- Vậy thì đi, nhưng nói trước, mỗi nhà đi một cái. Những người khác lưu lại chủ trì đại cục. Dù sao chúng ta đến không chỉ một cự đầu. Liền theo chức vị cao thấp ở nhà mình an bài a.
- Cũng được, quyết định như vậy đi!
Nhìn ra được, những thứ này đối với Chân Long huyết mạch, cũng thèm chảy nước miếng. Mọi người đều biết cái này là đồ tốt, ai cũng không muốn để Kim Chung lão tổ một người độc hưởng.
Bọn hắn 1 vs 1, ai cũng không có khả năng chống lại Kim Chung lão tổ.
Nhưng mà sáu bảy người liên thủ, đều là Thiên Vị cửu trọng, dù Kim Chung lão tổ trở mặt, chỉ cần bọn hắn đồng tâm hiệp lực, cũng có năng lực đối kháng.
Dù sao, Kim Chung lão tổ chỉ là Bán Thần, mà không phải là Thần đạo lão tổ chính thức!
Bán Thần chống lại Thiên Vị cửu trọng, một cái đối phó ba bốn cái không có vấn đề. Nhưng sáu bảy người liên thủ, mặc dù là Bán Thần lão tổ, cũng phải kiêng kị ba phần.
Kim Chung lão tổ lại căn bản không nghĩ tới, hắn có tư tâm, những người khác đồng dạng có tư tâm. Ngay khi hắn chân trước ly khai không bao lâu, những người kia chân sau liền theo tới.
Nhìn thấy những thứ này ở phía sau thò đầu ra nhìn, ló đầu ra ngó, Kim Chung lão tổ khí không chỗ đánh.
- Các ngươi làm cái gì vậy? Tự ý rời cương vị công tác sao?
Kim Chung lão tổ căm tức, mặt đen lên quát hỏi.
Một người trong đó cười hắc hắc nói:
- Chúng ta muốn tới đây nhìn xem có thể hỗ trợ hay không.
- Không cần các ngươi hỗ trợ, bản lão tổ có thể làm. Các ngươi tốc tốc về đi!
Kim Chung lão tổ nộ khí bừng bừng phấn chấn!
- Hắc hắc, lão tổ, nhiều người lực lượng lớn a.
- Đúng vậy, lão tổ, có phải lão nhân gia ngài vừa ý đầu Chân Long kia hay không? Thực lực của chúng ta kém ngài, cũng có thể giúp ngươi bao vây chặn đánh thoáng một phát không phải sao?
- Lão tổ, người gặp có phần a, cũng phải cho chúng ta kiếm một chén canh chứ?
Hiển nhiên, Kim Chung lão tổ không phải loại người đơn giản thỏa hiệp. Đồ vật hắn nhìn trúng, há lại cho những thứ này nhúng tay? Lại càng không cho những thứ này đến kiếm một chén canh.
Hắn muốn đúng là độc hưởng.
Trước đó mấy gia hỏa này đã tạo thành ăn ý, thấy Kim Chung lão tổ dùng uy áp đến uy hiếp bọn hắn, trong nội tâm cũng có hỏa khí, nên phi thường ăn ý khiêng một bộ phận, rõ ràng gánh được uy áp của hắn.
Kim Chung lão tổ cảm thấy ngoài ý muốn, hắn vốn cho là, hắn thả ra thần thức uy áp, những thứ này tất sẽ rối loạn trận tuyến, có người chạy trốn, có người không kịp trốn.
Hắn vốn cho là, lần này có thể quấy rầy tiết tấu của đối phương.
Lại không nghĩ rằng, mấy gia hỏa kia, rõ ràng sớm có ăn ý. Đây là muốn tạo phản a!
Kim Chung lão tổ lạnh lùng liếc qua những thứ này, lạnh lùng hỏi:
- Như thế nào? Các ngươi đây là muốn công nhiên đối kháng bản tổ sao?
- Lão tổ, lời nói đừng nói khó nghe như vậy, chúng ta cũng là hảo ý. Hiện tại tất cả mọi người cùng trên một cái thuyền, có việc mọi người nên đoàn kết nhất trí mới đúng.
- Nói không sai, nếu như lúc này tất cả mọi người có tư tâm, đây không phải là dẫm vào vết xe đổ của Vĩnh Hằng Thần Quốc sao? Đúng rồi, những lời này giống như lão tổ ngươi mới vừa rồi còn nói qua, muốn chúng ta phải đoàn kết nhất trí.
Kim Chung lão tổ chán nản, những lời này, lúc trước hắn thật đúng là từng nói qua.
Quay đầu lại, đám này liền dùng những lời kia phản bác hắn, làm cho Kim Chung lão tổ không phản bác được.
Tuy trong nội tâm Kim Chung lão tổ cuồng nộ, nhưng không có mất đi lý trí. Hắn nhìn ra được, những thứ này đến có chuẩn bị.
