Sát Thần Chí Tôn

Sắc mặt Tiết Đồng buồn bã, tuy hắn là biểu đệ của Giang Trần Tiểu Hầu gia, thế nhưng mà hắn từ nhỏ không có cha mẹ, sống nhờ nhà mẹ đẻ mẫu thân, từ nhỏ bị anh em bà con khi dễ, ở trong khe hẹp sinh tồn. Có thể đem chân khí tu luyện tới sáu mạch, đã rất không dễ dàng.

Về phần vũ kỹ, Ứng Lam bộ Lam thị nhất tộc kia, căn bản không có chuẩn bị cho hắn. Thậm chí nói, Lam thị nhất tộc hữu ý vô ý, còn chèn ép Tiết Đồng.

Không muốn Tiết Đồng danh tiếng quá thịnh, áp qua Lam thị đệ tử. Dù sao, Tiết Đồng cũng là thân thích Hầu phủ, vạn nhất thiên phú của hắn quá mạnh mẽ, bị Hầu phủ đề bạt, ngày sau chẳng phải là sẽ áp chế Lam thị nhất tộc?

Căn cứ vào những nguyên nhân này, Tiết Đồng ở Lam thị nhất tộc sinh tồn phi thường gian nan. Cho nên, vũ kỹ của hắn là rất qua loa.

- Tiết Đồng, ngươi thích cái gì? Hoặc là nói, ngươi đối với vũ khí gì có cảm giác nhất?

- Ta thích ám khí, chính xác nhất là thích cung tiễn.

- Cung tiễn?

Trong nội tâm Giang Trần khẽ động, ở trong tám người này, thật đúng là thiếu một người giỏi về tập kích bất ngờ. Tiết Đồng thiên phú võ đạo cao nhất, nếu chuyên chú ở tập kích bất ngờ chi đạo, là một không tệ lựa chọn.

- Tốt, trở lại vương đô, ta sẽ vì ngươi thu mua một bộ trường cung. Kể từ hôm nay, ngươi bắt đầu tu luyện cung tiễn.

- Tất Vân, ta nghe nói ngươi ưa thích nghiên cứu dụng độc chi đạo. Phương diện này, ngươi cũng có thể dùng chút tâm tư. Các ngươi là thân vệ của ta, các loại thủ đoạn, cũng phải có chỗ đọc lướt qua. Kỹ nhiều không áp thân. Kỹ năng càng nhiều, sở trường càng nhiều, ngày sau tiền vốn để các ngươi bảo vệ tánh mạng sẽ càng nhiều.

Tám người đều nhao nhao gật đầu, cảm thấy lời này của Tiểu Hầu gia rất có đạo lý.

Võ đạo tu luyện, kỹ năng nhiều, thủ đoạn nhiều, là nhiều một phần bảo đảm. Dù sao, thế giới võ đạo phong vân biến hoá kỳ lạ, nhiều khi, cũng không nhất định thực lực mạnh có thể cười đến cuối cùng.

Thời điểm Giang Trần huấn luyện tám gã thân vệ, Giang Đồng đến cửa bái phỏng, hơn nữa thập phần cấp bách.


- Tam thúc, chuyện gì lo lắng như thế?

- Trần Nhi, vừa rồi từ Tử Kinh bộ đưa đến cấp báo, còn đâm ba cây lông vũ, đại biểu tình báo khẩn cấp cấp bậc cao nhất.

- Tình báo gì?

- Trong thư không nói, chỉ nói Tử Kinh bộ đã xảy ra một sự tình quỷ dị, mời Tiểu Hầu gia cần phải tiến đến chủ trì đại cục!

- Thư tín có lừa dối không?

Giang Trần hỏi.

- Không có lừa dối, thư tín này có ám hiệu bí mật của Giang gia ta, chữ viết cũng là bút tích của Tiểu Vũ.

Đã xảy ra đại sự, trong thư lại không thể nói rõ.

Bộ hạ tạo phản? Đây không có khả năng, dư nghiệt của Tử Kinh bộ đều đã diệt trừ. Các bộ khác tạm thời tìm không thấy lý do tạo phản.

Hơn nữa, nếu là bộ khác tạo phản, cũng không phải từ Tử Kinh bộ truyền tình báo khẩn cấp trở lại.

Gặp cường địch xâm lấn?

Cũng không giống, nếu như là cường địch xâm lấn, ở trong thư tín không cần phải giữ bí mật.

- Đã như vậy, ta lập tức khởi hành, trước giữa trưa có thể đuổi tới a.

Giang Trần không phải người không quả quyết, lập tức triệu tập bộ hạ, chuẩn bị khoái mã, lập tức lên đường.

Tại Giang Hãn Lĩnh địa, Giang Trần là không sợ có âm mưu gì. Hơn nữa từ trên thư tín xem ra, chắc là Tử Kinh bộ xảy ra biến hóa dị thường gì đó, hơn nữa là biến hóa phải giữ bí mật.

Nếu không, Giang Vũ ở trong thư tín hoàn toàn có thể nói rõ.

Ra roi thúc ngựa, một đường chạy như bay. Trước giữa trưa, Giang Trần liền tiến nhập Tử Kinh bộ.

- Ca, ngươi đã đến rồi.

Giang Vũ nhìn thấy Giang Trần, như là nhìn thấy cứu tinh, đón Giang Trần vào trong mật thất.

- Tiểu Vũ, đến cùng có chuyện gì?

Giang Trần nhíu mày hỏi.

- Ca, việc lạ, thiên đại việc lạ. Ta đã hạ lệnh phong tỏa tin tức. Giờ phút này, ngay cả những tộc lão trong tộc kia, ngoại trừ Khê lão, người khác vẫn chưa hay biết gì. Ta không dám công bố.


- A?

Giang Trần thấy Giang Vũ thận trọng như vậy, trong lòng rất hiếu kỳ.

- Ca, ngày hôm qua chạng vạng tối, Dược Đồng chúng ta theo như quy củ, đi Linh Dược thổ địa tưới nước. Thế nhưng mà, Linh Dược ở trong Linh Địa kia, lại đột nhiên… thành thục!

- Thành thục? Còn bỗng nhiên?

- Cũng không thể nói bỗng nhiên tầm đó. Vốn là, chu kỳ thành thục của những Linh Dược kia, còn có nửa năm. Cách thành thục, ít nhất còn hơn một tháng. Thế nhưng mà ngày hôm qua, những Linh Dược này, vậy mà thoáng cái liền thành thục. Hơn nữa Linh lực đầy đủ, luận tư chất, vậy mà so với trước kia tăng lên một bậc!

Cái này quả nhiên là quái sự!

Đào tạo Linh Dược, so với thu hoạch bình thường càng chú ý, tuyệt không có khả năng xuất hiện kỳ tích một đêm thành thục.

Thế nhưng mà, việc lạ như vậy, lại hết lần này tới lần khác đã xảy ra.

- Mang ta đi nhìn xem.

Giang Trần không thấy hiện trường, là không tốt kết luận cái gì.

Giang Vũ không có nửa câu nói ngoa, khi Giang Trần chứng kiến đám Linh Dược kia, xác thực đã thành thục, hơn nữa tản ra Linh khí nồng đậm, so với Linh Dược thành thục trước, tư chất quả nhiên cao hơn một bậc.

Lông mày Giang Trần nhíu lại, loại sự tình này, hắn lại trăm mối vẫn không có cách giải.

Dùng tri thức Linh Dược phong phú kiếp trước của hắn, trong lúc nhất thời vậy mà không biết giải đáp như thế nào.

Cách Linh Địa này hai ba dặm, cũng gieo trồng Linh Dược, lại còn ở vào kỳ trẻ trung, cách thành thục ít nhất còn cần hai tháng.

Thế nhưng mà, hai bên Linh Dược này là cùng loại, cũng gieo cùng một thời gian. Thậm chí ngay cả phương thức, quá trình đào tạo,… cũng hoàn toàn nhất trí.


- Thu thập vài phần linh nhưỡng cho ta, ta kiểm tra thổ nhưỡng một chút.

Giang Trần là đại hành gia Linh Dược, đầu tiên nghĩ đến, hẳn là vấn đề thổ nhưỡng đột biến.

Thế nhưng mà, thu thập mấy túi thổ nhưỡng đến, sau khi khảo thí, phát hiện thổ nhưỡng không có gì khác nhau, cơ hồ là cùng chất.

- Chẳng lẽ có người ác ý quấy rối, ở khu vực này dùng Linh bàn?

Giang Trần nghĩ tới điểm này, bất quá lại lập tức bác bỏ loại.

Đào tạo Linh Dược, đều có quy luật. Linh bàn, có thể khiến Linh Dược lớn lên rất nhanh, rút ngắn chu kỳ phát triển, nhưng không có khả năng trong vòng một đêm, để cho Linh Dược thành thục.

Nếu muốn để cho Linh Dược trong vòng một đêm thành thục, lượng Linh bàn cần có kia, tuyệt đối là vượt qua giá trị bản thân Linh Dược này gấp 10 lần, gấp trăm lần.

Loại chuyện nhàm chán này, quả quyết không có người làm.

- Hoặc là nói, có Võ Giả cường đại đi ngang qua, mang theo Linh khí cường đại, để lộ ra Linh lực, trong lúc vô tình để cho một mảnh linh nhưỡng này được lợi?

Loại khả năng này, cũng cực kỳ bé nhỏ.

Trước không nói Vương Quốc thế tục này, có khả năng xuất hiện cường giả cấp bậc đó không. Coi như là có cường giả cấp bậc này trải qua, Linh lực cường đại, tất có dấu vết mà lần theo. Không có khả năng chỉ có khu vực này được lợi, địa phương khác một điểm biến hóa cũng không có.

- Chẳng lẽ là cường giả lánh đời nào đó đang đùa dai?

Giang Trần thậm chí nghĩ tới khả năng hoang đường như vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui