cái tên Đình Đình này nữa!"
Hoắc Yến tức tốc chạy tới, trùng hợp nhìn thấy cảnh này, hắn vội vàng hỏi: "Chuyện gì vậy?"
Diệp Lạc Dao quay đầu nhìn Hoắc Yến, phát hiện sau lưng hắn còn có đám người Tống Triết Hàm và Trầm Sung.
Tống Triết Hàm nhướng mày nghi hoặc: "Đình Đình?"
Diệp Lạc Dao đã sớm cười đến mức nghiêng trước ngả sau, dùng ngón tay chỉ vào Đoạn Đình Diễn vẫn đang xoa mặt: "Đình Đình."
Hoắc Yến: "Phụt ——."
Hắn lần này thật sự không nhịn được.
Diệp Lạc Dao cũng đã cười lặn lộn từ lâu.
Ban này lúc ở trên đường chạy tới khi nghỉ ngơi, cậu đã xem hết phần cốt truyện này.
【 Quả thật chuyện này không thể trách Đào Nhiên, mặc dù Đào Nhiên và Đoạn Đình Diễn là bạn học thời đại học, nhưng vì Lê Tư Viễn cảm thấy mối tình lần này của mình quả thật quá mức xấu hổ cho nên ảnh căn bản chưa từng nói thân phận của Đoạn Đình Diễn cho Đào Nhiên, Đào Nhiên chắc cũng vừa xem trực tiếp mới biết. 】
【 Về phần Đoạn Đình Diễn, hắn cũng không có ý định muốn giấu giếm. Kể từ khi Lê Tư Viễn chia tay với hắn, hắn vẫn luôn muốn liên lạc lại với Lê Tư Viễn, mãi đến một tuần trước Đoạn Đình Diễn dự định tham gia chương trình của bọn mình, muốn liên lạc với tổ đạo diễn, hắn mới biết Đào Nhiên chính là người đại diễn của Lê Tư Viễn. 】
Nghe thấy lời này, Tần Diệu và Hoắc Yến cùng nhìn sang Diệp Lạc Dao.
Hoắc Yến hơi nhíu mày.
Cho nên chuyện này thật sự là một sự hiểu lầm?
Lúc hắn đang định quay đầu lại, đột nhiên phát hiện Tần Diệu cũng đang nhìn Diệp Lạc Dao.
Đợi đã, vừa rồi có phải Tần Diệu cũng quay đầu nhìn Diệp Lạc Dao cùng lúc với hắn không?
Hoắc Yến khẽ thịch một tiếng, không đợi hắn nghĩ thêm liền nghe thấy Diệp Lạc Dao thở ra một hơi thật dài.
【 Nhưng mà chi tiết về mối tình qua mạng giữa Đoạn Đình Diễn và Lê Tư Viễn rốt cuộc là như thế nào? 】
Diệp Lạc Dao nghĩ liền không nhịn được lấy điện thoại ra.
Xem một lúc, cậu lại lớn tiếng bật cười trong lòng:
【 Ha ha ha ha ha ha ha ha ha thì ra là vậy! Cho nên không chỉ có sự hiểu lầm ngày hôm nay, ngay cả lúc Lê Tư Viễn và Đoạn Đình Diễn quen nhau cũng là một chuyện ngớ ngẩn! 】
【 Bình thường lúc Đoạn Đình Diễn không có công việc thì sẽ phát sóng trực tiếp. Lúc hắn live-stream nội dụng rất phong phú, không chỉ biết lồng tiếng, khiêu chiến tiết mục ngắn lưu hành trên mạng, còn biết kết nối mic chơi game cùng fan. 】
【 Một lần lúc đang chơi game cùng người chơi, Đoạn Đình Diễn liền xung đột với Lê Tư Viễn. 】
Nghe đến đây, Hoắc Yến coi như cũng hiểu rõ chuyện gì, không nhịn được nhìn ba người đứng đó không xa.
Lê Tư Viễn lúc này đã hơi bình tĩnh một chút, nhưng hắn vẫn ngồi trên người anh họ nhà mình không chịu xuống.
Đào Nhiên trực tiếp nằm thành chữ đại trên đất, giống như chấp nhận số mệnh của ình, không giãy giụa nữa: "Này, nếu em thật sự tức giận thì em đánh anh đi, nhưng chuyện này anh thật sự vô tội, nếu anh biết cậu ta chính là Đình Đình mà em nói........"
"Anh im đi được không!"
Lê Tư Viễn thẹn quá hóa giận: "Em cần nghe anh giải thích à?!"
Đào Nhiên không nói chuyện, nằm trên đất giả chết.
Đoạn Đình Diễn muốn cười mà không dám cười, bước hai bước về phía Lê Tư Viễn rồi dừng lại: "Nếu không, cậu cũng nghe thử chính Đình Đình giải thích?"
Mắt sắc của Lê Tư Viễn trực tiếp bay tới, nhưng không đứng dậy lao tới chỗ Đoạn Đình Diễn nữa, cũng không bảo hắn câm miệng.
Đoạn Đình Diễn nhìn chằm chằm Lê Tư Viễn mấy giây, lập tức hiểu ý.
Đây là một trong số ít cơ hội để hắn giải thích, cho nên Đoạn Đình Diễn dứt khoát mở lời: "Tư Viễn, dù là lần đầu tiên quen cậu hay là tới tham gia chương trình lần này, tôi đều chưa từng lừa dối cậu."
Nhưng khách mời khác lục tục chạy tới, Văn Tương Nguyệt và Lưu Nghiên là người đến muộn nhất, nghe đến đây có chút sửng sốt.
"Rốt cuộc là chuyện gì vậy?"
Văn Tương Nguyệt nhỏ giọng hỏi.
Tống Triết Hàm cong khóe môi: "Còn chưa rõ ràng sao? Người cũ truy thê hỏa táng tràng."
(*) Hỏa táng tràng 火葬場: lò thiêu dùng để chỉ cái giá đắt gấp bội về vật chất về tinh thần để theo đuổi vợ.
Diệp Lạc Dao liếc nhìn Tống Triết Hàm:
【 Câu Sử lão sư dùng từ khác chuyên nghiệp. 】
Nghĩ đến chuyện gì đó, Diệp Lạc Dao cũng cong khóe miệng, nhỏ giọng hỏi: "Vậy anh cũng thế à?"
Đám người xung quanh vẻ mặt nghi hoặc.
Tống Triết Hàm thế nào?
Bọn họ sôi nổi quay đầu nhìn Tống Triết Hàm, sau đó phát hiện sắc mặt Tống Triết Hàm rất dọa người.
Chính là vào lúc này, Văn Hoài đột nhiên nhỏ giọng nói: "Vậy nên cậu vẫn chưa theo đuổi được Trương Kỳ Nhiên?"
Diệp Lạc Dao cố gắng mím môi, nỗ lực nhịn cười.
Những người khác cũng phản ứng lại, cố gắng đè khóe miệng xuống.
Không thể cười! Sức chiến đấu của Tống Triết Hàm quá mạnh, bọn họ cười sau lưng cũng thôi đi, nếu cười nhạo trước mặt hắn, hắn sẽ ghi thù cả đời!
Cuối cùng theo tiếng cười khẽ của Diệp Lạc Dao, những người khác lần nữa phá vỡ phòng ngự lớn tiếng cười vang.
Bọn họ cười đặc biệt rạng rỡ, tiếng cười rất lớn thu hút Đoạn Đình Diễn và Lê Tư Viễn ở phía trước đều quay đầu nhìn sang.
Diệp Lạc Dao liếc nhìn sắc mặt của Tống Triết Hàm, nhanh chóng thu lại nụ cười trên mặt mình, sau đó nói với Đoạn Đình Diễn và Lê Tư Viễn: "Các anh tiếp tục! Không cần quan tâm bọn em đâu!"
Đoạn Đình Diễn rất là bất lực.
Đoạn Đình Diễn không bỏ lỡ bất kỳ tập nào của chương trình 《 Cùng nhau đi du lịch 》, đương nhiên biết tính cách của nhóm khách mời này.
Bọn họ ở đây cũng có nghĩ chuyện hôm nay không thể giấu được nữa, chi bằng cứ nói chuyện với Lê Tư Viễn.
Nhìn Lê Tư Viễn vẫn còn ngồi trên người Đào Nhiên, Đoạn Đình Diễn đề nghị: "Chúng ta đổi sang nơi khác nói chuyện đi, sau khi nói chuyện xong nếu cậu vẫn còn tức giận vậy thì tôi sẽ rút khỏi chương trình, cũng đồng ý với cậu sau này sẽ không xuất hiện trước mặt cậu nữa."
Đoạn Đình Diễn không có ý định hạ thấp giọng xuống, vì thế tiếng cười của các khách mời có mặt đồng thời dừng lại.
A?
Muốn đi?
Lê Tư Viễn không nhìn Đoạn Đình Diễn, trầm mặc một lúc, hắn đứng dậy khỏi người Đào Nhiên: "Đi thôi."
【 Đi thôi...... bọn họ đi rồi, chúng ta thì sao?! 】
Diệp Lạc Dao nhất thời gấp gáp.
Nhưng lúc này Lê Tư Viễn đã dẫn đầu đi trước, trên mặt Đoạn Đình Diễn mang theo nụ cười rõ ràng, nhanh chóng đi theo.
【 Camera-man....... Đúng, còn có camera-man! 】
Diệp Lạc Dao nhìn qua, trùng hợp nhìn thấy hai camera-man đang đi theo.
Diệp Lạc Dao thở phào, sau đó trực tiếp kéo tay Tần Diệu: "Đi đi đi, chúng ta đến chỗ đạo diễn!"
Tần Diệu buồn cười, gật đầu.
Nghe nói Diệp Lạc Dao muốn đến chỗ đạo diễn, những khách mời còn lại cũng đi theo.
Dù sao dưa này vẫn chưa ăn sạch, bọn họ vẫn nên ăn sạch miếng dưa này đúng không nào?
Lều của tổ đạo diễn cách không xa, sau khi nhóm khách mời đi tới liền khiến hơn phân nửa nhân viên chen chúc.
Diệp Lạc Dao và Tần Diệu ngồi xuống cạnh đạo diễn, chiếm được vị trí có góc nhìn tốt nhất.
Nơi mà đám Lê Tư Viễn đi tới có một cái đình, lúc này Lê Tư Viễn đã dẫn đầu ngồi xuống chỗ ngồi trong đình, Đoạn Đình Diễn ngồi đối diện hắn.
Thấy hắn ngồi xuống, Lê Tư Viễn liền không kiên nhẫn mở miệng: "Nói đi tôi nghe. Nhưng Đoạn Đình Diễn, tôi nói trước cho anh biết, anh chỉ có một cơ hội này thôi, nếu lần này anh còn lừa tôi......"
"Sẽ không." Đoạn Đình Diễn không chút do dự mở miệng ngắt lời Lê Tư Viễn, nghĩ ngợi một lúc, hắn vẫn giải thích nói: "Mà, ngay từ lần đầu gặp cậu, tôi cũng không có ý định muốn lừa cậu."
Diệp Lạc Dao vẻ mặt kích động:
【 Quả thật, ngày mà Đoạn Đình Diễn và Lê Tư Viễn đụng chạm nhau tình cờ đang phát sóng trực tiếp, người chơi yêu cầu hắn dùng giọng nói ngự tỷ trong suốt quá trình chơi game, cho nên suốt đêm live-stream, Đoạn Đình Diễn đều dùng giọng nữ. 】
【 Nếu như mình nhớ không nhầm, sau khi đăng nhập vào trò chơi, Đoạn Đình Diễn không mở mic game mà tiếp tục trò chuyện với fans qua khung bình luận, chỉ là lúc trò chuyện hắn phát hiện hai bạn đồng đội trong game đang tranh cãi, một trong số đó đương nhiên chính là Lê Tư Viễn. 】
【 Lê Tư Viễn bình thường rất ít khi chơi game, cho nên kỹ thuật chơi game của Lê Tư Viễn thật sự có chút tệ, cố tình đồng đội ngày đó là một tên miệng thối, lúc mắng chửi người còn kèm theo cha theo mẹ, Lê Tư Viễn ngược lại cũng không phải không thể chấp nhận việc mình chơi game cùi bắp bị mắng, anh ấy chỉ không chịu được đồng đội chửi ba mẹ anh ấy, vì thế hai người trực tiếp chửi nhau. 】
Trong cốt truyện không mô tả chi tiết rốt cuộc Lê Tư Viễn và đồng đội cãi nhau như thế nào, nhưng không cần nghĩ cũng biết, phân đoạn đó chắc chắn không thể phát sóng trực tiếp.
【 Lê Tư Viễn chửi người không mang theo từ ngữ thô tục, chỉ dùng từng câu từng chữ chọc thẳng vào phổi người ta, phỏng chừng chọc thủng ống phổi của đồng đội cho nên sau đó đồng đội của anh ấy bắt đầu chửi trời chửi đất. 】
【 Phòng trực tiếp của Đoạn Đình Diễn lập tức bị hai người oanh tạc, Đoạn Đình Diễn không nhịn được nữa, thông qua micro của đội nói bọn họ có thể đừng cãi nhau nữa được không. 】
Nghĩ đến đây, Diệp Lạc Dao nhếch khóe miệng.
【 Giọng nói của Đoạn Đình Diễn vốn dĩ chính là đỉnh cao trong giới lồng tiếng, thử tưởng tượng xem, một diễn viên lồng tiếng hàng đầu dùng giọng nói cậu thích nhất nói bên tai cậu hỏi cậu có thể đừng cãi nhau nữa được hay không ——— 】
【 Ừm, đổi thành mình thì cũng sẽ mê hoặc! 】
Tần Diệu ngồi cạnh cậu đột nhiên nhéo tay Diệp Lạc Dao.
Diệp Lạc Dao không khỏi nghiêng đầu nhìn Tần Diệu, mặt đầy nghi hoặc:
【 Hử? Tần tổng nhéo mình làm gì? 】
Hoắc Yến: "......."
Hắn thật sự không thể học theo Văn Hoài ngồi vào giữa hai người sao?!
"Sao vậy?"
Diệp Lạc Dao thật sự không nhịn được hỏi,
Tần Diệu nói: "Không có gì, xem tiếp đi."
Trong màn hình, Đoạn Đình Diễn vẫn đang nghiêm túc giải thích.
Mặc dù hắn không đi quá sâu vào chi tiết nhưng các khách mời vẫn chắp nối toàn bộ câu chuyện trong vài câu nói của hắn.
Tần Diệu và Hoắc Yến biết rõ nhiều hơn, bọn họ và Diệp Lạc Dao thỉnh thoảng cũng sẽ bổ sung thêm vài câu.
Chuyện xưa giữa Lê Tư Viễn và Đoạn Đình Diễn, dùng một câu đơn giản tóm tắt lại chính là ——— câu chuyện tình yêu qua mạng hiểu lầm từ giọng nói mà ra.
Đoạn Đình Diễn tuy bình thường bận rộn với công việc, nhưng bởi vì hắn thích chơi game, kỹ thuật cũng khá tốt nên bình thường dù không phát sóng trực tiếp thì hắn cũng sẽ chơi vài trận game.
Mà Lê Tư Viễn lại là một tuyển thủ cùi bắp nhưng thích chơi tiêu chuyển.
Lần trước trong game sau khi Đoạn Đình Diễn giúp Lê Tư Viễn nói chuyện, Lê Tư Viễn liền kết thành bạn tốt với Đoạn Đình Diễn.
Có bạn chơi game, việc tiếp xúc sau này cũng trở nên tự nhiên.
Không biết ai đã chủ động mời đối phương trước, dần dần số lần hai người cùng nhau chơi game cũng thường xuyên hơn, thậm chí một ngày trước khi kết thúc còn hẹn thời gian lần chơi game tiếp theo.
Cũng giống như nhiều cặp đôi trong game, bọn họ đương nhiên cũng trao đổi phương thức liên lạc, tặng skin cho đối phương, gắn quan hệ tình nhân, cuối cùng xác nhận quan hệ yêu đương.
Xem đến đây, Chu Tử Kiện quả thực không nhịn được hỏi: "Cho nên hai người đều đang động tâm, đều cảm thấy có chút thích đối phương, nhưng không có ai mở miệng hỏi tính hướng của đối phương?"
Diệp Lạc Dao gật đầu: "Đúng vậy, không chỉ không hỏi tính hướng, còn không hỏi giới tính luôn!"
【 Thật khủng bố! 】
【 Có nên nói không nhỉ, nghĩ lại thì Lê Tư Viễn thậm chì còn đáng sợ hơn anh hai mình! 】
Tần Diệu không khỏi cong khóe môi.
Hoắc Yến: "......."
Diệp Lạc Dao em thật bạo gan!
"Cho nên hai người bọn họ...... không biết chuyện giới tính của đối phương khi ở bên nhau?"
Trầm Sung nghe đến đây trừng lớn hai mắt.
Diệp Lạc Dao cười: "Chưa từng ở bên nhau thì sao trở thành người cũ được chứ?"
Tống Triết Hàm giọng điệu nhàn nhạt: "Đáng tiếc."
Diệp Lạc Dao không nhịn được nhìn hắn: "Đáng tiếc cái gì cơ?"
"Đáng tiếc chúng ta không có mặt lúc Lê Tư Viễn và Đoạn Đình bôn hiện."
(*) Bôn hiện 奔现: Một từ thông dụng trên mạng, đề cập đến sự chuyển đổi từ tình yêu qua mạng sang tình yêu hiện thực.
Tống Triết Hàm nói rất tự nhiên.
Các khách mời nhịn không được lại cười.
"Nhưng mà có chút tò mò, mặc dù bọn họ yêu nhau, chắc chắn đã trao đổi tên thật đúng không?"
Lưu Nghiên hỏi: "Chẳng lẽ biết tên của đối phương rồi mà vẫn không nhận ra được điều gì đó không đúng sao?"
Tống Triết Hàm nghĩ đến gì đó, đột nhiên nhìn Diệp Lạc Dao.
Diệp Lạc Dao cười: "Có thể, tính hướng của Đoạn Đình Diễn vốn dĩ chính là nam thì sao?"
Những người khác bừng tỉnh đại ngộ.
Cái đó khá hợp lý.
Chính là vào lúc này, giọng nói của Đoạn Đình Diễn lại truyền đến: "Đúng, tôi xác thực không nói rõ giới tính của mình với cậu, nhưng cái đêm cậu tỏ tình với tôi, tôi không phải đã nói tên thật của tôi cho cậu biết rồi hay sao? Chẳng lẽ cậu không tìm tôi?"
Lê Tư Viễn tức đến mức mặt đỏ bừng: "Tôi không phải diễn viên, tôi sẽ theo dõi diễn viên lồng tiếng các anh làm gì? Anh nói với tôi anh là diễn viên lồng tiếng, cũng từng dùng giọng nam nói chuyện với tôi, nhưng khi đó tôi không nghĩ nhiều, tôi cho rằng, tôi cho rằng........"
Lê Tư Viễn nhịn hồi lâu mới tức giận nói một câu: "Không phải là không có người con trai có tên giống con gái, cũng có rất nhiều cô gái có tên giống nam, cho nên tôi......."
Đoạn Đình Diễn nhìn Lê Tư Viễn, thật lâu sau mới đưa tay che mặt: "Chẳng trách cậu vẫn luôn gọi tôi là Đình Đình....."
Nghe đến đây, trên mặt các khách mời đều không nhịn được cười.
"Thật sự là một sự hiểu lầm ngớ ngẩn to lớn!"
Chu Tử Kiện thở dài.
Mọi người đều không khỏi gật đầu.
