Sát Thủ Hoàng Phi Là Sói
Nhưng sao có thể nói ra cái tên Khanh Như Ý này?
Từ nhỏ lớn lên cùng sói, tại sao có thể có tên như vậy?
Suy nghĩ một hồi lâu, cuối cùng nhẹ giọng nói:
"Sói mẹ gọi ta là Nữ Nữ."
"Nữ? Ừ, cái tên này rất tốt, về sau kêu ngươi là Nữ Nữ."
Nàng gật đầu lia lịa, không chút nào che giấu mừng rỡ.
Có xưng hô với nhau, giữa bọn họ cũng coi là thân cận một chút đi!
Như Ý nghĩ như vậy, trên mặt lộ ý cười nhợt nhạt, đưa tay vén màn cửa sổ ra, tham lam nhìn về nơi xa. Thấy cảnh đẹp thì liền kéo lấy tay áo người bên cạnh, vui vẻ nói:
"Mạnh ngươi xem! Nơi đó thật đẹp!"
Nhưng rất dễ nhận thấy, nam tử được kêu là Mạnh cũng không có nhã hứng như nàng. Gương mặt trầm như khối đá vạn năm bất động dưới đáy biển, nắm trong tay thiên hạ lệnh, một lần một lần đụng chạm.
Từ từ, Như Ý cảm giác tâm sự của hắn nặng nề, cũng chủ động xoay người lại, không hề thưởng phong ngắm cảnh nữa.
Trong xe ngựa lại bắt đầu yên lặng!
Ước chừng hai canh giờ, lúc nàng sắp ngủ thì chợt nghe được bên cạnh có người mở miệng, trầm giọng nói:
"Thật ra thì bây giờ ngươi đổi ý còn chưa kịp, ở trấn gần đây ta sẽ để ngươi xuống, sẽ cho ngươi một chút tiền, tự ngươi sống cuộc sống của mình."
Người sắp ngủ đột nhiên mở mắt ra, lớn tiếng nói:
"Ngươi không cần ta theo? Không phải nói vĩnh viễn sẽ không buông tha sao?" Trong lời nói mang theo nghi ngờ, oán giận, cùng không hiểu.
Hắn nghiêm túc nhìn nàng, từng chữ từng câu nói:
"Không phải buông tha, chỉ là muốn nói cho ngươi, đi theo ta không phải là chuyện tốt! Nữ Nữ, ngươi không biết ta là người như thế nào, cũng không biết trước mặt sẽ phải gặp phải cuộc sống gì. Có lẽ ngươi cũng không nguyện ý, đến lúc đó ngươi sẽ phải hối hận."
Nàng lắc đầu, không đồng ý hắn đang nói.
"Cho dù ta tự đi, có thể có gì khác nhau đây?" Ngẹo đầu, mắt sáng trong suốt nhìn hắn: "Rất có thể đến trấn, ta sẽ bị người bán đi.",.....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...