Nguyên Nhất Nhất đã đăng Weibo.
【Nhất Nguyên Không Phải Lưỡng Nguyên : Hello các bé cưng của tôi! Lưỡng Nguyên tôi đã trở lại rồi đây ~ Lần này tôi mang đến cho tất cả mọi người là một câu chuyện khác với trước đây, hy vọng mọi người sẽ thích! Lần này, chúng tôi đã chuẩn bị các hoạt động phúc lợi cho người hâm mộ, vui lòng nhấp vào hình số ba để biết chi tiết】
Trên Weibo của Nguyên Nhất Nhất có ba bức ảnh chụp.
Đầu tiên là trang bìa tác phẩm, thứ hai là văn án, thứ ba là thời gian công bố tác phẩm và một số hoạt động rút thăm trúng thưởng.
Tuy rằng cô đã nói rất chắc chắn với biên tập viên rằng mình sẽ không mở hoạt động phúc lợi, nhưng Nguyên Nhất Nhất đang giận dỗi với biên tập viên.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thật ra trước đó biên tập viên dù chưa nói qua, cô đã nghĩ ra phúc lợi của người hâm mộ.
Bên này cô vừa mới đăng weibo, chưa được mấy giây, đã có người bắt đầu chuyển tiếp.
-Hỷ! Lớn! Tới! Rồi! Lưỡng Nguyên lão sư của chúng ta, cô ấy sắp ra mắt tác phẩm mới rồi!
-A a a a a a! Cô tự khai ra mình đã biến mất bao lâu rồi đi! Bồi thường cho chúng tôi thế nào đây! Phạt cô viết truyện này một triệu chương!!!
-Hu hu hu, phu nhân của tôi cuối cùng cũng về rồi!
-Khóa tôi và Lưỡng Nguyên lại nhanh! Khóa chặt vào! Còn chìa khóa thì ném xuống biển Thái Bình Dương đi!
-Chị em lầu trên quá tàn nhẫn, cho cô một like.
-Đã lưu lại, yên tĩnh chờ tác phẩm ra lò.
Có rất nhiều ID quen thuộc với Nguyên Nhất Nhất, đọc qua những tin nhắn này, Nguyên Nhất Nhất cảm giác rất ấm lòng.
【Nhất Nguyên Không Phải Lưỡng Nguyên: Thẹn thùng.jpg】
-Trời ơi, tôi vừa thấy cái gì vậy nè! Tác giả Nhất Nguyên Không Phải Lưỡng Nguyên của Lục Trạm, không ngờ một ngày lại đăng hai bài viết trên weibo!
-Chị em lầu trên, tôi cũng nghĩ rằng mình bị hoa mắt.
Nguyên Nhất Nhất ngã xuống giường, vừa cười vừa cầm điện thoại.
Mọi người đều rất dễ thương!
Việc cô đăng hai bài trên weibo đã trở thành một điều hiếm hoi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nguyên Nhất Nhất cười cười, cô quyết định đăng bài thứ ba lên weibo, một hàng biểu tình thẹn thùng, phía dưới còn kèm theo một tấm ảnh, là chiều hôm qua sau khi cô ngủ, Quý Trạm chụp, sau đó lại chuyển cho cô.
Nguyên Nhất nhất dùng nhãn dán che mặt mình lại, vì thế hình ảnh liền biến thành một người nằm nghiêng ngủ, không nhìn thấy rõ mặt người đó, chỉ có thể nhìn thấy xương quai xanh trên cổ cùng một cánh tay lộ ra bên ngoài.
——!!! Vĩnh biệt Lưỡng Nguyên lão sư!
——!!! Vĩnh biệt Lưỡng Nguyên lão sư!
——!!! Vĩnh biệt Lưỡng Nguyên lão sư!
-Nhỏ giọng hỏi chút, Nhất Nguyên Không Phải Lưỡng Nguyên đang ngủ, ảnh này là ai chụp vậy?
-Mẹ kiếp! Là một người đàn ông!
-vậy là cậu hiểu rồi đúng không? ảnh Nhất Nguyên Không Phải Lưỡng Nguyên lão sư gửi là giả, muốn thể hiện tình cảm ân ái mới là thật.
Nguyên Nhất Nhất âm thầm thả like cho bình luận nói cô khoe tình cảm ân ái.
Rời khỏi Weibo, Nguyên Nhất Nhất gọi điện thoại cho Chung Tịnh.
“Tịnh Tịnh, Khương Hạc có liên lạc với cậu không?”
Chung Tịnh cười cười: “Rồi, anh ta là mọt người tốt.”
“Hả?” Nguyên Nhất ngồi xếp bằng trên giường: “Có vẻ như cậu đánh giá anh ta rất cao.”
“Đúng vậy.” Chung Tịnh thở phào nhẹ nhõm, “Rất lâu rồi tớ không gặp được người có thể làm cho tớ cảm thấy thoải mái khi nói chuyện như vậy.”
Nguyên Nhất Nhất nói: “Nghe cậu nói như vậy, tớ cũng yên tâm.”
“Ha ha ha ha!” Chung Tịnh cười nói: “Cậu không cần lo lắng cho tớ, chuyện nhà tớ khẳng định nhất thời sẽ không giải quyết được, còn cậu, tớ thấy cậu vừa mới đăng liên tiếp ba bài trên weibo.”
Nguyên Nhất Nhất cong môi: “Ngạc nhiên vậy sao?”
“Đương nhiên.” Chung Tịnh tiếp tục nói, “Cậu nhìn weibo của cậu đi, mở ba năm, không có đến ba trăm bài, cũng không trách fan của cậu phấn khích như vậy, ngay cả tớ cũng cảm thấy rất kinh ngạc.”
Nguyên Nhất Nhất bật cười.
Cô không phải là một người thích đăng weibo trong vòng bạn bè.
Nguyên Nhất Nhất bên người có người yêu, có bạn bè tri kỷ, chuyện phiền não chỉ cần cùng người yêu bạn bè giải tỏa một lúc, rất nhanh sẽ cởi bỏ khúc mắc.
Hơn nữa tính cách của cô cũng tùy tiện, có một số việc đặt ở trên người cô gái bình thường sẽ phải so đo, ở trên người cô lại hoàn toàn không nghĩ tới chuyện đó.
“Đúng rồi, Tịnh Tịnh, công ty của cậu có sắp xếp gì không?”
Chung Tịnh lắc đầu: “Không có, chỉ cho nghỉ bốn ngày, không có đoàn đội sắp xếp gì cả.”
“Vậy đầu tháng năm chúng ta hẹn nhau đi chơi được không?”
“Cậu muốn đi đâu?” Chung Tịnh mở máy tính ra, tìm một nơi thích hợp để đi du lịch ngày 1 tháng 5, “Ngày 1 tháng 5 có rất người đi du lịch, tốt nhất là chúng ta nên tận lực tránh đi tới nơi đông người.”
“À...” Nguyên Nhất một ngón tay đặt lên cằm: “Đi chùa thì sao?”
“Đi chùa?” Chung Tịnh kinh ngạc, theo bản năng nói: “Cậu muốn cầu gì sao?”
Nguyên Nhất Nhất phì cười, không trả lời.
Chung Tịnh “A” một tiếng: “Cầu công việc hay là cầu nhân duyên? Cầu nhân duyên đúng không?”
“Không có.” Nguyên Nhất Nhất cười cười: “Không cầu công việc cũng không cầu nhân duyên, chỉ là tớ muốn đi ra ngoài một chút.”
“Được, tớ thế nào cũng được hết.” Chung Tịnh một mực đáp ứng.
Nguyên Nhất Nhất: “Tớ chắc chắn sẽ đi cùng A Trạm, gọi thêm mấy người bạn nữa được không?”
Chung Tịnh chậc chậc một tiếng: “Tớ vừa đoán đã biết cậu sắp đưa bạn trai đi theo.”
“Ha ha ha ha! Tớ sẽ không dễ dàng tách khỏi A Trạm.”
“Mỗi ngày đều gặp mặt, gần đây số lần ở cùng một chỗ cũng thay đổi nhiều, cậu cũng không cảm thấy phiền sao?” Chung Tịnh nói lời này không có bất kỳ ý tứ không tốt nào, chỉ là cô ấy thật sự là tò mò.
Từ trung học đến đại học và làm việc cho đến bây giờ.
Chung Tịnh coi như là gặp không ít tình nhân, vợ chồng.
Vô luận là vừa mới yêu hay là trong tình yêu nồng nhiệt, hoặc là mới kết hôn, kết hôn nhiều năm, Chung Tịnh đều gặp qua không phải một, hai lần.
Cảm giác mới mẻ đi qua, bắt đầu mài giũa, cãi nhau mới là việc mà cô ấy gặp qua tương đối nhiều.
Không giống như Nguyên Nhất Nhất và Quý Trạm, từ khi yêu đến bây giờ là ba năm, mỗi ngày đều ngọt ngào hơn ngày hôm trước, càng thêm nhiệt tình yêu đương, cô chỉ thấy được ở mỗi cặp đôi này.
Nguyên Nhất Nhất thay đổi tư thế, nằm sấp trên giường, một tay nâng cằm mình, híp mắt cười: “Không có, sao lại phiền chứ? Mặc dù chúng tớ đã ở bên nhau ba năm, nhưng mỗi ngày nhìn nhau, dường như có thể tìm thấy thêm một điểm mới hấp dẫn đối phương.”
“Điểm hấp dẫn đối phương?” Chung Tịnh rũ mắt, trong đầu nghĩ đến người kia.
Chỉ gặp qua hai lần, nhưng bóng dáng người nọ đã khắc sâu trong lòng cô ấy.
Lúc Nguyên Nhất Nhất nói hấp dẫn, trong đầu Chung Tịnh tự động hiện ra bóng dáng người kia.
Chung Tịnh hỏi: “Nhất Nhất, như thế nào mới xem như thích một người đây?”
“Có người nào thích cậu sao?” Nguyên Nhất Nhất mở to mắt, sau đó bật cười: “Vạn tuế ra hoa?”
Chung Tịnh nghe vậy, tức giận nói, “Cậu mới là vạn tuế đấy.”
“Ha ha ha ha! Tớ không phải, tớ có bạn trai.” Nguyên Nhất Nhất cười ra nước mắt: “Tớ thật sự kinh ngạc, chúng ta quen biết rất lâu rồi, gần mười năm, đây vẫn là lần đầu tiên tớ nghe cậu chủ động nhắc tới hai chữ ‘Thích’.”
Chung Tịnh trợn trắng mắt: “Chúng ta quen nhau bảy năm, cám ơn. “
“Ha ha ha ha, vậy không phải làm tròn là mười năm sao?”
“Sao cậu không làm tròn thành cả đời luôn đi?”
Nguyên Nhất Nhất không nhịn được cười: “Tịnh Tịnh, sao cậu lại thú vị như vậy, cười chết tớ rồi.”
“Mẹ ơi, tớ đang nói chuyện nghiêm túc đấy, như thế nào mới xem như thích một người?”
“A...” Nguyên Nhất nhất suy nghĩ một chút: “Tớ không biết người khác như thế nào, nhưng khi tớ nói chuyện với A Trạm, thứ đầu tiên tớ nhìn thấy là khuôn mặt của anh ấy”
“Tịnh Tịnh, cậu cũng biết, lần đầu tiên tớ và anh ấy gặp mặt là ở quán cà phê chúng ta làm thuê, tuy rằng lúc đó tớ không nói, nhưng tớ thật sự bị diện mạo của anh ấy hấp dẫn.”
“Sau đó khi anh ấy theo đuổi tớ, tớ thấy kinh ngạc, dù sao anh ấy cũng rất đẹp, tớ cảm thấy tướng mạo của mình không xứng với anh ấy.”
“Nhưng tiếp xúc xong rồi, tớ hình như miễn dịch với diện mạo của anh ấy, cuối cùng cái hấp dẫn tớ vẫn là con người anh ấy.”
Nguyên Nhất Nhất nghĩ lại chuyện lúc trước, giọng nói bất giác mang theo sự ngọt ngào.
“Tớ đối với A Trạm, từ gương mặt đến thân thể, từ thân đến tâm, tớ đều thích.”
“Thích một người, đại khái chính là lúc ở bên nhau sẽ thật nhẹ nhàng, muốn cười, muốn hôn anh ấy, ôm anh ấy, thậm chí là ngủ cùng anh ấy.”
“Lúc tâm tình không tốt, chỉ cần nhớ tới anh ấy, tớ đã cảm thấy toàn thế giới đều thật tốt đẹp.”
“Nếu anh ấy nói với tớ một câu âu yếm, tớ cũng có thể vui vẻ cả ngày.”
“Nếu anh ấy hôn tớ một chút, tớ sẽ cảm thấy cả thế giới đều giống pháo hoa nổ tung, thật đẹp.”
“Hây da!” Nguyên Nhất Nhất thẹn thùng: “Hoá ra tớ thích A Trạm như vậy, hì hì, Tịnh Tịnh, cậu đừng nói cho anh ấy, anh ấy sẽ ỷ vào tớ thích anh ấy, muốn làm gì thì làm.”
Chung Tịnh giật nhẹ khóe miệng, “Tớ vẫn luôn cho rằng, là cậu ỷ vào anh ấy thích cậu mà muốn làm gì thì làm.”
“Phải không?” Nguyên Nhất Nhất bày ra vẻ mặt vô tội: “Vậy tụi tớ đều thật thích nhau! Cho nhau sự yêu thương~”
Chung Tịnh bất đắc dĩ: “Nhất Nhất, cậu biết vì sao tớ thường xuyên không gọi điện thoại cho cậu không?”
“Vì sao?”
“Bởi vì trên người cậu toàn mùi vị tú ân ái, cách điện thoại cũng có thể truyền cho tớ!”
Nguyên Nhất Nhất ngẩn ra một giây, ngay sau đó cười lớn.
“Chuyện yêu đương của cậu không thích hợp với tớ.” Chung Tịnh thở dài, bên trong còn mang theo một chút tang thương: “Thôi để tớ chậm rãi cảm nhận vậy.”
“Không phải, Tịnh Tịnh.” Ngữ khí Nguyên Nhất Nhất trở nên nghiêm túc: “Cậu thích ai?”
Chung Tịnh buồn cười, cố ý nói: “Trước hết tớ không muốn nói cho cậu, chờ sau khi tớ xác định xong, tớ sẽ chia sẻ cho cậu sự vui sướng này.”
“Thật nha?”
“Được rồi, tớ không nói nữa, tớ có việc rồi, tớ đi trước đây~ Tạm biệt~”
“Này này này!” Bên tai Nguyên Nhất Nhất chỉ còn lại thanh âm ‘Tút tút’ của điện thoại.
Nguyên Nhất Nhất nhìn màn hình di động tối đen, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Ai mà lợi hại như vậy, câu mất tâm của Tịnh Tịnh nhà chúng ta vậy chứ?”
Vừa dứt lời, màn hình di động Nguyên Nhất Nhất sáng lên, là một tin nhắn từ WeChat.
Nguyên Nhất Nhất chạm vào, có người mới muốn kết bạn.
... Khương Hạc???
Sau khi, Nguyên Nhất Nhất đồng ý, cô nhắn cho Quý Trạm một tin: 【Anh biết vì sao Khương Hạc lại thêm WeChat em không?】
Quý Trạm rất nhanh đã gửi tin nhắn, trả lời lại:【Cậu ấy tìm anh hỏi, nói muốn cùng em bàn bạc về chuyện ký hợp đồng.】
Nguyên Nhất Nhất: 【Ký hợp đồng? Ký cái gì vậy?】
Quý Trạm: 【Xuất bản sách thôi, cụ thể anh không hỏi, cậu ấy sẽ nói cho em.】
Nguyên Nhất Nhất: 【...】
Nguyên Nhất Nhất: 【Loại chuyện tốt này đột nhiên rơi trên đầu em, em có chút không biết làm thế nào.】
Quý Trạm: 【Yên tâm, Khương Hạc sẽ không lừa gạt em.】
Nguyên Nhất Nhất bật cười, cô không có lo lắng chuyện này.
Khương Hạc: 【Xin chào em dâu.】
Nguyên Nhất Nhất: 【Chào, chào anh.】
Khương Hạc: 【Em dâu à, A Trạm có nói gì với em không?】
Nguyên Nhất Nhất: 【Có, anh ấy nói anh muốn xuất bản truyện của tôi?】
Khương Hạc: 【Đúng vậy, tôi đã đọc qua truyện của em dâu, muốn xuất bản hai tác phẩm, còn có tác phẩm mà em dâu sắp ra mắt, tôi cũng muốn ký.】
Nguyên Nhất Nhất bị tin tức của Khương Hạc oanh tạc.
Ký liên tiếp ba tác phẩm?
Nguyên Nhất Nhất: 【Há... Truyện của tôi sắp xuất bản, tôi thật sự rất vui mừng, nhưng mà anh Khương... Chuyện này, với A Trạm...】
Nguyên Nhất Nhất không biết nên nói như thế nào.
Viết ba năm rồi vẫn không có cơ hội ký hợp đồng nào, nay bạn thân Khương Hạc của Quý Trạm vừa mới về nước không bao lâu, đã muốn ký ba tác phẩm của cô, cái này làm cho cô không thể không nghĩ nhiều.
Có phải Quý Trạm đã nói gì đó với Khương Hạc, nên Khương Hạc mới muốn ký hợp đồng với cô không?
Khương Hạc đã gửi cho cô một ánh mắt ý vị thâm thường:【Em dâu à, bây giờ không cần lo lắng đâu, đợi qua một thời gian nữa, em rất nhanh sẽ hiểu ra, yên tâm, tôi nhìn trúng là tác phẩm của em, tôi là thương nhân, sẽ không làm ăn lỗ vốn.】
Nguyên Nhất Nhất trả lời lại:【Vâng.】
Khương Hạc không trả lời nữa, Nguyên Nhất Nhất lại lâm vào trầm tư.
Đợi qua một đoạn thời gian nữa? Vì sao?
Nguyên Nhất Nhất nhíu mày, cô luôn cảm thấy mình bỏ lỡ cái gì đó, là cái gì chứ?
Tác giả có lời muốn nói:
A Trạm sắp ngã ngựa rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...