Rất rõ ràng, bọn hắn đã hình thành ăn ý.
Nhìn ra được, chúng là quyết tâm muốn tham dự chuyện này.
Kim Chung lão tổ cũng không phải loại người xúc động, cân nhắc lợi hại, cảm giác lực lượng của mình muốn trấn áp những thứ này, độ khó rất lớn.
Mấu chốt nhất chính là, nếu như bọn hắn đánh đập tàn nhẫn, kế hoạch của hắn sẽ triệt để phá sản.
Cho nên, Kim Chung lão tổ suy nghĩ một lát, liền tỉnh táo lại. Lúc này, dùng sức mạnh là khẳng định không được, nhất định phải chú ý sách lược.
Lập tức cười nhạt nói:
- Khó được các ngươi có phần tâm này, như thế, chúng ta liền nói thẳng, đầu Chân Long kia, chúng ta phải bắt sống. Các ngươi giúp ta hàng phục nó, ngày sau nhất định không thể thiếu chỗ tốt của các ngươi.
- Lão tổ, chỗ tốt ngày sau, có phải quá mờ ảo hay không. Chúng ta cảm thấy, vẫn là hiện trường chia cắt sẽ khá hơn một chút.
- Nói bậy, chẳng lẽ các ngươi không hiểu, một đầu Chân Long còn sống, so với một đầu Chân Long chết đi, giá trị không chỉ gấp mười lần sao?
Kim Chung lão tổ triệt để nổi giận.
- Hắc hắc, vậy lão tổ nói, chúng ta nên phân phối làm sao?
- Đúng vậy, Chân Long còn sống quy lão tổ ngươi, chúng ta chỗ tốt gì cũng không có, vậy cũng không thể nào nói nổi a.
Những thứ này ngôn ngữ tầm đó, cũng càng ngày càng không khách khí.
Kim Chung lão tổ hừ lạnh nói:
- Vậy các ngươi muốn như thế nào?
- Chúng ta đều nghe lão tổ, chỉ cần hợp lý, chúng ta tự nhiên có thể tiếp nhận.
- Hợp lý?
Kim Chung lão tổ hừ lạnh một tiếng, trầm ngâm hồi lâu, mới mở miệng nói:
- Như vậy, một người ba giọt Chân Long huyết. Ngoài ra, bộ phận Linh Thạch cùng linh dược,… tổng giá trị không thấp hơn 1 tỷ Thiên Linh thạch, như thế nào?
Cái báo giá này, coi như hào phóng rồi. 1 tỷ Thiên Linh thạch, tuyệt đối là một con số phi thường khoa trương.
Nhưng mà đối với bọn hắn, những cự đầu tông môn cùng gia tộc mà nói, tuy giá trị 1 tỷ Thiên Linh thạch khoa trương, nhưng cũng không phải rất có lực hấp dẫn.
Kim Chung lão tổ thấy những thứ này vẫn bất vi sở động, giận dữ:
- Các ngươi cũng đừng quá tham lam. Không có các ngươi, bản tổ vẫn có thể giải quyết.
- Hắc hắc, lão tổ, điều kiện này của ngươi, xem như có chút thành ý. Nhưng so với một con Chân Long, vẫn là không đủ a.
- Vậy như thế nào mới đủ?
Kim Chung lão tổ khí không chỗ đánh.
- Nếu như chúng ta trợ giúp lão tổ ngươi hàng phục Chân Long, về sau nếu như lão tổ đột phá Thần đạo, phải thiếu nợ chúng ta ba nhân tình. Bất kể là chúng ta, hay là tử tôn hậu bối của chúng ta, có cầu ở lão tổ, ngươi phải đáp ứng.
- Mỗi người ba cái nhân tình?
Kim Chung lão tổ lạnh giọng hỏi.
- Đúng vậy.
- Các ngươi tổng cộng bảy người, mỗi người ba cái, ta phải ưng thuận hai mươi một cái nhân tình, chẳng lẽ về sau bản tổ phải mỗi ngày ra sức cho các ngươi sao?
- Lão tổ, so với Chân Long, cái này cũng không coi vào đâu a?
Kim Chung lão tổ thản nhiên nói:
- Vạn nhất các ngươi đưa ra yêu cầu quá phận, chẳng lẽ bản tổ cũng phải vô điều kiện thực hiện cho các ngươi? Thiên hạ không có đạo lý như vậy.
- Yên tâm, chúng ta ra yêu cầu, nhất định sẽ không bất lợi với bản thân ngài, cũng nhất định không vi phạm nhân luân đạo nghĩa cơ bản.
Kim Chung lão tổ trầm ngâm một lát, hiển nhiên cũng đang cân nhắc.
- Những thứ này, rõ ràng là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của. Bản tổ há có thể để cho bọn hắn đắn đo? Không bằng tạm thời đáp ứng bọn hắn, sau đó lại tìm cơ hội thu thập.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...