Hoắc Yến ngồi ghế trước không nhịn được hơi gật đầu, cố gắng kìm nén ý cười bên khóe miệng của mình.
Đúng lắm.
Vốn dĩ hắn còn cho rằng Tần Diệu đột nhiên thay thế Du Bạch là bởi vì nghe được một số tiếng gió.
Nhưng hiện tại xem ra, Tần Diệu chỉ là một tên xui xẻo đơn thuần mà thôi!
Tránh đi một cái hố nhưng không thể tránh đi cái hố thứ hai.
Hoắc Yến cầm điện thoại, mở nhóm ăn dưa gia đình, sau đó kể ngắn gọn cho những người khác về dưa có liên quan đến Du Bạch mà Diệp Lạc Dao từng nói trước đó.
Nhóm người ba Hoắc mẹ Hoắc ở trong xe nhân viên cách đó không xa, khoảng cách này có thể nghe thấy tiếng lòng của Diệp Lạc Dao, nhưng trước đó bọn họ không có mặt nên vẫn không biết Du Bạch có dưa gì.
Lúc này sau khi đọc xong tin nhắn Hoắc Yến gửi, mọi người đều kinh ngạc.
Hoắc Cảnh cau mày: "Nếu đây là nghệ sĩ của công ty chúng ta, hắn đã bị phong sát rồi."
Hoắc Trạch lắc đầu cảm khái: "Em chỉ có thể nói vận khí này của Tần tổng, phải chăng hơi quá........"
Đó đâu phải chỉ một chút.
Ba Hoắc gật đầu, ái nói không đúng đâu?
Mỗi kỳ khách mời được mời đều có thể mời đến một hai nghệ sĩ diễn viễn dính dưa trên người, ai có thể vượt qua vận khí của Tần Diệu?
Nhưng mà, nói đi cũng phải nói lại.
Với tư cách là khán giả, là quần chúng ăn dưa, bọn họ vẫn khá thích xem!
Càng thích xem những nghệ sĩ có dưa này sẽ lật xe ngay tại chỗ.
Xem hay, thích xem!
Trái lại mẹ Hoắc nhìn chằm chằm vào màn hình phát sóng trực tiếp một lúc lâu, nghĩ đến câu nói vừa rồi của Diệp Lạc Dao, đột nhiên nói: "Này mọi người nói xem, rất có một loại khả năng, phải chăng là do Tiểu Tần cố ý?"
Hai người kia đồng loạt quay đầu nhìn.
Cố ý?
Tần Diệu có ý mời Du Bạch có dưa đến, chẳng lẽ là muốn ———
Trên xe bus.
Sau khi Tần Diệu nghe thấy tiếng lòng của Diệp Lạc Dao, khóe miệng hơi cong.
Diệp Lạc Dao không đoán sai, hắn chính là cố ý.
Ngay khi chương trình ghi hình số đầu tiên, Tần Diệu vẫn còn băn khoăn.
Nhưng sau khi kết thúc ghi hình số thứ 2, đạo diễn gửi tài liệu tập hợp số liệu phát sóng trực tiếp của cả hai số phát sóng cho Tần Diệu, Tần Diệu hoàn toàn không rời mắt được.
Số liệu này!
Tốt hơn nhiều so với những gameshow mà bọn họ cực khổ dày công lên kế hoạch trước đó!
So với mỗi kỳ khi mời khách mời phi hành đều nơm nớp lo sợ như đi trên lớp băng mỏng, chi bằng dứt khoát mặc kệ.
Tất cả nghệ sĩ phù hợp với yêu cầu của tổ chương trình bọn họ, không quan tâm bọn họ có dưa hay không, chỉ cần nghệ sĩ dám đồng ý thì bọn họ dám mời.
Nếu nghệ sĩ được mời không có dưa, đương nhiên càng tốt.
Nếu như trùng hợp có dưa, vậy có thể đổi tên cho chương trình bọn họ thành 《 Cùng nhau đi ăn dưa 》.
Dù sao khán giả và cư dân mạng đều thích xem, còn có thể giúp giới giải trí chọn ra những nghệ sĩ chất lượng tốt, tiện thể Tần Diệu cũng có thể ăn dưa một cách vui vẻ tại hiện trường.
Huống hồ điều quan trọng hơn là ———
Người đứng sau Du Bạch không phải muốn tìm mình xin kiến giải sao?
Sự việc vẹn cả đôi đường, hà tất gì mà Tần Diệu không làm?
Du Bạch giới thiệu bản thân xong, liền mỉm cười lần lượt chào hỏi những khách mời thường trú có mặt.
Sau khi chào xong, tầm mắt hắn quét một vòng trong xe, sau đó nhấc bước đi về phía Diệp Lạc Dao, ngồi xuống bên cạnh Diệp Lạc Dao.
Không chỉ mình Diệp Lạc Dao sửng sốt, ngay cả Hoắc Yến ngồi phía trước và Tần Diệu ngồi hàng đầu tiên cũng quay đầu lại nhìn.
Tống Triết Hàm ngồi ở hàng ghế sau bọn Diệp Lạc Dao cũng hơi nhướng mày.
Vẻ mặt kinh ngạc vừa rồi của Diệp Lạc Dao khi Du Bạch lên xe không hề giấu diễm, Tống Triết Hàm không cho rằng Du Bạch ngồi cạnh Diệp Lạc Dao là vì muốn kết bạn với Diệp Lạc Dao.
Có cùng suy nghĩ với Tống Triết Hàm, còn có cư dân mạng trong phòng trực tiếp:
"Du Bạch vậy mà lại ngồi cùng Dưa King?"
"Nếu tôi nhớ không lầm thì vừa rồi khi Diệp Lạc Dao nhìn thấy Du Bạch lên xe, hình như khá kinh ngạc? Lẽ nào trước đó bọn họ có quen biết?"
"Quen cái gì? Sao tôi cảm thấy hình như Diệp Lạc Dao biết dưa của Du Bạch?"
"Nói chứ! Tôi cũng nghĩ như vậy! Biểu cảm vừa rồi của Diệp Lạc Dao, không chỉ có kinh ngạc thôi đâu! Còn có biểu cảm ăn dưa giống lúc trước!"
Bình luận này vừa hiện, phía dưới toàn là like ủng hộ.
Điều này cũng khiến các cư dân mạng ăn dưa khác càng kích động hơn:
Cho nên, tiếp theo Du Bạch sẽ làm thế nào đây?!
Diệp Lạc Dao lại mang đến bất ngờ gì đến cho bọn họ?
Lúc này, vô luận là trước màn hình hay là trên xe bus, hầu như tầm mắt của mọi người đều tập trung vào Diệp Lạc Dao và Du Bạch.
Diệp Lạc Dao nhìn Du Bạch ngồi cạnh mình, trong mắt cũng tràn đầy nghi hoặc và khó hiểu:
【 Tại sao Du Bạch lại muốn ngồi cạnh mình? 】
Chính là vào lúc này, Du Bạch đột nhiên nghiêng đầu, trùng hợp đối diện với tầm mắt của Diệp Lạc Dao.
Hắn hơi mỉm cười, bỗng dùng giọng điệu rất nhiệt tình nói: "Nói ra thì, trước đó tôi đã rất muốn làm quen với cậu, Diệp Lạc Dao."
Diệp Lạc Dao chớp chớp mắt: "Phải không."
Du Bạch gật đầu: "Ừm, xem cậu hai số chương trình, cảm giác cậu khá thú vị."
"Cảm ơn." Diệp Lạc Dao lịch sự xã giao.
Du Bạch cười, biểu cảm trên mặt nhìn không ra kẽ hở, nhìn qua rất dễ chung sống.
Nhưng Diệp Lạc Dao lại càng cảnh giác hơn.
Những người khác không rõ nhưng Diệp Lạc Dao từng xem nguyên tác lại rất rõ.
【 Du Bạch này chính là kiểu người khẩu phật tâm xà tiêu chuẩn! Đừng nhìn hắn cười ôn hòa nhưng trong bụng toàn là nước bẩn, mình phải cẩn thận chút. 】
Nghe thấy lời này của Diệp Lạc Dao, Hoắc Yến ngồi hàng ghế trước hơi cau mày.
Tần Diệu ngồi phía trên cùng chân mày cũng nhíu lại, hắn đột nhiên có chút hối hận.
Hắn hiện tại căn bản chưa thể xác định rõ được suy nghĩ của Diệp Lạc Dao đối với mình, mình không nên phản ứng mạnh như vậy.
Vừa rồi khi mình lên xe Diệp Lạc Dao còn chào hỏi mình, tại sao mình không đi qua ngồi cùng Diệp Lạc Dao?
Nếu ban nãy mình ngồi cùng Diệp Lạc Dao, chẳng phải sẽ không xảy ra chuyện như hiện tại hay sao?
Tần Diệu trong lòng khó chịu nhưng mặt lại không biểu hiện ra ngoài, chỉ không nhịn được quay đầu nhìn Diệp Lạc Dao.
Chính vào lúc này, Du Bạch khẽ cười xoay đầu nhìn Diệp Lạc Dao nói: "Đúng rồi, vừa nãy khi tôi lên xe thấy vẻ mặt cậu rất kinh ngạc, cậu nhận biết tôi sao?"
Vừa dứt lời, Hoắc Yến ngồi ghế trước trực tiếp nhắm hai mắt lại.
Không phải chứ, Diệp Lạc Dao em ăn dưa thì ăn dưa! Chẳng lẽ em không biết học cách quản lý biểu cảm à?!
Mình còn biết cách khống chế biểu cảm của bản thân, chúng ta ít nhiều cũng đang ở trước mặt đương sự, có thể chú ý chút được không?
Hoắc Yến nhất thời có chút đau đầu, hắn luôn cảm thấy Du Bạch chắc hẳn sẽ lấy chuyện này để làm khó Diệp Lạc Dao.
Tần Diệu ngồi hàng ghế đầu tiên cũng không nhịn được lo lắng nhìn Diệp Lạc Dao.
Mà Diệp Lạc Dao lúc này cũng phản ứng lại, chắc do biểu cảm của mình quá lộ liễu.
Nhưng Diệp Lạc Dao vẫn bình tĩnh mở miệng nói: "Không có, chúng ta lần đầu gặp mặt."
Du Bạch nhướng chân mày, giả vờ kinh ngạc: "Phải không, nếu đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt vậy tại sao khi cậu nhìn thấy tôi lại tỏ ra kinh ngạc như vậy? Chẳng lẽ cậu có ý kiến gì với tôi? Không hoan nghênh tôi đến chương trình này sao?"
Du Bạch hỏi vấn đề này vô cùng trực tiếp mà sắc bén.
Diệp Lạc Dao lập tức trừng lớn hai mắt.
【 Mình chưa từng đắc tội Du Bạch mà đúng không?! 】
Bầu không khí trong xe cũng tức khắc trở nên yên tĩnh.
Cư dân mạng trong phòng trực tiếp càng kinh ngạc hơn:
"Chưa từng nghe nói trước kia Du Bạch từng có mâu thuẫn gì với Diệp Lạc Dao?"
"Lẽ nào thật sự vì một cái nhìn của Diệp Lạc Dao mà tức giận?"
"Nói chứ, biểu cảm vừa rồi của Diệp Lạc Dao xác thật có chút thiếu tế nhị, cậu ta và Du Bạch lần đầu gặp mặt, cũng khó trách Du Bạch sẽ hiểu lầm."
Fans của Du Bạch vội vàng xuất hiện giải thích hộ Du Bạch:
"Có hiểu lầm thì giải thích rõ là được."
"Đúng vậy đúng vậy, Du Bạch nhà chúng ta tuy nói thẳng nhưng con người cậu ấy rất dễ chung sống."
Cư dân mạng ăn dưa nhìn thấy bình luận này chỉ muốn cười:
"Fans các cô đừng giải thích vội."
"Đúng, hơn nữa tôi thật lòng cảm thấy Dưa Vương nhà chúng tôi chắc không có ý kiến gì với Du Bạch đâu."
"+1, tôi cảm thấy khả năng cao nhất chính là vì Diệp Lạc Dao từng ăn dưa của Du Bạch!"
"??? Thật hay giả, Diệp Lạc Dao lại ở sau lưng tui ăn dưa gì!"
Tin tức dưa vừa ra, phương hướng của làn đạn lập tức thay đổi.
Cư dân mạng và các fans bắt đầu sôi nổi lên án công khai, có dưa thì mọi người phải cùng ăn dưa, Diệp Lạc Dao cậu lại che che giấu giấu còn xem là anh em tốt gì nữa?
Fans của Du Bạch nhìn đến đây lập tức ngồi không yên.
"Không phải? Cái gì gọi là từng ăn dưa của Du Bạch? Sao tôi chưa từng nghe nói anh trai nhà chúng tôi có dưa gì?"
"Các người đừng có bịa đặt!"
Nhưng cư dân mạng ăn dưa đâu có quan tâm sống chết của fans, bọn họ xem phát sóng trực tiếp hai số, còn không hiểu rõ Diệp Lạc Dao sao?
Chỉ cần dựa vào một cái nhìn của Diệp Lạc Dao, bọn họ liền biết chuyện này chắc chắn không đơn giản.
Cư dân mạng hiện tại chỉ muốn biết rốt cuộc Diệp Lạc Dao giấu bọn họ ăn dưa gì, thậm chí còn có một số cư dân mạng ăn dư gấp gáp yêu cầu Diệp Lạc Dao mau nói ra tất cả toàn bộ dưa mà cậu biết.
Bình luận của fans Du Bạch bị bọn họ nhấn chìm hoàn toàn.
Lại nhìn vào trong xe.
Hoắc Yến cũng không hiểu.
Diệp Lạc Dao chỉ là một người vừa vào giới, cậu có thể sẽ có thù gì với Du Bạch?
Hay là nói Du Bạch thật sự chính là một người lòng dạ hẹp hòi, chỉ vì ánh mắt nhìn vừa rồi của Diệp Lạc Dao mà gây khó dễ cho Diệp Lạc Dao?
Nhưng bất kể là thế nào, Hoắc Yến sẽ không để ai ức hiếp Diệp Lạc Dao, vì thế hắn trực tiếp đứng dậy, đang định mở miệng liền nghe thấy tiếng lòng của Diệp Lạc Dao ———
【 Có câu mà Du Bạch nói đúng, mình xác thật không hoan nghênh hắn tới chương trình này của chúng ta. 】
Diệp Lạc Dao nhìn Du Bạch, bình tĩnh nói: "Đây thật sự là lần đầu tôi gặp anh."
Sao có khả năng Du Bạch sẽ tin?
Nếu thật sự là lần đầu gặp mặt, vậy ai có thể giải thích tại sao Diệp Lạc Dao và Tần Diệu chỉ gặp nhau một lần, vai diễn chính của mình liền mất không?
Du Bạch nghĩ tới đây liền một bụng tức.
Tự cho rằng bọn họ che giấu rất tốt. Lại không nghĩ tới ngày tổ chức lễ khai máy, có người tận mắt chứng kiến. Tần Diệu và Diệp Lạc Dao ở cửa đoàn quay phim nói chuyện một lúc, sau đó sắc mặt Tần Diệu liền trở nên đặc biệt khó coi.
Chưa đến hai ngày, vai diễn chính của Du Bạch liền mất.
Lúc này nói Diệp Lạc Dao làm gì đó thì vẫn có chút gượng ép, cũng không có chứng cứ.
Nhưng sau đó Diệp Lạc Dao đầu tư cho đoàn làm phim, gặp gỡ Dương Nguyên, đây chẳng phải là chứng cứ?
Nếu không phải vì Diệp Lạc Dao, vai diễn chính của hắn sẽ vô cớ mất đi như vậy sao?
Du Bạch trong lòng tức giận tận trời, nhưng ngoài mặt cũng chỉ lạnh lùng: "Lần đầu gặp mặt sẽ mạo muội nhìn chằm chằm tôi như vậy sao? Hay là nói cậu không tiện nói nguyên nhân ———."
Diệp Lạc Dao giả vờ vô tội nhìn Du Bạch, giọng điệu rất xấu hổ: "Anh thật sự muốn nghe nguyên nhân?"
Du Bạch hơi thay đổi sắc mặt, nhìn thẳng vào Diệp Lạc Dao: "Tôi nghe."
Hắn trái lại muốn nhìn thử Diệp Lạc Dao có thể đưa ra trò bịp gì!
Sau đó mọi người đều nghe thấy Diệp Lạc Dao thở dài hết cách, giọng điệu rất bất đắc dĩ: "A, được thôi, nếu anh muốn tôi nói, vậy tôi đành thừa nhận, tôi xác thật từng nhìn thấy anh trên hotsearch, như vậy được chưa!"
Du Bạch sửng sốt.
Cái gì?
Chỉ nghe Diệp Lạc Dao nói tiếp: "Anh quên rồi à? Chính là cái hotsearch anh bị đoàn làm phim 《 Bệnh mỹ nhân 》 loại khỏi vai chính đó, tôi nhớ chủ đề khi đó còn đứng no.1 hotsearch."
Vừa dứt lời, toàn bộ xe đều chìm trong yên tĩnh.
Hai giây sau, Tống Triết Hàm không nhịn được ha ha ha cười thành tiếng.
Hắn vừa cười, Lê Tư Viễn ngồi ghế sau cũng cười theo, còn không quên thất đức bổ sung nói: "Nói chứ, lần đầu tiên tôi thấy Du Bạch hình như cũng là bởi hotsearch này."
Tống Triết Hàm cười rất lớn: "Dù sao Du Bạch cũng không tính là nổi tiếng, trước kia ngoại trừ mua hotsearch chắc chưa từng lên lên mấy chục chủ đề hotsearch tự nhiên đúng không?"
Đến lượt Diệp Lạc Dao không nhịn được, cậu vội vàng dùng tay che khóe miệng đang điên cuồng giương lên của mình.
【 Câu Sử lão sư!!! Lê Tư Viễn!!! Hai người các anh thật quá đáng!! 】
Hoắc Yến cũng không nhịn được cười, sau khi ngồi xuống liền bắt đầu cười điên.
Nếu nói quá đáng, Diệp Lạc Dao cũng quá đáng không kém ai!
Diệp Lạc Dao cười rồi nhanh chóng quay sang nhìn Du Bạch ở bên cạnh.
Cách gần nên tất cả biểu cảm trên gương mặt Du Bạch, Diệp Lạc Dao đều không bỏ lỡ.
Cậu rõ ràng nhìn thấy khuôn mặt lúc trắng rồi hồng, lúc hồng rồi trắng, cuối cùng biến thành xanh của Du Bạch.
Diệp Lạc Dao cũng không khống chế được, nhanh chóng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
【 Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ——— thật sự không thể trách tôi nha! 】
【 Là chính Du Bạch anh không có chuyện gì lại hỏi, lần này thì hay rồi, hỏi sâu rồi cuối cùng tự đào gốc rễ của mình! 】
Tần Diệu cũng quay đầu, chỉ là lần này, khóe miệng cong lên không có cách nào đè xuống được.
Bầu không khí trên xe bus nhất thời rất thả lỏng khoan khoái, ngoại trừ Du Bạch sắc mặt tái xanh.
Mà cư dân mạng xem trực tiếp cười càng vui sướng hơn.
【 Vậy mà lại là chuyện này! Nếu vậy thì tôi nhớ ra rồi ha ha ha ha ha ——— 】
【 Tất cả chuyện này đều là Du Bạch tự vả vào mặt mình. 】
【 Cậu phải nói sớm là chuyện này chứ, dưa này tôi từng ăn rồi, Diệp Lạc Dao xem ra tôi trách oan cậu rồi! 】
【 Hu hu hu hu hu hu hu hu năng lực công kích của Câu Sử lão sư của tui vẫn mạnh như vậy! Quá đỉnh! 】
【 Lê Tư Viễn cũng rất hư! 】
【 Toàn bộ phát huy ổn định! 】
【 Cầu xin đấy, cho tôi mượn cái mỏ của bọn họ dùng thử, tôi cũng muốn học! 】
Dù sao bình luận cũng không phải là khách mời có mặt, bọn họ muốn cười bao nhiêu thì cười bấy nhiêu.
Trong khoảng thời gian rất dài, trên làn đạn toàn là "ha ha ha ha", thậm chí tìm không ra một làn đạn nào giải thích hộ Du Bạch.
Hết cách thôi, dù sao chuyện này cũng là do chính Du Bạch tìm đến trước.
Diệp Lạc Dao người ta chỉ nói sự thật thôi!
Cười không lâu, rất nhanh đến lượt khách mời còn lại xuất hiện.
Nghe thấy âm thanh nhắc nhở của tổ đạo diễn, Diệp Lạc Dao đột nhiên nói: "Câu Sử lão sư, anh mời ai vậy?"
Tống Triết Hàm nhếch khóe miệng, cười tủm tỉm nói: "Em đoán xem?"
Hoắc Yến quay đầu: "Văn Hoài?"
Chu Tử Kiện vẻ mặt sụp đổ, cả người lập tức sững sờ tại chỗ: "Không phải chứ?"
Tống Triết Hàm mời thật?
Văn Tương Nguyệt cũng kinh ngạc: "Không phải chứ?"
Ánh mắt của Diệp Lạc Dao dừng trên biểu cảm sâu xa của Tống Triết Hàm rất lâu.
【 Nhìn vẻ mặt này của Tống Triết Hàm chắc là không phải, nhưng người này nói không chừng cũng rất thú vị. 】
Tống Triết Hàm đang định thừa nước đục thả câu, bầu không khí trên xe bus lập tức lại trở nên khẩn trương.
Nhưng người căng thẳng lần này chỉ có Chu Tử Kiện và Văn Tương Nguyệt.
Diệp Lạc Dao quay đầu, Du Bạch vẫn ngồi cạnh cậu.
【 Du Bạch cũng nhịn giỏi thật, bị mình chọc tức như vậy vẫn muốn ngồi cùng mình chậc chậc chậc. 】
Diệp Lạc Dao dùng khóe mắt liếc nhìn hắn, hát hiện cả mặt Du Bạch đều thối, không nhịn được lại cười:
【 Còn đang tức giận à ha ha ha ha ha ha ha ha ——— 】
【 Bây giờ biết được năng lực công kích của tổ chương trình chúng tôi rồi chứ! 】
Khách mời mới đã lên, Diệp Lạc Dao hít sâu một hơi, cố gắng đè nụ cười của mình xuống rồi ngước mắt lên nhìn.
Ngay khi nhìn thấy khuôn mặt mới của khách mời mới, Diệp Lạc Dao lại kinh ngạc.
Khách mời lên tiếng giới thiệu tên mình: "Chào mọi người, tôi là Trương Kỳ Nhiên."
【 Đây chẳng phải là đối thủ của Tống Triết Hàm sao! 】
(*) Nguyên văn — 对家: Trong cộng đồng người hâm mộ, đối tác có nghĩa là một thần tượng khác có phong cách tương tự như người hâm mộ của mình nhưng có mối quan hệ cạnh tranh nhất định. Sau đó, để bảo vệ danh tiếng và hình ảnh của chính thần tượng của mình, cộng đồng người hâm mộ sẽ liệt kê các thần tượng cạnh tranh vào danh sách đối thủ. Đồng thời, lượng fan của đối phương cũng chính là đối thủ. Đó là sự cạnh tranh của các thần tượng và nhóm người hâm mộ.
Nghe thấy lời này của Diệp Lạc Dao, Hoắc Yến và người Hoắc gia đều kinh ngạc.
Đối thử?
Tống Triết Hàm mời đối thủ tới tham gia chương trình?
Tống Triết Hàm tốt bụng như vậy?
Không phải là Hoắc Yến và người Hoắc Yến hoài nghi, mà là bọn họ thật sự hiểu rõ Tống Triết Hàm.
Tống Triết Hàm độc miệng ghi thù, 《 Cùng nhau đi du lịch 》 lại là chương trình tạp kỹ nổi tiếng nhất gần đây, sao hắn có thể trao cơ hội tốt như vậy cho đối thủ của mình?
Trừ phi ———
Tống Triết Hàm này đang lén lút làm xấu!
Ý nghĩ của Diệp Lạc Dao tình cờ trùng hợp với cả nhà, hơn nữa cậu càng biết được nhiều chuyện.
【 Trương Kỳ Nhiên và Tống Triết Hàm gần như ra mắt cùng lúc, hơn nữa điều kiện ngoại hình và thiết lập tính cách tương tự nhau nên hai bọn họ từ khi ra mắt đã bị các tài khoản marketing so sánh mỗi ngày. 】
【 Không chỉ là tài khoản tiếp thị, ngay cả đoàn đội hai bên của bọn họ cũng thường xuyên đăng thông cáo hắc đối phương, thậm chí Trương Kỳ Nhiên còn từng cướp hai vai chính của Tống Triết Hàm, sao Tống Triết Hàm có thể tốt bụng trao cơ hội tốt này cho Trương Kỳ Nhiên! 】
【 Hơn nữa —— nếu mình nhớ không nhầm, hình như cuối cùng Trương Kỳ Nhiên cũng sẽ lật xe........ 】
Diệp Lạc Dao không nhịn được lại liếc nhìn Du Bạch.
Nếu không phải vì Du Bạch còn ngồi cạnh cậu, cậu thật sự sẽ không nhịn được mở bản ghi nhớ ra xem!
Cả nhà và Hoắc Yến nghe đến đây cũng có chút sốt ruột.
Tại sao cái tên Du Bạch này không hiểu thời thế nhất quyết muốn ngồi ở đây vậy chứ?
Vừa nãy cậu bị khịa, cậu vẫn không chịu đổi chỗ ngồi?!
Du Bạch hiển nhiên không định rời đi, hắn không chỉ không đi còn thay đổi tư thế thoải mái hơn tiếp tục hờn dỗi.
Mấy khách mời thường trú có mặt đều cùng nhau ghi hình hai số, đều hiểu rõ lẫn nhau.
Cho nên sau khi nghe thấy tên của Trương Kỳ Nhiên, Lê Tư Viễn và Lưu Nghiên đều có chút kinh ngạc.
Chu Tử Kiện và Văn Tương Nguyệt dần dần thở phào.
Chu Tử Kiện thậm chí không nhịn được nói: "Tiểu Tống, cảm ơn!"
Tống Triết Hàm vui vẻ: "Không cần cảm ơn em, bởi vì trước khi mời Trương Kỳ Nhiên, em cũng từng mời Văn Hoài rồi, nhưng bị cậu ta từ chối."
Chu Tử Kiện: "........"
Văn Tương Nguyệt: "........."
Diệp Lạc Dao cười: "Ha ha ha ha ———."
【 Chịu hông nổi, cuối cùng mình cũng phát hiện ra, từ khi Câu Sử lão sư bắt đầu làm chính mình, ảnh càng càng càng không quan tâm sống chết của người khác. 】
Làn đạn cũng cười đặc biệt vui vẻ:
"Ha ha ha ha, từng mời Văn Hoài thật kìa!"
"Tui nói rồi mà, Câu Sử lão sư sao có khả năng sẽ bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy."
"Chính là Văn Hoài cậu có phải không được hay không, tại sao mời cậu hai lần cậu đều không tới!"
"Nhưng mà khách mời được mời lần này cũng vô cùng thú vị, he he."
"Hì hì, đâu ai nói không đúng đâu? Một người bước lên công kích Dưa King liền bị giết ngược lại, một người còn là kẻ thù của Câu Sử lão sư nhà chúng ta!"
"Xì —— đừng nói nữa, mỗi lần khách mời xuất hiện, thực sự chính là khoản lưu trữ của chương trình chúng ta!"
"Tui bắt đầu mong chờ rồi!"
Lúc này, Lê Tư Viễn rốt cuộc cũng thu hồi tầm mắt nhìn chằm chằm Trương Kỳ Nhiên, tò mò hóng chuyện nhìn Tống Triết Hàm: "Cho nên, tại sao cậu lại muốn mời Trương Kỳ Nhiên? Nếu tôi nhớ không lầm, cậu ta là đối thủ của cậu đúng không."
Diệp Lạc Dao mang theo kinh ngạc xoay đầu nhìn Lê Tư Viễn:
【 Được được được, chúng ta bây giờ càng ngày càng thẳng thắn hơn rồi! 】
【 Có vấn đề đều hỏi thẳng trước mặt đương sự, không hề quan tâm đến người khác bối rối hay không? 】
【 Trương Kỳ Nhiên, Câu Sử lão sư chắc chắn sẽ không bối rối, cho nên anh bối rối không? 】
Mà ánh mắt của mọi người lúc này xác thực đều hướng về phía Trương Kỳ Nhiên.
Theo lẽ thường, sau khi y vừa giới thiệu bản thân xong, mọi người chẳng phải nên vỗ tay chào mừng sao?
Tại sao Lê Tư Viễn đột nhiên lại hỏi Tống Triết Hàm và mình có phải là đối thủ hay không?
Câu hỏi này thích hợp để hỏi trực tiếp trong trường hợp này sao?
Nụ cười ấm áp trên mặt Trương Kỳ Nhiên thiếu chút nữa không giữ được, y đột nhiên có chút hối hận.
Tại sao y nhất định phải đồng ý lời mời này của Tống Triết Hàm, biết rõ Tống Triết Hàm không có ý tốt........
Trương Kỳ Nhiên cố gắng hết xúc kìm nén cảm xúc trong lòng mình, giành lên tiếng trước Tống Triết Hàm cười nói: "Mấy tin này đều nghe được ở đâu vậy? Tôi và Triết Hàm........"
"Dừng." Tống Triết Hàm không chút khách khí mở miệng cắt ngang Trương Kỳ Nhiên, vẻ mặt hoang đường: "Tôi không định phủ nhận, chẳng lẽ cậu định không thừa nhận."
Tống Triết Hàm giọng điệu ngậm ý cười, đôi mắt hồ ly hơi nhướng lên: "Cậu dám dùng nửa đời sau của cậu để thề, nói đoàn đội cậu chưa từng đăng tin thông cáo hắc tôi không? Hoắc là chưa từng cướp đoạt đại ngôn của tôi? Chưa từng cướp vai chính của tôi?"
Câu hỏi liên tiếp đưa ra, trên xe bus lại nhanh chóng chìm trong yên tĩnh không tiếng động.
Diệp Lạc Dao thấy rõ, trên trán Trương Kỳ Nhiên trực tiếp rơi xuống một tầng mồ hôi mỏng, cậu lập tức nhịn không được cười:
【 Ha ha ha ha ha ha, xem ra Trương Kỳ Nhiên lúc này mồ hôi đầy lưng thật rồi! 】
【 Câu hỏi liên tiếp này của Câu Sử lão sư quả nhiên khiến người tỉnh ngộ! 】
Diệp Lạc Dao cười càng vui vẻ hơn, cười còn vui sướng hơn cậu chính là làn đạn:
"Ha ha ha ha ha ha ha tui không chịu nổi nữa, cười điên ha ha ha ha........"
"A a a a a a a cứu mạng ————."
"Câu Sử lão sư! Vấn đề trực tiếp như vậy, cậu hỏi một cũng thôi đi, cậu dám hỏi liên tiếp mấy câu, không muốn sống nữa!"
"Tui thật sự, cứu mạng......... tui muốn tạm thời thoát fan Tống Triết Hàm một giây trở thành fans duy nhất của Câu Sử lão sư! Câu Sử yên tâm, xảy ra chuyện tự mình gánh!"
"Được được được, fans các cô thấy họa tự mình bay, thật sự không sợ Câu Sử lão sư xong việc liền mắng các cô à!"
Lúc này, fans của Tống Triết Hàm trả lời:
"Hả? Cô đang nói cái gì? Tui là fan của Câu Sử lão sư, cô cảm thấy tui sẽ sợ Câu Sử lão sư mắng à?"
Rất nhanh có cư dân mạng trả lời:
"Thật, đã là fans của Câu Sử lão sư còn sợ Câu Sử lão sư mắng các cô à."
Cư dân mạng thiếu đạo đức bỗng cười càng thêm vui vẻ, cũng không quan tâm fans của Trương Kỳ Nhiên, càng không quan tâm sống chết của Trương Kỳ Nhiên, sôi nổi kêu gọi ở làn đạn, yêu cầu Trương Kỳ Nhiên thẳng mặt trả lời vấn đề, đừng trốn tránh! Đừng trầm mặc!
Là đàn ông thì đối mặt vấn đề!
Mà Trương Kỳ Nhiên lúc này không chỉ gọi là đổ mồ hôi đầy lưng mà y còn toát mồ hôi như mưa!
Hận không thể xoay đầu bỏ chạy luôn.
Cho nên!
Tại sao y nhất định phải vì tranh giành mà đến tham gia loại chương trình này?
Trương Kỳ Nhiên hơi thở gấp gáp, nụ cười trên mặt cũng không giữ được nữa.
Cố tình thời điểm này Tống Triết Hàm lại không định buông tha cho y.
Tống Triết Hàm chậm rãi đứng dậy bước đến chỗ Trương Kỳ Nhiên.
Trương Kỳ Nhiên bị động tác đột ngột này của hắn làm cho giật mình, theo bản năng lùi về sau một bước: "Cậu, cậu muốn làm gì......."
Tống Triết Hàm vui vẻ, cười tủm tỉm nhìn y: "Đừng căng thẳng, tôi chỉ tới mời cậu ngồi xuống, chương trình chúng ta đối đãi khách mời rất tốt."
Trương Kỳ Nhiên "......"
Cười không nổi.
Diệp Lạc Dao cười đến mức bả vai run lên: "Anh đừng dọa người ta!"
Tống Triết Hàm nghiêng đầu nhìn Tần Diệu ngồi hàng ghế trước: "Tôi rất dọa người?"
Tần Diệu che miệng: "Không có."
Tống Triết Hàm lại hỏi Trương Kỳ Nhiên: "Cậu sợ tôi?"
Trường Kỳ Nhiên nghiến răng nở nụ cười gượng: "Sao có thể....... Khi chúng ta vừa ra mắt còn từng cùng quay chương trình."
Diệp Lạc Dao thật sự không nhịn được.
【 Ha ha ha ha ha Trương Kỳ Nhiên này hết chuyện lại chọc vào nỗi đau của người khác! 】
(*) Nguyên văn — 哪壶不开提哪壶: Câu tục ngữ trên có nguồn gốc từ một câu chuyện như sau: Người hầu bàn trong quán trà lấy ấm nước chưa sôi pha trà cho khách (lấy nhầm), làm người ta phải uống nước trà nguội. Bởi vì chữ "提"nghĩa là "nói đến", cho nên nghĩa bóng của câu tục ngữ trên là nói đến chuyện không nên nói, hoặc nói chuyện mà đối phương không thích.
Hoắc Yến nghi hoặc.
Thế nào?
Khoảnh khắc tiếp theo, Tống Triết Hàm giải thích nghi hoặc: "Ồ, chương trình cậu nói chính là chương trình mà cậu cố ý giội nước lạnh lên người tôi kia sao?"
Diệp Lạc Dao cười khằng khặc.
【 Phẩm chất tốt nhất của Câu Sử lão sư nhà chúng ta: Ghi thù! 】
Mồ hôi trên trán Trương Kỳ Nhiên nhất thời càng dày hơn, y vô thức mở miệng giải thích: "Lần đó là tổ chương trình......."
"Thôi quên đi." Tống Triết Hàm cười nói: "Đã qua lâu như vậy rồi, cậu chắc sẽ không nghĩ tôi vẫn còn thù dai đấy chứ?"
【 Anh chính là đang thù dai! Nếu anh thật sự không thù dai, anh có khả năng nhớ lâu như vậy à! 】
Diệp Lạc Dao không dám trào phúng thẳng mặt Tống Triết Hàm, chỉ có thể nhỏ giọng ở trong lòng trào phúng.
Tóc mái trên trán Trương Kỳ Nhiên đều ướt vì khẩn trương, y xấu hổ cười: "Đương nhiên không, tôi biết cậu không phải là người như vậy........"
Tống Triết Hàm trực tiếp cười: "Tôi thật sự là người như vậy. Nhưng mà, hiện tại cũng không phải lúc nói chuyện này, vừa rồi không phải Lê Tư Viễn có hỏi tại sao tôi muốn mời đối thủ Trương Kỳ Nhiên của tôi đến tham gia chương trình của chúng ta sao?"
Cũng là vào lúc này Diệp Lạc Dao đột nhiên phản ứng lại:
【 Mình biết rồi! 】
【 Thì ra là vậy, ha ha ha ha ha ha ha ——— 】
【 Quả nhiên mình biết mà, Câu Sử lão sư anh đang âm mưu chuyện xấu! 】
Không biết tại sao, Trương Kỳ Nhiên lúc này đột nhiên có cảm giác không ổn.
Trước kia Tống Triết Hàm xác thật rất khó ở chung, nhưng hắn khi đó vẫn nhớ rõ nhân thiết của mình, cho dù trong lòng ghét mình hắn cũng sẽ không biểu hiện ra mặt.
Nhưng kể từ khi kết thúc buổi ghi hình kỳ trước, sau khi Tống Triết Hàm bị lộ tài khoản phụ, Tống Triết Hàm dường như hoàn toàn buông thả bản thân.
Vốn dĩ sau khi nhận được lời mời của tổ chương trình, Trương Kỳ Nhiên định không tham gia, nhưng suy đi nghĩ lại, Tống Triết Hàm vừa lật xe, tại sao y không nhân cơ hội này tham gia chương trình trào phúng hắn một phen.
Ai mà ngờ còn chưa cho y cơ hội phát huy sức mạnh, Tống Triết Hàm đã bắt đầu bắt lỗi y rồi!
Cố tình Trương Kỳ Nhiên lại không có biện pháp nào khác, bởi vì y không giống Tống Triết Hàm, y còn muốn tiếp tục bảo trì nhân thiết của mình.......
Nghĩ đến dây, con ngươi của Trương Kỳ Nhiên chợt co lại.
Chính là vào lúc này, chỉ nghe Tống Triết Hàm mở miệng nói: "Lý do tôi mời đối thủ Trương Kỳ Nhiên của tôi đến tham gia chương trình chúng ta đặc biệt đơn giản."
"Đừng ———." Trương Kỳ Nhiên thử ngăn lại.
Liền nghe giọng nói của Tống Triết Hàm vang vọng khắp thùng xe, tựa như ác ma nói nhỏ văng vẳng bên tai: "Mọi người đều biết, nhân thiết của tôi là giả vờ, cho nên tôi vô cùng tò mò, Trương Kỳ Nhiên, có phải cậu cũng giả vờ đúng không."
Diệp Lạc Dao không nhịn nổi nữa, trực tiếp cười thành tiếng: "Ha ha ha ha ha ha ha ———."
【 Tống Triết Hàm, anh có đạo đức không vậy! 】
————
Vợ anh Tống xuất hiện rồi:) anh Tống làm vậy sau này dỗ vợ sml thì em chịu rồi
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...