Sát Thủ Hoàng Phi Là Sói
Tuy là hai người sẽ không câu nệ tiểu tiết, nhưng trong đêm tối, chỉ một cây nến thắp sáng ở bên trong phòng ngủ, cũng sẽ cảm thấy có một chút xíu lúng túng.
Vì vậy Như Ý muốn trốn về sau, nhưng cánh tay Ngọc Hoa vòng chắc không buông, liền nhìn chằm chằm tới trước nàng, cặp mắt kia đột nhiên khiến Như Ý không dám nhìn thẳng.
Lúc né tránh, chỉ nghe thấy bên tai có lời truyền đến, thật thấp, chỉ khoảng cách gần như thế mới có thể nghe rõ.
Đó là Ngọc Hoa, là hắn đang nói:
"Ta không mở miệng, cũng không phải ta không muốn. Ta không đuổi theo cầu xin, cũng không phải ta không thích. Ngược lại, chỉ là ta rất ưa thích, quá mong muốn, cho nên mới nguyện ý đợi ở đây, mặc kệ nàng chơi đủ, náo đủ, bởi vì nàng muốn biết tất cả muốn biết rõ ràng." (hơ hơ tỏ tình rồi
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...