Sát Thần Chí Tôn

Nói tới đây Đan Trì cung chủ cười khổ một cái, nói:

- Tuy rằng quỹ đạo vận hành chỉ thác loạn có một năm, thế nhưng lại có vô số dị tộc xâm nhập. Những dị tộc cường đại này xâm lấn, điên cuồng chiến tranh với những thế lực bản địa. Ý đồ của bọn họ là chiếm đóng Thần Uyên đại lục, muốn nô dịch sinh linh trong Thần Uyên đại lục. Trận chiến này không biết kéo dài bao nhiêu năm tháng. Thậm chí cũng không có ai biết kết quả cuối cùng thế nào. Dường như sau trận chiến ấy, đoạn lịch sử kia triệt để bị chôn vùi. Cho tới bây giờ đoạn lịch sử kia vẫn trống, không có bất kỳ ghi chép nào, giống như đã bị đứt gãy.

Đan Trì cung chủ thở dài, nói tiếp:

- Đương nhiên những thứ này ta cũng chỉ n ghe đồn. Rốt cuộc có phải là tin tức chân thật hay không ta cũng không có cách nào kiểm chứng. Địa vị của Vạn Tượng Cương Vực quá thấp, căn bản không tìm được bất kỳ manh mối có giá trị nào.

Tuy rằng tin tức Đan Trì biết được ít tới đáng thương, thế nhưng Giang Trần nghe tới đây lại biết, hẳn là thực.

Bởi vì cùng với ghi chép của Đan Tiêu cổ phái, những tin tức rời rạc của Đan Trì cung chủ lại có chút ăn khớp.

Trên thạch bích của Đan Tiêu cổ phái vẫn còn sót lại những ghi chép kia, đều đề cập tới cường địch bên ngoài tới xâm lấn.

Mà cường địch bên ngoài có lẽ chính là dị tộc mà Đan Trì cung chủ từng nói.

- Cung chủ, những dị tộc xâm lấn này hẳn là Ma tộc thượng cổ đúng không?


Giang Trần hiếu kỳ hỏi.

Đan Trì gật đầu nói:

- Đúng vậy, sau thời kỳ thượng cổ, đối với những dị tộc xâm lấn kia chúng ta gọi chung là Ma tộc thượng cổ. Trên thực tế những người xâm lấn kia không chỉ có một chủng tộc, chỉ có gọi chung bọn chúng là Ma tộc mà thôi.

Giang Trần còn nhớ rõ, cách gọi Ma tộc đã từng xuất hiện trong Vạn Tượng Cương Vực, còn không chỉ có một lần.

Thậm chí liên minh thập lục quốc còn luôn bị cho rằng chính là biên giới của nơi phong ma.

Chỉ là loại tin đồn này không được kiểm chứng bao giờ.

- Giang Trần, ngươi phát hiện ra truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái, đủ để chứng minh ngươi là người có đại khí vận. CHỉ là chuyện này ngươi nhất định phải giữ bí mật, bổn tọa cũng không hy vọng ngươi để cho người thứ ba biết rõ. Việc này quan hệ trọng đại, nói không chừng cấm địa của Đan Tiêu cổ phái chính là một tấm phù bảo hộ của Đan Kiền cung chúng ta.

Đan Trì đối với tin tức của Đan Tiêu cổ phái vừa vui sướng vừa kinh ngạc.

- Cung chủ, bố cục của Cửu Dương Thiên Tông liệu có liên quan tới những tông môn thượng cổ này không?

Giang Trần hiếu kỳ hỏi.

Đan Trì nghĩ một lát rồi nói:

- Loại cấm địa cấp bậc như Huyễn Ba sơn, trên Thần Uyên đại lục đếm không xuể, trên Bát vực so với Huyễn Ba sơn thì di chỉ còn nhiều hơn. Ngươi nghĩ mà xem, ngươi ở trong liên minh thập lục quốc kia cũng có di chỉ viễn cổ. Có thể thấy được di chỉ từ thời thượng cổ lưu lại rất nhiều. Bọn họ nào có biết rằng trong một di chỉ thượng cổ nào đó sẽ có truyền thừa tông môn cơ chứ.

Giang Trần ngẫm lại cũng thấy đúng, ban đầu ở Thiên Quế vương quốc có một Mê Cảnh thu liệp, ở đó hắn cũng đã nhận được truyền thừa của Băng Hỏa yêu liên.

Ở nơi thí luyện của liên minh thập lục quốc, hắn lại đạt được Nguyên Từ Kim sơn.

Lại nói, đây đều là những nơi lạc hậu.

Ở loại địa phương nhỏ bé như vậy mà có thể nhặt được bảo bối như vậy, có thể thấy được di chỉ thượng cổ trên Thần Uyên đại lục quả thực quá nhiều.


Đương nhiên, loại bảo vật như Băng Hỏa yêu liên, Nguyên Từ Kim sơn, nếu không phải Giang Trần là tồn tại đặc thù, người bình thường rất khó đạt được nó.

Nhưng mà ý đồ của Cửu Dương Thiên Tông là gì mà dã tâm của bọn họ với Vạn Tượng Cương Vực lại lớn như vậy, điểm này Giang Trần không rõ cho lắm.

- Giang Trần, xem ra Cửu Dương Thiên Tông nhất định muốn thu Vạn Tượng Cương Vực vào trong túi. Ngay cả loại tông môn như Tam Tinh tông cũng bị bọn chúng điều khiển. Ta lo lắng, lần này bọn họ sẽ có âm mưu gì đó trên Vạn Tượng đại điển. Cho nên lần Vạn Tượng đại điển lần này rất có thể sẽ là một bước ngoặc của Vạn Tượng Cương Vực.

- Cung chủ, người cũng cảm thấy như vậy sao?

Giang Trần rất kinh ngạc, sở dĩ hắn gấp gáp rời khỏi Huyễn Ba sơn cũng là bởi vì hắn có một trực giác cường đại về việc sắp xảy ra.

Hắn cảm giác, cảm thấy, lần này trong Vạn Tượng đại điển sẽ có đại sự xảy ra, hắn còn tưởng rằng đây là trực giác của một mình hắn, không ngờ Đan Trì cung chủ cũng nghĩ như vậy.

Ánh mắt Đan Trì cung chủ tràn ngập vẻ ngưng trọng, nói:

- KHông đơn thuần chỉ ta cảm thấy như vậy, chỉ sợ đám người cự đầu trong Vạn Tượng Cương Vực, chỉ cần là người hơi có chút mẫn cảm sẽ đều có cùng dự cảm như vậy. Ta đoán, tất cả các tông môn đều có ý định của riêng mình. Ta lo lắng, dưới sự cường thế của Cửu Dương Thiên Tông, rất nhiều tông môn sẽ lựa chọn thỏa hiệp, đến lúc đó Đan Kiền cung chúng ta sẽ đơn cô thế cô.

Loại chuyện này chưa hẳn sẽ không xảy ra.

Đương nhiên Giang Trần lại cảm thấy, cho dù tất cả tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực muốn thỏa hiệp, chưa chắc Cửu Dương Thiên Tông đã chấp nhận.

Thứ khiến cho Cửu Dương Thiên Tông vừa ý chính là mảnh địa bàn này mà không phải thế lực trong Vạn Tượng Cương Vực. Dù sao các tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực, ngay cả Đại thánh đường cường đại nhất đối với Cửu Dương Thiên Tông cũng không là gì.


Thêm một trăm Đại thánh đường đứng cùng một chỗ vẫn kém Cửu Dương Thiên Tông.

- Tông chủ đã có kế sách gì ứng phó hay chưa?

Giang Trần cũng biết Đan Trì có hùng tâm tráng chí, nhưng mà đối mặt với quái vật khổng lồ như Cửu Dương Thiên Tông. Trong khoảng thời gian ngắn, cho dù Đan Trì cung chủ có tâm trí thông thiên cũng vô dụng.

- Giang Trần, tâm tư và khát vọng của ta có lẽ ngươi đã sớm biết rõ. Nhưng mà vương đồ cũng không phải tranh giành được trong một sớm một chiều. Nếu như thực sự không thể làm được, ta sẽ không ngốc tới mức cầm trứng gà đi va chạm với hòn đá. Biện pháp tốt nhất là không được thì xé lẻ, chia thành tốp nhỏ. Một trăm năm, một trăm năm không được thì năm trăm năm... Chỉ cần hương khói của Đan Kiền cung không mất thì phải khôi phục lại cố thổ, một ngày nào đó nhất định phải nhất thống Vạn Tượng Cương Vực.

Trong mắt Đan Trì tràn ngập quang mang kiên định. Loại quang mang này tràn ngập sự kiên quyết, trí tuệ.

Hiển nhiên muốn Đan Trì quỳ gối đầu nhập Cửu Dương Thiên Tông, hắn tuyệt đối sẽ không đồng ý. Một khi đầu nhập vào Cửu Dương Thiên Tông, tinh thần tông môn sẽ bị đứt đoạn.

Một tông môn có thể giải tán, chỉ cần tinh thần không bị dập tắt thì tông môn này sẽ không tính là bị biến mất.

Mà cũng cùng một tông môn, mặc dù không có bị diệt, nhưng nếu như ngọn lửa tinh thần truyền thừa bị dập tắt, vậy thì cho dù có tồn tại cũng không khác gì bị diệt tuyệt là bao.

Truyền thừa tông môn không phải nhìn sơn môn ngươi có bị hủy hay không, nhìn vào ngươi có bao nhiêu môn nhân đệ tử mà là nhìn vào ngọn lửa tinh thần trong tông môn có bị dập tắt hay không.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui