Sắc mặt Phong Bắc Đấu âm trầm, Tả Lam ở phía sau hắn, toàn thân như rơi xuống hầm băng, hắn có một loại dự cảm, nếu như lần này Truy Dương thất bại, kế hoạch tiến quân liên minh 16 nước của Cửu Dương Thiên Tông bọn hắn, sẽ triệt để phá sản.
Mà Tả Lam hắn, cũng sẽ chịu ảnh hưởng.
Nghĩ tới đây, Tả Lam cũng thiếu kiên nhẫn, quát:
- Truy Dương, trận chiến này, nếu như ngươi không thể thắng, toàn bộ Tử Dương Tông, cũng phải vì ngươi chôn cùng.
Đến lúc này, Tả Lam cũng không rụt rè nữa.
Truy Dương lão quái nghe vậy, trong nội tâm cả kinh. Tả Lam mở miệng, dù không phải ý tứ của Phong Bắc Đấu, nhưng mà tuyệt đối không kém quá nhiều.
- Thiên Tông sứ giả, cả đám ý chí sắt đá. Bọn hắn nói như vậy, là nhất định sẽ làm như vậy. Trận chiến này, nếu như ta thua, Tử Dương Tông sẽ xong đời.
Truy Dương lão quái lòng nóng như lửa đốt, nhưng mà, ở trước mặt Giang Trần cường thế, hết thảy thủ đoạn của hắn, đều không cách nào phá vỡ phòng ngự.
Trong lúc nhất thời, Truy Dương lão quái vô cùng xoắn xuýt, Băng Hỏa Yêu Liên kia cường thế, đã từng bước một phong tỏa không gian của hắn.
Từng màn cừu hận, không ngừng thoáng hiện ở trong đầu Truy Dương lão quái.
- Giang Trần...
Truy Dương lão quái nổi giận, hai mắt sung huyết, quát ầm lên.
- Chớ đắc ý quá sớm, dù chết, lão phu cũng phải kéo ngươi làm đệm lưng.
Lúc này, Truy Dương lão quái đã sinh ra ý niệm ngọc thạch câu phần trong đầu.
Giang Trần cười lạnh, giơ tay lên, một đạo kim quang nổ bắn ra.
Sau một khắc, kim quang này ngưng tụ thành một vòi rồng, trong chốc lát xoáy lên một đoàn Phong Bạo đáng sợ, diệu bắn toàn trường.
- Ân? Đó là cái gì?
Chứng kiến kim quang bỗng nhiên nổ bắn ra kia, vậy mà diễn biến thành vòi rồng, cuốn thành Phong Bạo Kim sắc, mỗi một cái đều nhìn trợn mắt há hốc mồm.
Sau một khắc, Truy Dương lão quái cảm thấy toàn thân như lâm vào vũng bùn, hoàn toàn không nghe hắn sai sử.
- Không tốt, tiểu tử này lại dùng tà pháp?
Truy Dương lão quái điên cuồng hét lên liên tục, muốn thúc dục khí hải, kíp nổ khí hải, dùng tự sát cùng Giang Trần đồng quy vu tận.
Chỉ là, hắn tính toán, ở dưới Nguyên Từ Phong Bạo trói buộc, căn bản thi triển không ra.
Nguyên Từ Phong Bạo tựa như bùn nhão, một khi bao đối thủ lại, trừ khi có đại thần thông, nếu không căn bản tránh không thoát được.
Kim quang xoay chuyển, hình thành một vòng xoáy, sau một khắc, thân hình của Truy Dương lão quái tựa như lá cây, bị cuốn vào.
Kim quang kia tựa như Ma Bàn, sau khi cuốn thân thể của Truy Dương lão quái vào, chỉ mài một cái, hiện trường lập tức truyền đến tiếng kêu thảm thiết.
Sau một khắc, huyết quang văng khắp nơi.
Kim quang giảo sát, huyết quang văng khắp nơi.
Tiếng kêu thảm của Truy Dương lão quái còn không có chấm dứt, thân thể đã bị xoắn thành bã vụn, ngay cả xương cốt cũng không còn, hoàn toàn bị mài thành cặn bã.
Trong lúc đó, hư không khẽ động, một hạt châu kỳ quái, từ trong Nguyên Từ Phong Bạo bắn ra.
Ngay lúc này, một cây Hỏa Liên mở ra, trực tiếp thôn phệ hạt châu kia vào.
Hai tay Giang Trần hợp lại, tất cả dây leo sưu sưu sưu lui về, biến mất vô tung vô ảnh.
Hiện trường ngoại trừ huyết nhục của Truy Dương lão quái lưu lại, thì không có gì khác.
Từ khi Giang Trần ra tay, đến giảo sát Truy Dương lão quái, tốc độ cực nhanh, nhanh đến để cho mắt người có chút theo không kịp, đợi mọi người kịp phản ứng, Truy Dương lão quái chỉ còn lại huyết nhục trên đất.
Trong lúc nhất thời, toàn trường im ắng, ngay cả cây kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy.
Vừa rồi Giang Trần nổ bắn ra một đoàn kim quang kia, dù mạnh như Phong Bắc Đấu, cũng không thấy minh bạch cái kia là chuyện gì xảy ra.
