Sát Thần Chí Tôn

- Yến gia.

Giang Trần thuận miệng nói.

- Tại sao lại là Yến gia? Đệ tử nghe nói Yến gia của Vĩnh Hằng thần quốc không ra sao cả. Hạ Hầu gia mới là thế lực mạnh nhất.

Hoa Minh thốt lên.

- Ha ha, đúng vậy, Hạ Hầu gia tộc bây giờ là cường đại nhất. Nhưng mà về sau cũng không nhất định sẽ cường đại nhất.

Giang Trần cười cười:

- Hoa Minh, sợ rằng chúng ta còn phải ngây ngốc ở nơi này một đoạn thời gian ngắn. Có lẽ sau đó, chúng ta sẽ đi Vĩnh Hằng thần quốc, con nên chuẩn bị tâm lý thật tốt.

- Ồ? Đi Vĩnh Hằng thần quốc?

Hai mắt Hoa Minh sáng ngời:

- Vậy quả thực tốt quá. Đời này mộng tưởng lớn nhất của con chính là đi thập đại thần quốc. Tới triều bái những thánh địa của Vạn Uyên đảo a.

Giang Trần biết rõ trong hệ thống nhận thức của Hoa Minh, thập đại thần quốc nhất định là thánh địa của Vạn Uyên đảo. Hắn cũng không vội vã thay đổi tư duy của Hoa Minh.


Nhận thức là kiến thức mà mình chậm rãi thu nhận, chậm rãi thăm dò, chậm rãi mở rộng. mạnh mẽ cưỡng ép thay đổi, độ khó rất lớn, cũng khó có thể khiến cho người ta tin phục.

Sau khi Giang Trần sắp xếp tốt cho Hoa Minh, ước định lần sau gặp lại, lại chỉ điểm võ đạo một phen cho Hoa Minh, lúc này hắn mới trở lại địa phương Yến gia đặt chân.

Những ngày này, có đôi khi Giang Trần sẽ đi xem chiến đấu ở lôi đài với Yến Thanh Tang. Đại đa số thời điểm lại tu luyện võ đạo ở nơi đặt chân của Yến gia.

Vốn hắn chuẩn bị luyện chế Đế lăng đan, nhưng mà luôn không tìm thấy thời cơ thích hợp. Lần trước ở Hoàng Oanh cốc đạt được vài gốc Thiên Địa lăng vân chi phẩm chất siêu phàm. Giang Trần vẫn luôn muốn chuyển hóa chúng thành Đế lăng đan.

||||| Truyện đề cử: Sát Thần Chí Tôn |||||

Mỗi ngày Giang Trần đều nghiêm túc tu luyện. Thái độ nghiêm túc như vậy cũng khiến cho đám người tộc lão Yến gia âm thầm giám thị hắn cũng phải gật đầu.

Bọn họ đối với người trẻ tuổi này càng thêm thưởng thức.

Ngay từ đầu bọn họ còn lo lắng người trẻ tuổi kia tiếp cận Yến Thanh Tang là có ý đồ gì đó. Hiện tại xem ra đây chỉ là một thanh niên tán tu có chí tiến thủ muốn trèo lên cao mà thôi.

Nhìn thái độ tích cực tu luyện như vậy, chí tiến thủ như một như vậy, đây là thứ mà rất nhiều đệ tử thế gia đều không có.

Kỳ thực Giang Trần cũng biết Hà lão và Tuyền lão kia đang âm thầm quan sát hắn. Nhưng mà hắn cũng không tỏ vẻ gì, chỉ là coi như không biết những chuyện này mà thôi.

Trong mật thất Yến gia, Hà lão kia thở dài một hơi:

- Tuyền lão, nhìn Thiệu Uyên này rồi lại nhìn đệ tử Yến gia chúng ta. Ít nhất trên phương diện thái độ tu luyện, quả thực có chênh lệch a. Có lẽ người trẻ tuổi Yến gia chúng ta rốt cuộc vẫn quá an nhàn. Trên phương diện tâm tính không có cảm giác gấp gáp như tán tu. Cảm giác nguy cơ, cảm giác khát khao a. Người trẻ tuổi kia ta thấy rất có tiềm lực.

Tuyền lão cũng tán thành phán đoán của Hà lão:

- So với Thiệu Uyên này, tính cách của Yến Thanh Tang quá mức ngya thẳng. Yến Kim Nam quá mức ngản ngớn, mấy người khác càng không phải nói. Ta thấy cũng chỉ có loại thiên tài rải rác trong Yến gia như Chân Hòe mới có thể áp đảo Thiệu Uyên này. Hà lão, ta thấy kẻ này thực sự có thể thu nạp cho Yến gia chúng ta. Cho Yến gia chúng ta sử dụng. Bằng không mà nói, dùng thiên phú, thái độ tu luyện như vậy, đầu nhập vào đại thế gia khác, cũng có cơ hội trở nên nổi bật. Đến lúc đó chúng ta có lẽ sẽ mất đi khối ngọc thô chưa mài giũa này.

- Lại thận trọng cân nhắc một chút. Lão phu ngay từ đầu có chút bận tâm. Hắn tiếp cận Yến gia chúng ta có dụng tâm kín đáo.

- Ngươi cảm thấy hắn có dụng tâm gì? Muốn tiếp cận Hoàng Nhi sao?

Tuyền lão có chút không chắc chắn hỏi.

- Lão phu cũng không thể nói rõ. Chỉ là một loại trực giác mà thôi. Nhưng mà có lẽ trực giác lần này đã sai. Kẻ này nhìn qua cũng không phải là người trầm mê nữ sắc. Hắn đối với Hoàng Nhi mặc dù có chút chú ý, nhưng mà cũng không có biểu hiện cuồng nhiệt. Ngươi thấy lần này công chúa Lam Yên đảo vực chiêu thân, hắn cũng không có bao nhiêu nhiệt tình. Lại nói, chuyện Hoàng Nhi, rất nhiều người trong Vạn Uyên đảo đều biết. Thiệu Uyên này thông minh như vậy, há lại không biết? Nếu như biết rõ, dùng sự thông minh của Thiệu Uyên này, không có khả năng mạo hiểm đắc tội với Yến gia và Hạ Hầu gia. Lại ngấp nghé Hoàng Nhi a.


- Hà lão nói rất có đạo lý. Lão phu cũng cảm thấy nếu như tất cả mọi chuyện hắn làm vì theo đuổi Hoàng Nhi, như vậy cũng quá khoa trương. Thập đại thần quốc có thập lục kim sa, cho dù hắn muốn leo lên trên cũng không có khả năng chọn một mình Hoàng Nhi a.

Hà lão cười nói:

- Có lẽ là những lão gia hỏa như chúng ta cảnh giác quá độ rồi.

...

Trong cung điện ở Kỳ tích chi thành.

Mấy quyền quý hoàng thất tụ tập cùng một chỗ.

- Cổ công công, mời công chúa tới.

- Nô tài đã mời qua công chúa, công chúa nói sẽ lập tức tới.

- Bày ra giá đỡ gì chứ, lại đi mời.

Một gã đệ tử hoàng thất trẻ tuổi hừ lạnh một tiếng.

- Vâng, nô tài đi ngay.

Một lát sau, Cổ công công kia nhanh chóng bước tới, phía sau hắn là một nữ tử mặc y phục màu trắng như tuyết, dáng người thon dài, vừa mới xuất hiện tựa như đóa hoa quỳnh nở trong tuyết sớm, trong trẻo, lạnh lùng.

Khí chất này cũng làm cho những quý tộc của hoàng thất âm thầm nuốt nước miếng. Không thể không thừa nhận, khí chất và tướng mạo của vị công chúa này quá xuất chúng.


Bởi vì vị công chúa này cũng không phải là huyết mạch hoàng thất bọn họ. Cho nên những quyền quý hoàng thất này khi đánh giá công chúa ánh mắt cũng không che giấu, tràn ngập tính xâm lược.

Vị công chúa kia khẽ nhíu mày, không nói lời nào, tìm vị tí của mình nhẹ nhàng ngồi xuống. Giống như những người trước mắt này đều là không khí, bị nàng bỏ qua.

Một thân vương lớn tuổi ho nhẹ một tiếng:

- Bích công chúa, luận võ chiêu thân đã bắt đầu. Hiện tại bên ngoài nhiệt liệt yêu cầu, yêu cầu công chúa hiện thân gặp mặt. Để mọi người cùng nhau bái kiến phương dung của công chúa.

- Ta không có hứng thú.

Ngữ khí của vị công chúa này rất là kiên quyết.

- Công chúa hoàng thất vô số, các ngươi muốn cho ai đi thì để cho người đó đi đi.

- Bích công chúa, bệ hạ khâm điểm, chỉ có người sắc nước hương trời như công chúa mới có thể lực áp quần hùng. Làm cho những thiên tài này quỳ lạy dưới gấu váy công chúa. Đây là ý chỉ của bệ hạ, vì lợi ích hoàng thất, vì lợi ích của Lam Yên đảo vực. Công chúa ngàn vạn lần không được tùy hứng. Lại nói nếu như công chúa có thể tìm được vị hôn phu như ý, đối với công chúa mà nói chẳng phải là chuyện mà đôi bên đều vui hay sao?

Vị công chúa kia lạnh lùng như băng, không nói lời nào.

Nhưng ý tứ cự tuyệt lại rất rõ ràng.

- Công chúa. Người đừng làm khó chúng ta như vậy a. Đừng quên, những năm qua là hoàng thất bồi dưỡng người, cho người ăn, uống, tu luyện. Tất cả đều là hoàng thất cung cấp cho người. Hôm nay hoàng thất cần người, người lại ra sức khước từ là sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui