Edit: Ring.
Đám tiểu đồng bọn trên YY đồng loạt sợ ngây người!
Im lặng một lúc lâu, cuối cùng vẫn là Mạt Nhã Huyên đánh vỡ sự bình tĩnh: “Củ Lạc, Mùa Đông Không Lạnh thật sự không phải em sao?”
“Không phải a.” Ôn Tiễu trả lời một cách kiên định: “Em có nói câu nào nhận mình là Mùa Đông Không Lạnh đâu? Đó là một người bạn của em.”
Tất cả mọi người như thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó liền có người bắt đầu nói chuyện: “Tôi nói rồi mà, Củ Lạc sao có thể là người như vậy được. Còn nói lừa gạt nữa, gạt cái beep ấy. Khó trách cô ấy lại không thèm để ý a.”
“Thế này là sao?” Công Tước dường như cũng không hiểu nổi.
Từ đầu Ôn Tiễu đã biết mọi người sẽ nghĩ lầm cô là Mùa Đông Không Lạnh, có điều đối với việc Mùa Đông Không Lạnh bị người khác xuyên tạc như vậy, cô vẫn tức giận vô cùng.
Bạn bè, hai chữ này không chỉ có cùng nhau hưởng phúc mà thôi.
Hơn nữa Thiên Dạ nói đúng, phong cách chỉ huy của Ôn Tiễu quả thật rất giống Mùa Đông Không Lạnh trước kia, lại thêm thời gian bán acc trùng khớp, hiểu sai cũng là chuyện thường.
“Biết ngay là chiến tích huy hoàng khi ở server 4 thế nào cũng bị đào ra mà.” Ôn Tiễu cầm lấy mic chọt chọt Trần Vũ bên cạnh: “Bà nói xem tôi nên nói kiểu than thở khóc lóc hay nói một cách thoải mái vui vẻ đây?”
“Bà kể chuyện?” Trần Vũ liếc mắt xem thường: “Bà cái đó mà chiến tích khỉ gì chứ, không phải là trợ thủ sao? Tự nhận công vào người.”
“Thôi đi, tôi nào có vô sỉ tới vậy?” Ôn Tiễu khẽ hừ một tiếng: “Tôi rõ ràng là một cô nương biết lễ nghĩa liêm sỉ mà!”
“Đúng rồi, lễ nghĩa liêm sỉ. Bà biết lễ nghĩa liêm sỉ nhưng mà VẪN VÔ SỈ!”
……
Ôn Tiễu vốn cũng định viết ra một câu chuyện hoành tránh như Hùng Phong Vĩ Nghiệp, nhưng mà phản ứng không được nhanh nhạy như người ta, không thể ba hoa chích chòe vậy được, cho nên bất đắc dĩ chỉ có thể nhớ lại chuyện năm xưa mà kể ra một cách đơn giản thôi.
Mọi người Quân Lâm đã sắp xếp chỗ ngồi ngay ngắn, chuẩn bị nghe kể chuyện. Tất cả những lời trên [Truyền âm] và [Thế giới] lúc này đều đã thành mây bay.
“Thật ra á, cái topic trên diễn đàn kia cũng có một nửa là đúng. Lãnh Nữu lúc trước quả thật là vợ bang chủ Quỷ Sát của Duyên Tụ, sau đó bị một Vạn Hoa tam. Lúc đó cô ấy vẫn là chỉ huy của liên minh Duyên Tụ…… một trong những chỉ huy. Liên minh Duyên Tụ có năm, sáu chỉ huy, bình thường thành chiến là hai chỉ huy, chia ra điều khiển hai thành. Tôi chuyên môn phụ trách làm trợ thủ cho Lãnh Nữu, chỉ huy thành chiến đều là tôi phối hợp với cô ấy. Cô ấy chỉ huy thành chủ, tôi thành phó.” Ôn Tiễu dường như đang nhớ đến một số chuyện trước kia. Quan hệ giữa cô và Mùa Đông Không Lạnh rất tốt, hai Hỏa Pháp thao tác hàng đầu, khi đánh nhau cũng có người lầm thành người yêu. Chơi cùng nhau lâu nên khó tránh khỏi việc phong cách càng lúc càng tương tự.
“Sau khi bị Vạn Hoa kia tam, cô ấy liền lui bang, sau đó tôi cũng đi theo. Lúc Quỷ Sát và Vạn Hoa kia tổ chức hôn lễ ở Tiên Cảnh Vân Hồ, tôi có phát một cái truyền âm. Chơi cái game mà cũng bị cắm sừng, hai máy tính chúc sớm sinh quý tử. Hoành phi: Có bệnh phải trị.*“
*R: này là câu đối đó, hoành phi là cái bức treo ngang ở trên, chính giữa hai câu đối treo dọc.
Ôn Tiễu còn định nói tiếp thì Mạt Nhã Huyên đã ngắt ngang: “Câu đó của em là mắng ai? Sao chị lại cảm giác như cô bạn kia cũng bị em mắng luôn nhỉ?”
“Mắng a.” Ôn Tiễu lạnh nhạt nói: “Em tức nó bánh bèo quá. Rõ ràng lúc chỉ huy thì khí phách như vậy mà gặp loại chuyện này lại chân tay luống cuống. Vì thế em nhịn không được phát một cái truyền âm, mắng hết nguyên đám luôn. Chúc tiểu tam khắp thiên hạ đều sẽ được người khác tứ.”
“Tôi nhìn thấy tương lai tươi sáng của Công Tước rồi.” Thông Hoa Đại Toán nói: “Công Tước, cho ông mượn cái nắp nồi này.”
*R: đem vìa độn đít =))))))).
“Không cần.” Chinh Chiến Công Tước trả lời một cách đầy khinh miệt. Bị tam cái gì chứ, anh mà làm loại chuyện này sao! Làm còn không bị Ôn Tiễu chém ngàn đao chắc.
“Mấy người im lặng nghe kể chuyện được không!” Cưỡi Heo Cướp Ngân Hàng bất mãn: “Sự thật máu chó hơn phim truyền hình nữa! Này không chừng còn ly kì hơn cả truyện của Đại Hùng!”
Tất cả mọi người ngậm miệng, YY lại im lặng.
Không biết từ lúc nào, đội trưởng đội nhiều chuyện là Hào Hoa Mộ Địa cũng đã nhảy xuống.
Chẳng lẽ là game ra lâu năm rồi nhàm chán cho nên loại chuyện thị phi bên lề này cũng có sức hấp dẫn? Nếu bán vé vào cửa chắc là cũng thu được không ít tiền? Trần Vũ ngồi bên cạnh im lặng tính toán vấn đề thu vé vào cửa. Sau đó, cô nhìn khắp màn hình đều là ánh vàng chói sáng.
“Lãnh Nữu nói đến Khuynh Thành Thánh Điện đối địch của Duyên Tụ để giết nhỏ Vạn Hoa cướp chồng kia, vì thế tôi liền đi cùng cô ấy. Bang chủ Phong Hoa Tuyết Nguyệt của Khuynh Thành là một tên rối loạn. Lãnh Nữu ở server 4 rất nổi tiếng, ngày đầu tiên đến Khuynh Thành, cô ấy ngồi nói chuyện với Phong Hoa Tuyết Nguyệt trong phòng YY riêng, nói về chuyện công thành và bang chiến này nọ, vì thế…… bị vợ trong game của Tuyết Nguyệt thấy, nghĩ họ đang lén lút hẹn hò. Tôi lúc ấy biết chuyện thiếu điều muốn quỳ lạy. Mẹ ơi nghĩ nhiều cũng đừng có nghĩ xa tới tám ngàn cây số như vậy được không? Đầu năm nay giữa nam nữ vẫn còn tình hữu nghị đơn thuần a!” Ôn Tiễu nói đến phẫn nộ, có thể cảm nhận được lúc ấy cô oán giận đến mức nào.
Chơi game mà như cung đấu, gia đấu thật sự là quá mệt mỏi. Cho nên cô rất thích Quân Lâm, thích cái bầu không khí thư thả, tin tưởng lẫn nhau cùng với việc tranh cãi ầm ĩ với một đám bạn bè điên loạn thế này.
“Phong Hoa Tuyết Nguyệt lúc đó cũng đang xích mích đến định chia tay với vợ trong game, giờ có thêm chuyện đó nên dứt khoát đường ai nấy đi luôn. Vì thế Lãnh Nữu xui xẻo dính đạn.” Cô nói tiếp: “Lúc đó tôi còn nghĩ nếu đổi lại là tôi, nói không chừng đã bụp luôn Phong Hoa Tuyết Nguyệt rồi. Vậy mà Lãnh Nữu còn ngây ngốc nói không có gì. Nếu đó là lão Trần chắc tôi đã quăng qua một bạt tai.”
“Liên quan gì tôi?” Trên YY, từ mic Ôn Tiễu truyền đến một giọng nữ khác, này đúng là Trần Vũ: “Là tôi thì cũng chẳng lớn chuyện như vậy rồi. Tôi nhất định sẽ lột sạch acc Quỷ Sát trước, sau đó tiếp tục đi lột acc Phong Hoa Tuyết Nguyệt. Tất cả đàn ông lấy phụ nữ ra làm bia đỡ đạn đều phải bị bóp chết từ trong tã lót hết!”
Ôn Tiễu nhìn Trần Vũ, vui vẻ vô cùng. Trẻ nhỏ dễ dạy a!
Nhưng chuyện này đã ngắt ngang giấc mộng kiếm tiền của Trần Vũ, vì thế vàng trong mộng đột nhiên biến thành một đàn thảo nê mã gào thét chạy qua, cuối cùng biến mất không còn bóng dáng.
“Vậy chuyện vợ ngoài đời trên topic kia là thế nào?” Mân Côi Du Nhiên hỏi.
“Đó là một chuyện ngoài ý muốn.” Vừa nghĩ đến đó, Ôn Tiễu cũng không biết nói gì: “Sau khi Phong Hoa Tuyết Nguyệt chia tay với vợ trong game, nhỏ kia liền gửi tin nhắn cho hắn, kết quả bị vợ ngoài đời nhìn thấy. Vì vậy nó giả bộ như mình là Lãnh Nữu, cho nên mới có chuyện vợ ngoài đời của hắn xông lên game mắng chửi người. Chồng mình tán gái trong game, có ai chịu được chứ? Lãnh Nữu cũng chỉ là bị dính thêm phát nữa thôi. Chuyện này quá lùm xùm, cô ấy lại không thể giải thích rõ, cho nên dứt khoát nghỉ chơi.”
“Đây đúng là một câu chuyện bi thương.” Mạt Nhã Huyên phát biểu cảm nghĩ sau khi nghe xong: “Bạn em gặp phải hai đôi tra nam tiện nữ. Bây giờ cô ấy ở đâu?”
“Không biết.” Ôn Tiễu trả lời: “Lâu rồi em không có liên hệ với nó. Nếu nó còn chơi thì hẳn là cũng nhìn thấy cái topic kia. Nếu nghỉ thì chuyện này nó cũng không cần phải đứng ra giải thích nữa, đỡ bận lòng.”
Vừa nói chuyện, khung chat riêng của Hoa Sinh Mê lại nhấp nháy.
Cô mở lên xem, là tin nhắn Chinh Chiến Công Tước gửi đến: “Anh sẽ không để em phải bận lòng vậy đâu.”
“Em biết.” Ôn Tiễu trả lời.
“Này em cũng biết?” Chinh Chiến Công Tước trả lời rất nhanh: “Anh trong game không có vợ cũ, ngoài đời không có bà xã. Báo cáo hết.”
“Em cũng không phải Lãnh Nữu.” Ôn Tiễu khinh bỉ nói: “Nếu không em vác đao giết đến trước cửa nhà anh!”
“Giết người phạm pháp.”
Hình như cũng đúng. Ôn Tiễu suy nghĩ một chút, sau đó đánh chữ: “Vậy em đây liền treo cổ trước cửa nhà anh! Vậy không phạm pháp chứ?”
“Đến đây đi! Cho em treo cổ trong phòng anh!”
“Xùy!” Ôn Tiễu cả giận nói: “Vì sao là anh chạy đến thành phố X mời Thủy Lăng Yên uống trà, tới lượt em thì phải chạy đến chỗ anh treo cổ a!”
“Anh cũng có thể mời em uống trà. Tính cách như em hẳn là thích uống Khổ Đinh.”
“Lại bị anh nói trúng.” Ôn Tiễu thở dài. Cô gặp phải hai đại thần, một người là Chỉ Gian Lưu Sa có suy nghĩ giống, một người là Chinh Chiến Công Tước hở một cái là bắt được sơ hở của mình.
Khổ Đinh lá to, uống vào đắng, ngọt ở sau.
“Nếu vậy thì còn chờ gì nữa?” Khiêu Hải Tự Sát Ngư làm một thành viên trong tổ cầm thú ba người, tất nhiên là luôn ủng hộ Ôn Tiễu và Công Tước: “Các anh em còn không lên đùa chết cô ả đi! Bất kể ả là ai, phải làm cho tàn phế trước!”
[Truyền âm] Thông Hoa Đại Toán: Các bạn hóng chuyện server 4, Mùa Đông Không Lạnh là ai tôi không biết, nhưng Hoa Sinh Mê thì tôi quen. Em ấy có gửi lời hỏi thăm tới hai đôi tra nam tiện nữ, nếu không phục thì cứ đến server 8 solo. Tuy game còn chưa mở chức năng PK liên server nhưng mà không sao, trí tưởng tượng của bạn phong phú như vậy, nhất định có thể ảo tưởng ra tình huống hoành tráng đó mà.
[Truyền âm] Cưỡi Heo Cướp Ngân Hàng: Dear, cô ngậm máu phun người vậy có được không đó? Đây là thời kỳ sau của chứng vọng tưởng à? Bệnh viện tâm thần cũng cho nghỉ đông nữa sao? Có cần tôi giúp cô gọi điện thoại không?
[Truyền âm] Mạt Nhã Huyên: Heo, ông nói bậy gì đó? Cái bệnh sang chảnh như vọng tưởng thì làm sao loại thứ dân như đám ngắm cảnh này mắc được! Cùng lắm thì được đến bệnh thần kinh thôi!
[Truyền âm] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Này này, mấy người xúm nhau ăn hiếp đoàn ngắm cảnh từ xa đến như vậy coi được không? Tiểu tam kia, không phải, là số 3 chứ, tôi nói này, tôi đặc biệt ủng hộ bạn đó! Tại sao hả? Củ Lạc đúng là tiểu tam mà. Em ấy xen vào tình cảm chân thành tha thiết của tôi với Công Tước đó. Bằng không thế này, bạn lưu lại cách liên lạc đi, để lát nữa tôi kể cho nghe em ấy tam tôi thế nào. Được không?
[Truyền âm] Chớ Có Hỏi: Đừng nghe ổng a! Ông bảo người ta để cách liên lạc lại chẳng phải là làm bại lộ thân phận người ta sao? Lỡ như là bệnh nhân thật thì không phải ngại lắm à? Số 1, 2, 3 này, topic kia là các người mở sao? Nghe nói IP biểu hiện là cùng thành phố với một bích trì (bitch) ở server tụi tôi đó, không phải mấy người có xi nhan với nhau trước rồi đó chứ? Nói nhỏ cho tôi biết được không, đêm nay tôi đến tìm.
[Truyền âm] Độc Túy: Mấy người đừng có đâm xà lang được không? Người ta đang nói chuyện Mùa Đông Không Lạnh mà! Tôi nói cho nghe, tên này thật sự rất có nội hàm đó. Nói thử xem vì sao mùa đông lại không lạnh? Chủ yếu là do thấy tra nam tiện nữ nên nổi trận lôi đình, khí huyết dâng trào, quên luôn cả lạnh rồi. À đúng rồi, Công Tước a, ông cảm thấy tên này thế nào?
[Truyền âm] Chinh Chiến Công Tước: Một like!
[Truyền âm] Hoa Sinh Mê: Cái đám điên khùng khoái spam này! Như vậy sẽ dọa đến đoàn ngắm cảnh người ta a! Ngắm cảnh gì gì đó này, mấy người biết Mùa Đông Không Lạnh sao? Thật ra cô ấy không có thóp gì, nhưng chỗ này của tôi lại có thóp của người khác a, đảm bảo còn rúng động hơn. Thí dụ như đứa giả nhân giả nghĩa nào đó á, vốn tôi cũng quên rồi, nhưng mà cô tự nhiên tạt xô nước cống vào tôi như vậy được không a?
……
“Lại là Thủy Lăng Yên.” Lãnh Tuyết Nhi thở dài: “Cách người của Quân Lâm xử lý đúng là nhất trí a. Lưu Sa, Mùa Đông Không Lạnh và Bạo Lực Nữu phỏng chừng không phải cùng một người.”
Chỉ Gian Lưu Sa dở khóc dở cười: “Bây giờ anh lại muốn lên xen mấy câu, nhưng mà đám người Quân Lâm không cho anh cơ hội đó a!”
“Tự làm bậy không thể sống.” Im Lặng Như Tờ dường như đang cười: “Lên châm chọc mấy câu cũng quá vô nghĩa, không bằng ông làm chút chuyện thực tế hơn.”
“Ý ông là……” Chỉ Gian Lưu Sa dừng một chút, sau đó lập tức hiểu ý Im Lặng Như Tờ: “Tôi cũng đang có ý đó.”
~
Sau một ngày đập khí thế, đập thiếu điều muốn bung ốc thì lap đã bình thường trở lại. Khắp chốn vui mừng!!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...