Mà Đan Trì, cũng là cái hiểu cái không, hoàn toàn không biết Giang Trần dùng loại thần thông gì.
Chỉ chờ Băng Hỏa Yêu Liên kia thôn phệ Băng Hỏa Linh Châu, Phong Bắc Đấu mới kịp phản ứng, hàn quang từ trong hai tròng mắt nổ bắn ra.
- Nghiệt súc, lại dám hạ sát thủ?
Nói xong, thân thể nhoáng một cái, một tay một trảo, vậy mà bắt đến trước mặt Giang Trần.
Ngay lúc này, Đan Trì cũng đồng thời giết đến, thò ra một chưởng.
Phanh...
Hai cường giả Địa Thánh đối oanh một chưởng, Nguyên lực cường đại trở mình như sóng, làm cho không khí toàn trường lập tức đình trệ.
Đan Trì thuận thế quét qua, đưa Giang Trần rời khỏi hiện trường.
Thân ảnh nhoáng một cái, tiêu sái mà đứng, khoan thai cười nói:
- Phong sứ giả, trận thứ hai, chính là ngươi ta xuất chiến sao? Cũng tốt.
Mặc dù hai cường giả Địa Thánh chỉ đụng nhau một chưởng, nhưng đã biết đối thủ sâu cạn.
Phong Bắc Đấu âm thầm nghiêm nghị, trong nội tâm cực kỳ rung động.
- Không phải nói Đan Trì này chỉ là Thánh đạo tứ trọng sao? Sao một chưởng này, lại hùng hồn như thế? Tuyệt đối không kém hơn Thánh đạo ngũ trọng. Chẳng lẽ, Đan Trì này lại đạt được đột phá?
Trước đó vài ngày, Phong Bắc Đấu lấy được đột phá, tiến nhập Thánh đạo ngũ trọng, lấy thực lực này, cộng thêm nội tình đến từ Thiên Tông của hắn, làm cho hắn tự nhận ở Vạn Tượng Cương Vực, tuyệt đối có thể hoành hành.
Dùng tư liệu hắn có được, mấy cự đầu của Vạn Tượng Cương Vực, nhiều lắm chỉ là Thánh đạo ngũ trọng.
Mà Đan Trì làm cung chủ Đan Càn Cung, căn cứ tình báo biểu hiện, tu vi chỉ có Thánh đạo tứ trọng.
Thế nhưng mà, vừa rồi đối oanh một chưởng, Phong Bắc Đấu từ trên người Đan Trì, cảm nhận được lực lượng hoàn toàn không kém hơn hắn.
Đối mặt Đan Trì hào khí can vân, Phong Bắc Đấu nhất thời lâm vào trầm ngâm. .
||||| Truyện đề cử: Trả Cho Anh Một Đời Bình An |||||
Trận chiến này, hắn là thua không nổi. Một khi thua Đan Trì, không đơn thuần là cá nhân Phong Bắc Đấu hắn, toàn bộ Cửu Dương Thiên Tông bố cục ở liên minh 16 nước, cũng sẽ triệt để tan rã.
Một khi loại sự tình này phát sinh, địa vị của Phong Bắc Đấu hắn ở Cửu Dương Thiên Tông lại cao, cũng sẽ trở thành trò cười, thậm chí có khả năng bị trách phạt, từ đó tiền đồ ảm đạm.
Vốn là, Phong Bắc Đấu ý định, sau khi Truy Dương lão quái thắng, trận tiếp theo sẽ phái Cửu cấp Tuần Sát Sứ xuất hiện, thắng phó tông chủ của Đan Càn Cung.
Bởi vậy, ba chiến hai thắng, Phong Bắc Đấu hắn cũng không cần tự mình xuất thủ.
Thế nhưng mà, Truy Dương lão quái bại, đã triệt để quấy rầy kế hoạch của hắn.
Mà Đan Trì hiển nhiên cũng nhìn đúng điểm này, dựa vào ưu thế tâm lý khi Giang Trần thủ thắng, chủ động khởi xướng khiêu chiến, ở trên khí thế chiếm cứ thượng phong.
Khí thế của cường giả Thánh đạo, loại uy áp này là hoàn toàn bất đồng Nguyên cảnh.
Nguyên cảnh, là luyện hóa Linh lực, tinh luyện tinh hoa Linh lực trong người, ngưng kết Nguyên Anh.
Mà Thánh đạo, là Nguyên cảnh thăng hoa.
Nếu như lấy Nguyên Anh của Nguyên cảnh so sánh thành một đại thụ che trời, như vậy Thánh đạo là ở trong người mở Tử Phủ, như vô số đại thụ che trời hình thành rừng rậm.
Cho nên, cường giả Thánh đạo, còn xưng là Tử Phủ Đại Thánh.
Tử Phủ Đại Thánh phân cửu trọng, nhưng trên thực tế, mọi người lại quen dùng Nhân Thánh, Địa Thánh cùng Thiên Thánh đến phân chia cường giả Thánh đạo.
Thánh đạo đến tam trọng, là Nhân Thánh, một khi cường giả Nhân Thánh đột phá, trên đỉnh đầu hiện lên tam hoa.
Tứ đến lục trọng là Địa Thánh, một khi đột phá, Địa Dũng Kim Liên, cực kỳ đồ sộ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...