Sát Thần Chí Tôn

Hoàng Nhi thản nhiên nói.

Những người này đương nhiên không ngốc tới mức bảo Hoàng Nhi lấy ra xem, đều khuyên nhủ:

- Trở về là được rồi, trở về là được rồi.

Hoàng Nhi nhìn Yến Thanh Tang:

- Thanh Tang ca, người đánh cuộc như ngươi thu hoạch thế nào

Yến Thanh Tang cười hắc hắc:

- Ta dam đánh cuộc, thu hoạch nhất định không nhỏ. Ba ngàn vạn chỉ sợ nằm trong tay ta rồi.

Yến KIm Nam cười lạnh nói:

- Đừng đắc ý quá như vậy, lần này biểu hiện của ta cũng không tệ.

- Ngươi có biểu hiện không tệ, cũng không có tác dụng rắm gì. Một ngàn vạn kia của ngươi ta lấy rồi.

Đối với loại đấu võ mồm này, Hà lão và Tuyền lão đều mặc kệ không hỏi.

Lúc này người bên trong cũng đi ra không sai biệt lắm.

Bên Hạ Hầu gia, những người khác đã đi ra hết. Một gã tộc lão Hạ Hầu gia hỏi mấy thiên tài đã đi ra:

- Hạ Hầu Hi đâu? Sao hắn còn chưa ra?


- Trên đường đi ta gặp phải Hi ca, dường như hắn còn ra ngoài sớm hơn ta. Chẳng lẽ còn chưa có đi ra? Ta còn tưởng rằng hắn đã đi ra bên ngoài rồi a.

- Cái gì? Hi ca còn chưa đi ra? Điều này sao có thể?

Sắc mặt tộc lão Hạ Hầu gia trầm xuống:

- Các ngươi xác định Hạ Hầu Hi đi ra ngoài sớm hơn các ngươi sao?

- Lúc ấy ta gặp phải hắn, còn hỏi qua một chút. Hắn nói thu hoạch rất là không tồi. Hơn nữa quả thực hắn đã đi ra phía ngoài. Chẳng lẽ bởi vì thu hoạch khác mà chậm trễ hay sao?

- Thời gian còn chưa tới một phút đồng hồ, ta đoán, có lẽ hắn sẽ xuất hiện ở thời khắc cuối cùng.

- Cũng đúng, Hi ca có lẽ muốn làm người đi ra cuối cùng, tăng độ rung động a.

Những thiên tài Hạ Hầu gia này tương đối lạc quan. Hiển nhiên bọn họ không cảm thấy lần này trong những người vào có ai có thể uy hiếp được Hạ Hầu Hi.

Có lẽ có mấy người như vậy, thế nhưng căn bản không có dấu hiệu này a.

Lại nói, lần này tiến vào bên trong, không khí rất là không tệ. Cơ hồ không có chém giết sinh tử. Mặc dù ngẫu nhiên có, cũng chỉ là giữa tán tu và tán tu. Thế lực nhỏ và tán tu, hoặc là thế lực lớn và tán tu.

Thập đại thần quốc, cơ hồ không có xảy ra bất kỳ va chạm nào. Dường như tất cả mọi người đều hình thành một loại ăn ý, chỉ cầu tài, không chém giết.

Dưới loại tình huống này, Hạ Hầu Hi sao có thể làm sao được chứ?

Thời gian ngày càng tới gần, Hạ Hầu Hi kia còn chưa nhìn thấy bóng dáng. Bên Hạ Hầu gia, mấy người kia bắt đầu có dự cảm không tốt.

- Được rồi, thời cơ đã tới, khu vực khai thác cổ ngọc ở Hoàng Long Lĩnh chuẩn bị đóng cửa.

Bên Lam Yên đảo vực có người cao giọng hô.

- Chậm đã.

Bên Hạ Hầu gia tộc có người thiếu kiên nhẫn nói:

- Hạ Hầu gia ta còn một đệ tử chưa đi ra ngoài.

Bên Lam Yên đảo vực hơi có chút ngoài ý muốn. Nhìn đội ngũ Hạ Hầu gia, phát hiện quả nhiên thiếu Hạ Hầu Hi.

- Canh lão, Hạ Hầu Hi huynh đệ còn chưa đi ra sao?

- Không có.

Tên tộc lão được gọi là Canh lão kia ngữ khí cứng ngắc nói.

Bên Lam Yên đảo vực có chút khó xử.

Trước đó bọn họ đã cảnh cáo, gõ mọi người một lần, để cho mọi người chuẩn bị tâm lý cho tốt. vạn nhất có tổn thương gì đó không thể truy cứu trách nhiệm, không thể trách Lam Yên đảo vực bọn họ.

Hiện tại quả thực sợ điều gì thì gặp điều đó. Hạ Hầu Hi này nếu như gặp chuyện không may, Lam Yên đảo vực bọn họ quả thực không biết đối mặt với Hạ Hầu gia tộc thế nào.


Nếu như là loại thế lực như Yến gia của Vĩnh Hằng thần quốc thì còn tốt. Hạ Hầu gia tộc hiện tại danh tiếng đang thịnh, nghiễm nhân được coi là đệ nhất thế gia trong Vĩnh Hằng thần quốc, đương nhiên là trừ hoàng thất ra.

Loại thiên tài của đại gia tộc này, mỗi một người đều là bảo bối vô cùng.

Nhưng mà trước đó bọn họ đã nói trước. Hiện tại cho dù gặp chuyện không may, chỉ sợ Hạ Hầu gia tộc cũng rất khó đổ lỗi lên đầu bọn họ.

- Vậy chờ một lát đi. Canh lão, ngài nói xem nên đợi bao lâu?

Người phụ trách bên phía Lam Yên đảo vực vô cùng khách khí hỏi.

- Đợi hai khắc chung nữa. Hạ Hầu Hi gần đây mất khái niệm về thời gian. Nhất định có chuyện gì quan trọng hơn, làm ảnh hưởng tới hành trình.

Canh lão hiển nhiên cũng không thể nói quá lâu. Dù sao khu vực này người ta chỉ mở ra một tháng, cũng cần đóng cửa nghỉ ngơi và hồi phục một chút.

Thời gian hai khắc chung đã coi như vượt chỉ tiêu rồi.

Chỉ là hai khắc chung qua đi, đừng nói là Hạ Hầu Hi, bóng dáng hắn cũng không thấy. Chuyện này khiến cho Canh lão kia uể oải.

Hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được, dưới trường hợp này Hạ Hầu Hi sẽ xảy ra chuyện.

Hiện tại không có đi ra, không có gì có thể nói được nữa. Tuy rằng gia tộc hiện tại còn chưa truyền tới tin tức hồn đăng bổn mạng bị nghiền nát.

Nhưng mà Canh lão cơ hồ có thể khẳng định, Hạ Hầu Hi đã chết.

- Mấy người các ngươi xác định Hạ Hầu Hi so với các ngươi còn đi ra sớm hơn sao?

Canh lão lần nữa hỏi mấy thiên tài khác trong Hạ Hầu gia tộc.

- Chắc chắn.

- Đúng vậy, lần này Hi ca thu hoạch rất lớn, ta thấy tâm tình của hắn dường như cũng không tệ. Nhưng mà khi ta gặp hắn, dường như hắn thấy một người, muốn đi nhìn chằm chằm một chút.

- Ai?


Canh lão hiếu kỳ hỏi.

- Hắn chưa nói tới, hình như là người Hi ca không thích. Có lẽ là đối thủ trước kia.

Lúc này có rất nhiều người dự thi ở đây, đều đi ra. Dù sao rất nhiều người đều cảm thấy thu hoạch của mình không tệ, không muốn ở lại chỗ này.

Trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều đi ra ngoài.

- Chậm đã.

Canh lão bỗng nhiên đi ra ngoài, chắp tay nói với tất cả các thế lực lớn trong thập đại thần quốc:

- Chư vị đạo hữu, xin dừng bước.

- Có chuyện gì?

Có người thấy người Hạ Hầu gia chặn đường, có chút không vui nói.

- Chư vị, xin nghe lão phu nói một lời. Hạ Hầu gia tộc ta mất đi một thiên tài trẻ tuổi. Chúng ta hoài nghi trên đường hắn đi ra ngoài bị đánh lén. Cho nên khẩn cầu chư vị đồng đạo cho Hạ Hầu gia ta mặt mũi, giúp chúng ta tìm kiếm hung thủ một chút. Ta hoài nghi hung thủ rất có thể là người cố ý châm ngòi ly gián thập đại thần quốc chúng ta, thị uy với Thập đại thần quốc chúng ta a.

Hai câu đằng sau thật ra là hắn bịa đặt ra. Tự nhiên mục đích là vì muốn kích động cảm xúc của đám người Thập đại thần quốc.

Khiến cho bọn họ có tâm tư cùng chung mối thù, phối hợp với Hạ Hầu gia tộc bọn họ đuổi bắt hung thủ.

Chỉ là Canh lão này hiển nhiên đã đánh giá quá cao mình. Hắn nói ra, những thế lực khác trong Thập đại thế quốc căn bản không thèm nể mặt hắn.

- Canh lão, ngươi lo xa rồi. Lần thịnh hội này không khí vô cùng tốt. Chúng ta đều hỏi người trẻ tuổi dưới trướng, bọn chúng đều nói không có chém giết gì. Có lẽ chỉ là một chuyện ngoài ý muốn mà thôi. Thế giới giang hồ, mỗi ngày đều có chuyện ngoài ý muốn xảy ra. Canh lão không cần chú ý quá mức a.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui