Sau Hôn Nhân Còn Lại Gì FULL


Làm cách nào để đánh giá mộ người đàn ông có tốt hay không, chính là cách anh ta đối xử với bạn sau khi kết hôn, một người đàn ông tốt chính là người có thể thấu hiểu, quan tâm và chia sẻ cùng bạn, còn một người đã phạm bao sai lầm vẫn không hối cải còn nhất quyết không trả lại cho bạn sự tự do chính là cặn bã.
Vệ Khanh là người như vậy trong mắt Lâm Yến lúc này anh ta thật đáng khinh bỉ, không biết anh ta qua đâu mà biết được chỗ cô làm việc mà mò tới tận đây, giờ đang đứng trước mặt cô bộ mặt mà cô quen thuộc yêu thương giờ lại khiến cô trướng mắt đến vậy.
"Ra đây!" Vệ Khanh rất nhiều hôm rồi về nhà đều không gặp Lâm Yến, sáng nay trở về vẫn như mọi ngày mở cửa nhưng phát hiện mật mã đã thay đổi, vài ngày trước qua lời Tuyết Ngân anh biết được cô ta hóa ra vội vàng ly hôn với anh như vậy là do tìm được công việc.
Lâm Yến thái độ ghét bỏ: "Vệ Khanh, anh nghĩ anh còn có thể nói câu đấy với tôi sao, anh dịu dàng nói chưa chắc tôi đã ra, với vẻ mặt đó của anh tôi ra sao".
"Đừng để tôi làm cho cô xấu mặt".
"Tôi cảm thấy thời gian làm vợ anh, mặt tôi cũng không có cái gì gọi là đẹp để phải gìn giữ rồi".

Nhìn anh ta lúc này cô thật chỉ muốn đập chết anh ta luôn rồi.


Một người hiền lành, ăn nói lễ phép như cô từ bao giờ trở thành ghê gớm như vậy? tất cả đều là do anh ta, với một người như Vệ Khanh ăn nói tử tế anh ta nghe chắc không lọt tai.
"Cô, đừng không biết tốt xấu".
" Lâm Yến chào buổi sáng, em có khách sao" Vương Hoành đi từ bên ngoài vào nghe thấy bên trong Lâm Yến và một người đàn ông nói chuyện có vẻ không giống như là đang tiếp khách liền gõ cửa đi vào xem.
"Không, anh ta không phải là khách, mà là bị cáo, Vương luật sư em muốn kiện anh ta".

Giọng cô lạnh lùng liếc nhìn Vệ Khanh, gọi công an bắt luôn anh ta đi thì tốt.
" Lâm....!Yến".

Vệ Khanh nghe lời cô nói tức giận gằn lên tên cô.
" Được, anh sẽ giúp em bào chữa" Vương Hoành nhìn thái độ của người đàn ông kia, anh có chút đoán ra thân phận của anh ta rồi, Lãnh Thanh đã kể qua cuộc hôn nhân của bọn họ cho anh nghe, anh cảm thấy chồng của Vệ Khanh đến anh là đàn ông còn cảm thấy anh ta thật không đáng mặt đàn ông khi đối xử với người vợ của mình như vậy.
Vệ Khanh là người bên ngoài sĩ diện trau chuốt vẻ bề ngoài, thấy Vương Hoành ở bên trong, anh ta không muốn để người ngoài nhìn thấy chuyện không hay của anh, làm mình mất hình ảnh, nên mang theo tức giận không thể xả kia đi ra khỏi phòng luật.
" Lâm Yến mạnh mẽ lên".

Thấy người đàn ông kia đã đi, Vương Hoành nhìn Lâm Yến thấy ánh mắt cô mệt mỏi liền nói lời động viên.
"Cảm ơn anh luật sư Vương".


Cô mỉm cười, vẫn luôn nhủ mình phải mạnh mẽ mà, giờ còn yếu đuối cho ai xem nữa, nếu không biết cách bảo vệ mình, cô thực không thể tồn tại được nữa rồi.

Chỉ có mỗi ngày nhắc nhở bản thân mình cố gắng mà thôi.
...
"Vệ Khanh".

Buổi chiều từ văn phòng luật trở về nhà cô đã thấy anh ta đứng ở cửa căn hộ chờ cô.
" Lâm Yến được lắm cô dám đổi mật khẩu nhà, cô định ăn trọn đồ của tôi sao, đừng nghĩ quen được đống luật sư kia là sẽ có chỗ dựa".
" Tôi chẳng cần dựa vào ai cả, Vệ Khanh trước giờ anh chưa từng là đàn ông tốt nhưng đừng có biến mình thành đàn bà như vậy".
" Đồ chó, mày nói gì" Vệ Khanh tức giận trước mặt Lâm Yến anh ta cởi bỏ lớp mặt lạ thân sĩ kia thay bằng bộ mặt của người đàn ông gia trưởng vũ phu.

" Vệ Khanh, 10 năm rồi vì lý gì anh lại có thể đeo lớp mặt lạ kia lâu như vậy mà tôi không hay" Lâm Yến nghe anh ta nói năng những lời thô thiển như vậy khiến cô bất ngờ, là một người học hành đường hoàng lại có thể nói ra lời của người vô văn hóa thế sao.
" Lâm Yến, cô đã đi đến giới hạn của tôi rồi".
" Ký đơn đi" Lâm Yến ủ rũ, không muốn cùng anh ta đôi co nữa, cô chỉ muốn được mau chóng giải thoát khỏi anh ta giải thoát khỏi cuộc hôn nhân này, anh ta đã từng mang đến cho cô những cảm xúc đầu tiên khi yêu thật khó tả, nhưng giờ đây chỉ là ký ức đau lòng không muốn nhớ lại.
" Sao vậy Vệ Khanh,Lâm Yến sao không vào nhà đi" Hàng xóm bên cạnh thấy hai người trước cửa to tiếng liền ra xem.
Vệ khanh sợ mất mặt liền rời đi.
" Không sao đâu, dì Vương".Lâm Yến trả lời hàng xóm, thấy Vệ Khanh đi liền thở dài, bấm mật mã cửa đi vào nhà.
Sinh ra là người phụ nữ đã thiệt thòi rồi, mong sao sau khi anh ta ly hôn với cô lấy luôn tình nhân của anh ta đi vừa hay nồi nào vung ấy, chứ đừng làm khổ thêm một người nào khác nữa.
"Cô ta, không phải cố ý tiết lộ cùng Vệ Khanh có quan hệ cùng cô ta sao?" Lâm Yến cô cảm thấy cùng cô ta nói chuyện cũng không phải là không thể..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận