Phải chăng yêu đương vụng trộm có thể gây nghiện. Phan Trác Phỉ cảm thấy dường như mình đặc biệt thích hẹn hò lén lút như thế này. Nàng nhiều lần tự hỏi bản thân, "Chẳng lẽ tâm lý ta thật sự có chút biến thái? Thích cùng học trò chơi trò mập mờ, yêu đương vụng trộm?".
Khi bình thường có Trương Vũ Thiến tại bên cạnh, Du Dương muốn tấn công Phan Trác Phỉ còn phải e dè, nhưng hiện tại Trương Vũ Thiến không ở đây, Du Dương liền lập tức khôi phục "Bản sắc nam nhân" của hắn! [Bản săc = bản chất háo sắc]
Mỹ nữ đạo sư chủ động ước hẹn, Du Dương nào có khả năng từ chối!
Nhìn Du Dương cùng Phan Trác Phỉ kề vai rời khỏi nhà ăn, Thương Tỉnh Anh Hoa và Victoria đều cực kỳ thất vọng chỉ biết tự trách mình chậm chạp mà thôi!
Du Dương đâu có biết hắn vừa bỏ lỡ cơ hội tốt chơi 3P! (ta còn thấy tiếc)
Thiên Đường Đảo được xưng là thánh địa du lịch của địa cầu, có rất nhiều nơi du ngoạn đặc sắc. Có khu buôn bán cực kỳ phồn hoa, cũng có công viên rừng cây yên tĩnh, có di tích cổ nổi tiếng, cũng có triển lãm công nghệ cao liên hành tinh, còn có cả một vài điểm biểu diễn nghệ thuật!
Trương Vũ Thiến cùng Diệp Mộng Hàm đi dạo phố mua sắm, nên Du Dương chẳng dại gì mà đi đến khu buôn bán! Hắn tính toán cùng Phan Trác Phỉ đi dạo trong rừng sau đó tìm nơi nào vắng vẻ tìm cách đem mỹ nữ đạo sư đẩy ngã!
Nhưng khi hai người đi ngang qua khu biểu diễn nghệ thuật thì bị chặn lại bởi đám đông cực kỳ náo nhiệt đứng kín đặc đường đi!
Hai người cũng tò mò nên ở lại xem biểu diễn, lang trảo của Du Dương cực kỳ tự nhiên cầm lấy bàn tay nhỏ bé của Phan Trác Phỉ, mà Phan Trác Phỉ cũng làm như không phát hiện, tùy ý Du Dương khinh bạc!
Du Dương thấy Phan Trác Phỉ không phản đối, bắt đầu được một tấc lại muốn tiến một thước, lang thủ chậm rãi dịch về phía eo thon của Phan Trác Phỉ!
"Ách. . . còn không cự tuyệt!" Du Dương lang thủ đặt luôn lên kiều đồn của Phan Trác Phỉ!
Đột nhiên, Du Dương cảm thấy nhói đau bên cạnh sườn hóa ra là Phan Trác Phỉ véo hắn! Cấu Du Dương xong, Phan Trác Phỉ lại còn quay sang nở một nụ cười quỷ mị!
"Ha hả, nguyên lai là khiêu khích ca ca ta a!" Du Dương cười dâm trong lòng, lang trảo nhằm đồn bộ Phan Trác Phỉ bấu mạnh một cái!
Nhất thời, Phan Trác Phỉ cảm thấy như có một dòng điện truyền qua người nàng! Xuân tâm, xuân thủy, lập tức đều nhộn nhạo hết cả lên! (uầy nhanh thế, mới có 1 cái mà đã thế)
"Xong rồi!" Phan Trác Phỉ kêu khổ trong lòng: "Chẳng lẽ ta thật sự thích loại tình yêu biến thái này!"
Chung quanh có rất nhiều người đang xem biểu diễn, nhưng động tác của hai người lại không bị ai phát hiện! Du Dương thấy Phan Trác Phỉ nhắm hai mắt lại, nét mặt hiện dáng vẻ cực kỳ hưởng thụ lại càng kích thích thú tính của hắn, lang trảo không ngừng nhẹ nhàng ma sát giữa song đồn của Phan Trác Phỉ, thỉnh thoảng lại bấu nhẹ một cái. Du Dương mới vuốt vài cái, Phan Trác Phỉ đã đầu hàng, người mềm oặt tựa hẳn vào người hắn.
Du Dương thầm nghĩ "Hic, mẫn cảm như vậy sao mới sờ hai cái đã xụi lơ rồi!" Du Dương khe khẽ vô sỉ thì thầm vào tai Phan Trác Phỉ: "Trác Phỉ, chúng ta đi tìm nơi nào không có người luận bàn một chút về vũ kỹ của ta nhé, Thấu Tâm Long Trảo Thủ và Nhất Trụ Kình Thiên Đính rất lợi hại đấy nàng muốn thử không!"
Phan Trác Phỉ vừa nghe, lập tức tưởng tượng ra hình ảnh Du Dương dùng hạ thân phá đá, xuân thủy lại càng thêm nhộn nhạo!
"Ân!" Phan Trác Phỉ theo bản năng kêu khẽ một tiếng, cũng không biết là nàng đáp ứng đề nghị của Du Dương hay là phản ứng tự nhiên của thân thể! Nhưng hắn cũng mặc kệ,. có mỹ nhân trong ngực nào ai còn tâm tư xem biểu diễn, Du Dương ôm Phan Trác Phỉ chen ra ngoài!
Vừa đi, Du Dương vừa lên mạng cấp tốc tìm kiếm tri thức trên giường,nào là "Kết cấu thân thể nữ nhân" đến "Một trăm lẻ tám tư thể", v..v.. hắn chỉ hận không thể thể đem tất cả chuyển hoán thành plug-in, trực tiếp trang bị trong đầu! Tưởng tượng thân thể mềm mại của Phan Trác Phỉ khi cởi bỏ quần áo, thú huyết trong người hắn bắt đầu sôi trào! Du Dương ôm Phan Trác Phỉ gạt trái chen phải trong đám người, hắn suy tính tìm một cái khách sạn cao cấp một chút, lần đầu tiên thế nào cũng phải tìm nơi nào thoải mái một chút! Tuy rằng làm chuyện đó tại nơi hoang dã thực kích thích nhưng ban đêm nhiều muỗi chẳng may đúng thời điểm mấu chốt bị chích cho một cái thì ảnh hưởng đến tâm tình lắm lắm!
Du Dương ôm Phan Trác Phỉ đi tới khách sạn sang trọng nhất nhì Thiên Đường Đảo. Tuy rằng khách sạn chỉ dùng vật liệu gỗ nhưng kiến trúc lại cực kỳ hoành tráng hơn nữa trang trí rất có phong cách. Chắc chắn loại gỗ được sử dụng cũng phi thường đặc biệt, từ rất xa đã có thể ngửi được thoang thoảng mùi gỗ mộc hương. Bước đến trước cửa Du Dương lùi lại một bước nhỏ, ngẩng đầu nhìn tấm biển gỗ, hắn phải nhớ kỹ nơi này, nhớ kỹ nơi hắn biến thành nam nhân chân chính.
"Ân?" Du Dương đang muốn phóng vào khách sạn, tìm phòng đem Phan Trác Phỉ đẩy ngã, nhưng từ trong khách sạn một người áo đen cao cao đi ra, khi hắn đi ngang qua người Du Dương khi, Du Dương bất chợt ngẩn ra "Người này nhìn thế nào mà quen vậy?"
Du Dương trí não thứ hai không ngừng tìm tòi tìm tòi trong trí nhớ của chính mình, nửa giây sau hắn đã nhớ ra người này.
"Chính hắn!" Du Dương kinh hãi trong lòng!
Gã cao cao mặc áo đen kia chính là người lần trước khi Du Dương theo dõi nữ phần tử khủng bố Tổ Lôi [ hay Tổ Lôi Nhĩ ] đã thấy cô ta gặp hắn!
Du Dương cũng nhớ rõ lúc ấy Tổ Lôi giao cho hắn một cái cặp mật mã bằng kim loại, Du Dương nhìn xuống tay hắn thấy chính cái cặp đấy bên tay phải hắn.
"Trong đấy đựng cái gì đây nhỉ?" Du Dương thầm hỏi.
Du Dương cảm thấy người này chính là một cái một cái tai hoạ ngầm đối với mình, rất có thể vì Tổ Lôi hắn có thể tới tìm mình báo thù.
Thấy người này vội vàng bước qua mình, Du Dương cảm giác hắn không giống tới đối phó với mình, nhưng Du Dương cũng không dám thả lỏng!
Đột nhiên, Du Dương cả kinh chẳng lẽ hắn muốn xuống tay với Trương Vũ Thiến!
"Không được, ta phải đi theo hắn nhìn xem!" Hắn không cho phép bất cứ chuyện gì sảy ra với Trương Vũ Thiến! Nếu người này thật là đi tìm Trương Vũ Thiến trả thù, mà mình lại ở trong này cùng Phan Trác Phỉ yêu đương, tuy rằng Trương Vũ Thiến đi cùng Diệp Mộng Hàm, nhưng nếu xảy ra chuyện gì thì mình không còn mặt mũi nào mà sống tiếp!
Du Dương nói với Phan Trác Phỉ trong lòng mình: "Trác Phỉ, nàng có thấy người vừa đi qua chúng ta không?"
"Làm sao vậy! Ngươi biết hắn à?" Phan Trác Phỉ ngạc nhiên hỏi lại.
"Người này rất nguy hiểm, hắn chính là phần tử khủng bố, nữ nhân của hắn bởi vì ta và Vũ Thiến mà bị cảnh sát hạ gục, ta sợ hắn gây khó đễ cho Vũ Thiến, ta phải đi theo hắn!" Du Dương nói.
Phan Trác Phỉ rất nhanh hiểu rõ, việc này quan hệ đến an nguy của Trương Vũ Thiến, nàng đương nhiên sẽ không ngăn cản, Phan Trác Phỉ nói: "Ta cùng đi với ngươi!"
"Không được! Rất nguy hiểm! Vũ Thiến lần trước thiếu chút nữa là mất cả mạng, ta không thể để nàng cũng gặp chuyện không may như thế nữa! Nàng về khách sạn chúng ta ở trước đi, nơi đấy hẳn là an toàn!" Du Dương nói.
"Vậy ngươi phải cẩn thận!" Phan Trác Phỉ vốn định đi theo, nhưng lại sợ mình làm liên lụy đến hắn, cuối cùng đành phải nghe lời Du Dương!
Vừa tiễn bước Phan Trác Phỉ xong Du Dương liền gọi điện cho Diệp Mộng Hàm, đem sự tình kể lại ngắn gọn!
" Nếu ý đồ của hắn đúng như vậy thì ngươi tốt nhất là cho Thiến Thiến tậm tránh trong chi nhánh cảnh sát Thiên Đường Đảo !" Du Dương yêu cầu Diệp Mộng Hàm.
"Cái này không thành vấn đề, có cần ta trợ giúp ngươi không?" Diệp Mộng Hàm hỏi.
"Bây giờ chưa cần, ngươi cứ ở đó bảo vệ tốt Thiến Thiến là được rồi!"
Du Dương ngắt điện thoại, tiếp tục lặng bám sát người áo đen!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...