Sát Thần Chí Tôn

Giang Trần chỉ có thể nói:

- Cơ Tam công tử, những ngày này ngươi cũng đã chiếu cố tới Thái Uyên các không ít. Việc này mặc dù khó, nhưng ta cũng không nên cự tuyệt ngươi. Chờ sau khi ngươi thu thập đủ hai loại tài liệu, ta sẽ liên hệ với lão sư của ta.

Hắn cũng không mở miệng nói chuyện tới thù lao.

Cơ Tam công tử nghe vậy đại hỉ, nói:

- Chân Đan Vương, nhân tình này Bàn Long đại phiệt ta nhất định sẽ không quên. Cơ mỗ dùng thiên địa thệ ước cam đoan, mặc kệ việc này thành hay không, Bàn Long đại phiệt ta đều thiếu ngươi một ân tình to lớn.

Giang Trần cười cười, nói:

- Cơ Tam công tử hào khí vạn trượng, Chân mỗ thưởng thức thái độ làm người của Cơ Tam công tử. Nhân tình cái gì đó chỉ là mây bay.

Cơ Tam công tử thở dài:

- Khó trách có người nói biết cả đời cũng chưa chắc đã thân quen. Có ít người kết giao cả đời cũng khó mà thổ lộ được tình cảm. Có một ít người cho dù là mới quen cũng đủ để khiến cho người ta đối xử chân thành từ tận đáy lòng. Chân Đan Vương là người có thể khiến cho Cơ mỗ đối xử chân thành từ tận đáy lòng. Chân Đan Vương, Cơ mỗ có một yêu cầu quá đáng.

- Mời Tam công tử cứ nói.

Cơ Tam công tử cười nói:


- Ta và ngươi mới quen biết đã có cảm giác thân cận. Cho nên cố tình muốn kết nghĩa kim lan với Chân Đan Vương, trở thành huynh đệ. Không biết Cơ mỗ có vinh hạnh này hay không?

Phụ tử Vi gia nghe vậy rung động, tuy rằng Cơ Tam công tử không phải là nhân tuyển chỉ định cho chức vị phiệt chủ Bàn Long đại phiệt sau này, thế nhưng cũng là một trong những người có lợi nhất trong việc đề cử.

Ở Lưu Ly vương thành, người có thể lọt vào trong mắt Cơ Tam công tử, có thể nói đã ít càng thêm ít. Ngay cả phụ tử Vi gia bọn họ cũng chỉ là thuộc hạ mà thôi. Cũng không có tư cách nói chuyện ngang hàng với Cơ Tam công tử.

Mà người có thể khiến cho Cơ Tam công tử kết giao huynh đệ, nhìn chung cả Lưu Ly vương thành này chưa từng xuất hiện qua.

Người có loại tư cách này, chỉ có thể tìm kiếm trong thế lực của bảy đại đế.

Giang Trần cũng không nghĩ tới Cơ Tam công tử lại đưa ra yêu cầu như vậy. Nhìn bộ dáng thành ý mười phần của Cơ Tam công tử, Giang Trần cũng cảm thấy vui vẻ.

Hắn cười nói:

- Đây là vinh hạnh của Chân mỗ mới đúng.

- Tốt, tốt. Ha ha ha. Cơ lão tam ta bình sinh giao hảo vô số người, rốt cuộc cũng có được một huynh đệ chính thức. Vi gia chủ, ngươi cho ta mượn một nơi một chút, ta và Chân Đan Vương sẽ dâng hương làm chứng, tế thiên bái địa, có thiên địa làm chứng, kết nghĩa kim lan.

Vi Thiên Tiếu nhìn thấy tình hình như vậy cũng âm thầm cao hứng. Giang Trần là Đan Vương khách khanh của Vi gia bọn họ, kết làm huynh đệ với Cơ Tam công tử, đối với Vi gia mà nói, là một chuyện tốt.

Trong lúc vô tình đã kéo gần khoảng cách với Bàn Long đại phiệt, loại tình huống này tự nhiên hắn vô cùng muốn nhìn thấy.

Hắn vội nói:

- Kiệt nhi, đi cùng vi phụ. Chân Đan Vương kết bái huynh đệ với Tam thiếu gian, chắc chắn giữa huynh đệ với nhau sẽ có rất nhiều lời để nói.

Vi Kiệt vội vàng gật đầu, đi theo phụ thân rời khỏi mật thất.

Nhìn qua phụ tử này hiểu ý như vậy, Giang Trần cũng âm thầm gật đầu. Vi Thiên Tiếu này có thể làm được gia chủ thế gia cửu cấp cũng không phải là người bình thường.

Hắn biết rõ mình và Cơ Tam công tử kết bái huynh đệ, thân phận nhất định sẽ không dấu diếm nữa. Cho nên chủ động thối lui. Để cho hắn có không gian, có thể một mình nói rõ với Cơ Tam công tử.

Khi đó phụ tử bọn họ cũng không tiện ở đây, tránh cho xấu hổ.

Cơ Tam công tử không có nghĩ nhiều như vậy, mặt mày hớn hở nói:

- Chân huynh đệ, Cơ lão tam ta là người tiêu sái không gò bó. Ở Lưu Ly vương thành cũng nổi danh là thích kết giao bằng hữu. Nhưng mà những năm này, bằng hữu bên ngoài có không ít, thế nhưng người chính thức có thể cùng sống chết, thành thật với nhau quả thực không nhiều lắm. Có thể trở thành huynh đệ càng ít tới đáng thương. Cũng không biết vì sao khi gặp ngươi ta lại có cảm giác khác, có thể thành thật với nhau. Có lẽ chính là cơ duyên. Huynh đệ, ta thề, tuyệt đối không vì chuyện lệnh sư mà kết bái với ngươi...


Cơ Tam công tử hiển nhiên cũng sợ Giang Trần hiểu lầm hắn.

Giang Trần cười cười cười, trên thực tế, hắn đối với loại tính cách hào sảng của Cơ Tam công tử vẫn cảm thấy vô cùng thưởng thức. So với loại người có tính cách âm trầm, lạnh lẽo như Vương Đằng, ít nhất phương diện làm người của Cơ Tam công tử này quả thực còn quang minh lỗi lạc hơn nhiều.

Giang Trần là người của hai thế giới, một chút ánh mắt nhìn người vẫn có. Loại người như Cơ Tam công tử, có thể kết giao làm huynh đệ.

- Tam công tử, ngươi nói như vậy quả thực ta cảm thấy hổ thẹn. Ta đã kết bái huynh đệ với ngươi, có một số việc cũng không nên dấu diếm ngươi.

Giang Trần thở dài.

- Cái gì?

Cơ Tam công tử sững sờ.

- Kỳ thự ta không phải có họ Chân. Ta họ Giang, tên gọi là Giang Trần.

Cơ Tam công tử nao nao:

- Giang Trần? Cái tên này rất quen tai a... Cái gì? Ngươi là Giang Trần? Giang Trần mà bị Bất Diệt Thiên Đô treo giải thưởng cao đuổi giết sao?

Giang Trần cười khổ:

- Không thể tưởng tượng được danh khí của ta lại lớn tới như vậy? Ngay cả đệ tử đại phiệt cũng nghe qua tên tuổi của ta.

Vẻ mặt Cơ Tam công tử kinh ngạc:

- Huynh đệ... KHông phải ngươi thực sự là Giang Trần đó chứ? Liệu có phải nói giỡn hay không?


Giang Trần nghiêm mặt nói:

- Chắc chắn mười phần. Chỉ vì tình thế bắt buộc cho nên không thể dùng cái tên và khuôn mặt thật gặp người khác mà thôi.

- Không thể tưởng tượng được, thật sự là không thể tưởng tượng được. Cho dù đánh vỡ đầu ta cũng không nghĩ tới chuyện này. Giang Trần? Haha, rất có ý tứ.

Nói xong Cơ Tam công tử lớn tiếng nói:

- Ta mặc kệ ngươi là Chân Thạch hay là Giang Trần, đều là huynh đệ của Cơ lão tam ta. Về sau ở Lưu Ly vương thành, ngươi chính là người mà Bàn Long đại phiệt ta bảo vệ. Bất Diệt Thiên Đô nếu dám tới Lưu Ly vương thành giương oai, ta sẽ khiến cho bọn chúng có đi mà không có về.

cũng không phải là Cơ Tam công tử lớn lối, với tư cách là đệ nhất đại phiệt, tuy rằng mấy năm qua Bàn Long đại phiệt rất ít xuất hiện, thế nhưng không có nghĩa là bọn họ sẽ không có khí phách như vậy.

Giang Trần nhìn thấy Cơ Tam công tử như vậy, trong lòng cũng có chút cảm động. Mặc kệ Cơ Tam công tử xuất phát từ nguyên nhân gì, ít nhất trên người Cơ Tam công tử, Giang Trần nhìn thấy thành ý của hắn. Nhìn thấy tâm chân thành khi kết giao với người khác của hắn. Đây cũng là loại người tình bạc ý mỏng như Vương Đằng tuyệt đối không thể làm được.

- Huynh đệ, ngươi đừng lo lắng. Ở trong địa bàn của Lưu Ly vương thành, còn chưa tới phiên Bất Diệt Thiên Đô giương oai.

Cơ Tam công tử giống như sợ Giang Trần không tin, lại an ủi.

Giang Trần gật gật đầu:

- Thanh danh của Lưu Ly vương thành ở bên ngoài, ngay cả Bất Diệt Thiên Đô cũng không dám công khai tới giương oai. Chỉ là nếu như là âm thầm, trên thực tế bọn chúng đã tiến tới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui