Sát Thần Chí Tôn

Giang Trần bỗng nhiên cười rồi nói với Lý chưởng quỹ:

- Lỹ chưởng quỹ, nghe nói ở đây bảo vệ của các ngươi cũng không sâm nghiêm a.

Lý chưởng quỹ nghe vậy, sắc mặt đột nhiên biến đổi:

- Ngươi...

Lời còn chưa nói hết, cảnh tượng trước mặt hắn đột nhiên biến đổi. Trong lúc đó, Lý chưởng quỹ phát hiện ra mình không ngờ lại đang ở sâu trong một mảnh hoang mạc đầy cát, giống như đột nhiên bị lưu đày tới hoang mạc vậy.

- Không tốt, có người cướp bóc.

Lý chưởng quỹ khản giọng rống lớn.

Chỉ là tiếng rống này của hắn lại là dư thừa. Trong trận pháp, cho dù hắn có rống vỡ yết hầu thì bên ngoài cũng không nghe được.

Giang Trần tế ra động phủ, trực tiếp thu lại, đem tất cả mọi người thu vào.

- Hoàng Nhi cô nương, đi.

Hai người làm chuyện cướp bóc như vậy, vừa cảm thấy bất đắc dĩ lại cảm thấy thú vị. GIống như một đứa trẻ, làm một ít chuyện cấm kỵ, có một loại cảm giác cực kỳ thoải mái.

Hai người phá không bay ra, tế ra Độn Không phù, trực tiếp biến mất tại chỗ.

Lý trưởng quỹ kia đang rống to liên hồi, vừa mới mở mắt ra đã phát hiện mình vẫn đang ở bên trong hậu viện, nhưng mà cơ hồ tất cả nô lệ trước mắt đã biến mất sạch sẽ.


- Không tốt, có ai không?

Lý chưởng quỹ kêu lên, thanh âm giống như heo bị chọc tiết.

Hậu viện này không phải là không có trận pháp, không phải là không có phòng ngự. Thế nhưng mà hai người này có thể thong dong tránh đi trận pháp phòng ngự, hoàn toàn không có xúc động tới trận pháp, trực tiếp biến mất.

Chuyện quỷ dị như vậy khiến cho Lý chưởng quỹ càng khó có thể tin nổi.

Các cường giả Vạn KHôi các nhao nhao từ bốn phương tám hướng dũng mãnh tiến tới.

KHông bao lâu sau bên cạnh hắn có hơn mười cường giả Thánh Cảnh, vây quanh toàn bộ hậu viện, một gã cường giả Hoàng cảnh sơ kỳ sải bước đi tới.

- Lão lý, chuyện gì vậy?

Lý chưởng quỹ kia run run, vẻ mặt xám ngoét:

- Khâu tổng quản, việc lớn xảy ra rồi, hàng trong ba tháng gần đây của chúng ta bị người ta thoáng cái cướp đi.

Cường giả Hoàng cảnh sơ kỳ gọi là Khâu tổng quản kia còn cho rằng mình đã nghe nhầm, hắn quát lớn:

- Nói cái gì đó? Thoáng cái cướp đi một hai ngàn người, ngươi đang nói mơ hay sao?

- Là thực a.

Lý chưởng quỹ quả thực có xúc động muốn khóc.

Khâu tổng quản vung tay lên:

- Kiểm tra thương khố, nhanh.

Đã sớm có võ sĩ đi kiểm tra khắp nơi, không bao lâu sau những võ sĩ này vội vã chạy tới:

- Đại nhân, không tốt rồi, quả thực không còn một ai.

- Trận pháp phòng ngự ở chung quanh cũng không có bất kỳ dấu hiệu nào bị động phải. Khâu tổng quản, việc này quả thực vô cùng quỷ dị.

Sắc mặt Khâu tổng quản kia thoáng cái trầm xuống, lúc này hắn mới ý thức được, Lý chưởng quỹ này không nói điêu.

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ngươi nói tỉ mỉ cho ta.

Rốt cuộc cường giả Hoàng cảnh vẫn là cường giả Hoàng cảnh, rất nhanh đã trấn định lại được.

Lý chưởng quỹ kia run run, đem chuyện vừa mới xảy ra nói qua một lần, đồng thời còn cường điệu đối phương có linh tủy, lại đề cập tới chuyện mua hết.


- Nếu nói như vậy là khách bên ngoài tới đúng không?

Sắc mặt Khâu tông quản kia cực kỳ không tốt, thì thào lẩm bẩm nói:

- Nếu như là những địa đầu xà, chắc chắn sẽ hiểu quy củ mua bán.

Những võ sĩ khác nói:

- Khâu tổng quản, chuyện này cũng không nhất định. Vạn nhất tên kia mưu đồ đã lâu, nói chuyện lại ra vẻ kinh người như vậy, cũng có thể hắn ta chỉ muốn mê hoặc chúng ta. Dẫn mạch suy nghĩ của chúng ta sang nơi khác. Nếu như chúng ta đi theo mạch suy nghĩ của hắn, nói không chừng lại mắc lừa.

Lời này cũng nhắc nhở Khâu tổng quản. Khâu tổng quản khẽ gật đầu, nói:

- Mặc kệ như thế nào, hai điểm này đều phải lưu ý, mặc kệ là thật hay giả, phải tra. Dám cướp bóc ở Vạn Khôi các. Giương oai trong Ngư Long quảng trường, đây quả thực.... Quả thực....

Khâu tổng quản tức tới mức không thể tìm thấy từ ngữ để hình dung, quả thực hắn đã tức giận tới mức hồ đồ.

Mặc kệ kẻ đối đầu là ai, lá gan quả thực không phải lớn bình thường. Phải biết rằng cướp bóc Vạn Khôi các, chẳng khác nào là cướp bóc Ti Khấu thế gia.

Mà ở Ngư Long quả trường này cướp bóc, chẳng khác nào là khiêu khích trật tự của cả Ngư Long quảng trường.

Việc này không chỉ đơn thuần đắc tội với Ti Khấu thế gia a.

Mà việc này nói ra lại cảm thấy vô cùng nực cười. Phải biết rằng cả Ngư Long quảng trường không phải là chưa có tiền lệ cướp bóc, nhưng hơn phân nửa là cướp bóc những cửa hàng trang sức, vật quý mà thôi.

Ở khu buôn bán nô lệ căn bản không có khái niệm cướp bóc này. Bởi vì ở khu nô lệ này, cho dù ngươi đoạt, có thể đoạt được mấy người? Thoáng cái có thể cướp đi được bao nhiêu?

Hơn nữa ngươi đi cướp người, căn bản không dễ ẩn nấp, người dấu ở nơi nào?

Nô lệ không giống như những thiên tài địa bảo, cướp đi thì công dụng chỉ có một, hơn nữa thứ như nô lệ, ngươi có cướp đi chưa chắc đã dùng được nhiều.

Chính bởi vì thế cho nên khu buôn bán nô lệ căn bản không tồn tại khái niệm cướp bóc, cho nên mặc dù Vạn Khôi các có phòng ngự sâm nghiêm, thế nhưng chung quy cũng không có sâm nghiêm quá mức.


Mà đây vừa vặn lại để cho đối phương có điểm lợi dụng.

Mà mấu chốt nhất chính là, đối phương thoáng cái có thể mang đi một hai ngàn người đi, đây mới là chuyện kinh người.

Ai cũng có thứ như nhẫn trữ vật, thế nhưng nhân loại một khi ném vào trong nhẫn trữ vật căn bản không thể tồn tại quá lâu. Hơn nữa ngươi muốn đem một hai ngàn người ném vào trong nhẫn trữ vật, vậy thì phải tốn bao nhiêu thời gian cơ chứ?

Tin tức trong Ngư Long quảng trường so với bất kỳ nơi nào còn truyền bá nhanh hơn.

Tin tức Vạn Khôi các bị cướp bóc, rất nhanh đã truyền đi khắp Ngư Long quảng trường, truyền khắp ngóc ngách của Ngư Long quảng trường.

Nghe nói Vạn Khôi các bị cướp bóc, cơ hồ tất cả các thế lực đều cảm thấy khó có thể tin được.

Cướp bóc? Bọn họ không cảm thấy có gì là kỳ lạ, người bí quá hóa liều trong Ngư Long quảng trường một năm không biết có bao nhiêu người.

Thế nhưng mà cướp bóc Vạn Khôi các, đây là chuyện quá mới lạ a. Hơn nữa thoáng cái cướp đi một hai ngàn nô lệ. Người này muốn làm gì? Đoạt nhiều người như vậy đi làm cái gì?

Hơn nữa mọi người còn vô cùng hiếu kỳ, rốt cuộc người này cướp đoạt thế nào? Cướp bóc chỉ trong vòng mấy hô hấp ngắn ngủi, đem một hai ngàn người cướp đi. Muốn làm được điều này cần thủ đoạn lợi hại tới bao nhiêu.

Điểm mấu chốt nhất chính là, bất kể là Vạn Khôi các hay là đội ngũ chấp pháp của Ngư Long quảng trường, căn bản chưa bắt được đối phương, thậm chí ngay cả một điểm manh mối cũng không nhìn thấy.

Thủ phạm cướp bóc có khí phách hơn người, hơn nữa còn cao minh tới mức khiến cho cả Ngư Long quảng trường rối tinh rối mù.

Cả Ngư Long quảng trường, từ cao tới thấp đều vô cùng khiếp sợ.

Tin tức Vạn Khôi các bị đoạt rất nhanh rơi vào trong tay Ti Khấu thế gia, Ti Khấu Nam cũng nhanh chóng phóng tới hiện trường, giận dữ không thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui