Edit: Ring.
Một lượng lớn người chơi đang hướng về phía khu PK cao cấp, trong đó bao gồm liên minh Quân Lâm, liên minh Lâm Uyên Các, các bang trung lập và tất nhiên, cả Thần Nữ Dụ Hoặc Trần Vũ nữa.
Hoa Sinh Mê lúc này nếu chạy ào tới khu PK thì cũng quá không có đạo đức nghề nghiệp của kẻ say rượu rồi.
Trần Vũ xoay màn hình máy tính về phía Ôn Tiễu để hai người đều có thể quan sát được rõ ràng.
“Bà nghĩ ai thắng?” Trần Vũ ngồi một bên hỏi Ôn Tiễu.
“Trong lòng thì đương nhiên là hy vọng Công Tước thắng rồi, nhưng mà trang bị của hai người này không chênh lệch mấy, kỹ thuật của Chỉ Gian Lưu Sa lại tốt nữa, vậy phải xem xem ai phát huy kỹ năng chức nghiệp mình hiệu quả hơn.” Ôn Tiễu trả lời.
“Vậy tôi nên cổ vũ ai đây?” Trần Vũ lại hỏi.
“Tùy bà.” Ôn Tiễu dường như không hề để bụng: “Dù sao tôi cứ mặt dày sống chết ở lại Quân Lâm Thiên Hạ, kiểu gì cũng sẽ không đến Lâm Uyên Các a.”
“Chỉ Gian Lưu Sa thật đáng thương.” Trần Vũ ưu thương điều khiển Thần Nữ Dụ Hoặc vào khu PK: “Anh chàng này cũng rất tốt, chỉ tiếc là lại đến sau.”
……
Tại khu PK người người tấp nập, hai nhân vật phát sáng lấp lánh đang đứng ngay giữa lôi đài, cách nhau một thanh kiếm khắc lớn.
Không khí giữa hai người vô cùng bình tĩnh, nhưng quần chúng xung quanh lại không được như vậy.
Kênh [Trước mặt] bị vô số chữ lấp kín, các thể loại game thủ không biết từ đâu toát ra đều đang đồng loạt spam.
*R: xin lỗi tui lại quên đó giờ tui để là [Trước mặt] hay [Bình thường] nữa ròi ==”. Ai nhớ làm ơn nhắc dùm. Cảm ơn!
Nếu là ở ngoài đời thì đây nhất định náo nhiệt không thua gì các trận tranh cúp thế giới.
Khu PK có diện tích vô cùng lớn. Bọn họ vừa chọn địa điểm PK là Ôn Tiễu đã biết trận này không chỉ đơn giản là so công kích suông.
Hai đại thần trang bị hàng đỉnh đứng ngay trung tâm, anh một kiếm tôi một cung tấn công nhau nghĩa là sao?
“Chỉ Gian Lưu Sa đã bắt đầu dùng mưu mẹo rồi.” Ôn Tiễu cười nhìn màn hình, giải thích cho Trần Vũ.
“Mưu mẹo?” Trần Vũ khó hiểu hỏi: “Cung Thủ và Hỏa Pháp PK ở khu PK thì rõ ràng người chiếm lợi thế là Cung Thủ mà. Thao tác và thủ pháp của Cung Thủ linh hoạt hơn, Hỏa Pháp tuy cũng là đánh xa nhưng kỹ năng tấn công gần cũng không thể khinh thường. Nếu Chinh Chiến Công Tước di chuyển nhiều một chút thì Chỉ Gian Lưu Sa muốn tìm cũng tìm không được nữa mà.”
“Đó là bình thường.” Ôn Tiễu phản bác: “Người ngoài nhìn vào chỉ thấy Chỉ Gian Lưu Sa chọn chỗ này quả thật chính là tự làm khó mình. Nhưng trên thực tế thì khi phát truyền âm, ổng cũng đã đoán trước được sẽ có rất đông người đến xem rồi. Vậy có nghĩa là bất luận Chinh Chiến Công Tước chạy đến đâu thì sau lưng anh nhất định cũng sẽ có người đi theo, cho nên ổng có thể dễ dàng nắm được vị trí của Công Tước.”
“Nhưng Cung Thủ có rất nhiều kỹ năng tốc hành (không cần thời gian thi triển), còn những kỹ năng lớn của Hỏa Pháp đều phải trải qua thời gian thi triển rất dài, như vậy thật sự được sao?”
“Được!” Ôn Tiễu xác định: “Trước kia tôi chơi Hỏa Pháp mà, bà quên rồi sao?”
Ôn Tiễu rất khẳng định suy nghĩ của mình. Cô tin tưởng kỹ thuật của Chinh Chiến Công Tước, đồng thời cũng tin tưởng thao tác của Chỉ Gian Lưu Sa.
Về phần thắng thua, đúng là khó mà nói được.
Khi PK bắt đầu, toàn kênh [Thế giới] đều đang thảo luận xem ai sẽ thắng, ai sẽ thua.
“Công Tước cố lên a!” Trên YY, Mạt Nhã Huyên lên tiếng cổ vũ. Chỉ nghe tiếng mọi người trong Quân Lâm mà tuyệt đối không nghe được giọng Chinh Chiến Công Tước.
Anh đã tắt âm lượng của tai nghe rồi.
Bên phía Lâm Uyên Các, tình huống đại khái cũng giống vậy.
Hoa Sinh Mê chỉ là mồi lửa cho trận quyết đấu này chứ không phải toàn bộ nguyên nhân.
Đây là một trận PK giữa hai liên minh lớn, cũng là một trận đấu giữa hai chức nghiệp chính. Pháp Sư và Cung Thủ, rốt cuộc thì công kích ai lợi hại hơn đây?
Hình ảnh vừa thay đổi, hai người trên đài đã ra tay.
Trong nháy mắt Chinh Chiến Công Tước giơ cung, một chiêu Liên Kích Phá đã được đánh qua. Đồng thời, kỹ năng tốc hành của Hỏa Pháp là Hỏa Long Vũ cũng đã như một cơn lốc xoáy mà bao vây lấy Chinh Chiến Công Tước.
Chinh Chiến Công Tước xoay người lui một bước, “Xoạt”, Liên Kích Phá lại phát ra, đồng thời anh cũng đã chạy hơn mười bước xuống khỏi lôi đài.
Cách đánh cơ động nhất của Cung Thủ: vừa chạy vừa đánh!
Này đối với Hỏa Pháp mà nói thì tuyệt đối là bất lợi. Nếu Chỉ Gian Lưu Sa đuổi theo thì chỉ cần rơi vào khoảng cách 300 mét sẽ bị kỹ năng của Chinh Chiến Công Tước đánh tới, trong khi chính hắn lại không thể dùng kỹ năng!
Nhưng nếu để Công Tước chạy thì lấy sự biến thái của Cung Thủ, bạn căn bản không thể biết được giây sau người kia sẽ xuất hiện từ chỗ nào.
Chạy!
Chỉ Gian Lưu Sa cũng bắt đầu chạy, nhưng lại là chạy theo hướng ngược lại!
Quần chúng vây xem nhất thời không hiểu nổi, hiện trường lập tức ngập tràn chữ, chữ từ kênh [Trước mặt] và chữ trong khung chat trên đầu các người chơi.
Nhưng mà không hiểu thì không hiểu, sau lưng Chinh Chiến Công Tước hay Chỉ Gian Lưu Sa đều có một đám quần chúng xem náo nhiệt bám đuôi.
“Đây là ý gì?” Trần Vũ hỏi Ôn Tiễu.
“Đuổi theo không phải, không đuổi theo cũng không phải, không bằng mạnh ai nấy chạy. Tuy như vậy thì Chỉ Gian Lưu Sa không tìm được Chinh Chiến Công Tước, nhưng Công Tước cũng không thể tìm được Chỉ Gian Lưu Sa.”
“Không phải bà mới nói đám người bám đuôi sau lưng bọn họ sẽ làm bại lộ hành tung sao?”
Ôn Tiễu gật đầu: “Chỉ Gian Lưu Sa lúc này nhất định là đã cài đặt che hết người chơi, nhưng vì trước đó ổng đã tab khóa Chinh Chiến Công Tước nên chỉ cần Công Tước vừa xuất hiện trên màn hình là ổng có thể phát hiện ngay. Đợi đến khi Chinh Chiến Công Tước xuất hiện, ổng liền trốn vào đám người đang bu xem. Nhưng Cung Thủ lại không giống vậy, kỹ năng tốc hành phần lớn đều là quần công, mà quần công thì sẽ tự động lựa chọn luôn ba người gần đó. Bọn họ bây giờ đều đang mở hình thức PK toàn thể, cho nên dù Chinh Chiến Công Tước có khóa Chỉ Gian Lưu Sa trước nhưng chỉ cần anh phát một chiêu quần công thì sẽ mất mục tiêu tập trung ngay. Mà nếu không dùng kỹ năng tốc hành, thay bằng kỹ năng đánh đơn cần thời gian thi triển thì Cung Thủ còn chiếm được lợi thế gì nữa chứ?”
Trong khi nói chuyện, Chinh Chiến Công Tước và Chỉ Gian Lưu Sa mỗi người đều đã vòng nửa vòng quanh khu PK, sắp chạm mặt nhau.
Đúng lúc này, quần chúng đột nhiên dậy lên một trận xôn xao, mọi người không nhìn thấy Chỉ Gian Lưu Sa nữa!
Quả nhiên hắn đã lẫn vào đám đông!
“Liệu sự như thần a!” Trần Vũ thở dài: “Để tôi gọi bà một tiếng Ôn bán tiên.”
“Nếu là tôi thì tôi cũng sẽ đánh như vậy.” Ôn Tiễu vẫn vô cùng trấn định.
Suy nghĩ của cô và Chỉ Gian Lưu Sa rất gần nhau, cho nên những cách cô có thể nghĩ ra đều đụng với hắn. Mà giữa cô và Chinh Chiến Công Tước thì lại là một kiểu trực giác ăn ý khác, đó là dù không biết anh muốn làm gì nhưng em biết chỉ cần làm vậy là có thể phối hợp được với anh.
Đây là điểm khác biệt.
Có thể nhìn thấu suy nghĩ của đối phương, đối với cả hai người mà nói đều là rất đáng sợ.
Trong nháy mắt hai người chạm mặt, cả hai đều đã phục hồi xong Liên Kích Phá và Hỏa Long Vũ!
“Công Tước nên lui!” Ôn Tiễu đổ mồ hôi.
Nhưng mà Chinh Chiến Công Tước căn bản không có lui!
Chẳng lẽ cứ như vậy mà lãnh nguyên kỹ năng lớn của đối phương sao?
“Viu” Một chiêu Huyền Hỏa Trùy đến từ chính diện, cùng lúc đó, Liệt Giáp Phá cũng được phát ra từ chỗ Công Tước!
Thì ra là thế!
Ôn Tiễu vỡ lẽ ra.
Liệt Giáp Phá là kỹ năng lớn của Cung Thủ, chẳng những thương tổn cao mà còn có thể làm giảm phòng ngự của đối phương. Mà Huyền Hỏa Trùy với thời gian thi triển 1 giây là một kỹ năng khống chế, trong thời gian 5 giây khiến đối phương không thể công kích. Nhưng nếu trong 1 giây thi triển đó mà đối phương đang phóng thích kỹ năng thì kỹ năng đó cũng không bị ngắt!
Cho nên Chinh Chiến Công Tước dùng một chiêu lớn đổi lấy một kỹ năng khống chế thương tổn không cao của đối phương.
Nhưng mà vì sao lúc này Chỉ Gian Lưu Sa lại dùng kỹ năng khống chế mà không phải Thất Nguyệt Lưu Hỏa thương tổn lớn nhất của Hỏa Pháp?
“Sao vậy? Đây là vì sao?” Trần Vũ hỏi người giải thích bên cạnh!
Ôn Tiễu cầm chuột mở trang bị của Chỉ Gian Lưu Sa lên xem thử.
Quả thế!
Ôn Tiễu đập bàn một cái: “Bị hố!”
Giây tiếp theo, khi Chinh Chiến Công Tước đang muốn lui để kéo Chỉ Gian Lưu Sa ra khỏi đám đông thì chỉ nghe “Cạch” một tiếng, cả người Chinh Chiến Công Tước đã bị đóng băng. Khi băng vỡ ra, tất cả động tác của anh đều bị chậm lại. Công Tước chạy trốn vô cùng khó khăn.
“Chỉ Gian Lưu Sa vậy mà lại mang Hàn Băng Thuẫn chứ không mang Ôn Ngọc!” Trần Vũ vỡ lẽ: “Không ngờ ổng lại luyện Hàn Băng Thuẫn!”
Đám đông lúc này cũng là một mảnh xôn xao, lúc đầu là vì hành động lớn mật của Chinh Chiến Công Tước, mà sau đó lại là do khiếp sợ bởi kỹ năng của Hàn Băng Thuẫn.
Đó là một Pháp Bảo bị lãng quên, cũng giống như Tử Vân Chướng của Vạn Hoa vậy.
Pháp Bảo này chỉ có một kỹ năng giảm tốc, trong khi Pháp Bảo Bát Trận Đồ có kỹ năng đánh choáng tập thể và tiêu trừ trạng thái tăng cường của đối phương, còn Ôn Ngọc thì có thể giải choáng cùng giảm giá trị thù hận. Cho nên trên người Pháp Sư chủ yếu trang bị hai loại này.
Đương nhiên cũng có một số Pháp Sư có mắt chiến lược tu luyện hai Pháp Bảo này, đồng thời cũng không quên Hàn Băng Thuẫn. Vì vậy tuy thời gian kéo dài kỹ năng ngắn, hiệu quả tăng công kích của Hàn Băng Thuẫn lại thấp nhưng lại có thể dùng nó để đối phó với chức nghiệp biến thái nhất: Cung Thủ.
Bởi vì đám người dùng cung tiễn làm vũ khí này căn bản không có kỹ năng đánh choáng, cho nên Pháp Sư không cần giải choáng.
Chinh Chiến Công Tước bị giảm tốc hoàn toàn nằm trong phạm vi công kích của Chỉ Gian Lưu Sa!
Hắn đang thi triển kỹ năng! Có thể đoán được tiếp theo chắc chắn là Thất Nguyệt Lưu Hỏa!
Skill này mà đánh trúng thì thương tổn thật sự quá lớn!
Mắt thấy Chỉ Gian Lưu Sa sắp thi triển xong, 5 giây sắp trôi qua!
Đang lúc mọi người nghĩ mình sẽ nhìn thấy một cột lửa đỏ bừng cao tận trời thì kỹ năng của Chỉ Gian Lưu Sa lại đột nhiên ngừng lại!
Sao lại thế này?!?
Chinh Chiến Công Tước sao có thể chạy ra khỏi phạm vi công kích trong khi đang trúng Giảm Tốc được?
Mọi người sửng sốt! Động tác của Chinh Chiến Công Tước lúc này giống như không hề bị ảnh hưởng bởi kỹ năng Giảm Tốc!
“Lợi hại!” Ôn Tiễu vỗ bàn: “Quá lợi hại!”
“Chuyện gì xảy ra vậy?” Trần Vũ mê mang.
“Công Tước đã sớm nghĩ đến Chỉ Gian Lưu Sa sẽ không mang Ôn Ngọc mà đổi thành Hàn Băng Thuẫn nên anh cũng đổi Pháp Bảo phụ trợ từ trước. Bà nhìn vũ khí của anh ấy kìa, không có Ngọc Thạch Đỉnh mà lại là Càn Khôn Quyết. Mỗi chức nghiệp đều có hai Pháp Bảo tất phải mang cùng một Pháp Bảo nhìn có vẻ vô dụng. Nhưng bên phát triển trò chơi sao có thể tạo ra Pháp Bảo nào hoàn toàn vô dụng được chứ? Càn Khôn Quyết có thể giải trừ Giảm Tốc!”
“Mố? Có kỹ năng này nữa sao?” Trần Vũ mê mang: “Sao tôi không biết vậy?”
“Đừng nói bà, rất nhiều người chơi Cung Thủ cũng không biết đâu.” Ôn Tiễu thoải mái: “Bởi vì trong phần giải thích kỹ năng của Càn Khôn Quyết cũng không có nói gì đến giải trừ Giảm Tốc mà lại thay bằng mấy chữ Dong Thủy Thuật, nếu không thử nghiệm thì căn bản sẽ không biết. Hơn nữa cơ hội để thử nghiệm cái này cũng quá ít.”
Chỉ Gian Lưu Sa nháy mắt cũng hiểu được chuyện gì xảy ra, hắn bị gậy ông đập lưng ông!
Đúng lúc này, Chinh Chiến Công Tước nhanh chóng chạy đến góc lôi đài, đứng ở trên nhìn xuống đám đông, bao gồm cả Chỉ Gian Lưu Sa mà anh đang khóa.
Góc chết!
Nhất Tiễn Xuyên Tâm!
Bạo kích 4000!
Dây máu Chỉ Gian Lưu Sa lập tức giảm xuống. Nhưng khi vô duyên vô cớ chịu một tên này, hắn đột nhiên thấy được cơ hợi!
~
Vìa nhà có 1 tuần mà giờ ngồi bị cấn bụng ròi. Trời ơi dáng người mẫu của tui!!!!! *khóc một dòng sông*
Còn 1 tháng nữa thi còn 1 tháng nữa thi còn 1 tháng nữa thi còn 1 tháng nữa thi còn 1 tháng nữa MỚI thi!!!
~
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...