Trong nước ba tiếng động sắc bén chói tai vọng ra. Vảy cá trên thân quái ngư biến thành phi đao trong tay chiến sĩ. Hơn mười vảy cá kim sắc gần như không để ý tới sức cản của nước, để lại những bọt nước ở phía sau. Nếu gặp phải cản cách từ cỏ nước, chúng lập tức chém cỏ nước thành hai đoạn. Dường như trên đời này không bất cứ vật gì có thể ngăn cản bước tiến của chúng.
Tốc độ tránh né của Càn Kình trong nước không thể bằng lúc ở trên mặt đất. Cho dù là Vạn Ảnh, ở trong nước hắn cũng không cách nào thi triển được.
Trong mắt Càn Kình vừa xuất hiện hơn mười vảy cá kim sắc, hai tay lập tức giao nhau để ở trước người phòng ngự bảo vệ đầu. Đấu Khí Phong Vân được đẩy lên tới tốc độ bốn mươi bảy vòng, phát huy Phong Vân Kim Thân đến cực hạn cố gắng chống lại trùng kích của vảy cá.
Vảy cá như đao liên tiếp đâm trúng thân thể Càn Kình. Lực trùng kích cường đại đẩy hắn đẩy được liên tục lui về phía sau. Trong nước, vảy cá giống như khảm trên thân thể hắn. Cánh tay, vai, bắp đùi, bụng dưới đều có vảy cá dựng thẳng.
Cá lớn kim sắc vung cái đuôi thật lớn. Vảy cá theo sát phát ra trùng kích. Khoảng cách hai bên nhanh chóng rút ngắn. Trong mắt quái ngư lộ vẻ nghi hoặc. Trước kia vẩy cá của nó có thể cắt những loại cá khác trong nước thành mảnh nhỏ. Ngày hôm nay cắt trúng vào thân thể con mồi này, tại sao không có chút máu tanh nào? Lẽ nào hắn không máu tươi?
Thân thể Càn Kình lui về phía sau, trong lòng âm thầm than đau. Lực trùng kích của vảy cá này còn mạnh hơn so với tưởng tượng của hắn. Nước Cực Băng Hồ không chỉ không có bất kỳ tác dụng ngăn cản nào đối với vẩy cá, trái lại còn có thể giúp chúng tăng thêm tốc độ trùng kích. Nếu như không nhờ có Phong Vân Kim Thân và thuốc kỳ quái mà Âu Lạp Lạp bắt uống tối qua, khiến thân thể đã cứng rắn đến mức không thể tưởng tượng nổi, sợ rằng kết quả vẩy cá không phải bị ngăn cản ở ngoài da, mà thật sự sẽ bị thương chảy máu.
Càn Kình mắt nheo lại, thấy trong mắt quái ngư kim sắc lộ vẻ nghi hoặc, thân thể cố ý mượn lực của nước quay ngược lại bơi nhanh đi.
Bốp!
Quái ngư kim sắc dùng đuôi to ra sức kéo. Thân thể to lớn của nó ở trong áp lực nước với cường độ cao rất nhanh được đẩy mạnh. Nó mở hàm dưới cứng rắn trực tiếp cắn về phía đầu Càn Kình. Nếu thật sự bị nó cắn trúng, sợ rằng nửa thân thể cũng sẽ bị cắn đứt.
Tới rồi!
Càn Kình quan sát thấy quái ngư kim sắc tới gần, thân thể bỗng nhiên dừng lại! Những vảy cá vừa rồi còn cắm trong cơ bắp, nhất thời bay ra bốn phía! Trừ trên da lưu lại vài vết máu nhạt nhạt ra, hắn không có bất kỳ thương tổn nào khác.
Ở trong nước, Càn Kình tự biết tốc độ của mình tuyệt đối không thể hơn được quái ngư kim sắc. Nếu chạy trốn sợ rằng sẽ rất phiền phức. Vậy không bằng lừa nó đến gần người vật lộn với nó một phen.
Quái ngư đã tới gần. Nó muốn lui về phía sau né tránh quyền cước vừa có lực của cứng rắn của Càn Kình, thật sự không thể. Bởi vậy nó dứt khoát duy trì công kích lúc trước, hung hăng cắn về phía thân thể Càn Kình.
- Muốn ăn ta sao?
Thân thể Càn Kình rời khỏi mặt hồ nước, càng thêm rét lạnh. Tốc độ đấu khí trong cơ thể đã khôi phục lại sáu mươi lăm vòng. Hai cánh tay bỗng nhiên giơ năm ngón tay ra. Bởi vì đấu khí nhanh chóng vận chuyển, băng ở các đốt ngón tay rung động. Gân xanh ở trên mu bàn tay giống như những con giun nổi lên, trên dưới giữ vững hàm răng đã rất gần với đầu mình.
Quái ngư thậm chí cảm giác được hàm răng đã sắp va chạm vào da đầu Càn Kình, nhưng có một lực lượng kỳ quái ngăn cản mình cắn xé.
Quái ngư dùng toàn lực muốn đóng miệng lại, cắn chết con mồi khó dây dưa này. Nhưng nó chỉ có thể rung chuyển hàm răng, lại hoàn toàn không có cách nào đóng lại cho dù là một chút.
Dưới tình thế cấp bách, cái đuôi thật lớn giống như tấm sắt bỗng nhiên quét ngang, mang theo vô số bọt nước hung hăng đánh về một phía thân thể Càn Kình. Đồng thời có rất nhiều vảy cá bắn về phía Càn Kình, giống như lưỡi phi đao bắn ra.
Ầm!
Nửa thân thể Càn Kình chấn động. Mặc dù có Phong Vân Kim Thân, nhưng hắn vẫn thấy đau thấu xương. Hai cánh tay hắn cố chống đỡ hai hàm răng của quái ngư này, gân xanh đã sớm nổi lên. Hơn mười vẩy cá đâm thật sâu vào cơ bắp. Cảm giác đau đớn kích thích, khiến tốc độ đấu khí vừa trở lại sáu mươi lăm vòng lại bị ép xuống!
Đấu khí trong đấu khiếu bị ép, ngược lại sinh ra sự tăng cường! Trải qua huấn luyện đặc biệt của Âu Lạp Lạp và Bố Lai Khắc, đấu khí của Càn Kình đã sớm tiến vào Hàng Ma tam chiến đỉnh phong, giờ phút này giống như đột nhiên bị thiêu đốt, sinh ra một sự bạo phát mới. Từng lực lượng mới sinh ra truyền tới từng ngóc ngách trong thân thể. Đấu khí hùng hậu liên tục phun trào. Tốc độ đấu khí đã sớm đạt đến cực hạn, trong nháy mắt lại sinh ra tốc độ mới nhanh hơn!
Hàng Ma tứ chiến!
Trong cơ thể Càn Kình tràn đầy đấu khí dâng trào. Giờ phút này hắn cảm giác được rõ ràng Hàng Ma tam chiến đỉnh phong vì bị vẩy cá áp bách đánh xuống, đã hoàn toàn đột phá, tiến vào Hàng Ma tứ chiến cảnh. Mặc dù không đếm kỹ, vẫn biết được tốc độ đấu khí nhanh chóng tăng lên tới một trăm hai mươi vòng!
Chỉ trong chớp mắt, thực lực Càn Kình đột nhiên tăng nhanh gấp đôi. Hai cánh tay chống hai hàm trên dưới của con quái ngư, đồng thời dùng một phần sức chống đỡ sự ảnh hưởng từ bên ngoài.
Răng rắc... Răng rắc... Răng rắc...
Quái ngư cảm giác hàm răng đau đớn, trong tai nghe được tiếng xương gãy liên tục vang lên. Nó đặc biệt quen thuộc với loại thanh âm này. Ở trong hồ này, mỗi khi bắt được con mồi, nó sử dụng hàm răng sắc bén cắn nuốt con mồi, cắn đứt xương của chúng, đều nghe thấy âm thanh như vậy. Chỉ có điều lần này nó rõ ràng chưa cắn đứt xương con mồi.
- Mở cho ta!
Càn Kình cảm giác được xương hàm quái ngư đã bị giữ chặt, hai tay tiếp tục phát lực. Tay trái nắm lấy hàm dưới kéo ra. Cuối cùng ngay cả xương hàm dưới của quái ngư cũng bị hoàn toàn kéo chặt, ngay cả gân thịt đều cho kéo xuống. Nháy mắt, máu tươi nhuộm đỏ hồ nước.
- Trời ạ! Tiểu tử này...
Lão nhân đứng ở bên bờ kích động nhìn Càn Kình ở trong nước đại phát thần uy:
- Không ngờ hắn lại xé xác cá Hùng Phong? Mới trở thành Hàng Ma tam chiến trong thời gian ngắn ngủi chưa được mười ngày, đã tiến vào Hàng Ma tứ chiến? Cho dù hắn là Hàng Ma tam chiến đỉnh phong, đột phá này cũng quá nhanh?
Trong tay Càn Kình nắm lấy hàm dưới của con quái ngư, lẳng lặng nhìn quái ngư lăn lộn qua lại trong hồ nước. Từng tiếng kêu thê lương thảm thiết từ trong hồ nước rung động truyền vào trong tai, giống trong tiếng vong linh đột kích trong truyền thuyết.
Quái ngư ở trong nước lăn lộn không được bao lâu, tốc độ chuyển động càng ngày càng chậm, cuối cùng dần dần ngừng giãy dụa. Ngay cả máu từ vết thương ở miệng cũng không tiếp tục chảy nữa.
Càn Kình chậm rãi lặn xuống kéo thi thể của con quái ngư đã chết bơi trở lại bên bờ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...