Trong lúc Trình Kha Nhiên còn đang suy nghĩ bậy bạ, Diệp Thiệu lại nói: "Lần trước cậu có nói muốn xây rạp chiếu phim ngoài trời đúng không? Gi ờ đã lắp đặt xong xuôi rồi, đi xem nhé?"
"Hả....được, được chứ." Vậy mà lại lắp thật.
Còn đang nghĩ Diệp Thiệu sẽ không để việc đó vào trong lòng, vốn Trình Kha Nhiên còn hơi buồn một xíu, bây giờ đã vui vẻ trở lại rồi.
Anh ấy nhớ những lời mình nói.
Cậu cũng vui vẻ quên đi mất chuyện ký túc xá có thầy kiểm tra phòng.
Trên đường về nhà, Trình Kha Nhiên xấu hổ gãi đầu: "Thật ra hồi trước tôi có hẹn với người làm rồi, nhưng sau đó lại phải khai giảng, trong nhà thì không có ai nên mới không gọi người ta tới."
"Cậu muốn làm gì cứ giao cho tôi là được." Diệp Thiệu nói.
"Ừm." Trình Kha Nhiên bắt đầu suy nghĩ, có phải anh ấy sợ mình trang trí nhiều hỏng nhà không? Vẫn đề phòng mình vậy ư?
Nhưng đó cũng là nhà của Diệp Thiệu, anh ấy nghĩ như vậy cũng là bình thường.
Lại một lần nữa đi vào nơi mà hai người chưa từng xảy ra bất cứ chuyện gì, cõi lòng đầy mong đợi của Trình Kha Nhiên từ ban đầu đã nguội lạnh, hai trai thẳng thì có thể xảy ra chuyện gì?
Đến tận khi cậu nhìn thấy rạp phim ngoài trời ở tầng ba mà Diệp Thiệu trang hoàng mới hết hồn, sô pha ở đây còn to hơn cả giường bình thường nữa!
Này...to như thế này, nếu không làm chút việc hay thì đúng là phí!
Hai mắt Trình Kha Nhiên tỏa sáng, cậu nhìn chằm chằm vào chiếc sô pha khổng lồ kia: "Dành cho hai người ư....Cảm giác 10 người cũng có thể ngồi xuống đây được."
Diệp Thiệu đi qua ngồi lên, cảm nhận độ đàn hồi của đệm: "10 người ngồi đây làm gì, đây là rạp chiếu phim 2 người, để cho cậu có thể nằm bò nằm nghiêng, muốn xem phim như thế nào đều được hết."
Trình Kha Nhiên vẫn đứng nghệt ra ở cửa phòng, nghĩ thầm: Nếu như chúng ta ly hôn, anh sẽ dẫn người khác tới sao?
Diệp Thiệu đặt đồ ăn vặt lên một chiếc giá: "Để trà sữa, coca, chỗ này để bim bim, chỗ kia để hoa quả sấy, cậu thích ăn đồ gì thì cứ để lên đây, có một chỗ để các loại đồ lau dọn nữa."
Trình Kha Nhiên đi tới ngồi bên cạnh Diệp Thiệu, giả bộ lơ đãng nói: "Cảm giác thích thật, mua đông mà có tuyết thì trời cũng sẽ rất đẹp, đáng tiếc một người ngắm lại có vẻ hơi quạnh quẽ."
Diệp Thiệu quay đầu nhìn cậu, chậm rãi tới gần Trình Kha Nhiên: "Một người ngắm? Cậu không có ý định mời tôi lên xem sao?"
"...." Trình Kha Nhiên lui người về phía sau, Diệp Thiệu lại càng tới gần hơn.
Cậu không nhịn được mà nuốt nước miếng, nhận ra rằng Diệp Thiệu sắp đè lên người mình: "Anh..."
Diệp Thiệu duỗi tay ra đằng sau đầu cậu, lấy một cái điều khiển: "Xa quá không với tới."
Trình Kha Nhiên: "...."
Đệt, dọa chết bố đây, còn đang nghĩ anh muốn hôn em!
Diệp Thiệu hỏi Trình Kha Nhiên: "Cậu muốn xem phim gì?"
Trình Kha Nhiên lặng lẽ cởi giày, chậm rãi bò cả người lên ghế sô pha, chờ đến khi lên được rồi, hai chân cậu nhanh chóng rụt lại
Chờ đến lúc Diệp Thiệu phản ứng lại đã thấy Trình Kha Nhiên nằm ở tít đầu ghế.
Trình Kha Nhiên chống tay ra sau đầu, lười biếng nói: "Loại nào cũng được á."
Diệp Thiệu ngồi ở bên chân cậu chọn phim.
Hy vọng thời gian dừng tại lúc này.
"Có sợ phim kinh dị không?" Diệp Thiệu quay đầu cố ý hỏi cậu.
Trình Kha Nhiên tỉnh táo lại, ngồi bật dậy: "Được chứ!"
Xem phim kinh dị với Diệp Thiệu, lát nữa có thể giả bộ nhào vào lồng ngực anh ấy! Qủa thật là không thể tuyệt vời hơn!
Diệp Thiệu: "...."
Tuyến lệ của Trình Kha Nhiên phát triển rất tốt, cậu biết Diệp Thiệu không thích nhìn người khác khóc, cho nên cậu cũng không dám xem cùng hắn mấy phim tình yêu tình ái, sợ Diệp Thiệu cảm thấy cậu quá mít ướt.
Trình Kha Nhiên vỗ đùi, hưng phấn không chịu được: "Xem phim gì khủng bố một chút đi! Tắt hết đèn sẽ có cảm giác hơn."
Sổ tay trà xanh từng nói, trong hoàn cảnh tối tắm, vừa yếu thế lại nhẹ nhàng, hơi mang theo chút sợ hãi sẽ là vũ khí sắc bén để chinh phục cánh đàn ông.
Không ngờ tới Diệp Thiệu lại mím môi, trông có vẻ không tình nguyện cho lắm.
Diệp Thiệu lén cắn đầu lưỡi: Ai kêu mày miệng quạ, còn tưởng Trình Kha Nhiên mềm mềm dễ thương như vậy sẽ không thích mấy phim kinh dị cơ? Vậy mà lại có hứng thú à?
Chẳng lẽ lại nhận mình nhát gan ở trước mặt Trình Kha Nhiên sao? Việc này quá khó.
Trình Kha Nhiên vươn chân dài đạp nhẹ lên eo Diệp Thiệu: "Sao thế? Không phải anh không dám chứ?"
"Tôi không dám? Đang chọc cười sao?" Diệp Thiệu cười trào phúng: "Tôi sợ lát nữa cậu lại nhảy vào lòng tôi khóc lóc đấy."
Trình Kha Nhiên: Có gì đâu mà không thể! Anh chuẩn bị tâm lý thì em yên tâm rồi.
Diệp Thiệu cắn răng chọn một bộ phim được đánh giá cao.
Phim được bật lên, hai người tựa vào thành giường ăn bắp răng bắt đầu xem.
Trình Kha Nhiên thấy phim này rất kích thích, không ngừng ăn bắp, nhưng cậu lại không thấy sợ lắm, rốt cuộc lúc nào mới nên sà vào lồng ngực Diệp Thiệu nhỉ?
Lại ăn thêm một lúc nữa, Trình Kha Nhiên phát hiện hộp bỏng trong tay Diệp Thiệu giờ đã rỗng tuếch, cậu buồn bực hỏi: "Sao lại ăn nhanh vậy nhỉ?"
Vừa nghiêng đầu qua đã thấy Diệp Thiệu đang tìm đồ ăn vặt khác, ánh mắt né tránh, hoang mang rối loạn, không chịu nhìn về phía Trình Kha Nhiên và màn hình.
Trình Kha Nhiên nắm lấy cằm Diệp Thiệu: "Ô, anh sợ đó hả?"
Nắm xong mới hối hận, cậu lại dám làm động tác như vậy với Diệp Thiệu....Mặc kệ, sổ tay trà xanh nói, muốn rút gần khoảng cách với đối phương thì không được phân biệt anh tôi.
Tim Diệp Thiệu đập như đánh trống, phim ma rất đáng sợ, còn Trình Kha Nhiên lại cực kỳ đáng yêu.
Bộ dáng Trình Kha Nhiên muốn hắn thừa nhận mình nhát gan cực kỳ dễ thương, siêu đáng yêu, có bao nhiêu liêm sỉ cũng muốn vứt hết.
Diệp Thiệu ngoan ngoãn đặt cằm lên tay Trình Kha Nhiên: "Hơi sợ một chút, tôi muốn đi uống rượu lấy can đảm có được không?"
"Được...được chứ." Cùng nhau xem phim lại uống rượu, có phải là rất tình thú không?
Hóa ra gan của Diệp Thiệu lại bé như vậy.
Diệp Thiệu đi xuống tầng lấy rượu, Trình Kha Nhiên cũng lẽo đẽo đi theo hắn.
Diệp Thiệu hỏi cậu đi theo làm gì, Trình Kha Nhiên còn tỉnh bơ nói: Anh sợ mà, để tôi đi theo bảo vệ anh, gan tôi rất to."
Diệp Thiệu:.....Móa
Thật sự không hề muốn ly hôn.
Lần này hắn không lấy rượu vang đỏ nữa, Diệp Thiệu tự mình đứng pha chế cocktail, Trình Kha Nhiên ở bên cạnh nhìn hoa cả mắt, nếu cậu không biết Diệp Thiệu là diễn viên, cậu còn nghĩ hắn là bartender chuyên nghiệp rồi cơ.
Hai người xong xuôi thì lại lên tầng, Trình Kha Nhiên uống thử một ngụm trong cốc của mình xong lại hỏi có thể uống thử cốc của Diệp Thiệu hay không.
Của cậu là màu cam, còn Diệp Thiệu là màu đỏ.
Diệp Thiệu nói: "Được chứ."
Hắn còn định cắm ống hút của Trình Kha Nhiên vào cốc, không ngờ cậu trực tiếp dùng ống hút của Diệp Thiệu: "Uầy, ngon lắm! Có phải độ cồn trong cốc của anh nặng hơn cốc của tôi không?"
Diệp Thiệu gật gật đầu: "Ừm..."
Sau đó Trình Kha Nhiên cũng chăm chú xem phim, thật ra thi thoảng vẫn hơi liếc mắt nhìn Diệp Thiệu có đổi ống hút không hay trực tiếp dùng miệng uống.
Nhưng cậu không ngờ rằng Diệp Thiệu sẽ không so đo mấy chuyện này, không phải là trai thẳng sao, vậy mà lại vẫn dùng chung ống hút với cậu.
Đây có phải hôn gián tiếp không? Trình Kha Nhiên thấy rất sướng.
Diệp Thiệu uống vài hơi đã cạn cốc.
Bộ phim bắt đầu tiến vào cao trào, Diệp Thiệu đã bị dọa đến đờ cả người.
Trình Kha Nhiên uống rượu xong cũng can đảm vươn cánh tay nói: "Đến đây nào, anh Nhiên sẽ bảo vệ cho em, đường đường là ảnh đế lại sợ ma quỷ."
Diệp Thiệu dựa người vào, người hắn nồng hương rượu, giọng nói lại hơi thẹn thùng: "Đừng nói ra ngoài, chuyện này không nhiều người biết đâu."
Trình Kha Nhiên cười: "Được rồi, chỉ có mình tôi biết bí mật này thôi."
Vốn còn đang muốn giả vờ nhào vào lồng ngực Diệp Thiệu cơ.
Trình Kha Nhiên: Đột ngột ghê.
Hai người cũng chưa từng xem phim này, nhìn một hồi mới phát hiện, sao phim ma cũng có cảnh..."người nhớn" vậy? Màn ảnh trở nên hỗn loạn, nhưng hai người họ vẫn có thể nhìn thấy hai nhân vật chính đang điên cuồng sa vào nhau.
Vốn Diệp Thiệu còn không dám nhìn nhưng cũng bị chấn động đến ngây người, hơi lúng túng nói: "Không phải phim kinh dị sao? Có phải tôi bật nhầm phim không?"
Trình Kha Nhiên cúi đầu search điện thoại, nhỏ giọng nói: "Cái này, phim ma cấp 3..."
Diệp Thiệu nuốt nước miếng: "Ồ, thật ra xem cũng được, cứ tiếp tục nhé?"
Tác giả có lời muốn nói:
Diệp Thiệu: Phim kinh dị? Không được không được, tôi không xem được.
Diệp Thiệu: Cái gì? Cấp 3?Cũng không phải là không tiếp tục được...!
Trình Kha Nhiên:???Vì sao lá gan của tôi lại lớn hơn??.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...