Ngay lập tức, từng giọt nước mưa lớn bằng hạt động, giống như thiên thần đang dùng chậu nước đổ xuống. Cuồng phong kéo theo mưa to bao phủ toàn Thần Đô thành, không ngừng diễn ra.
Giờ phút này, mọi người mới phát hiện không ngờ trời đã mưa to.
Những người sớm mang theo cây dù, đã mở dù tiếp tục quan sát. Những người không mang theo cây dù dứt khoát chịu đựng mưa to gió lớn thổi tới, cũng không có ý định rời khỏi đó.
Đấu khí Đấu Hồn quấn ở xung quanh thân thể hai đại cường giả Chân Thánh. Nước mưa căn bản không cách nào thật sự rơi vào trên người bọn họ.
Lần đầu tiên trên mặt Lý Lôi Long lộ ra vẻ hưng phấn và vui mừng. Bằng hữu bước vào Chân Thánh đáng để vui mừng. Đối thủ cuối cùng có thể khiến cho mình nghiêm túc đánh một trận, tất nhiên cũng đáng để hưng phấn.
- Lý Lôi Long, để cho ngươi chờ lâu.
Phần Đồ Cuồng Ca thu hồi ánh mắt đang nhìn lên bầu trời, bình tĩnh nhìn Lý Lôi Long nói:
- Lúc này đây, ta sẽ không để cho ngươi thất vọng mữa.
- Ta muốn cũng vậy.
Lý Lôi Long hoạt động hai vai. Trên bầu trời, lôi điện theo trận mưa lớn đánh xuống, đều rơi vào trong hồn vực Lôi Đình của hắn, tăng cường hồn vực đã tiến vào Chân Thánh trên diện rộng:
- Sau khi đánh thắng ngươi, ta sẽ đánh bại mọi người, cuối cùng đánh bại Càn Kình, leo lên bảo tọa Tân Nhân Vương.
- Lời của ngươi, cũng là lời ta muốn nói.
Hai cánh tay Phần Đồ Cuồng Ca mở ra. Trong lúc nhất thời, những giọt mưa đang rơi xuống xung quanh hắn đều dừng lại ở trong không trung, không nhúc nhích!
Một tíc tắc này, thoạt nhìn dường như thời gian xung quanh Phần Đồ Cuồng Ca đã hoàn toàn dừng lại!
Đây không phải là thời gian thực sự dừng lại, mà những giọt mưa rơi xuống đều bị hồn vực Đại Chân Kim khống chế. Những giọt mưa nhìn như vẫn rơi xuống, nhưng bởi vì gia cố hồn vực Đại Chân Kim, mỗi một giọt mưa sẽ cứng không thua kém gì những viên bi kim loại do người thợ rèn rèn ra.
Chưa từng có người nào nắm giữ hồn vực Đại Chân Kim! Càng không có ai biết được cách chính xác để sử dụng hồn vực Đại Chân Kim. Phần Đồ Cuồng Ca chỉ có thể tự mình tìm hiểu.
Những giọt nước mưa lơ lửng ở xung quanh hắn càng lúc càng nhiều. Nhưng giọt mưa từ trên bầu trời rơi xuống, chỉ cần đi vào trong hồn vực của hắn, sẽ lơ lửng trên không trung, không nhúc nhích.
- Một khối hai hồn, hai hồn vực, cũng kém hơn hồn vực Lôi Đình của Hoàng Kim Long ba đầu ta.
Lý Lôi Long gio cánh tay phải lên cao. Vô số sấm sét trên không trung ngưng tụ lại, hình thành một lôi cầu cực lớn.
Ba hồn vực lớn trên không trung va chạm kịch liệt. Dùng mắt thường có thể thấy được mỗi lần hồn vực va chạm, đều phát ra tiếng sấm rền nổ vang, khí lưu vô tận bay ra khắp nơi. Chỉ có những giọt mưa đọng lại trên không trung, thoáng run rẩy một chút, nhưng hoàn toàn không có chút dấu hiệu từ trên không trung rơi xuống.
- Hàng vạn hàng nghìn giọt mưa, nghe hiệu lệnh của ta! Phá giáp!
Cánh tay Phần Đồ Cuồng Ca đột nhiên vung lên. Vô số giọt mưa trên bầu trời chợt bay về phía Lý Lôi Long. Trong không khí phát ra liên tiếp những âm thanh giống như có hàng vạn hàng nghìn cung tiễn phá không bắn ra. Mỗi một giọt mưa nước bay trên không trung đều lưu lại một vết khí lưu rõ ràng có thể thấy được.
Trong nháy mắt, trên bầu trời giống như bị cắt thành vô số mảnh nhỏ. Cảnh tượng giống như không gian bị cắt ra, sẽ hoàn toàn sụp đổ bất cứ lúc nào.
- Kim long khống chế lôi điện, nắm giữ ngôi sao! Xông trận!
Lôi cầu trong tay Lý Lôi Long hóa thành vô số mũi tên điện, tốc độ vẫn nhanh hơn so với những giọt mưa tới nghênh đón. mũi tên điện và những giọt mưa cứng rắn như được làm bằng kim loại từ trên không trung rơi xuống, giống như vô số chiến sĩ và đại quân ma vũ sĩ trên chiến trường Nhân Ma, thành công va chạm lại cùng một chỗ, khó có thể phân biết được đâu là quân ta đâu là quân địch.
Giọt mưa nổ nát, điện quang tiêu tán, trên bầu trời không ngừng phát ra những tiếng va chạm nổ mạnh, đã sớm che lấp tiếng sấm trong mây đen ở trong đó.
Hai đại cường giả trẻ tuổi đều đang cố gắng tìm kiếm đấu kỹ của riêng mình.
Một quyền vô địch của Càn Kình mở ra cho bọn họ một phương hướng mới. Đồng thời cũng nói cho tất cả chiến sĩ thế hệ trẻ biết, hắn lại đi ở phía trước bọn họ, đã bước lên con đường tìm kiếm đấu kỹ của riêng mình.
Phân lớn các cường giả nổi tiếng thấy hai người trẻ tuổi giao đấu trong không trung, đều dở khóc dở cười. Từ trước tới nay cuộc tranh tài Tân Nhân Vương đều là vì vinh quang. Hai bên động thủ đó là toàn lực đối chiến, mãi đến khi một bên thắng được mới có thể dừng cuộc chiến đấu lại.
Hôm nay, hai cường giả này có thể nói là thực lực đứng ở vị trí đỉnh phong nhất trong các thế hệ trẻ hiện nay, không ngờ lại không toàn lực ra tay, mà thông qua đối chiến nghiệm chứng ra một vài phương hướng cho chính mình, đồng thời thông qua đối chiến tiến hành giao lưu lẫn nhau.
Người ngoài nhìn vào thấy, hai đại cường giả ra tay nóng nảy kích động. Nhưng người trong nghề lại nhìn hai người này đúng là đang luận bàn và giao lưu, không tiến vào cuộc chiến sinh tử.
Càn Kình ngồi nhìn một hồi, đột nhiên thu vương tọa lại, đứng dậy đi về phía bên ngoài đấu kỹ trận.
- Càn Kình, sao vậy?
Đoạn Phong Bất Nhị tò mò hỏi.
Càn Kình xoay người ngửa đầu nhìn lên hai bên đang chiến đấu kịch liệt trên không trung:
- Bọn họ đang giao lưu so tài, tiếp tục như vậy, sẽ không có trận chiến đấu thứ ba.
Đoạn Phong Bất Nhị thoáng sửng sốt một chút. Hai người này đều là thực lực cấp Chân Thánh. Giao đấu như vậy thoạt nhìn thanh thế rất lớn, nhưng căn bản không có tiêu hao bao nhiêu đấu khí của bọn họ. Hiện tại, hai người này đã giải phong ấn, ra tay hoàn toàn không có chút áp lực. Chỉ cần không phải liều mạng bạo phát ra đấu khí đối chiến, như vậy ngoại trừ bị chết đói, đấu khí của hai người đủ chống đỡ cho bọn họ luận bàn như vậy chừng mấy ngày, lại không cảm thấy có chút mệt mỏi nào.
- Lão đại Càn Kình, đừng đi.
Y Toa Tái Nhĩ đứng dậy chặn lối đi của Càn Kình, cười híp mắt nói:
- Chẳng lẽ lão đại chưa xem qua quy tắc tranh tài sao?
- Cuộc tranh tài Tân Nhân Vương còn có quy tắc sao?
Càn Kình ngẩn cả người. Cuộc tranh tài Tân Nhân Vương không phải là cuộc thi đấu lớn không hạn chế, chỉ cần có thể đánh ngã đối thủ, thành công tấn cấp là được sao? Cũng chỉ có loại phương thức chiến đấu không hạn chế này, mới có khả năng rèn luyện ra chiến sĩ chân chính.
Về phần trong trường học bình thường huấn luyện lúc, này cái gì không thể đánh dưới âm, gáy, không thể dùng khuỷu tay các loại quái dị hạn chế, căn bản không nhưng có thể bồi dưỡng được thật sự có thể đánh chiến sĩ.
- Đương nhiên là có quy tắc. Ví dụ như không thể tới trễ. Gọi mười lần không đáp, sẽ bị từ bỏ quyền thi đấu.
Y Toa Tái Nhĩ thỉnh thoảng trộm liếc mắt nhìn cuộc đối chiến trên bầu trời:
- Trong đó có một quy định, nếu như hai bên giao đấu vượt quá một giờ, vẫn không thể phân ra thắng bại, như vậy thì kết quả không phân thắng bại. Hai bên nghỉ ngơi một giờ, sau đó đánh tiếp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...