Sát Thần Chí Tôn

̃ tới giờ. (1)

Hắn cũng không có trông cậy vào xu thế vạn kiếm xuất này có thể chém giết được Tu La đại đế. Dù sao sự chênh lệch giữa song phương còn đó.

Không dợi kiếm chiêu chấm dứt, thần ma kim thân của Giang Trần lần nữa tăng vọt. Giữa kim quang, một đạo khí lưu cường đại đột nhiên bán ra, nhanh chóng ngưng kết trên không trung, tạo thành một con chim lửa cực lớn.

Chu Tước.

- Đây là thần điểu Chu Tước?

Nhìn thấy đoàn hỏa diễm ngập trời giống như một pháp tướng trên không trung, đám người phía dưới kích động không thôi.

- Đúng, tuyệt đối là Chu Tước.

- Chân thiếu chủ này quá nghịch thiên, lúc trước hắn thi triển qua Chân Long pháp tướng, hiện tại lại thi triển Chu Tước pháp tướng, chẳng lẽ trong cơ thể hắn có nhiều thần thông pháp tướng đáng sợ như vậy hay sao?

Bên Khổng Tước thánh sơn cũng kinh ngạc không thôi.

Bọn họ đều biết Chân thiếu chủ rất lợi hại, thiên tài tuyệt diễm. Thế nhưng mà khi Giang Trần chính thức thi triển ra thần thông, mọi người mới phát hiện ra trước đó bọn họ đã đánh giá thấp Chân thiếu chủ.

Chu Tước pháp tướng che khuất bầu tời này, khí thôn sơn hà, phát ra tiếng rít gào tê thiên liệt địa, phun ra nuốt vào, bổ nhào về phía Tu La đại đế.

Tu La đại đế hiển nhiên cũng không nghĩ tới Chân thiếu chủ này lại liên tục công kích hắn. Từ trước tới giờ đều là hắn chủ công, Giang Trần chủ thủ.


Bỗng nhiên đối phương liên tục phát động tiến công. Thật ra khiến cho Tu La đại đế có chút không kịp trở tay. Nhưng mà rốt cuộc hắn cũng là đại đế đã thành danh nhiều năm.

Thấy Chu Tước pháp tướng này tuy rằng hung mãnh, thế nhưng với hắn mà nói, cuối cùng cũng không hình thành uy hiếp trí mạng.

Nghĩ tới đó, Tu La đại đế chẳng những không lùi mà còn tiến tới. Hai tay dùng đao, miệng phẫn nộ quát một tiếng, hung hăng bổ một đao về phía Chu Tước pháp tướng kia.

Oanh.

Một đao ngưng tụ lực lượng mạnh nhất của Tu La đại đế chém vào trên Chu Tước pháp tướng, mạnh mẽ bổ Chu Tước pháp tướng này ra, khí lưu cường đại bắn ra tứ phái, từng đám lực lượng giống như hỏa diễm, lan tràn ra bốn phía. Cũng may lôi đài này rất lớn, bằng không mà nói sẽ làm ngộ thương rất nhiều người.

- Chân tiểu tử, có bản lĩnh gì thì ngươi cứ việc xuất ra hết đi.

Tu La đại đế nhe răng cười nói, một đao chém ra Chu Tước pháp tướng, hắn cũng đắc ý không thôi.

Hắn lại lần nữa nhảy lên, vung đao chém về phía Giang Trần.

Hai tay Giang Trần chấn động. Sau một khắc, ở trước mặt hắn lập tức gió nổi mây phun, khí lưu cường đại cuồn cuộn bắn ra, một đạo chân long pháp tướng bay lên trời, giương nanh múa vuốt bắn về phía Tu La đại đế.

Tu La đại đế hừ lạnh:

- Tới tốt.

Cánh tay nâng lên, lại hung hăng chém một đao, chém về phía Chân Long pháp tướng này.

Chân Long pháp tướng khí thế bất phàm, nhưng mà một đao kia chém tới, khi chạm vào lập tức xé rách Chân Long pháp tướng này.

Tu La đại đế đang muốn tiến lên, đột nhiên lúc đó trong lòng có dự cảm không tốt hiện lên. Tâm niệm khẽ động, ma đao trong tay quét ngang, ngăn lại chỗ hiểm trước ngực.

Phanh.

Tia lửa văng khắp nơi, nguyên lực tán loạn.

Trước ngực hắn, một cái nhanh vuốt từ trong hư không vươn ra, chộp vào trên ma đao hắn, bắn ra tia lửa chói mắt. Sau một khắc, một đầu Chân Long bay lên trời.

Rõ ràng là Long Tiểu Huyền âm thầm phát động công kích. Vừa rồi Giang Trần dùng Chân Long pháp tướng hấp dẫn sự chú ý của Tu La đại đế. Lại âm thầm để cho Long Tiểu Huyền dùng thần thông ẩn giới tàng hình từ trong hư không phát động công kích.

