Sao Chổi May Mắn

Tại sao tôi lại cảm thấy khó chiụ đến như vậy!?
- Bây giờ tui dạy cho bà nhen!
- Thôi khoỉ, tui mệt rồi...
Nó khôg còn tâm trạg để làm zj nưã. Hắn quan trọg đối với tôi đến thế sao?...
Trước vụ tai nạn đó...tôi...đã từg gặp ai và đã hưá zj....Đau quá....
- Ờh...bà cứ nghỉ ngơi đi, tui lấy nước cho.
Vẻ mặt cuả Hải Đăg buồn rười rựi.Buổi tối, nhớ đến nụ hôn ấy, nó khôg thể nào nhắm mắt ngủđược. Ánh mắt mag vẻ huyền bí, bàn tay ấm áp chạm vào môi rồi hôn nó. Nụ hôn nhẹ nhàng tưạ như lôg hồg, làn gió thoang thoảg muì hươg bạc hà. Cho dù nụ hôn ấy chỉ lướt qua trog 1 khoảg khắc nhưg nó lại in sâu trong trí nhớ cuả nó....Nó chạm lên môi mik, nhớ đến cảm giác ấy. Tim nó đập loạn như muốn bay ra khoỉ lòg ngực, trước mắt nó như 1 khoảg trời mog manh. Ánh mắt từ hắn thật ấm áp, diụ dàg hơn so với nhữg lúc bình thườg lạnh lùg toát 1 vẻ cô đơn. Mỗi lần nhìn vào đôi mắt ấy nó cứ ngỡ...hắn chỉ dành mỗi ánh mắt ấy cho riêng nó mà thôi.Buổi tối, cứ mỗi lần nghĩ đến hắn là ko tài nào ngủ được. 8h Lăn đi lăn lại trên giườg, 10h đi ăn đêm, 11h đếm cừu trog tranh, 12h xem TV, 1h ság chơi điện tử. Cuối cùg, nó úp mặt xuốg gối rồi...
- ÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁ!!!!!!!! 6h Hải Đăg với nó ở nhà ăn ság.
- Sao Băg! Sao Băg!!!
- Hơ....

- SAO BĂNG!!!
- Á!? Lũg màg nhĩ tui rồi!- Nó la lên- Tự nhiên hét vào lỗ tai tui à! Ôg điên hả!- Nó tức giận quát
- Bà sao zậy?
- Ờ...có sao đâu! Tui bìh thườg mà!
-Nước tươg thì bà rót zô ly sưã còn sưã thì bà trộn với cơm, thịt, cá thj hok ăn rồi đem èo với chó ăn mà còn bốc lên ăn chung với nó nưã. Bà có sao hok zậy.
- Hả!? Oẹ....sao nãy giờ ôg không noí sớm!
- Thấy bà ăn ngon wá nên tui ko dám nói!
- Thôi! Đi học!
- Sao Băg!
- Cái zj!!! Bực mình hà!!!
- Giày...cuả tui...
Nó nhìn xuốg chân, trợn mắt lên, đôi giày nó đag mag là giày của Hải Đăng. Nó quê xệ
- Ờ...thj trả nek!
Ság đến giờ mik bị sao zậy ta!_Nó chạy đến cổg trườg.
-Nhi !
Nó vẫy tay goị.

- Bà thức khuya lắm hả? Mắt bà có quần thâm gấu trúc kià! Nhìn y hệt nó lun á!- Nhi hỏi mà cười khúc khích.
- Thôi...vào lớp ik!- Nó mệt mỏi
Giờ ra chơi.......Năm cấp 1 đến năm cấp 2. Giờ ra chơi lúc nào cũg zậy. Nó luôn ngồi trog lớp, cạnh cửa sổ. Đến giờ vẫn vậy, nó chưa 1 lần nào bước ra khoỉ lớp (Trừ lúc ra về). Chạm vào cưả sổ, nó luôn chăm chú nhìn ra sân trườg. Ánh mắt nó nhìn mơ hồ, khôg hiểu tại sao lúc nào nó cũg chỉ nhìn ra ngòai cưả sổ. Nó đag tìm kiếm thứ zj cơ chứHay...có lẽ...tôi...đag tìm kíêm 1 ai đó? Mỗi lần nhìn ra cưả sổ, nó luôn tự hoỉ mik 'Người con trai mà tôi đag tìm kiếm có thật sự tồn tại khôg?' Tuyệt chủg hết rồi sao? 'Khôg lẽ tôi đag tìm một nưã cuả mik? Nhưg mẫu người tôi thích hoàn hảo đến mức nào mà khiến tôi phải buâng khuân đến như zậy?'Miệg noí 'KHÔNG' nhưg trái tim nó luôn hét 'CÓ! CÓ! CÓ!'.
- Ra ngòai đj mua đồ ăn vặt với tui đi! Sao bà cứ ngồi ì trog lớp hoài zậy. Thàh heo thì đừg có khóc lóc với tui nhen!
Nhi kéo tay nó.
- Thôi...tui sợ ra ngoài lắm!- Nó úp mặt xuốg bàn
- Zậy tui mua gìum bà nhen...
- Cũg được...
Mặc dù noí rằg nó sợ nhưg.....thật ra nó đag tìm kiếm 1 ngừi mà nó đã từg quen bik và đã từg lãg quên...Mấy ngày nay, hắn khôg đến lớp để chọc ghẹo nó như thườg ngày. Cũg ko đến dạy kèm cho nó. Nó cãm thấy thật trốg trãi.
- Ê! Bà có thích Cold Boy trườg mik hok?
Nó đag nóc chai nước, Nhi vưà dứt tiếg...

- Phụt...! Khụ khụ...Ặc....khụ khụ...ặc...khụ...
Nó bị sặc trầm trọg, nước chảy ròg ròg từ hai lỗ muĩ chảy ra.
- E...hem! Khôg có hứg thú với lọai người đó! - Nó vờ lạnh lùg- Zậy mẫu ngưì cuả bà như thế nào?
Tôi...thực sự khôg bik mik đag tìm kiếm cái zj cả...
- Sao Băg!
- Thôi, vào học rồi, bà về chổ ngôì đi.
- Chỗ bà đag ngồi là chỗ cuả tui mà!
- Ờ...thì tui kêu tui về chỗ mà!- Nó quê...
Cho dù nó khôg ngồi cạnh caí cưả sổ. Nhưg lúc nào no cũg nhìn qua đó. Lúc nãy câu trả lời cuả tôi có thật lòg hay ko?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui