Sao đỉnh lưu còn chưa chia tay với tôi
Đường Chi phải mặc chiếc áo khoác quân dụng dày cộm lên người một thời gian dài sau đó lại phải đợi mọi người vào hết trong hội trường mới miễn cường cởi ra đưa cho Tống Sơ Tuyết.
Cô cứ chần chừ ngoài cửa không dám đi vào vì bên trong có rất nhiều camera.
Một người coi trọng hình tượng như Đường Chi nếu buộc phải xuất hiện trước ống kính thì phải để bản thân xuất hiện một cách hoàn mỹ nhất.
Không có cái áo đó trên người độ ấm trên vai cũng biến mất, cái lạnh cứ thế bao phủ cả người cô. Đường Chi ôm lấy cánh tay hít lấy một hơi thật sâu chuẩn bị tiến vào với phong thái tốt nhất thì thấy Giang Chi cởi vest đưa qua cho cô.
Đường Chi sững sờ mất vài giây.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Cho em?”
Anh cởi vest nên trên người chỉ còn lại một cái áo sơ mi trắng. Vừa hay nhìn thấy họa tiết sẫm màu trên ngực trái trùng với họa tiết trên váy cô.
“Không phải em lạnh à?”
Giang Chi giúp cô khoác áo lên người mới nói một cách hợp tình hợp lý: “Tiểu tiên nữ sẽ bị đông lạnh đó.”
Bước đi này quá hay!
Vậy thì… miễn cưỡng tha thứ cho những trò đùa quá đáng trước đây anh dùng để trêu chọc cô vậy.
Trong tim Đường Chi kêu lên oang oang hai tiếng, giữa cảm giác ấm áp bao phủ cố tạo cho mình sự dũng cảm quyết định chọn người trước mặt.
Cô để anh tùy ý khoác vest lên người mình không quên sửa lại lời nói của anh: “Còn nữa, anh nói sai rồi. Tối này phải gọi em là công chúa điện hạ.”
Không nhìn thấy vương miện vàng trên đầu của cô à~
Giang Chi không nhịn được cười, tiếp tục sửa soạn lại vest trên vai cho cô với động tác vô cùng tinh tế.
“Ừm, công chúa điện hạ.”
Anh bật cười thành tiếng đúng là có thể đẹp trai chết người, đôi mắt đào hoa cong thành vòng cung. Giọng điệu có chút cợt nhả cùng với giọng nói trầm thấp làm Đường Chi thấy vô cùng xấu hổ, vành tai cô đỏ chót bắt đầu hối hận bản thân đã nói ra câu nói lúc nãy.
Giang Chi chậm rãi rút tay về thì nhìn thấy cô đỏ mặt còn không ngừng lớn tiếng thúc giục anh: “Đi nhanh lên nào!”
Đường Chi có một thói quen.
Mỗi lúc xấu hổ đều sẽ tăng âm lượng giọng nói lên cao để che giấu sự ngại ngùng của cô. Bao gồm cả hành động đi rất nhanh của cô cũng là vì điều đó.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhìn người đằng trước đi vừa nhanh vừa toát ra một chút quyến rũ, Giang Chi thấp giọng cười nhanh chóng đuổi kịp Đường Chi sau đó đưa tay cho cô: “Công chúa điện hạ, tôi đỡ em nhé.”
A a a!
Trái tim Đường Chi gào thét thành tiếng.
Cứu mạng trời ơi! Cô sẽ không bao giờ nói mấy lời nhảm nhí như thế nữa đâu!
Anh có quên mấy lời cô vừa nói hay không vậy?
Tim Đường Chi như tro tàn nhưng trên mặt biểu hiện vô cùng bình tĩnh.
Cánh cửa hội trường đã mở lớn để chào đón bọn họ, cô lập tức ưỡn ngực thể hiện ra phong phạm của một nữ minh tinh cao quý.
Đường Chi khoác tay Giang Chi cùng anh cất từng bước tiến vào trong.
Cảm giác này quả thực vô cùng kì diệu nhưng chưa đợi Đường Chi suy nghĩ kĩ hơn thì vô số ánh đèn sân khấu hướng về phía bên này.
Cô chẳng còn quan tâm đến chuyện khác nữa chỉ có thể tiếp tục ưỡn thẳng ngực hóp bụng để mỗi bước đi hoàn hảo nhất có thể.
Hai người đi trên thảm đỏ là lúc vừa mở màn nhưng lại dùng nghi thức của kết thúc buổi tiệc.
Khán giả náo động hẳn lên tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía bên này. Fans CP chầu trực trên kênh phát sóng trực tiếp giống như chào đón ngày xuân sôi nổi hẳn lên.
[A hai người vừa dắt nhau đi trốn ở đâu!]
[Ha ha áo khoác quân dụng của Chi Chi đâu rồi? Sao không mặc nữa?]
[Nên lúc hai người biến mất anh Chi đã cố gắng dùng vest của mình đánh bại áo khoác quân dụng đúng không?]
Tên tuổi trong giới của Giang Chi sớm đã có chỗ đứng, ai ai cũng đều biết. Anh rất ghét những hoạt động thế này nên cơ bản đều sẽ từ chối hết.
Nhưng hôm nay tự dưng lại tham gia còn đặc biệt chọn vị trí mở màn để đi vào.
Điểm này làm cho mọi người liên tưởng đến mục đích của Giang Chi là vì Đường Chi mà đến.
Cộng thêm trang phục trên thân của hai người và việc anh tình nguyện giúp Đường Chi trở thành điểm nhấn càng làm cho mấy nữ minh tinh có mặt trong hội trường sinh ra vài phần hâm mộ.
Vài nghệ sĩ hợp tác cùng anh trước đó càng cảm thấy đau răng.
“Bắt đầu từ lúc nào mà Giang Chi có thêm bộ mặt dịu dàng như thế rồi?”
Nhan Vô Ưu chống má nhìn về phía Giang Chi và Đường Chi với đôi mắt rực lửa.
“Èo… Mấy người còn chưa thấy con người của anh ấy lúc yêu đương đâu.”
“Như thế nào?”
Nhan Vô Ưu nhấp môi chẳng nói thêm gì nữa.
Đương nhiên là đội lên đầu cung phụng luôn chứ sao…
Cưng chiều đến không còn gì để nói nữa.
Cảnh tượng mà hôm nay mấy người thấy chính là cảnh cưng chiều Đường Chi mỗi ngày đều diễn ra trước lúc hai người chia tay đó.
Hứ, Cô chẳng thèm ngưỡng mộ chút nào nhé!
Đường Chi và Giang chi bước vào hội trường cùng nhau ngồi xuống vị trí của chính mình.
Hàng trăm khách mời đều người nổi tiếng nhất nhì trong các lĩnh vực khác nhau đã ngồi vào trước sân khấu. Dạ tiệc cũng chính thức mở màn.
Cùng lúc đó người xem trong kênh phát sóng trực tiếp vượt xa kỷ lục năm ngoái. Người thì xem hot search, tin tức hoặc xem các sao nữ tranh đấu sắc đẹp. Có người lại muốn xem tiết mục của thần tượng nhà mình và nhiều hơn hết là vì sự đổ vỡ của CP “Kẹo Gừng”.
Tại sao chia tay còn có thể đứng chung dưới một ống kính hơn nữa còn ngọt nào như thế ?
Họ sợ cả đời này cũng chẳng thể thoát khỏi hố sâu của cái CP này mất!
[Tôi xin tuyên bố đây chính cảnh tượng kết hôn mà tôi muốn xem nhất trong chương trình ‘We Are In Love’!]
[Xin hãy để em tạm biệt cuộc sống tươi đẹp này đi “Kẹo Gừng” ơi!]
[Theo đuổi nhanh lên anh Chi ơi! Tức chết tui rồi!]
[Xin hai người quay lại đi mà! Quay lại nhanh lên làm ơn đi!]
[Không thể đợi đến thông báo chính thức đêm nay nữa! Tiền đã chuẩn bị xong hết rồi!!!]
Giang Chi để Đường Chi ngồi lên hàng gần sân khấu nhất.
Cả hàng đó ngoài Đường Chi ra thì đều là ảnh đế, ảnh hậu, ca sĩ, đạo diễn…
Tất cả đều là những người thực lục hơn người nhưng họ không quá coi trọng ca vị (1) cho lắm. Mọi người đều cười nói vui vẻ với hai người hơn nữa đối xử với Đường Chi cũng rất khách khí và chăm sóc.
Ngược lại, Đường Chi có chút dè dặt nếu theo lý mà nói thì cô không nên ngồi ở bàn này mới đúng.
Sắp xếp chỗ ngồi như vậy chắc chắn là ý của Giang Chi.
Đương nhiên cô cũng không hẳn là một ngoại lệ duy nhất.
Ví dụ như ảnh hậu Từ Kim Phàm với chồng của cô Lâm Huân ngoài ra còn nhiều cặp vợ chồng khác nữa. Nhưng Lâm Huân ngồi cạnh Từ Kim Phàm vì anh là một thành viên trong gia đình của Từ Kim Phàm.
Thành viên trong nhà…
Bỗng nhiên Đường Chi bị bốn từ này đả động đến.
Cô đưa mắt nhìn sang.
Cả người Giang Chi ẩn trong bóng tối lộ ra gò má tinh tế, đôi lông mày vô cùng xinh đẹp thật sự quá đẹp trai.
Anh ngồi thẳng lưng, tư thái rất tốt
Lúc cảm nhận thấy ánh mắt của cô nhẹ nhàng cúi đầu xuống rất hợp với tư thế nói chuyện của cô.
“Sao thế?”
Đường Chi mất tự nhiên rũ mắt xuống.
Duỗi tay ra kìm nén trái tim đang loạn nhịp, tâm lý bồng bột và cảm giác muốn cận kề.
*
Sau khi kết thúc tiệc tối, Đường Chi rất biết trọng bạn khinh sắc bỏ lại Giang Chi chạy lấy người.
Cô chạm mặt Nhan Vô Ưu hai người chụp với nhau vài tấm hình lại đường ai nấy đi.
Còn gặp cả ca sĩ KiKi trước đó muốn hợp tác với cô thậm chí còn xem cả sân khấu âm nhạc của cô và Tống Chấp. Tiểu idol Lâm Tần cũng chạy qua biểu đạt thích cô ấy rất nhiều…
Chụp hình với các chị em gái xinh đẹp đúng là chuyện hạnh phúc nhất trên đời.
Đường Chi ngồi lên xe với trái tim như hoa nở nhưng Tống Sơ Tuyết đang ngồi trong xe biểu cảm lại vô cùng cứng ngắc.
Ban đầu cô không chú ý đến nên không ngừng kể cho Tống Sơ Tuyết nghe những chuyện trong tiệc tối. Cuối cùng duỗi tay qua định bụng lấy điện thoại Tống Sơ Tuyết mới do dự không chịu đưa: “Hay em đừng nên xem nữa.”
“Sao cơ?”
Đường Chi nghe xong câu này trái tim phút chốc trầm xuống.
Cảm giác sự việc việc không đi theo chiều hướng tích cực nữa.
Cô duỗi tay cầm lấy điện thoại trên tay của Tống Sơ Tuyết: “Làm sao vậy?”
“Nhanh đưa điện thoại cho tôi.”
Tống Sơ Tuyết không ngăn được chỉ đành đưa điện thoại cho cô xem sau đó phiền muộn bổ sung thêm một câu: “Hy vọng em xem xong đừng buồn đó.”
Đây…
Là chuyện lớn gì lớn đến mức chị Tống phải dọa cô thế nhỉ?
Đường Chi mở điện thoại lướt xem hot search, vừa nhìn thấy hot search nhì bảng tay cô run rẩy.
Trước khi xem cô cứ nghĩ hot search sẽ là tạo hình trên thảm đỏ tối nay của cô nhưng không bao giờ nghĩ đến lại là cái này.
Tên của cô được treo nhì bảng hot search nhưng không phải là công chúa hay người đẹp gì cả mà là…
# Bà Cụ Đường Chi#
Cả cuộc đời này Đường Chi chưa bao giờ nghĩ đến từ này sẽ xuất hiện cùng với tên của cô.
Tên hastag này quá cũng quá khó tin rồi, cô đơ người trừng màn hình trước mắt hơn nửa phút vẫn chưa thể đi ra đả kích của hot search này.
Cả người sững sờ không có dũng cảm ấn vào xem đến đầu ngón tay cũng đang run rẩy.
Cô lướt hết một vòng bảng hot search thấy #1 hot search là #Giang Chi mở màn# còn #Đường Chi nhảy công chúa# đáng thương khốn khổ rơi xuống #7.
Đến cả #Quỳ xuống cầu xin CP “Kẹo Gừng” quay lại cũng dừng lại ở # bảng 5.
“...”
Sao hả?! Chẳng lẽ nhảy công chúa không xứng lên đầu bảng hay gì?!
Còn tag “bà cụ” kia rốt cuộc là chuyện gì?! Hơn nữa còn đẩy mấy tag liên quan đến nữ minh tinh khác xuống một cách nhanh đến chóng mặt!
Đường Chi phải hít sâu liên tục mới dám ấn vào tag bà cụ Đường Chi xem.
Tất cả hình ảnh bên trong toàn là hình cô mặc áo khoác quân dụng cồng kềnh tay cầm bình dữ nhiệt.
Fans vô cùng vui vẻ thi nhau share tấm hình.
[Tìm thấy rồi! Kỹ thuật tránh bị đóng băng của nữ minh tinh!]
[Hôm nay là cụ Đường dễ thương cute phô mai que!]
[Bạn cứ nghĩ Chi Chi là một nữ minh tinh rạng rỡ, xinh đẹp, động lòng người, nhưng trên thực tế nữ minh tinh Chi Chi — áo khoác quân dụng, bình giữ nhiệt, cẩu kỷ…]
Choang.
Tiếng trái tim vỡ nát.
Tống Sơ Tuyết biết cô nhìn thấy những bình luận như vậy sẽ vô cùng ủ rũ liền an ủi cô: “Em đừng buồn.”
“Mọi người đều thấy rất vui, chẳng có ác ý gì đâu.”
Đúng là không có ác ý thật.
Bình luận bên dưới đều rất hòa khí.
[Cái áo đó dĩ nhiên bị Đường Chi mang đi trồng hoa.]
[Tôi cũng phải đi chốt đơn lẹ mới được.]
[Cuối cùng cũng có thể có một kiện đồ giống nữ minh tinh rồi! Vui chết mất!]
Đường Chi mở Moubao nhìn thấy mấy chủ shop nhanh tay lẹ mắt đang thi nhau chào bán với sản phẩm mang tên “Áo khoác cùng loại với nữ minh tinh”, chỉ cần cô ấn vào shop nào shop đó sẽ nhận được đơn đặt hàng liên tục. Thậm chí một vài shop treo bảng đặt đơn trước giao hàng sau cũng nhanh chóng được đặt full bill.
Đường Chi nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng vẫn không thể nhịn xuống ném luôn điện thoại, oang oang hai tiếng.
Được quá nhỉ.
Đúng lúc này Giang Chi lại gọi điện thoại đến thấy vậy cô nhíu mày ấn nút trả lời.
“Em đang rất không vui nên anh đừng có chọc em.”
“Sao thế?”
Giang Chi muốn hỏi cô đang ở đâu nhưng nghe thấy cô nói không vui bèn ngừng bước chân lại.
“Tóm lại giờ anh đừng có quan tâm đến em là được.”
Cô nói câu này đầy ẩn ý chỉ nói anh đừng để ý đến em chứ không nói em không để tâm đến anh.
Giang Chi cong môi cười rất phối hợp hỏi: “Thế tôi cần phải làm gì để em vui vẻ trở lại nào?”
“Em cũng không biết nữa.”
Đường Chi mở loa ngoài sau đó đặt điện thoại xuống ấn mở weibo bắt đầu lướt web.
Người qua đường vô tình ấn vào nhìn thấy vậy cũng cười lấy cười để.
“...”
Đường Chi quyết định đêm nay không xem weibo tiếp nữa.
“Bai bai Giang Chi.”
Cô muốn dập máy ngay lập tức.
“Đêm nay em chẳng muốn lướt điện thoại tiếp nữa.”
Cứ thế cuộc điện thoại này bị dập tắt một cách vô tình.
Giang Chi nghe tiếng chuông tắt điện thoại tút một cái, suy nghĩ trong chốc lát…
Nửa tiếng sau Hoàng Bình Chiêu nhìn anh câu môi cười: “Giang Chi… Anh thật sự… định làm thế thật à ?!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...