Chỉ cần Tu La đại đế có chút không cẩn thận, một trảo này đánh trúng, cho dù là Tu La đại đế cũng sẽ bị thương.

Long Tiểu Huyền một trảo không thành công, lại không ham chiến mà bay lên trời. Lần nữa biến mất trong mây mù. Rồng theo mây, hổ theo gió.


Thần thông ẩn giới của Chân Long nhất tộc là một trong những thiên phú của Long tộc.

Tu La đại đế híp mắt, trường đao trong tay vung lên, thần thức triển khai toàn bộ, cảm ứng bốn phía hư không. Hiển nhiên đối với công kích của Giang Trần hắn không quá đặc biệt để ý, nhưng mà Chân Long nhất tộc kia, hắn cũng không dám khinh thường.

Sức chiến đấu của Chân Long nhất tộc này đã có thể so sánh với Hoàng cảnh đỉnh phong.Tuy rằng chính diện đối kháng, Tu La đại đế không sợ một chút nào, thế nhưng âm thầm đánh lén hắn mà nói, vẫn khó lòng mà phòng bị.

- Chân tiểu tử, ngay cả thú chiến khế ước ngươi cũng triệu hoán ra, xem ra ngươi cũng sắp không xong rồi. Ngươi cho rằng một đầu Chân Long thực lực còn chưa đại thành thì có thể ngăn cản bước chân của bổn Đế sao?

Tu La đại đế cười lạnh một tiếng, đao mang lại xuất hiện, hóa thành một đám lưu quang chém về phía Giang Trần. Bây giờ hắn liều mạng bị Long Tiểu Huyền đánh lén, cũng phải chém chết Giang Trần.

Giang Trần cười nhạt một tiếng, thân thể như thiểm điện, trực tiếp biến mất từ xa.

Thiên Côn Lưu Quang độn.

Tu La đại đế chém xuống một đao, lại chém trúng tàn ảnh Giang Trần lưu lại. Thiên Côn Lưu Quang độn của Giang Trần vừa vặn lướt qua đao mang của Tu La đại đế.

Trong lòng Tu La đại đế trầm xuống

- Tốt, tốc độ rất nhanh.

Hắn không tin, dựa theo phương hướng của Giang Trần lại chém ra một đao. Giang Trần không chút do dự, lần nữa thúc dục Thiên Côn Lưu Quang độn.

Lại là một đạo tàn ảnh xẹt qua hư không, tốc độ cực nhanh, làm cho đao thế của Tu La đại đế căn bản không đuổi kịp được hắn.

Một đao, lại một đao, liên tục hơn mười đao.

Từng đao, từng đao đánh vào, thế nhưng tốc độ của Giang Trần luôn có thể nhanh hơn tốc độ của đao mang một chút, làm cho Tu La đại đế thủy chung không có cách nào chém trúng Giang Trần.


- Tại sao có thể như vậy?

Tu La đại đế nhìn thấy đao mang cực hạn của mình không ngờ lại không có cách nào chém trúng đối phương mảy may, trong lúc nhất thời ý chí chiến đấu bị đả kích nghiêm trọng.

Hắn thiêu đốt Tu la nghiệp lực, bức bách tiềm lực bản thân mình. Có thể nói hiện tại đã là trạng thái mạnh nhất của hắn. Hơn nữa loại chiến pháp này giết địch một ngàn, tự tổn hại tám trăm.

Thời gian kéo dài cũng không quá lâu.

Thế nhưng mà hiện tại, tự tổn tám trăm đã hoàn thành, thế nhưng mà giết địch một ngàn, một cọng lông tơ của đối thủ cũng không chém tới được.

Chuyện này khiến cho vết rách trong đạo tâm của Tu La đại đế từng bước mở rộng.

Giang Trần ban đầu còn là Thánh Cảnh, thi triển Thiên Côn Lưu Quang độn đã có thể so sánh với tốc độ của Vô Song đại đế. Mà bản thân Vô Song đại đế lại dùng tốc độ thành danh.

Hiện tại tấn chức Hoàng cảnh, trên phương diện lĩnh ngộ Thiên Côn Lưu Quang độn nâng cao một bước, tốc độ cũng tăng lên một bước.

Trên lôi đài thi triển ra môn độn thuật này, quả nhiên khiến cho Tu La đại đế trong lúc nhất thời không kịp trở tay, không biết làm gì.

Hắn không những tràn ngập giận dữ mà còn cảm thấy lực lượng một thân mình không có cách nào truy kích được Giang Trần.

- Tiểu tử, ngươi chỉ biết chạy trốn mất dạng như vậy hay sao?

Tu La đại đế rít lên liên tục, tới lúc này hắn đã hoàn toàn không có uy nghiêm của đại đế. Cũng không có phong độ nhân vật số hai Lưu Ly vương thành nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui