Sát Thần Chí Tôn

Một trăm người, còn lại chỉ có chín người, còn lại, cơ bản đều là tinh anh, hoặc là nói, bọn hắn tự nhận đều là tinh anh.

Cho nên, lẫn nhau đề phòng, cũng càng tăng thêm.

Không hề nghi ngờ, đến lúc mấu chốt này, lẫn nhau không có khả năng có hợp tác gì. Lẫn nhau là đối thủ cạnh tranh trực tiếp rồi.

Ai cũng muốn người khác bị nốc-ao, mình lưu lại.

Dù sao, thông qua cửa thứ ba khảo hạch, bọn họ chẳng khác nào thông qua tư cách thi đấu, có tư cách trở thành người của phủ thành chủ, có tư cách hướng thân phận cung phụng, khởi xướng trùng kích.

Người còn lại, bị dẫn tới cửa thứ ba.

Phụ trách cửa thứ ba, là một lão giả đầu trọc, còn có hai trung niên trợ thủ.

Nhìn thấy bọn hắn rõ ràng có chín người, ngược lại là có chút ngoài ý muốn.

- Không tệ a, nhóm người này, rõ ràng còn chín người? Xem ra, nhóm này chất lượng không tệ.

Lão giả đầu trọc hiển nhiên có chút ngoài ý muốn.

Một trung niên bên cạnh hắn cười nói:

- Lục lão cảm thấy, chín người này, có mấy cái có thể thông qua cửa khảo hạch thứ ba?

Lão giả cười ha ha:

- Cái này lão phu lại không dám tùy ý suy đoán. Bất quá lão phu cảm thấy, nhóm này thành tích sẽ không quá kém, nói không chừng, sẽ là một đám thành tích đỉnh tiêm.


Đang khi nói chuyện, chín người Giang Trần đã đi tới trước mặt bọn hắn.

Lão giả kia mỉm cười:

- Lão phu trước chúc mừng các ngươi, các ngươi có thể tới đây, nói rõ các ngươi đều là thiên tài trong trăm có một. Bất quá, tiếp đến, các ngươi cần chứng minh mình là thiên tài ngàn dặm chọn một. Các ngươi chỉ có thông qua cửa thứ ba này, mới tính toán chính thức thông qua tư cách thi đấu. Qua không được cửa thứ ba, thành tích trước kia của các ngươi, đều là phù vân.

Lão giả nói làm cho chín người này đều rùng mình.

Đạo lý này, bọn hắn cũng biết.

Bất quá từ trong miệng giám khảo nói ra, lại là một loại cảm thụ khác.

- Nội dung khảo hạch cửa thứ ba, là khảo nghiệm phương diện tổng hợp. Đã muốn khảo nghiệm vũ lực của các ngươi, cũng muốn khảo nghiệm tốc độ của các ngươi, càng muốn khảo nghiệm tâm chí của các ngươi, đồng thời cũng muốn khảo nghiệm đảm phách của các ngươi!

- Nhớ kỹ, cửa ải này, có nguy hiểm tánh mạng nhất định. Nếu như các ngươi có ý định buông tha, hiện tại còn kịp, một khi tiến hành khảo hạch, sẽ không có thuốc hối hận. Sinh tử, có lẽ ngay ở một ý niệm.

Lão giả cảnh cáo nói.

Buông tha?

Võ đạo thế giới, cho tới bây giờ sẽ không có buông tha đáng nói. Người dám can đảm đến tham gia tuyển bạt, ai sẽ là thế hệ nhát gan sờ chết?

Từ biểu lộ của mọi người, hiển nhiên đều không có ý tứ buông tha.

Cầu phú quý trong nguy hiểm, đây là một cơ hội thấy người sang bắt quàng làm họ, leo lên phủ thành chủ, bọn hắn ai cũng sẽ không dễ dàng buông tha.

- Tốt, đã như vậy, thì đi theo ta.

Cửa thứ ba khảo hạch, là một Sinh Tử quan.

- Thấy được không? Cái thông đạo từ nơi này đi hướng bên kia. Tổng cộng có mấy đạo Sinh Tử quan. Các ngươi chỉ có một cơ hội. Một hơi thông qua tất cả Sinh Tử quan, đến đối diện, là tương đương thông qua khảo hạch. Nếu có một khâu phạm sai lầm, thì có xác suất tử vong nhất định.

Xác suất tử vong nhất định.

Cái thuyết pháp này, quá mịt mờ.

Đến cùng có thể chết hay không, ai cũng nói không tốt.

- Các ngươi dựa theo số báo danh, phân trình tự trước sau đến đi.

Mọi người đối chiếu số báo danh thoáng một phát, Giang Trần không phải trước nhất, cũng không phải mặt sau cùng. Trong chín người, hắn xếp thứ năm, xem như ở giữa nhất.

Giang Trần nhìn lại trước mặt, cái thông đạo này, ven đường căn bản nhìn không ra có bao nhiêu Sinh Tử quan, nhưng Giang Trần có loại trực giác, cơ quan ở đây cũng không ít, hơn nữa nhìn rất khủng bố.

Xếp hạng trước nhất, là một tu sĩ mắt một mí:

- Chư vị, xem ta thắng ngay từ trận đầu.


Người này không ngừng động viên cho mình, chui vào thông đạo.

Hắn vừa chui vào thông đạo, tầm mắt của tất cả mọi người liền mông lung, hết thảy trong lối đi kia, lập tức bị phong tỏa, để cho người ở phía ngoài nhìn không ra bất luận sự tình gì.

Loại phương thức ngăn cách này, cũng là tránh cho người phía sau thấy được nội dung khảo hạch, đối với người phía trước là không công bình.

Cho nên, có người đi vào thông đạo, sẽ bị phong tỏa mất.

Thời gian qua vô cùng nhanh, mấy hơi thở sau, hiện trường lại khôi phục tình cảnh trước kia. Mà người thứ nhất kia, cũng không biết có thông qua hay không, thậm chí ngay cả tin tức cũng không có.

Lão giả hạ lệnh:

- Tiếp theo.

Không thông báo thành tích, cũng là tránh tạo thành tâm lý áp lực gì cho người phía sau.

Thứ hai đi lên, cũng như vậy, người ở phía ngoài, hoàn toàn nhìn không tới sự tình bên trong. Chỉ cần vừa tiến vào thông đạo, bọn hắn sẽ không xuất hiện nữa.

Bất kể thắng bại, bất kể sinh tử, những người còn lại căn bản không biết.

Cái thứ ba, thứ tư, mỗi người đều lặng yên không một tiếng động, không ngừng tiến lên.

Hiển nhiên, cảm xúc áp lực phía trước, làm cho người phía sau, hoặc nhiều hoặc ít có chút khẩn trương. Trong đầu bọn hắn cũng không có ngọn nguồn, không biết người trước kia tiến vào thông đạo, đến cùng có mấy cái thông qua? Hoặc là nói, phải chăng có người thật sự thông qua được?

Hết thảy, đều không biết.

- Kế tiếp.

Sau khi người thứ tư tiến vào, Giang Trần ở thứ năm, cũng phải đối mặt rồi.

Trong nội tâm Giang Trần cực kỳ bình tĩnh, mà thần trí của hắn, cũng đã tiến nhập trạng thái tỉ mỉ.

- Vào thôi.


Lão giả kia hạ lệnh.

Giang Trần không nói hai lời, hóa thành một đạo lưu quang, chui vào trong thông đạo.

Giang Trần vừa tiến vào thông đạo, trước mặt liền đánh xuống một dao cầu bén nhọn, loại dao cầu chặt đầu này, cùng địa thế liên hệ chung một chỗ, ầm ầm từ trên xuống dưới chém qua.

Phảng phất hắn sớm có dự đoán, thân thể tiến lên chẳng những không có giảm tốc độ, ngược lại trực tiếp gia tốc.

Ở thời khắc nghìn cân treo sợi tóc, thân hình của Giang Trần hóa thành từng đạo tàn ảnh, xẹt qua dao cầu chặt đầu. Mà Thiên Côn Lưu Quang Độn của hắn lưu lại độn quang tàn ảnh, thì bị một đao chém nổ nát.

Giang Trần tránh thoát dao cầu chặt đầu, hai chân như chim én quăng lâm, lại lần nữa đánh tới trước mặt. Trong lúc đó, dưới chân có một dòng nước xiết bỗng nhiên hình thành, từng vòng gió cuốn không hiểu thấu, gào thét mà đến.

Giang Trần tự nhiên không muốn ở lúc này rơi vào nơi đầu sóng ngọn gió, tốc độ lần nữa nhanh hơn.

Oanh!

Sau lưng sóng gió ngập trời, như là ác ma, cắn nuốt từng mảnh hư không sau lưng, hướng bên Giang Trần tịch cuốn tới, nhìn tư thế, tựa hồ muốn thôn phệ tất cả người tiến vào thông đạo này.

Sức phán đoán cùng tốc độ của Giang Trần, vào lúc này, hoàn toàn thành bảo đảm có lợi nhất cho hắn.

- Không tốt, gió này có chút không đúng, có mũi tên!

Giang Trần phản ứng đến cùng nhanh hơn người bình thường, nghe được tiếng gió, thân hình lóe lên, hạ xuống sau Thiết Bản Kiều, vừa vặn né tránh một lớp mũi tên.

Lớp mũi tên này công kích, cũng không biết là cơ quan, hay có người đánh lén.

Giang Trần không đợi công kích kế tiếp, Thiết Bản Kiều lập tức khôi phục, hai chân mượn lực, tiếp tục phóng về phía trước.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui