Những thế lực lớn trong thập đại thần quốc, không dễ dàng thuê một khách khanh nào đó. Những khách khanh của các thế lực lớn, hơn phân nửa đều có năng lực đặc biệt ở các lĩnh vực.
- Ha ha, nếu như được thân phận khách khanh, Thiệu mỗ nguyện ý gia nhập Yến gia. Nương nhờ cánh chim Yến gia chở che.
Giang Trần cố ý hạ thấp tư thế, bợ đít đối phương vài câu.
Trong lúc hai bên nói chuyện, bên ngoài vang lên tiếng ầm ĩ.
- Yến Hà, Yến Tuyền, lăn ra đây cho lão phu.
Thanh âm giống như sấm sét này chính là Canh lão của Hạ Hầu gia tộc. Trước đó người này đã không đại náo thành công ở cửa Hoàng Long lĩnh.
- Sao hắn lại tới đây?
Trong mắt Hà lão và Tuyền lão hiện lên vẻ kiêng kỵ. Có thể nhìn ra được, đối với Hạ Hầu gia, cho dù bọn họ là tộc lão, thế nhưng sợ hãi là phản xạ có điều kiện.
- Đi ra xem.
Mặc kệ thế nào, Hạ Hầu Canh này náo loạn tới đây, chỉ mặt đặt tên muốn bọn họ cút ra ngoài, bọn họ cũng không có cách nào trốn tránh được.
- Canh huynh, chuyện gì làm huynh nóng giận như vậy a? Tới đây, tới đây, vào bên trong uống chén trà hạ hỏa.
Hà lão cũng không để ý tới việc Canh lão kia có bao nhiêu giận dữ, chỉ cười cười ra mặt.
- Đừng giả mù sa mưa, lão tử không có hứng thú.
Canh lão mặt đen lên:
- Gọi Yến Thanh Tang gia tộc các ngươi ra đây.
- Thanh Tang làm gì vậy?
Hà lão không nhịn được mà hỏi.
- Hừ, lão phu hoài nghi Yến Thanh Tang phụ kích Hạ Hầu Hi chúng ta. Lão phu đã từng điều tra qua, lần này Yến Thanh Tang đào được rất nhiều nguyên thạch cổ ngọc, phát tài lớn. Lão phu vô cùng hiếu kỳ, những nguyên thạch cổ ngọc này của hắn dựa vào tự tay mình đoạt được hay sao?
Phải thừa nhận năng lực tình báo của Hạ Hầu Canh này rất mạnh, trong thời gian ngắn như vậy đã điều tra ra được nhiều chi tiết, tỷ mỉ như vậy quả thực không phải dễ dàng.
Tuyền lão và Hà lão nhìn nhau, lại cười khổ nói:
- Canh huynh, thực lực Thanh Tang đâu có thể uy hiếp được Hạ Hi hiền chất chứ? Ta thấy chư vị nhất định đã nghe tin đồn nhảm rồi.
- Vô nghĩa, chúng ta đã điều tra ra được, tìm rất nhiều người hỏi. Nói khu vực Hạ Hầu Hi biến mất, trước đó Yến Thanh Tang của Yến gia các ngươi cũng từng đi qua đó.
Lời nói ăn khớp này cũng rất là bá đạo.
Chẳng lẽ cứ đi qua đó là hung thủ sao? Đây quả thực là giống như bá vương a.
Yến Thanh Tang rất nhanh bị kêu tới, nghe nói việc này, hắn lập tức la lên như bị ủy khuất cực lớn:
- Ta nói các vị tộc lão a, các ngươi cũng quá để mắt tới Yến Thanh Tang ta. Hạ Hầu Hi có tu vi ra sao? Yến Thanh Tang ta phục kích được sao? Hạ Hầu Hi kia Yến Thanh Tang ta có thể làm gì được hắn chứ?
Thực lực của Yến Thanh Tang so với Hạ Hầu Hi rõ ràng thấp hơn không ít?
- Hừ, vậy vì sao ngươi lại xuất hiện ở khu vực này?
Hạ Hầu Canh lạnh lùng hỏi.
- Canh lão hỏi khu vực nào? Một tháng qua ta hoạt động ở rất nhiều khu vực. Lúc ra ta cũng không có dừng lại ở một nơi quá dài. Hơn nữa ta đi ra rất sớm. Tính toán thời gian có lẽ không giống a? Ta chưa từng thấy qua Hạ Hầu Hi.
Yến Thanh Tang chỉ phủ nhận, hơn nữa lại có lý có cứ.
Những lời này cho dù là Hạ Hầu Canh thì trong lúc nhất thời cũng không có cách nào nói được gì.
Tuy rằng rất không thoải mái, Hạ Hầu Canh cũng không tìm thấy được chứng cớ nào nữa. Tự nhiên cũng không có cách nào làm gì đưuọc Yến Thanh Tang, cuối cùng chỉ đặt ra một hồi nghi vấn, đành phải oán hận rời đi.
Người Yến gia đối với sự hung hăng càn quấy của Hạ Hầu Canh cũng không thể làm gì được.
Hà lão và Tuyền lão cũng cực kỳ phiền muộn. Bọn họ bị Hạ Hầu Canh điểm mặt mà chửi, thế nhưng hết lần này tới lần khác lại không thể phát tác. Chỉ có thể thầm hận trong lòng.
...
Hoạt động khai thác cổ ngọc chấm dứt, nhưng mà bầu không khí cuồng nhiệt của cổ ngọc trong Kỳ tích chi thành Lam Yên đảo vực cũng không có vì vậy mà biến mất.
Cả Kỳ tích chi thành, những cửa hàng kia những ngày này cực kỳ náo nhiệt. Hơn nữa thi thoảng sẽ xuất hiện tin tức kinh thiên, lại có người khai phá ra hoang ngọc thượng cổ, thậm chí là hoang ngọc cực phẩm.
Lại có người nhận được truyền thừa thái cổ.
Có thể nói, cả Kỳ tích chi thành, đều lâm vào trong bầu không khí cuồng nhiệt này. Các loại đấu giá hội, các loại giao dịch lớn cũng điên cuồng diễn ra.
Ngay cả những người này của Yến gia cũng khó tránh khỏi bị bầu không khí này làm ảnh hưởng. Cũng đi tham dự mấy lần náo nhiệt.
Quả thực lần thịnh hội khai thác cổ ngọc này có một số ít nguời may mắn nhận được truyền thừa thái cổ, hơn nữa là truyền thừa vô cùng khả quan.
Chuyện này khiến cho rất nhiều người cực kỳ hâm mộ, lại ghen ghét.
Phải biết rằng có một ít truyền thừa, ngay cả thiên tài thập đại thần quốc cũng chưa chắc đã có.
- Tin tức lớn, tin tức lớn, ngươi đã nghe qua chưa? Công chúa hoàng thất của Lam Yên đảo vực kén phò mã. Hoàng thất đã đồng ý, nếu như có vị thiên tài nào đó của Thập đại thần quốc có thể chinh phục tâm hồn thiếu nữ của công chúa điện hạ. Hoàng thất Lam Yên đảo vực nguyện ý dâng một khỏa hoang ngọc tuyệt phẩm. Ở trong chứa truyền thừa thái cổ. Là kỳ ngộ vạn năm khó có được.
Tin tức này vừa truyền bá ra ngoài, cả Kỳ tích chi thành lâm vào trong bầu không khí cuồng nhiệt.
Công chúa chiêu thân, lại nói, đây tuyệt đối là chuyện lớn. Mà lại xen lẫn với thịnh hội vừa mới kết thúc. Bầu không khí cuồng nhiệt càng không phải nói.
Tin tức này tiếp tục lên men, làm cho rất nhiều đệ tử trẻ tuổi đứng ngồi không yên.
Bên Yến gia, Yến Thanh Tang có chút rục rịch, nói:
- Thiệu Uyên huynh đệ, ngươi thấy ta có xứng với công chúa Lam Yên đảo vực kia hay không?
- Đủ, quá đủ, hơn nữa là bọn họ trèo ca. Nhưng mà ta tin rằng, rất nhiều thiên tài thập đại thần quốc lần này tới Lam Yên đảo vực, chỉ sợ trong lòng đều có ý nghĩ giống ngươi. Có lẽ bọn họ không có bao nhiêu hứng thú với công chúa. Nhưng đối với truyền thừa lớn thái cổ, là hoang ngọc vạn năm khó cầu, nhất định sẽ vô cùng khát vọng. Công chúa, có lẽ chỉ là vật tặng kèm theo khối hoang ngọc này mà thôi.
Những lời này của Giang Trần lại là lời nói thật.
- Sao lại nói vậy? Yến Thanh Tang há là loại người vì lợi ích bán đứng tình cảm của mình? Nhưng mà nếu như công chúa kia lớn lên giống như con heo mẹ, vậy thì khác.
- Ngươi không tới nhìn qua, làm sao biết được công chúa này có dung mạo thế nào chứ? Nói không chừng, công chúa đẹp như thiên tiên, khuynh quốc khuynh thành thì sao?
- Hắc hắc, nghĩ tới việc ta ngọc thụ lâm phong như vậy, nếu như tự mình đi một chuyến, chỉ sợ liếc mắt đã bị công chúa kia nhìn trúng. Khi đó chẳng phải rất bị động hay sao?
Yến Thanh Tang có chút tự kỷ nói.
Giang Trần lập tức im lặng.
...
Trong nội viện hoàng cung của Kỳ Tích chi thành, vài đại biểu của hoàng thất Lam Yên đảo vực đang khẩn trương chuẩn bị thứ gì đó. Lần này bọn họ định rèn sắt khi còn nóng, định lợi dụng tốt cơ hội thịnh hội cổ ngọc này, đem lực ảnh hưởng của Lam Yên đảo vực tăng lên lớn nhất.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...