【 Đoạn Đình Diễn trái lại biết Lê Tư Viễn là nam nhưng Lê Tư Viễn luôn cho rằng Đoạn Đình Diễn là nữ, thậm chí sau khi Đoạn Đình Diễn nói tên thật cho mình, anh ấy cũng không nghi ngờ gì, cho đến khi yêu từ mạng ra hiện thực, haiz! 】
Diệp Lạc Dao nặng nề thở dài, đột nhiên nghĩ đến gì đó chợt quay đầu nhìn sang Tần Diệu.
Tần Diệu nghi hoặc: "Sao vậy?"
Diệp Lạc Dao hỏi: "Mọi người còn nhớ ngày cuối cùng tập đầu tiên chơi trò mạo hiểm nói thật không......"
"Cái gì?"
Tống Triết Hàm chen vào: "Ý em là cái chuyện em nói mẫu người lý tưởng của mình là Tần tổng?"
Diệp Lạc Dao hiếm khi bị nghẹn cục, sau đó tức giận nói: "Không phải, cái em đang nói là sau khi em nói tính hướng của mình xong, tối đó Lê Tư Viễn có chút tránh mặt em, lúc đó anh ấy không dám nhìn thẳng vào em......"
Tống Triết Hàm nhướng mày: "Cái này thì có liên quan gì?"
"Chắc Lê Tư Viễn đã bôn hiện với Đoạn Đình Diễn trước ngày ghi hình tập một, sau đó bôn hiện không thành nên chia tay."
Diệp Lạc Dao nói một cách chắn chắn.
Dòng thời gian lập tức hiện ra!
Tống Triết Hàm chợt gật đầu: "Chẳng trách lúc ghi hình tập đầu tiên cậu ta giống như ăn phải thuốc nổ."
Mọi người nhịn không được lại cười.
Các khách mời hiểu rõ tiền căn hậu quả của cậu chuyện, Lê Tư Viễn và Đoạn Đình Diễn cũng giải quyết xong hiểu lầm.
Lúc này phòng trực tiếp vẫn đang tiếp tục, trong đình hai người ngồi đối diện nhau.
Thật lâu sau, Đoạn Đình Diễn mới mở miệng hỏi: "Như vậy, chúng ta còn có thể quay lại không?"
Nghe thấy lời này, hai mắt của các khách mời đều trừng lớn.
"Muốn quay lại?"
"Lê Tư Viễn, cậu đang do dự cái gì, nếu còn thích thì đồng ý anh ấy đi!"
"Đúng vậy đúng vậy!"
Lê Tư Viễn nghiêng đầu, tầm mắt rơi trên mặt hồ lấp lánh.
Đột nhiên, hắn chợt đứng dậy, nắm đấm rơi vào trên lồng ngực của Đoạn Đình Diễn: "Quay lại cái rắm! Chia tay hai tháng rồi, sau này anh đừng tới làm phiền tôi!"
"Mẹ nó, cho dù anh không cố ý lừa tôi, nhưng tôi vẫn rất tức giận! Rất tức giận!"
Bỏ lại câu này, Lê Tư Viễn tức giận đùng đùng rời đi,
Đoạn Đình Diễn ôm ngực, trên mặt vừa đau khổ vừa chán nản.
Diệp Lạc Dao thực nhịn không được, cười một lúc lâu, đột nhiên nghĩ đến gì đó, quay đầu nhìn Tống Triết Hàm: "Xem ra Đoạn Đình Diễn giống hệt anh, Câu Sử lão sư."
"Răng rắc".
Diệp Lạc Dao nghe thấy tiếng cử động ngón tay của Tống Triết Hàm.
Cơ thể hoạt động trước suy nghĩ một bước, Diệp Lạc Dao trực tiếp kéo tay Tần Diệu, vừa chạy còn không quên vừa quay đầu nói: "Em không giống bọn anh! Em hiện tại đã có Tần tổng ~~~."
Mọi người: "???"
Hoắc Yến: "!!!"
"Không được?! Hai người ở bên nhau khi nào, anh không đồng ý!!!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...