Sát Thần Chí Tôn

̉ triều đáng sợ. (2)

- Nhanh, nhanh, mau phái người đi thông báo cho thượng cấp. Nói có thử triều tới. Không tới một phút nữa sẽ tới cửa thành.

- Thử triều? Đội trưởng, không phải người sẽ nhìn lầm đó chứ?

- Nói lời vô dụng làm gì? Nhanh đi.

Tên đội trưởng kia lớn tiếng rít gào. Thân thể giống như một đầu sư tử nổi giận:

- Đi, có thể gọi được ai thì gọi. Lập tức xin khởi động trạng thái chiến tranh lớn nhất. Thử triều này đủ để nuốt toàn bộ XÍch Đỉnh vương đô chúng ta.

Đội trưởng kia lo lắng vạn phần, sau khi rống to một trận, tất cả mọi người cũng không dám lãnh đạm. Tuy rằng trong đầu có chút bán tin bán nghi, thế nhưng nhìn thấy biểu hiện của đội trưởng, cũng đều bắt đầu nghiêm túc.

Tên đội phó kia xung phong nhận việc.

- Ta đi thông báo cho những huynh đệ doanh khác. Mọi người chuẩn bị chiến tranh cho tốt. Đội trưởng, cửa thành chúng ta vừa cao vừa dày, coi như là thử triều cũng có thể phòng thủ trong chốc lát. Chỉ cần không phải người Lưu Ly vương thành tới là được rồi.

- Nói láo, tuy rằng thành cao, dày, thế nhưng cũng không phải là không thể không phá nổi. Nhanh đi, trì hoãn nửa giây nữa Xích Đỉnh hoàng đô sẽ trở thành thành trống, vong hồn ngàn vạn, không còn một ai.

Tên đội phó kia thấy tình huống trọng đại, cũng không dám nói gì thêm mà nhanh chóng phóng về phía cửa thành.


- Thử triều xâm lấn, thử triều xâm lấn. Cơ hồ tất cả tu sĩ võ đạo mời tới gia nhập chiến đấu. Bình dân có thể xuất lực thì xuất lực. Không thể xuất lực thì về nhà tránh né. Nhớ kỹ đây không phải là diễn tập, không phải diễn tập thử triều xâm lấn mà là thử triều xâm lấn thực sự.

Tên đội phó trên đường đi không ngừng rống lớn, một đường không ngừng chạy.

Người đi lại trên đường cái đều dùng ánh mắt nhìn kẻ ngây ngốc nhìn hắn. Nhưng mà nhìn qua bộ dáng kinh hãi của hắn, rất nhiều người không khỏi tin ba phần.

Lập tức có người hoảng hốt kêu lên:

- Mọi người im lặng, nghe thử mà xem, dường như có thanh âm gì đó.

- Ồ? Các ngươi có cảm thấy mặt đất đang run rẩy hay không?

- Ta nghe thấy, giống như có thiên quân vạn mã vậy, chẳng lẽ thực sự là thử triều gì đó hay sao?

- Không tốt, thử triều.

Sự sợ hãi lúc này nhanh chóng lan tràn ra. Cả Xích Đỉnh hoàng đô cơ hồ trong vòng mấy hô hấp đã hỗn loạn thành một bầy.

Sợ hãi là một thức có thể nhanh chóng lan tràn ra hơn ôn dịch. Cả Xích Đỉnh hoàng đô cơ hồ trong mấy phút đồng hồ đều tràn ngập trong sự sợ hãi.

Mà đội phó kia đã đem tin tức bẩm báo lên trên. Càng ngày càng có nhiều cao tầng Xích Đỉnh đế quốc biết được tin tức thử triều. Cả đám không dám lãnh đạm, báo cáo với cao tầng.

- Bệ hạ, không ổn rồi, ngoài cửa thành nam xuất hiện thử triều.

- Không tốt, bệ hạ, ngoài cửa thành bắc cũng xuất hiện thử triều.

- Hai cửa thành còn lại cũng xuất hiện thử triều quy mô lớn, rậm rạp chằng chịt. Đã bao vây Xích Đỉnh hoàng thành chúng ta như nêm. Đoán chừng không tới nửa khắc đầu hồ sẽ tới cửa thành.

Các loại tin tức xấu điên cuồng kéo tới nội cung. Hội tụ vào trong tai Xích Đỉnh hoàng đế.

Xích Đỉnh hoàng đế bỗng nhiên đứng lên, hung hăng ném một chén trà nhỏ trong tay xuống đất.

- Thử triều? Giữa ban ngày ban mặt làm gì có thử triều?

Xích Đỉnh hoàng đế hiện tại đã lâm vào trong trạng thái cực kỳ luống cuống.


Ngược lại, trong mắt Quách lão biến ảo không ngừng, ngữ khí phức tạp nói:

- Bệ hạ, trong lịch sử Xích Đỉnh trung vực ta chưa từng có thử triều. Đích thị là cường giả Lưu Ly vương thành mang tới, bọn họ tới rồi.

Không đợi Xích Đỉnh hoàng đế mở miệng, trên không trung Xích Đỉnh hoàn thành bỗng nhiên truyền tới một đạo thanh âm uy nghiêm giống như sấm sét:

- Người Xích Đỉnh hoàng thành nghe đây, có oán báo oán, có thù báo thù. Hôm nay bổn thiếu chủ sẽ tính toán chút nợ cũ với Xích Đỉnh hoàng tộc. Không giết bình dân vô tội. Bình dân ở yên trong nhà sẽ bảo toàn tính mạng. Nếu như các ngươi trợ trụ làm ngược. Bổn thiếu chủ chỉ cần lật tay cũng có thể biến nơi này thành một tòa thành chết.

Thanh âm này tự nhiên là do Giang Trần phát ra. Hắn vận dụng thần thông Long ngâm, những lời này khí thế rộng rãi, như sấm sét, như sét đánh, giống như thiên thần hạ phàm, khí thế phi phàm, đều khí thế của vương giả khống chế sinh tử muôn dân trăm họ.

Mà hắn nói những lời này cũng không ngoa. Chỉ cần hắn muốn, ra lệnh một tiếng là có thể khiến cho XÍch Đỉnh hoàng thành máu chảy thành sông, xác chết thành núi.

Thậm chí ngay cả một người sống cũng không còn.

Tiêu Vân trong Hòe Sơn nhị tiêu đợi Giang Trần nói xong cũng cất cao giọng nói:

- Thiếu chủ nhà ta có đức hiếu sinh, sự sống chết của các ngươi đều nằm trong một ý niệm của thiếu chủ nhà ta. Nếu như có người dám can đảm trợ trụ làm ngược, sáu đại tông môn của Vạn Tượng Cương Vực lúc trước chính là vết xe đổ của Xích Đỉnh hoàng thành.

Đại quân XÍch Đỉnh trung vực xâm nhập, mặc dù không có đồ sát bình dân, thế nhưng đối với tu sĩ cấp cao của Vạn Tượng Cương Vực cơ hồ là đuổi tận giết tuyệt.

Hoặc là giết chết, không thì cũng tạo thành nô lệ, bán ra bên ngoài, mượn cơ hội thu được lợi nhuận.

Kiếp nạn kia của Vạn Tượng Cương Vực, trừ những người vận khí tốt chạy thoát ra, đại bộ phận võ giả sáu đại tông môn kia đều bị tàn sát sạch sẽ trong kiếp nạn kia. Một số ít bị người ta chế tạo thành nô lệ.

Mà trừ sáu đại tông môn ra, những tông môn ngũ phẩm, lục phẩm thậm chí cũng khó tránh khỏi một kiếp. Xích Đỉnh trung vực sau khi giết đỏ mắt thậm chí còn giết rất nhiều tán tu.


Trừ những vương quốc thế tục bọn chúng không xâm lấn ra, chỉ cần là thế lực tông môn có chút cấp bậc, đều bị nhổ tận gốc.

- Cung chủ, ngươi nói hai câu đi.

Lúc này Giang Trần cũng mang theo người Đan Kiền Cung tới.

Đan Trì cung chủ gật đầu nói:

- Xích Đỉnh hoàng đế các hạ, ngươi là một nam nhân sao? Bản thân mình phạm tội, tới thời điểm chuộc tội cũng không nên lôi kéo dân chúng toàn thành chôn theo ngươi chứ? Dã tâm năm đó của ngươi rất lớn, can tâm làm tay sai cho Bất Diệt Thiên Đô, mấy lần xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực ta. Diệt tông mông ta, tàn sát võ giả chúng ta. Hôm nay chính là ngày Vạn Tượng Cương Vực chúng ta đòi lại công đạo.

Đan Trì cung chủ những năm này chịu rất nhiều ủy khuất, cực khổ không thôi. Không phải chỉ mấy câu như vậy có thể phát tiết hết ra được. Nhưng mà lời này vang lên trong Xích Đỉnh hoàng thành lại khiến cho sự phiền muộn của hắn giảm bớt một chút.

Kế tiếp...

Thế giới võ đạo có quy tắc của thế giới võ đạo, quy tắc trực tiếp nhất. Ăn miếng trả miếng, dùng máu đổi máu.

Năm đó máu của Vạn Tượng Cương Vực đã đổ qua, hôm nay Xích Đỉnh trung vực sẽ phải trả cái giá lớn gấp mười lần để hoàn lại.

Xích Đỉnh hoàng cung, tinh anh của hoàng thất Xích Đỉnh đế quốc, còn có các trọng thần của Xích Đỉnh đế quốc cơ hồ toàn bộ đều tụ tập lại một chỗ.

- Chư vị ái khanh, trước tình thế cực kỳ nghiêm trọng trước mắt, các ngươi không nên giả vờ câm điếc. Ai có thượng sách lui địch mau chóng dâng lên. Nếu như có thể vượt qua kiếp nạn này, giang sơn của trẫm nguyện cùng hưởng với chư khanh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui