Bên truyền tống trận của Đông Duyên đảo, Thiên Thiền cổ viện và Trùng Tiêu tôn giả cùng hợp sức, phát triển hết sức nhanh chóng.
Tố Hoàn Chân viện chủ vô cùng thông minh, nhanh nhẹn, biết rõ đây là một lần cơ duyên lớn lao của Thiên Thiền cổ viện, cho nên nàng vô cùng cố gắng.
Trong vòng thời gian mấy tháng ngắn ngủi, khiến cho Trùng Tiêu tôn giả đối với Thiên Thiền cổ viện tràn ngập hảo cảm.
Kể từ đó, truyền thừa thượng cổ của Đan Tiêu cổ phái chậm rãi dung hợp với Thiên Thiền cổ viện. Mà Tố Hoàn Chân kỳ thực cũng được Trùng Tiêu tôn giả và Giang Trần tán thành.
Một khi tương lai Giang Trần từ nhiệm tông chủ, người đầu tiên thuận vị sẽ là Tố Hoàn Chân, Tố viện chủ tới đảm nhiệm.
Trùng Tiêu tôn giả vốn có chút bận tâm Tố Hoàn Chân này không đủ tư cách, nhưng mà trải qua thời gian dài hắn quan sát, Tố Hoàn Chân này bất kể là phách lực hay là thiên phú, đều có sức bền khá tốt.
Tuy rằng lần trước trong lúc trọng tổ Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận Trùng Tiêu tôn giả cũng thu một nhóm nhân mã, nhưng muốn nói tới truyền thừa, Tố Hoàn Chân là người chính thống nhất, cũng là người thích hợp nhất.
Những người khác ít nhiều vẫn còn chênh lệch chút hỏa hầu.
Trùng Tiêu tôn giả tán đồng Tố Hoàn Chân, tất cả mọi việc chẳng khác nào cũng dễ xử lý.
Rất nhanh, cương vực nhân loại đã truyền ra tin tức chấn động nhân tâm, thế lực top mười thượng cổ là Đan Tiêu cổ phái cũng tìm được hiện thế, dùng thành viên của Thiên Thiền cổ viện trùng kiến Đan Tiêu cổ phái.
Đan Tiêu cổ phái trong những thế lực thượng cổ cũng không tính là quá xuất chúng, bài danh cũng coi như là ở top sau, nhưng mà sau thì sau, cuối cùng vẫn là thế lực top mười.
Thế lực top mười thượng cổ ý vị thế nào, ai cũng rõ ràng.
Hiện tại trừ Lưu LY cung thượng cổ ra, Đan Tiêu cổ phái là thế lực tông môn hiện thế đầu tiên. Tin tức này khiến cho rất nhiều thế lực khác trong cương vực nhân loại vừa hâm mộ, lại vừa đỏ mắt.
Ngay khi Đan Tiêu cổ phái phát ra tin tức trùng kiến không lâu sau, Giang Trần đại biểu cho Lưu Ly cung thượng cổ phát ra tin tức, ủng hộ Thiên Thiền cổ viện nhận được truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái, hy vọng truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái có thể phát dương quang đại. Vì khen ngợi những năm này Thiên Thiền cổ viện an phận thủ thường, Giang Trần còn tặng một ít lễ vật cho Đan Tiêu cổ phái, trợ giúp Đan Tiêu cổ phái trùng kiên.s
Di tích Đan Tiêu cổ phái ở Huyễn ba sơn tự nhiên phải chuyển tới đây. Điều khiến cho Giang Trần không ngờ tới chính là, lúc trước hắn nhận được truyền thừa từ Đan Tiêu cổ phái cũng chỉ là một ít truyền thừa bên ngoài mà Đan Tiêu cổ phái biểu hiện ra. Đại truyền thừa chính thức của Đan Tiêu cổ phái không ngờ lại ở trong mấy pho tượng tổ sư kia.
Đây cũng là điều lúc ấy Giang Trần không ngờ tới, nhưng mà hắn cẩn thận ngẫm lại, cũng hiểu rõ. Lúc trước một ít truyền thừa mà hắn đạt tới, rõ ràng còn chưa đạt tới mức thế lực đứng trong top mười thượng cổ.
Truyền thừa chính thức được đào bới ra. Như vậy lúc này Đan Tiêu cổ phái mới xứng đáng là thế lực top mười thượng cổ.
Giang Trần cũng không ghen ghét, lúc trước truyền thừa mà hắn nhận được quả thực đã trợ giúp hắn rất nhiều. Chẳng những hắn không có ghen ghét, mà còn đem rất nhiều truyền thừa của đại sư trận pháp Bùi TInh, cùng với truyền thừa trận pháp của Địa Tàng môn thượng cổ giao cho Trùng Tiêu tôn giả và Tố Hoàn Chân.
Trừ Địa Tàng Nguyên châu ra, cơ hồ Giang Trần dốc túi truyền thụ.
Kể từ đó, truyền thừa của hai đại tông môn trận pháp thượng cổ dung hợp với Thiên Thiền cổ viện, trong đó còn có một bộ phận truyền thừa của Bùi TInh.
Như vậy tính ra, Đan Tiêu cổ phái mới trên phương diện nội tình trận pháp, thậm chí đã vượt quá Đan Tiêu cổ phái lúc trước.
Nhưng mà cùng lúc đó, thế lực đứng đầu trận pháp như Địa Tàng môn chỉ sợ sẽ không còn truyền thừa xuất hiện. Cho dù là Chân Vũ thánh địa của Vạn Uyên đảo, bọn họ không có quan hệ với Địa Tàng môn, không có Giang Trần tới giúp đỡ, chỉ sợ cũng rất khó khôi phục truyền thừa của Địa Tàng môn.
Đan Tiêu cổ phái trùng kiến, Giang Trần cũng không nhàn rỗi, ở mỗi một khu vực giáp ranh với cương vực nhân loại tìm kiếm, chỉ cần là khu vực biên giới, Giang Trần đều cẩn thận kiểm tra, tăng cường phòng ngự, bố trí trận pháp, đề phòng sâm nghiêm.
HIện tại cương vực nhân loại, phía man hoang có Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận, không cần lo lắng ma kiếp có thể bộc phát lúc này.
Nhưng mà khu vực bên kia vẫn có một ít cương vực giáp ranh, ví dụ như Khổ Man tộc lúc trước, còn có Nam Đấu ly tộc.
Khổ Ma tộc bởi vì nguyên nhân Khổ Trúc lão tổ lúc trước, biết rõ không có cách nào đối kháng với nhân tộc, Khổ man tộc tạm thời quy thuận nhân tộc, ngược lại trở thành một bức bình chướng của nhân tộc.
Giang Trần cũng không làm khó Khổ Trúc lão tổ, thả Khổ Trúc lão tổ kia về quản lý Khổ Man tộc. Tranh thủ một khi có ma tộc tiếp cận, ít nhất có thể cầm chân một chút cho cương vực nhân loại.
Ngược lại, chỗ giáp ranh với Nam Đấu ly tộc, khu vực biên cảnh tuy rằng bị Giang Trần chữa trị, nhưng mà bởi vì lúc trước từng bị hư hao qua, cho nên nơi này vẫn còn tiềm ẩn hậu hoạn.
Giang Trần vẫn còn nhớ rõ, ma chủ Thiên ma của Thiên Ma nhất mạch lúc trước chính từ khu vực này chạy tới Nam Đấu ly tộc.
Nếu như tương lai xuất hiện tai họa ngầm, vô cùng có khả năng là bộc phát từ bên Nam Đấu ly tộc ngay sát cương vực nhân loại.
Giang Trần vì vậy cũng phái ra vài thủ hạ thần đạo, lặng lẽ lẻn vào địa bàn Nam Đấu ly tộc, muốn dò xét tới tột cùng, nhưng mà ba lần bảy bận đều không có tin tức gì.
Ma chủ Thiên ma như bốc hơi trong nhân gian. Địa bàn của Nam Đấu ly tộc cũng không có dấu vết bị ma tộc tàn sát bừa bãi.
Tuy rằng khu vực phong ma ở man hoang đã bộc phát ma kiếp. Nhưng mà địa bàn của Nam Đấu ly tộc lại không bị ảnh hưởng một chút nào.
Giống như Nam Đấu ly tộc này chính là một nơi yên bình, căn bản không tồn tại ma tộc vậy.
Càng như vậy Giang Trần càng thêm hoài nghi, Nam Đấu ly tộc này tuy rằng không hưng thịnh bằng nhân tộc. Nhưng mà ở thời kỳ thượng cổ cũng là một địa phương ma tộc từng đi qua, nếu nói không có chút dư nghiệt ma tộc nào, làm sao có thể?
Đương nhiên nếu như ma tộc muốn ngủ đông, ở ẩn không xuất hiện. Dù ngươi có đào ba thước đất, cũng rất khó tìm ra bọn họ. Nhất là Thiên Ma nhất mạch, càng là như vậy.
Giang Trần chỉ có thể bố trí trận pháp phòng ngự cường đại ở trong di chỉ của Thánh Nhất tông thượng cổ, tăng cường đề phòng mà thôi.
Như vậy mỗi ngày Giang Trần đều không có thời gian rảnh rỗi, đi lại liên tục giữa Đông Duyên đảo và cương vực nhân loại, chú ý tới thế cục Thần Uyên đại lục.
Một ngày nọ, Giang Trần bỗng nhiên nhận được tin tức khẩn cấp từ Đông Duyên đảo.
Nói có một đám tu sĩ ở bên ngoài Đông Duyên đảo muốn gặp Giang Trần thiếu chủ.
Nhóm tu sĩ này dường như vô cùng cường đại, ngay cả Hạ Thiên Trạch cũng cảm thấy áp lực rất lớn. Bởi vì nhóm người này đều là tu sĩ thần đạo.
Nếu như chỉ một hai người Hạ Thiên Trạch không sợ. Nhưng mà đến một lần là một đám, Hạ Thiên Trạch cũng không dám đơn giản cho vào.
Rất nhanh Giang Trần đã tới Đông Duyên đảo, lại phát hiện ra người tới lại là Già Diệp thần tôn.
Giang Trần cười ha hả:
- Già Diệp thần tôn, thực sự là không thể tưởng tượng được, ngọn gió nào đưa lão nhân gia ngài tới đây?
Lần này trừ tứ đại hộ pháp Phong Hoa tuyết nguyệt ra, có sáu tên tu sĩ đi theo, hơn nữa đều là cường giả thần đạo.
Đội hình này khiến cho Giang Trần tấm tắc kêu kỳ lạ.
- Trần thiếu, dường như ngươi đột phá Thần đạo rồi??
Ánh mắt Già Diệp thần tôn khẽ động, nhìn chằm chằm vào Giang Trần, ánh mắt đặc sắc hơn rất nhiều.
Giang Trần cười nói:
- Sau khi từ biệt ở Vạn Uyên đảo, ta may mắn đạt được truyền thừa của Lưu Ly cung thượng cổ, nhận được một ít cơ duyên, một hơi đột phá tới thần đạo tam trọng.
Lời này vừa nói ra, An Già Diệp và một đám người sau lưng hắn, biểu lộ trên mặt đều phức tạp vô cùng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...