◎Vô cùng đáng yêu◎
Năm nay Quý Trạm hai mươi chín tuổi, lớn hơn Nguyên Nhất Nhất sáu tuổi.
Hai người họ yêu nhau cũng gần ba năm nay và ban đầu là Quý Trạm theo đuổi Nguyên Nhất Nhất.
…
Ba năm trước, kỳ nghỉ hè của năm thứ hai, Nguyên Nhất Nhất và Chung Tịnh cùng làm thêm trong một quán cà phê.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong thời gian này, bởi vì quá áp lực nên Quý Trạm không thích ở lại công ty nhưng cũng không muốn về nhà, vì vậy anh đã mang máy tính đến quán cà phê rồi ngồi cả ngày ở đó.
Quý Trạm rất đẹp trai nên được rất nhiều người chú ý.
Trong những ngày anh đến quán cà phê, công việc kinh doanh của quán cà phê tăng lên gấp nhiều lần, khiến Nguyên Nhất Nhất và những người khác vừa thích vừa ghét anh.
Anh đến nhiều lần như vậy, đương nhiên hai người họ sẽ có cơ hội tiếp xúc với nhau.
Lúc đầu Nguyên Nhất Nhất thấy Quý Trạm sẽ ngượng ngùng đỏ mặt, nhưng sau khi nhìn thấy Quý Trạm nhiều rồi, mặc dù vẫn cảm thán vì anh quá đẹp trai nhưng cũng không có mất lịch sự như lần đầu gặp mặt.
Nguyên Nhất Nhất là cô gái vui vẻ và rực rỡ nhất mà Quý Trạm đã từng gặp.
Từ nhỏ đến lớn, Quý Trạm cũng không nhớ rõ đã có bao nhiêu người vì ngoại hình mà đã đến tỏ tình với anh, nhưng những lời tỏ tình đó đối với anh lại là một sự phiền phức.
Nhưng Nguyên Nhất Nhất lại không giống như vậy, ngoại trừ lần đầu tiên gặp nhau có phần kinh ngạc cảm thán ra, thì những lần sau cô đều cư xử rất đúng mực và lịch sự.
So với những bất an của anh trong thời gian đó, thì con người Nguyên Nhất Nhất toát lên vẻ tích cực mà lại còn rất dịu dàng.
Mỗi lần nghe thấy giọng nói của cô, Quý Trạm đều cảm thấy rất thoải mái.
Sau hơn nửa tháng liên tiếp đến đây, Quý Trạm phát hiện có lẽ mình đã thích cô gái này mất rồi.
Anh thích nhìn cô cười và nghe giọng nói của cô, bất kể Nguyên Nhất Nhất làm gì hay nói gì, anh đều cảm thấy tim mình đập nhanh hơn.
Quý Trạm cảm thấy trái tim mình đã đặt trên người của Nguyên Nhất Nhất, khi cô vui vẻ, anh sẽ cảm thấy vui hơn, khi cô khẽ cau mày, anh cũng cảm thấy khó chịu.
Đây là một cảm giác rung động rất kỳ diệu.
Trong hai mươi sáu năm qua, Quý Trạm chỉ bị thu hút bởi một cô gái này.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Quý Trạm không bao giờ làm bất cứ điều gì mà anh không chắc chắn, nên để chắc chắn về suy nghĩ của mình Quý Trạm đã quay về nhà và nói chuyện này cho mẹ anh – Đồng Nhu nghe, Đồng Nhu rất vui mừng.
Bởi vì trước đây, Quý Trạm chưa bao giờ có xu hướng yêu đương. Từ khi học đại học, Quý Trạm đã bận rộn với trang web của riêng mình và anh không hề có ý định kế thừa công ty của gia đình mình, điều này khiến Đồng Nhu càng thêm lo lắng .
May mắn thay, con trai của bà đã có cô gái mà mình thích.
Đồng Nhu thường thích xem phim truyền hình và bà nắm bắt "rất tốt" cách các chàng trai theo đuổi các cô gái trong phim truyền hình.
Không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà khi đó Quý Trạm lại vô cùng tin lời Đồng Nhu, cho nên trong quá trình theo đuổi Nguyên Nhất Nhất, có mấy lần anh bị cô coi là cố ý quấy rối cô.
Sau đó, Quý Trạm đã bỏ đi cách theo đuổi không đáng tin cậy của Đồng Nhu và tự mình tìm cách khác.
Cuối cùng, dựa vào tấm chân tình của mình, anh đã theo đuổi được Nguyên Nhất Nhất.
Quý Trạm luôn cảm thấy những ngày ở bên cạnh Nguyên Nhất Nhất đều trôi qua thật nhanh.
Trong công ty Quý Trạm có chút hung dữ, rõ ràng anh có khuôn mặt đẹp trai khiến nhân thần cộng phẫn (1), nhưng lại khiến người ta có cảm giác sợ hãi, khi anh không cười thì đã như vậy, nếu anh tức giận thì còn đáng sợ hơn rất nhiều.
Nhưng chưa bao giờ anh cho Nguyên Nhất Nhất thấy được bộ mặt này của mình.
Anh lớn hơn cô sáu tuổi, mặc dù chưa từng yêu đương nhưng cũng biết con gái là để chiều chuộng.
Cho dù cho cô có vô lý, có chút nóng nảy và vô cớ gây rắc rối, thì trong mắt của Quý Trạm, cô vẫn vô cùng đáng yêu.
Quý Trạm yêu Nguyên Nhất Nhất rất nhiều.
Đương nhiên, Nguyên Nhất Nhất cũng rất yêu Quý Trạm.
Sau ba tháng kể từ khi hai người xác định mối quan hệ yêu đương, thì công ty anh bất ngờ có một biến cố nhỏ.
Quý Trạm tham gia vào lĩnh vực văn học trực tuyến, khi còn học đại học anh đã cùng bạn của mình là Liêu Kinh thành lập Lục Trạm Văn Học và nó đã trở thành công ty hàng đầu trong ngành sau vài năm phát triển.
Quý Trạm thường rất bận rộn, có nhiều tài liệu cần xử lý, quyết định cần được ban hành cũng không ít.
Liêu Kinh phụ trách bộ phận biên tập của Lục Trạm nên rất ít khi anh hỏi đến, và Liêu Kinh đã giúp cho anh rất nhiều.
Vào buổi sáng hôm đó, Liêu Kinh đến gặp anh với vẻ mặt nghiêm túc, nói rằng biên tập viên cấp dưới của anh ta đã xảy ra chuyện.
Quý Trạm biến sắc và hỏi đầu đuôi sự việc.
Liêu Kinh đã kể lại sự việc một cách ngắn gọn, sau khi nghe xong Quý Trạm có chút sững sờ.
Tổ trưởng tổ hiện đại dưới quyền của Liêu Kinh là một người phụ nữ rất có năng lực, đã ba mươi lăm tuổi, đây là thời điểm vàng.
Nhưng tối hôm qua, cô ấy đi hát với bạn bè, khi trở về nhà thì bị tai nạn xe, không cứu được nên đã qua đời.
Điều này khiến Liêu Kinh rất lo lắng.
Một là tiếc thương đồng nghiệp qua đời, hai là tạm thời không tìm được người để tiếp tục công việc mà tổ trưởng kia đã để lại.
Tổ hiện đại của Lục Trạm vừa ký hợp đồng với một số tác giả mới, hợp đồng còn chưa được gửi đi thì người phụ trách đột ngột qua đời.
Các biên tập viên khác đã cố gắng hết sức để giúp hướng dẫn các tác giả mới này, nhưng vẫn còn bảy người và thực sự không thể tìm được người để hướng dẫn.
Sau đó, Liêu Kinh đã đưa vấn đề nan giải này qua cho Quý Trạm.
"Tôi biết cậu gần đây rất bận, nhưng bên đây thật sự không còn cách nào khác."
Quý Trạm gật đầu tỏ ý đã hiểu.
"Nếu cậu cần tôi giúp, chỉ cần nói thẳng ra không phải đã được rồi sao?"
Liêu Kinh cảm thấy có chút áy náy, cả một tháng này, Quý Trạm phải xử lý công việc của Lục Trạm, đồng thời phải xử lý công việc của tập đoàn Quý thị do gần đây sức khỏe của cha Quý không được tốt lắm, bây giờ lại đem thêm công việc khác cho anh nữa.
Anh ta không những không chia sẻ được công việc với Quý Trạm, mà còn đặt thêm gánh nặng lên vai anh, với tư cách là một người bạn cùng lớn lên với Quý Trạm, anh ta cảm thấy rất khó chịu.
Quý Trạm cười lắc đầu: "Không có việc gì, cậu mau chóng tìm người, bây giờ tôi sẽ nhận hướng dẫn trước."
Liêu Kinh gật đầu: "Tôi sẽ nhanh chóng tìm người.”
Chiều cùng ngày, Liêu Kinh đã gửi hồ sơ của bảy tác giả, tài khoản Đằng Tấn của tổ trưởng đã qua đời và một số tài liệu liên quan đến văn phòng của Quý Trạm.
Quý Trạm đã dành chút thời gian để đọc hồ sơ của từng giả tác giả.
Lúc xem đến người thứ bảy, Quý Trạm đã rất kinh ngạc.
Anh không chỉ biết người trong hồ sơ này mà còn rất quen thuộc.
Vì người này không ai khác chính là Nguyên Nhất Nhất.
Quý Trạm khẽ cau mày, vì anh không nghe thấy Nguyên Nhất Nhất nói rằng mình có ý định ký hợp đồng với một trang web văn học, không, có lẽ đã nói qua, anh không biết Nguyên Nhất Nhất đang viết bài trên web.
Nhìn thấy sơ yếu lý lịch trước mắt khiến cho Quý Trạm rất băn khoăn.
Anh và Nguyên Nhất Nhất yêu nhau được ba tháng, anh biết mỗi người đều có quyền riêng tư và tự do riêng, đừng nói là đang yêu đương, cho dù đã kết hôn cũng không nhất thiết phải nói cho đối phương biết mình đang làm gì.
Đạo lý đó anh vẫn hiểu, nhưng trong lòng anh vẫn cảm thấy khó chịu.
Vì sao Nguyên Nhất Nhất lại không nói cho anh biết?
Không tin anh sao? Nghĩ rằng anh sẽ ngăn cản quyết định của cô?
Quý Trạm đã suy nghĩ rất nhiều.
Thậm chí anh còn nghĩ ra một lý do kỳ quái như "chắc chắn Nguyên Nhất Nhất không bao giờ nghĩ đến việc sẽ đi hết con đường này với anh".
Nhưng cho dù trong lòng Quý Trạm có băn khoăn như thế nào thì hồ sơ cũng đã ở trước mặt anh, anh vẫn phải phân rõ giữa việc công và việc tư.
Sau khi suy nghĩ nhiều lần, Quý Trạm đã giữ Nguyên Nhất Nhất lại để mình hướng dẫn.
Anh sẽ đối xử công bằng với mọi người, và sẽ không vì Nguyên Nhất Nhất là bạn gái của mình mà thiên vị cô hơn.
Anh hiểu rất rõ tính cách của bạn gái mình, đừng thấy cô vô tư cười nói suốt ngày, nhưng có một số chuyện thì cô lại rất cố chấp.
Đơn xin việc đã được thông qua điều đó có nghĩa là anh đã đưa ra quyết định đối với chuyện của Nguyên Nhất Nhất.
Quý Trạm không dám nói với Nguyên Nhất Nhất rằng cô đã được chuyển đến làm cấp dưới của anh.
Anh sợ cô cho rằng cô được vào đây không phải dựa vào năng lực của mình.
Anh càng không dám nói Nguyên Nhất Nhất rằng mình chính là ông chủ của Lục Trạm.
Nguyên Nhất Nhất đã ký hợp đồng thành công và anh sẽ là người hướng dẫn cô.
Tuy nhiên, Quý Trạm cứ trì hoãn và không nói điều gì cả.
Nhưng có một số việc, nếu như lúc đầu không nói rõ ràng, thì sau này lại càng khó mở lời hơn.
Càng làm càng rối.
Quý Trạm làm biên tập cho Nguyên Nhất Nhất gần ba năm nay và đã sử dụng nghệ danh [Trạm Nhi] để hướng dẫn bảy tác giả mới này, sau đó trở thành biên tập độc quyền của Nguyên Nhất Nhất.
Anh thường xuyên "cãi nhau" với cô trên mạng.
Nhưng sau cuộc cãi vã, trở về hiện thực, Quý Trạm lại lo lắng rằng mình nói hơi nặng lời khiến bạn gái của mình không được vui.
Vì vậy, mỗi khi [Trạm nhi] và [Nhất Nguyên Không Phải Lưỡng Nguyên] cãi nhau thì vào ngày thứ hai Quý Trạm sẽ tìm cách dỗ dành Nguyên Nhất Nhất, trong lòng vẫn luôn hy vọng rằng sau này khi mình ngã ngựa thì cô sẽ nghĩ đến cái "tốt" của anh mà giận anh ít đi.
Cũng giống như hôm nay, như ngay bây giờ.
…
Nguyên Nhất Nhất chưa bao giờ nghĩ đến việc bạn trai Quý Trạm của mình và "nữ" biên tập Trạm Nhi có liên quan gì với nhau, càng không nghĩ đến, Lục Trạm chính là do Quý Trạm khi còn học đại học lập nên.
Nguyên Nhất Nhất biết rằng Quý Trạm đang làm việc trên mạng, nhưng cô chưa từng hỏi anh đang làm gì.
Cô và Quý Trạm đối với đối phương vẫn ở cùng một trạng thái.
Cho dù coi đối phương là người quan trọng nhất, nhưng cũng phải cho đối phương một khoảng riêng tư thích đáng, suy cho cùng, đôi khi mù quáng hỏi đến cùng cũng không phải là điều hay.
Ngược lại, thỉnh thoảng khám phá một chút, hiểu thêm một chút, có thể khiến đối phương thêm sự bất ngờ.
Từ "Trạm" xuất hiện khá thường xuyên trong cuộc sống của Nguyên Nhất Nhất, nhưng cô luôn cảm thấy rằng đó là bởi vì cô và Quý Trạm đang có một mối quan hệ yêu đương, vì vậy cô cảm thấy rằng từ Trạm xuất hiện ở khắp mọi nơi.
Nguyên Nhất Nhất cắn một miếng bánh trứng lớn, khi nhai một bên má hơi phồng lên trông rất đáng yêu.
"A Trạm, em nghĩ biên tập của em có lẽ đã gần đến tuổi mãn kinh rồi."
"Hả?" Quý Trạm hơi nhướng mày, nhớ lại những gì tối hôm qua đã nói với Nguyên Nhất Nhất, đều là những đề nghị rất bình thường, tuy rằng lời nói có thể có chút… khụ… cay nghiệt, cũng sẽ không đến mức đến thời kỳ mãn kinh chứ?
Quý Trạm suy nghĩ một lúc, cẩn thận nói: "Không phải em đã nói rằng trên thẻ hồ sơ của biên tập cô ấy chỉ mới 29 tuổi sao?"
"Đúng vậy." Nguyên Nhất Nhất gật đầu, "Nhưng thẻ dữ liệu không có xác nhận tên thật, muốn viết sao cũng được mà.”
Quý Trạm vẫn đang cố gắng biện hộ cho "Trạm Nhi": "Những chuyện như thế này, chắc không đến mức phải nói dối đâu."
Ánh mắt nghi hoặc của Nguyên Nhất Nhất rơi lên mặt của Quý Trạm, "Hôm nay anh có chút kỳ lạ nghe? Giống như là nhận được lợi ích gì của biên tập vậy đó, nên mới thanh minh dùm cô ấy?"
Cổ họng Quý Trạm nghẹn lại, sau đó lắc đầu cười nói: "Không có, thanh minh cái gì chứ? Nói giống như biên tập rất xấu vậy đó, anh nghĩ là em nên thử nghe những gì mà biên tập nói, vì dù sao cô ấy cũng vì suy nghĩ cho em."
"Em biết." Nguyên Nhất Nhất gắp chiếc bánh trứng thứ năm, sau đó đẩy phần còn lại cho Quý Trạm để anh ăn: "Mặc dù biên tập làm vậy là vì muốn em tốt, nhưng trong lòng em vẫn không thể chấp nhận được, giống như là đang bị ép buộc vậy."
Quý Trạm rất hiểu Nguyên Nhất Nhất.
Cô không thích gò bó bản thân, cũng không thích ép mình vào một khuôn khổ nào cả.
Cô không quá quan tâm đến thành tích, ở vị trí đầu tiên trong trái tim cô là được làm điều mà cô thích.
Khi Nguyên Nhất Nhất viết một cái gì đó, điều là do cô cảm thấy thích, và muốn chia sẻ cho mọi người.
Chính bởi vì cô khác với những tác giả khác nên cô đã ở trong Lục Trạm ba năm mà không hề nổi bật.
Mỗi khi có một chủ đề hot, thì Nguyên Nhất Nhất luôn đi theo hướng ngược lại.
Thời đại đang hot, thì cô viết ngôn tình.
Xuyên không hot, thì cô viết truyện khoa học viễn tưởng.
Tóm lại là không muốn dựa vào những chủ đề đang hot mà viết.
Dựa theo suy nghĩ của các tác giả bình thường, họ sẽ cố gắng hết sức để tiếp cận các chủ đề hot và mong có cơ hội để được tỏa sáng..
Nhưng Nguyên Nhất Nhất đã làm điều ngược lại, cho dù Quý Trạm đứng trên tình cảm cá nhân muốn "cứu" cô, nhưng cũng không có cơ hội.
Quý Trạm suy nghĩ: "Nguyên Nguyên, thực ra em có thể thử một chút, biết đâu nó có thể có hiệu quả bất ngờ thì sao."
Nguyên Nhất Nhất khẽ nhíu mày: "A Trạm, hôm nay anh rất kỳ lạ, sao cứ nói thay biên tập vậy."
Lục Trạm bật cười, "Anh chỉ thấy gì nói đó thôi."
Nguyên Nhất Nhất từ trong túi tìm điện thoại, cúi đầu gõ chữ: "Vừa rồi anh nói như vậy bỗng nhiên em nhớ đến, sáng nay có vài câu mà em vẫn chưa nói với biên tập."
"Hả? Trạm Nhi đang online? Vừa hay nói chuyện với cô ấy luôn, để thôi em lại quên mất."
Nguyên Nhất Nhất cúi đầu gõ chữ, không phát hiện đồng tử của Lục Trạm co rút lại.
Tài khoản Đằng Tấn trên điện thoại của anh vẫn chưa đăng xuất!
Tài khoản vẫn là [Biên tập Trạm nhi]!
Tác giả có chuyện muốn nói:
Hôm nay A Trạm có ngã ngựa không?
Không có.
A Trạm âm thầm bỏ thêm một cái váy vào giỏ hàng, chờ sau này sẽ dùng nó để chuộc lỗi khi ngã ngựa!
Mọi người nói tôi nghe, cần bao nhiêu cái váy thì cô ấy mới nguôi giận đây?
—
Chú thích
(1) 人神共愤 – nhân thần cộng phẫn: người cùng thần đều phẫn hận, hình dung sự phẫn nộ quá lớn của dân chúng. Trong truyện câu này lại mang ý, người quá đẹp, đẹp đến mức người và thần phẫn hận không bằng mà phải ghen tị. [Nguồn: https://diepcac.wordpress.com/2015/07/18/chuong-8-phuc-hac-quan-chua-muon-huu-phu-gian-hong-trang/]
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...