Sau khi nói chuyện với Triệu Kính xong, Kha Nguyệt nói Linh Tiên và Dạ Tuyết canh ngoài cửa để cô vào Ngọc Thạch Ấn luyện đan.
Ở Thiên Điện
"Chủ thượng, theo phân phó của người, thuộc hạ đã tìm ra cái này ở ngôi miếu hoang kia." Hắc Tử cung kính dâng thứ hắn tìm được lên cho Vương Tử Đằng.
Vương Tử Đằng cầm miếng ngọc bội trên tay Hắc Tử lên nhìn.
Hai mắt lóe lên tia tàn nhẫn, là thái tử Đại Yên quốc.
"Phái người theo dõi Hàn Tử Siêu, cẩn thận đừng để hắn phát hiện, nếu hắn ta có hành động bất thường phải báo ngay với ta.
Đúng rồi, cho người đi báo với Nguyệt Nhi chuyện vừa điều tra được."
"Thuộc hạ cho người đi làm ngay ạ." Hắc Tử hành lễ với Vương Tử Đằng rồi lui ra ngoài.
"Huynh thấy chuyện này là sao?" Mạc Phong lên tiếng.
Vương Tử Đằng lắc đầu, hiện tại hắn cũng không đoán ra mục đích của Hàn Tử Siêu, nhưng phải đề phòng cẩn thận.
Để hắn có thể dùng được Phá Vân làm trợ lực e rằng còn có nguyên nhân khác.
Chiều hôm sau, đúng theo lời Kha Nguyệt nói hôm trước, thái tử Đại Yên quốc quả thật đến chỗ cô.
Nhìn thấy hắn, Kha Nguyệt liền đứng lên hành lễ: "Dân nữ tham kiến thái tử điện hạ."
"Nguyệt Nguyệt tiểu thư không cần phải đa lễ, là bổn thái tử đã làm phiền đến tiểu thư rồi." Hàn Tử Siêu nói.
"Không phiền, mời thái tử điện hạ ngồi." Kha Nguyệt cũng đứng thẳng dậy, đưa tay mời Hàn Tử Siêu ngồi xuống.
"Hôm qua, khi Triệu Kính về kể lại chuyện, bổn thái tử ta rất kinh ngạc, Nguyệt Nguyệt tiểu thư mới 17 tuổi đã có suy nghĩ chín chắn như vậy.
Không hổ là vị nữ đồ đệ duy nhất của Phong tiền bối, quả là có phần hơn người." Hàn Tử Siêu nói.
"Thái tử quá khen rồi, chẳng qua từ nhỏ bôn ba bên ngoài, cho nên tính cách có phần trầm ổn hơn một chút mà thôi." Khóe miệng được giấu sau lớp khăn che mặt khẽ nhếch.
"Dân nữ thấy thần sắc thái tử điện hạ có vẻ không tốt cho lắm, chẳng hay thái tử gặp chuyện." Kha Nguyệt nhè nhẹ nói.
"Tiểu thư quả là trí tuệ hơn người, ta đúng là mấy hôm trước có gặp chút vấn đề về tu luyện, nhưng hiện tại đã không còn đáng ngại nữa." Hàn Tử Siêu nghe Kha Nguyệt nói vậy thì hơi sững người, nhưng rất nhanh khôi phục lại dáng vẻ như cũ nói.
"Hôm nay, tiểu thư muốn bổn thái tử đến đây, không đơn giản chỉ đến lấy đan dược có đúng không?" Hàn Tử Siêu nói sang chuyện khác.
"Chỉ là có chút việc muốn nhờ vả thái tử điện hạ.
Chắc hẳn thái tử điện hạ cũng biết đến Tiên Các." Kha Nguyệt cũng nhẹ nhàng nói.
"Ta đúng là có biết đến Tiên Các, không biết Nguyệt Nguyệt tiểu thư hỏi vậy là có ý gì?" Hàn Tử Siêu nhíu mày hỏi.
"Không giấu gì thái tử, ta và Tiên Các có một mối thù lớn.
Lần này, Đại Yên quốc có rất nhiều người được gia nhập vào Tiên Các, không biết thái tử có thể giúp dân nữ được hay không.
Thái tử cũng biết đấy, bề ngoài Tiên Các tỏ vẻ thanh cao nhưng thực chất là một đám ngụy quân tử.
Muốn cả thiên hạ này phải tôn kính chúng, thái tử chắc hẳn cũng không muốn điều này xảy ra chứ?" Kha Nguyệt nâng mắt lên nhìn vị thái tử kia.
"Và theo dân nữ được biết, thái tử đối với Tiên Các hình như cũng không có thiện cảm cho lắm." Kha Nguyệt thấy hắn nghi ngờ nhìn cô thì nói thêm.
Cô biết vị thái tử kia nghi ngờ điều gì, nếu cô là hắn cô cũng sẽ nghi ngờ vì sao chỉ nhờ hắn giúp mà lại không nhờ vị thái tử nào khác trong 2 nước còn lại.
Vì vậy, câu sau của cô chính là giải đáp thắc mắc của Hàn Tử Siêu.
Nghe nàng nói vậy Hàn Tử Siêu cũng đã hiểu ra, nàng đây là biết hắn đối với Tiên Các có chút xích mích nên muốn hắn giúp nàng.
Nghĩ một chút, Hàn Tử Siêu đồng ý, hắn cũng đã ngứa mắt Tiên Các từ lâu, vậy thì nhân cơ hội mày khiến nó sụp đổ luôn đi.
"Còn nữa, mong rằng, thái tử cùng Đại Yên quốc luôn ủng hộ cho Đông Nhạc quốc." Kha Nguyệt nhẹ nhàng nói.
Hàn Tử Siêu nghe vậy, lần đầu tiên trên môi hắn xuất hiện một nụ cười tươi.
Nói đi nói lại nhiều như vậy, hóa ra nàng là muốn Đại Yên quốc theo phe của Đông Nhạc quốc.
Cũng không biết vì sao nàng lại nói chuyện này với hắn nhưng hắn cũng không định đối địch với Đông Nhạc quốc nếu Đông Nhạc quốc không chủ động khai chiến.
Vì vậy Hàn Tử Siêu nói: "Đại Yên quốc sẽ đứng về phía Đông Nhạc quốc, chỉ cần Đông Nhạc quốc không tự ý phản bội lại hiệp ước thì hai đế quốc mãi mãi là bằng hữu.
Nếu có chuyện gì xảy ra, chắc chắn Đại Yên quốc sẽ dốc lòng hộ trợ."
Nghe được câu này của Hàn Tử Siêu, Kha Nguyệt mỉm cười nói: "Đa tạ." Sau đó đưa hắn lọ đan dược rồi để Tiểu Cửu tiễn hắn ra bên ngoài.
Mọi chuyện cô cũng đã sắp xếp ổn thỏa, hiện tại vào Tiên Các chắc sẽ không gặp vấn đề gì lớn.
Nhìn thái tử Đại Yên quốc đã đi xa, Kha Nguyệt nhíu mày.
Theo tin tức Tử Đằng truyền đến, vị thái tử này chính là người dùng mộng cảnh đối với cô.
Thần Lực Đan hẳn là vì trong lúc cô và Tử Đằng hợp sức phá vỡ mộng cảnh, đã khiến thần trí của hắn bị tổn thương nghiêm trọng.
Nhưng mà sao cô thấy, hắn đưa cô vào mộng cảnh không phải là để hại cô, mà đơn giản chỉ là tìm cô nhỉ.
Vì nếu theo lẽ thường, nếu muốn hại một người, khi người đó đã bị giam vào mộng cảnh, sao không tạo ra một giấc mơ thật đẹp, khiến người trong mộng cảnh đó không muốn tỉnh lại sao.
Từ đó không phải sẽ bị nhốt trong mộng cảnh luôn sao, nhưng vị thái tử này lại chỉ để cô nhìn lại những gì đã xảy ra.
Cũng không có bất kỳ hành động nào khác.
Hôm qua, sau khi Triệu Kính về, người của Tử Đằng mới đến báo cho cô biết, người hôm đó đưa cô vào mộng cảnh chính là thái tử Đại Yên Quốc.
Vì vậy, hôm nay tiện thể hắn đến gặp cô, cô muốn thăm dò hắn một phen.
Thấy ánh mắt hắn lúc cô nhắc đến việc hắn bị thương không có chút oán hận, cũng không có tia lạnh lẽo, mà chỉ mang theo sự nuối tiếc, thì cô thấy, có lẽ người này chỉ muốn tìm cô mà thôi.
Nhưng thật sự Phá Vân quá đặc biệt, cô không dám sơ suất.
Nói đi cũng phải nói lại, hôm nay gặp mặt vị thái tử này, quả là đúng với lời đồn.
Thái tử Đại Yên quốc tao nhã nhưng rất xa cách, dù có bị thương cũng không để lộ bất cứ điểm gì để người khác nghi ngờ.
Cô đối với vị thái tử này cũng có chút cảm giác thân quen, mà thái tử này hình như có một chút đường nét giống cô thì phải.1
Mấy ngày tiếp theo trôi qua, Kha Nguyệt trong dịch quán chữa thương đã muốn tốt lắm.
Cô lại bắt đầu tu luyện, tối hôm qua có người đến báo rằng thái hậu biết cô ở Hoàng Châu, nên muốn gặp cô.
Thấy cơ hội vào cung ngay trước mắt, Kha Nguyệt không lưỡng lự mà đồng ý.
Ngày mai cô sẽ vào cung gặp mặt thái hậu.
Vì vậy hôm nay, Kha Nguyệt sai người về Lưu Ly Phường lấy bộ trang sức cô làm đến đây, mai cô sẽ lấy nó làm quà dâng lên thái hậu.
****************
"Các chủ, người của chúng ta đã chuẩn bị xong rồi, chỉ đợi qua năm mới là tiến hành thu nhận thêm người thôi ạ." Một nam tử áo trắng nói.
"Phía Thuần Vương bên kia có nói gì không?" Nam nhân ngồi trên vị trí cao nhất nói.
"Thưa, Thuần Vương nói nếu Tiên Các theo phe hắn, hắn sẽ thả Lâm Hi Văn.
Cũng mong rằng Tiên Các toàn tâm toàn ý giúp đỡ hắn ạ."
"Hừ, một tam vương gia nho nhỏ mà cũng muốn đe dọa ta.
Cứ để mặc hắn đi, dù sao ta cũng muốn tiêu diệt Thiên Điện và Lôi Điện.
Có điều, phải tìm bằng được nơi hắn đã giấu Văn Nhi, ta không muốn nàng phải chịu khổ." Các chủ Tiên Các Vũ Tư Lệnh nói.
"Đệ đệ của ta quả là dạy được một hảo đồ đệ, còn dám uy hiếp sư bá của hắn." Vũ Tư Lệnh nhếch miệng nói: "Nhưng người tự cho mình là thông minh, thì chính là ngu xuẩn." Mắt ông ta nhìn ra phía xa, như đang nhìn một người nào khác..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...