Sất Trá Phong Vân

Phất Lan Lâm phẫn hận nắm chặt hai tay, tức giận tới mức toàn thân không ngừng run rẩy. Ở một trước mặt thợ rèn nhị cấp, bản thân hắn chỉ là một thợ rèn nhất cấp lên tiếng quả thực không có cách nào tạo ra sự tín nhiệm lớn hơn.

Càn Kình vui vẻ nhìn Lỗ Tạp Tư biểu diễn, giống như một tiểu nhân. Bất luận là Càn gia ngày thịnh thế, thậm chí là thợ rèn hành nghiệp ở thành thị Áo Khắc Lan này, thật đúng là đi tới chỗ nào cũng gặp phải! Tưởng rằng ta đã quá mệt mỏi sao?

Thật sự cho rằng trong thời gian ngắn ta không có cách nào rèn ra được một nhóm, đủ số lượng tinh sát để làm một thanh chiến đao sao? Nếu như vậy, ta đây rèn ra một nhóm tinh sắt, để Phất Lan Lâm chế tạo một số chiến đao, chặt đứt vũ khí tinh sắt nhị cấp của ngươi, cho ngươi điếc lỗ tai luôn.

Bất luận là hành nghiệp nào cũng vậy, thực lực chính là quyền uy!

Mắt Lỗ Tạp Tư chớp động, vui sướng vì thắng lợi:

- Vừa nãy ta thiếu chút nữa đã bị khối tinh sắt này lừa, thật sự cho rằng đây đúng là một khối tinh sắt ngũ cấp...

- Tinh sắt ngũ cấp?

- Ta xem một chút...

Một tiếng nói trầm thấp bất chợt từ cửa phòng nối liền giữa phòng trước và hậu viện của cửa hàng rèn vang lên. Chòm râu mép của Lỗ Tạp Tư giật giật. Người nào dám ở trước mặt đệ nhất thợ rèn bản thành...


Lỗ Tạp Tư nhìn tới nam tử trung niên đang đứng ở cửa, thoáng sửng sờ. Trong nháy mắt vẻ kiêu ngạo và vui mừng trên mặt cứng lại. Bàn tay cầm tinh sắt không khỏi run lên.

Ánh mắt Càn Kình nghi ngờ quan sát nam tử trung niên đứng ở cửa. Người này mặc trường sam màu xanh, lại có mái tóc ngắn màu lam đậm, ngũ quan rõ ràng. Con ngươi chiến sĩ màu xanh da trời. Rốt cuộc hắn có lai lịch thế nào? Sao hắn vừa xuất hiện, lại khiến Lỗ Tạp Tư có phản ứng lớn như vậy? Nhìn tình cảnh thế này, hình như mình không cần chuẩn bị tìm cách phản kích Lỗ Tạp Tư nữa?

- Pháp... Pháp...

Phất Lan Lâm ngẩng đầu nhìn người trung niên từ ngoài cửa đi tới, nói lắp bắp:

- Lôi Địch...

Càn Kình thấy người trung niên Lôi Địch này xuất hiện, trong hậu viện cửa hàng rèn, tất cả ngoại trừ Phất Lan Lâm và Lỗ Tạp Tư ra, ánh mắt tất cả những người khác đều lộ vẻ mờ mịt. Thoạt nhìn cũng biết không có nhiều người biết được tên tuổi của người này tên.

- Ngài... sao ngài lại đến...?

Khuôn mặt Phất Lan Lâm tươi cười đón chào, vội vã đi ra phía trước. Hắn nhìn có chút hả hê, quay đầu lại trừng mắt với Lỗ Tạp Tư một cái. Sắc mặt Lỗ Tạp Tư đen như nhóm lửa than, lộ vẻ uể oải, thậm chí là tuyệt vọng.

Càn Kình và những người khác không biết Lôi Địch là ai, nhưng Lỗ Tạp Tư và Phất Lan Lâm lại biết rất rõ người trước mắt này, chính là đệ nhất cường giả chân chính của thành thị Áo Khắc Lan!

Ở trong thành thị Áo Khắc Lan này, chỉ có những người đứng đầu các ngành các nghề mới biết tên của Lôi Địch, mới có tư cách biết được sự tồn tại của vị cường giả này.

Lỗ Tạp Tư cũng tốt, Phất Lan Lâm cũng tốt, với địa vị của hai người ở Áo Khắc Lan, căn bản bốn không đủ tư cách biết tên Lôi Địch. Nhưng bởi vì vị đệ nhất cường giả này là chiến sĩ của bản thành, đối với trang bị vũ khí ít nhiều có chút liên quan. Bởi vậy thành chủ mới giới thiệu cho biết về sự tồn tại của vị cường giả này chẳng những có một thân đấu khí cường đại, đồng thời còn có thợ rèn tứ cấp duy nhất ở Áo Khắc Lan.

- Cái này...

Lỗ Tạp Tư siết chặt tinh sắt trong tay, nhăn nhó giống như một đại cô nương xấu hổ không muốn bước ra khỏi cửa nhà, chậm chạp không muốn di chuyển bước chân. Nhưng dưới ánh mắt chăm chú của Lôi Địch, hắn đành phải đi tới nửa bước, dùng ánh mắt gần như cầu khẩn nhìn Lôi Địch, đưa tinh sắt cầm trong tay ra.

Lỗ Tạp Tư thật sự không có cách nào. Thông thường thợ rèn ở trước mặt chiến sĩ cường đại vẫn có thân phận rất cao.


Dưới tình hình chung, chiến sĩ căn bản sẽ không đi đắc tội với thợ rèn, cho dù người thợ rèn kia chỉ là một thợ rèn nhất cấp. Bởi vì phàm là phía sau thợ rèn đều có một thế lực to lớn đang làm hậu thuẫn cho bọn họ. Đó chính là nghiệp đoàn thợ rèn!

Đó là một nghiệp đoàn lớn hầu như bao quát toàn bộ thợ rèn trên đại lục, không chỉ phụ trách sát hạch, bình xét cấp bậc thợ rèn, đồng thời còn phụ trách rất nhiều chuyện khác. Một trong số đó một chính là bao che khuyết điểm! Nếu người của nghiệp đoàn thợ rèn bị khi dễ, như vậy nghiệp đoàn sẽ ra mặt cho người thợ rèn bị khi dễ kia.

Chiến sĩ cường đại, có thể không để mắt tới thợ rèn nhất cấp, thậm chí cả nhị cấp, nhưng không cách nào không để ý tới nghiệp đoàn thợ rèn lớn phía sau người thợ rèn. Trừ phi chiến sĩ này dự định cả đời không bao giờ chiến đấu.

Cho dù trang bị vũ khí tốt, chỉ cần chiến đấu sẽ xuất hiện mài mòn có lẽ hoàn toàn hư hỏng, cần có thợ rèn cấp cao đến tu sửa. Càng là trang bị vũ khí cấp cao, chỉ có thợ rèn tiêu chuẩn cấp cao hơn mới có thể sửa chữa được.

Mặc dù là chiến sĩ cường đại, cũng sẽ không dễ dàng đi đắc tội một thợ rèn.

Nhưng người trước mắt này...

Lỗ Tạp Tư cảm thấy vô cùng đau đầu. Nghe thành chủ nói hắn căn bản không quan tâm tới việc đắc tội nghiệp đoàn thợ rèn, thậm chí còn có mâu thuẫn không nhỏ với nghiệp đoàn thợ rèn. Bởi vậy cho dù là thợ rèn có thân phận nghìn vạn lần không nên tự cao đi trêu chọc hắn, nếu không hắn sẽ lấy thủ cấp, cũng không phải không có khả năng.

Giết người? Trên đại lục cũng có luật pháp hoàn thiện. Dựa theo luật pháp quy định ghi chép, loại chuyện giết người này, bất luận là người ra tay giết người có thân phận gì, đều phải chịu tội công bằng trước pháp luật, sử dụng phương pháp chém đầu để hoàn trả lại tội giết người của hắn.

Pháp luật quy định như thế, nhưng Lỗ Tạp Tư sẽ không ngây thơ đi tin tưởng hoàn toàn vào pháp luật, cho rằng Lôi Địch sẽ có kính nể đối với pháp luật.

- Sao?

Lôi Địch đưa ba ngón tay bắt lấy tinh sắt, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc:


- Thật sự là tinh sắt ngũ cấp? Vẫn còn có hơi nóng? Ai vừa rèn ra sao? Là ai rèn vậy?

Lỗ Tạp Tư gần như dùng ánh mắt cầu khẩn nhìn Lôi Địch, mong vị võ giả cường đại này đổi giọng. Nếu Phất Lan Lâm nói nó là tinh sắt ngũ cấp, mình còn có thể phản bác. Nhưng nếu vị Lôi Địch này nói, mình thực sự không có cách nào phản bác. Điều này không chỉ bởi vì Lôi Địch có thực lực chiến sĩ, còn bởi vì hắn đúng là một thợ rèn tứ cấp. Về điểm này, thành chủ đã chính miệng chứng thực.

- Là ngươi sao?

Lôi Địch nhìn Lỗ Tạp Tư lắc đầu, lộ ra vẻ không tín nhiệm:

- Ngươi vốn không thể làm được. Là ai đã làm ra cái này?

Phất Lan Lâm nhìn Lỗ Tạp Tư ngay cả tức giận cũng không dám, vẻ mặt ủy khuất như tiểu tức phụ vậy, trong lòng càng thêm vui mừng chẳng khác gì bắn pháo hoa, di chuyển hai chân ngắn chạy đến bên cạnh Càn Kình, cố ý lên giọng nói:

- Tiên sinh Lôi Địch. Người chế tạo khối tinh sắt ngũ cấp này chính là học viên chiến sĩ học viện ma pháp và chiến sĩ Áo Khắc Lan, Càn Kình.

- Học viên chiến sĩ sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui