Sát Vương
Đương nhiên nếu không phải Đường Tiêu đang điều khiển một con rối thì hắn cũng không dám mạo hiểm như thế Bàng Thái dù sao cũng không phải là thân thể của hắn cùng lắm thì mất đi một con rối mà thôi nhưng nếu xông qua được kết giới nói không trừng tìm được bảo tàng trân quý. Hỗ Bạt thấy Bàng Thái rõ ràng xông qua được kết giới hẹ nhàng như vậy thì hô to hỏi hắn làm sao có thể vượt qua nhưng thanh âm của hắn tựa hồ như bị kết giới ngăn trở không cách nào tới tai của Bàng Thái được Đường Tiêu điều khiển Bàng Thái nhặt lên một hòn đá ném về phía trước đảm bảo phía trước không xuất hiện kết giới này nữa. Tuy tốc độ ánh sáng truyền rất nhanh nhưng ở bên ngoài Hỗ Bạt nhìn thấy Bàng Thái vẫn chậm hơn trên thực tế một chút.Hỗ Bạt thấy Bàng Thái xông qua kết giới mà không để ý tới hắn thì liền giận dữ mệnh cho một thủ hạ khác giống như Bàng Thái xông vào trong kết giới theo con đường vừa rồi không ngờ tên thủ hạ vừa mới xông vào đã bị đông kết.Hỗ Bạt và mọi người nghĩ mãi mà không hiểu tại sao Bàng Thái đi vào không sao nhưng người khác đi vào bên trong lại bị đông kết Hỗ Bạt tức giận la to nhưng lại khong có biện pháp. Đường Tiêu ở tầng thứ tám cùng với Lôi Đình nhắm mát tu luyện khôi phục thần hồn của hắn lúc này hết sức chăm chú vào Bàng Thái cẩn thận thăm dò từng ly từng tí về phía trước. Sau khi vượt qua một huyệt động đầy thạch nhũ, Đường Tiêu cũng đã đi tới trước mật thất sau khi xác nhận mật thất không có kết giới Đường Tiêu mới từ từ đi vào bên trong.Mật thất này vô cùng lớn ngoại trừ một cái hồ nước ở chính giữa thì cũng không thấy hiện tượng dị thường gì, Đường Tiêu suy đoán bảo tàng ở trong bí cảnh này tám chín phần là được cất giữ ở trong hồ. Nước có màu lam sắc Đường Tiêu đi tới gần hồ nước cẩn thận mà quan sát ý đồ tìm ra dị thường bên trong cuối cùng Đường Tiêu cũng đã nhìn thấy một đồ vật tinh hình trong đó bởi vì tinh hình này cũng hình lam sắc cho nên nếu không quan sát kỹ thì nhất định không nhìn thấy.Nếu như địa lao tầng thứ mười này có bảo vật thì khẳng định là khối tinh hình này. Tuy nhiên khối tinh hình này không dễ lấy được trong hồ nước hẳn có cất chứa cơ quan gì đó.Vì thận trọng để đạt tới mục đích cho nên Đường Tiêu ra bên ngoài mật thất tìm máay tảng đá đặt bên cạnh hồ, Đường Tiêu suy nghĩ cái hồ nước này có cấm chế tám chín phần mười có quan hệ tới hồ, trước mắt cần phải thăm dò một phen. Hồ nước này có đường kính hơn một trượng Đường Tiêu ném một tảng đá xuống cái hồ tảng đá sau khi ném xuống thì lập tức chìm nhưng quá trình chìm rất ngắn cơ hồ chỉ mười giây sau thì liền tiêu mất thành tro ở trong hồ biến mất vô ảnh vô tung giống như là Đường Tiêu chưa từng ném vậy.Đường Tiêu thầm kinh hãi không ngờ tính ăn mòn của cái hồ này lại mạnh mẽ như vậy, như vậy khối tinh thể ở trong hồ hắn cũng không có đủ công cụ cứng rắn để vớt lên.Khối tinh thể này chắc hẳn là ngọn nguồn phong bế không gian bí cảnh toàn bộ, nếu như có thể lấy nó ra từ trong hồ thì toàn bộ không gian bí cảnh đã có thể giải trừ Đường Tiêu và Dực Thai công chúa mới có thể thoát khỏi. Vì để hiểu rõ tính quy luật ăn mòn của nước ao này Đường Tiêu lại ném một số tảng đá thậm chí là phù triện của Bàng Thái vào trong hồ, sau một lát Đường Tiêu đã phát hiện ra quy luật của nó.Khoảng cách càng gần mặt hồ thì tốc độ ăn mòn của đá càng ngày càng chậm, càng gần biên giới hồ nước thì thạch đầu đoán chừng một phút đồng hồ mới tiêu tán mất. Ăn mòn sao?Đường Tiêu hoài nghi đều là một cái hồ nước tại sao lại xuất hiện tính ăn mòn mạnh yếu như vậy.Chắc hẳn có quan hệ tới khối tinh thể kia.Điều gì khiến cho đá nhanh chóng phong hóa như vậy?Nếu như... chất lỏng trong ao không phải là thứ ăn mòn thì sao?Đường Tiêu lấy từ trong người Bàng Thái ra một hồ lô trữ vật hắn nhanh chóng lấy được một số cây lá màu xanh Đường Tiêu đem dược thảo ném xuống hồ màu xanh của lá cây sau khi vào hồ nước đại khái không tới một giây đồng hồ liền nhanh chóng trở nên khô héo sau đó biến mất thành tro. Tốc độ so với đá phải nhanh hơn nhiều lần.Liên tưởng với thời gian kết giới bên ngoài trong đầu Đường Tiêu đã hiện ra một ý niệm.Đây không phải là ăn mòn mà là thời gian.Tinh thể hình tròn ở trong hồ nước hơn phân nửa là có quan hệ với thời gian, ở càng gần tinh thể thì tốc độ thời gian chảy càng nhanh mà ở xa tinh thể thì tốc độ chảy ngày càng chậm lịa, cái nước hồ này kỳ thật chính là một đạo thời gian kết giới đem tinh thể phong ấn ở trong đó mà thời gian ở trong hồ nước nhanh hơn thời gian ở bên ngoài rất nhiều. Cho nên đá ném vào hồ xong nhanh chóng bị thời gian phong hóa thành tro chứ không phải là bị ăn mòn tiêu mất, điều này cũng giải thích vi sao lá cây biến mất nhanh hơn đá, vì lá cây có tốc độ hư thối nhanh hơn đá rất nhiều. Nước ở trong hồ nhất định la năng lượng kết giới chi nguyên, cũng là thứ để cởi bỏ bí cảnh, mấu chốt là cần phải lấy được khối tinh thể kia chỉ cần lấy được nó thì bí cảnh này sẽ sụp đổ không còn tồn tại nữa.Khối tinh thể này có thể khống chế thời gian nếu như lấy được nó mình sẽ có một siêu cấp bảo vật, Đường Tiêu cảm thấy được nước trong hồ này nhất định ngưng tụ như vậy là nhờ thời gian chi tinh.Thời gian hóa lỏng tinh thể thời gian, cái này mới nhìn thì có vẻ quá mức vớ vẩn vật lý kiếp trước không thể nào giải thích tất cả được. Nhưng trước mắt là tất cả Đường Tiêu không thể không tin trên thế gian này có đồ vật quỷ dị tồn tại.Nếu như có thể đạt được tinh thể thời gian kia hơn nữa vận dụng năng lượng trong đó của nó thì sẽ kinh khủng đến bậc nào. Ví dụ như có thể khiến cho thời gian đình chỉ lại hoặc khiến cho nó trôi nhanh hơn.Đương nhiên đây chỉ là tưởng tượng ở trong đầu của Đường Tiêu, hơn nữa những tinh thể kia cất ở trong đáy hồ không cách nào lấy ra được, chỉ cần một vật nào chạm vào hồ thì lập tức bị thời gian phong hóa đế mức cặn bã cũng không còn.....- Các ngươi có ai đã từng nghe qua thời gian tinh thể chưa?Đường Tiêu mở mắt ra hướng về phía đám con rối hỏi một phen, hắn quyết định hỏi bọn họ một phen.Đám con rối nguyên một bọn đều lộ ra vẻ đờ đẫn không biết là không biết hay là không muốn trả lời Đường Tiêu. - Là thời gian chi tinh? Ta có nghe qua một chút truyền thuyết về nó.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...