Sáp Kiện Vô Địch

Bóng người này không phải ai khác, chính là Du Dương nãy giờ vẫn ỉm ỉm sau lưng Lâm Thiểu Vân!

Du Dương biết quyền thứ ba này của La Hoành Hành nhất định Lâm Thiểu Vân không thể đỡ được, cho nên ở thời điểm mấu chốt hắn cũng xuất thủ.

Du Dương vọt qua Lâm Thiểu Vân đánh ra một chưởng, một chưởng này của hắn lực lượng cũng không lớn, chỉ khoảng 10 thất lực lượng, nhưng khi thủ chưởng của hắn vừa đụng phải quyền đầu của La Hoành Hành thủ chưởng của hắn liền xoay ngang, tránh quyền đầu của La Hoành Hành sau đó trong nháy mắt nắm lấy cổ tay của hắn, mượn lực trong quyền đầu của La Hoành Hành thân thể lùi về sau một chút, đồng thời một tay khác của hắn cũng bắt được cánh tay của La Hoành Hành, thân hình khẽ chuyển liền đem La Hoành Hành cứng rắn vứt lên không trung!

Ba! Bụi bay mù mit!
xem tại TruyệnFULL.vn
La Hoành Hành bị Du Dương hung hăng ném ngã trên mặt đất!

"Ách..." Lâm Thiểu Vân vẫn đang duy trì tư thế xuất quyền, bị tình cảnh trước mắt làm cho kinh hãi, thiếu chút nữa thì rơi mất cằm!

Chuyện vừa rồi căn bản diễn ra trong tích tắc, Lâm Thiểu Vân căn bản chưa hiểu là chuyện gì đang xảy ra, Hoa Đô học viện lão đại đã bị Du Dương ném lăn quay trên mặt đất!

Đừng nói La Hoành Hành không rõ chuyện gì vừa xảy ra! Ngay cả người trong cuộc La Hoành Hành cũng không hiểu tai sao mình đột nhiên bay lên rồi rơi xuông...

La Hoành Hành bị Du Dương ném cho thất điên bát đảo, trên đầu các ông sao cứ quay mòng mòng, qua nửa phút hắn mới lần nữa từ trên mặt đất bò dậy, nhưng Du Dương cùng Lâm Thiểu Vân đá đi mất dạng!

La Hoành Hành phủi phủi bụi trên người, rồi lắc lắc cái đầu, trong mắt hắn bắn ra quang mang hưng phấn, "Tiểu tử này có chút ý tứ! Nha, đột niên lại đem ta đánh ngã!"


Du Dương dẫn Lâm Thiểu Vân chạy tới một chỗ an toàn.

"Ta kháo, huynh đệ, ngươi vừa rồi dùng chiêu gì vậy? Có vẻ như rất mạnh?" Lâm Thiểu Vân tò mò hỏi.

"Hà hà, chẳng qua là dĩ lực đả lực, lấy về một nhả ra 100 mà thôi!" Du Dương cười nói, hắn đối với biểu hiện vừa rồi cũng rất hài long.

"Nói!" Lâm Thiểu Vân mắt lộ ra hung quang hướng Du Dương ép hỏi: "Ngươi tại sao có siêu phàm cấp vũ kỹ?"

"Ách... Kái kia... làm gì có siêu phàm cấp vũ kỹ @@, nó chẳng qua là bình dân cấp vũ kỹ: Thái Cực Vân Thủ! Ta vừa rồi chẳng qua là ngẫu nhiên thi triển tương đối tốt mà thôi! Ngay cả ngươi cũng không có siêu phàm cấp vũ kỹ, ngươi thấy bộ giáng ta thế này có thể có siêu phàm cấp vũ kỹ sao? @@"

"Ân, nói cũng đúng! Bất quá ngươi học Thái Cực Vân Thủ này ở đâu? Lâm Thiểu Vân lại hỏi.

" Đồ Thư Quán a! Đồ Thư Quán trong quyển 'Bình Dân Vũ Kỹ Đại Toàn'! Uy, ngươi đi đâu đây, ngươi không ở lại bảo vệ ta, lát tên La Hoành Hành mà tìm đến thì ta biết làm sao giờ?" Du Dương còn chưa nói hết lời Lâm Thiểu Vân đã hướng về Đồ Thư Quán chạy di.

"Ngươi tìm nơi nào đo trốn đi đã, chờ ta học xong chiêu Thái Cực Vân Thủ rồi sẽ trở về bảo vệ ngươi!" Lâm Thiểu Vân vừa chạy vừa nói.

"Ách..."

Sau khi Lâm Thiểu Vân đi, Du Dương trở lại lớp của mình, "Ta sáp, như thế nào lại quên mượn cái mobile phone của Thiểu Vân! Điện thoại của hắn hẳn là có thể dùng dài hạn a! Thôi chờ Học Bổng Vũ Kỹ Đại Tái bắt đầu lấy được tiền thưởng phải đi mua một cái mới được!"


Du Dương ở trên lớp nên không biết Hoa Đô học viện đang xảy ra một đại sự!

Sau khi La Hoành Hành tỉnh lại đã bắt đầu cho quân bao vây bốn phía truy nã Du Dương, cơ hồ cả sân trường đều tìm qua một lần! La Hoành Hành đương nhiên không nghĩ tới Du Dương sau khi đánh hắn vẫn dám trở lại lớp đi học, vẫn là nơi nguy hiển nhất là nơi an toàn nhất a, nhưng cuối cùng hắn cũng hỏi thăm được Du Dương sẽ tham gia Học Bổng Vũ Kỹ Đại Tái, hắn lợi dụng quan hệ yêu cầu được tham gia thi đâu!

Những học sinh cao cấp ban như La Hoành Hành trong nhà vừa có tiền vừa có bối cảnh hơn nữa lại có thực lực cường hãn đương nhiên sẽ không vì 5vạn Ecoin mà tham gia Học Bổng Vũ Kỹ Đại Tái, từ khi là các cuộc tranh tài được vạn nhân chú ý tới như Bát Đại Học Viện Vũ Kỹ Liên Tái thì La Hoành Hành mới có hứng tham gia, nhưng lần này La Hoành Hành lại chủ động tham gia học viện Học Bổng Vũ Kỹ Đại Tái, tin tức vừa truyền ra, lập tức làm oanh động toàn trường, tất cả mọi người đếu suy đoán, "Cái gì có thể khiến La Hoành Hành nổi hứng?"

Việc làm của La Hoành Hành làm các đạo sư rất là khó xử, hiện tại Vũ Kỹ Đại Tái đã hết hạn ghi danh, binh thường thì La Hoành Hành sẽ không được phép tham gia nữa, nhưng hắn lại nói nếu không cho hắn tham gia Vũ Kỹ Đại Tái thì Bát Đại Học Viện Vũ Kỹ Liên Tái năm nay hắn cũng không tham gia! Họ hiện giờ vẫn còn cần La Hoành Hành lấy thành tích về cho học viên nên chỉ có thể bất đắc dĩ cho thêm cái tên La Hoành Hành vào bảng báo danh Học Bổng Vũ Kỹ Đại Tái.

Tin tức La Hoành Hành tham gia Vũ Kỹ Đại Tái rất nhanh truyền khắp học viện, đồng thời cũng truyền vào tai Hoa Đô học viện tứ đại tài tử.

Hoa đô tứ đại tài tử Đoạn Dịch, Lương Quá, Xích Vô Kỵ, Lệnh Hồ Tùng bọn họ mỗi người đều có thực lực cùng bối cảnh không thua gì La Hoành Hành.

"La Hoành Hành đầu óc có phải hay không chạm mạch rồi, không lo chuẩn bị cho Bát Đại Học Viện Vũ Kỹ Liên Tái lại chạy đi tham gia cái Học Bổng Vũ Kỹ Đại Tái kia làm gì không biết!" Đoạn Dịch một bộ dáng thư sinh hướng ba người kia nói.

"Nghe nói hắn tham gia trận đấu này vì một người!" Lương Quá nói tiếp.

"Hà hà, Trương Vũ Thiến đã cự tuyệt hắn cả trăm lần rồi, hắn còn chưa chịu từ bỏ hi vọng, đi tham gia tranh tài thì được cái rắm gì!" Xích Vô Kỵ tuấn tú nói.


"Lần này hình như không phải vì Trương Vũ Thiến, nghe nói là một người tên là Du Dương sơ cấp ban lưu cấp sinh (học sinh ở lại)!" Lương Quá lại nói.

"Sơ cấp ban lưu cấp sinh? Cái tên lưu cấp sinh này có gì đặc biệt?" Xích Vô Kỵ hỏi.

"Nghe nói hắn một chiêu liền đem tiểu tử Phương Chính đánh cho phải vào viện! Hơn nữa dường như còn không dùng hết bao nhiêu lực lượng!" Lương Quá giải thích.

"Vậy cũng không đáng để La Hoành Hành làm ra động tĩnh lớn như vậy a!" Đoạn Dịch nói.

"Tốt lắm, các đại gia đừng đoán mò!" Lệnh Hồ Tùng nãy giờ vẫn im lặng chợt lên tiếng: "Chúng ta hiện tại cũng đi báo danh chơi! Thuận tiện xem một La Hoành Hành rốt cuộc là đang làm cái gì, còn kết quả như thế nào đến lúc đó hẵng tính!"

"Hảo!" Mấy người đồng thanh nói.

Du Dương còn không biết, vì hắn mà Tưởng Học Kim Đại Tái lần này xuất hiện một đội hình xa hoa nhất từ trước đến nay, rất nhiều học sinh nghèo vượt khó muốn nhân cơ hội này kiếm chút tiền cũng bi ai khoc
cha khóc mẹ :Học viện lão đại, tứ đại tài tử cũng tham gia trận đấu, còn muốn cho bọn dân nghèo chúng ta sống nữa không! Chúng ta phản đối!"

Chỉ tiếc tiếng lòng của những người này trực tiếp bị học viện bỏ ngoài tai rồi!

Du Dương còn không biết một chiêu Thái Cực Vân Thủ của mình lại dẫn đến hỗn loạn lớn như vậy.

Buổi trưa, Du Dương đúng giờ xuất hiện tại cửa lớp học của Trương Vũ Thiến.

Trương Vũ Thiến thấy Du Dương cả kinh nói: "Ngươi... ngươi... ngươi sao lại không có chuyện gì?"


"Ha ha, ta sẽ có chuyện gì?" Du Dương cười nói: "Ta là thanh niên 'thuần khiết'! Đã nói nhất định sẽ làm, coi như là núi đao biển lửa ta cũng nhất định sẽ mời Trương Vũ Thiến đi ăn trưa!"

"Hừ, La Hoành Hành sao lại vô dụng như vậy!" Trương Vũ Thiến nhỏ giọng nói.

"Thiến Thiến ngươi nói gì vậy?" Du Dương đúng là không nghe rõ Trương Vũ Thiến nói cái gì.

"Ha hả, ta nói chúng ta trưa nay ăn gì?" Trương Vũ Thiến nói.

"Đương nhiên là nghe theo Thiến Thiến cô nương rồi!"

"Vậy chúng ta đến cửa hàng Phiêu Hương của bác ta đi!"

"Tại sao lại đến đó?" Nói cách trường học khá xa, Du Dương không hiểu tại sao lại phải đi xa như vậy chỉ để ăn cơm.

"Cái này gọi là nước phù sa không chảy ra ruộng ngoài!" Trương Vũ Thiến nói.

"Ách...nước phù sa?" Du Dương thầm nghĩ: "Tiêu rồi, hôm nay ta khẳng định bị hố rồi!"

"Nha! Thì ra tiểu tử ngươi ở chỗ này!"

La Hoành Hành đứng ở chính giữa hành lang chắn đường đi của hai người...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui