Mấy ngày sau đó, Lý Thiên Ngọc đều ở bên trong ôn hương nhuyễn ngọc trôi qua, từ mới đầu chỉ có Cổ mộ phái hai sư tỷ muội Lý Mạc Sầu, Tiểu Long Nữ song phi, tuy hai người đều đã tu luyện công pháp mới, thế nhưng cũng không làm sao chống lại hắn liên tục đòi hỏi, chỉ mới qua hai ngày liên tiếp, cả hai người đều muốn mệt chết trong khi Lý Thiên Ngọc vẫn sinh long hoạt hổ, cuối cùng vì sợ bản thân bị hắn chơi hỏng mất, hai nàng không thể không lôi kéo một đám tỷ muội gia nhập vòng chiến cộng đồng chống lại thế công của hắn, Vân Vận thông qua trận “quần ẩu” Lý Thiên Ngọc lần này cũng chính thức được kết nạp vào trong đại hậu cung.
Lý Thiên Ngọc mặc dù một chọi một trăm rơi vào thế bất lợi, tuy vậy, hắn vẫn là người chiến thắng sau chót, đánh cho đội quân lão bà hoàn toàn mũ giáp tan tác buộc phải giương cờ trắng đầu hàng.
Nhìn một đám thân thể trắng noãn như ôn ngọc nằm la liệt xung quanh, hoàn toàn lâm vào ngủ say, Lý Thiên Ngọc mới thần tình sáng lạn đi ra bên ngoài không gian.
Lúc này, hắn mới biết được tin tức đó là Dược lão cùng Tiêu Viêm đã rời khỏi ô thản thành tiến vào bên trong ma thú sơn mạch lịch luyện, điều đáng nói là đúng ra bởi có hắn chen một cước, thu lấy Vân Vận cho nên Tiêu Viêm tên này hoàn toàn không có lý do đi trêu chọc Tử tinh dực sư vương mới đúng, Lý Thiên Ngọc cũng hoàn toàn nghĩ như vậy.
Thế nhưng, khi hắn tiến về ma thú sơn mạch, đập ngay vào mắt hắn chính là cảnh tượng Tiêu Viêm tên tiểu tử này đang bị Tử tinh dực sư vương đứng tít phía sau cùng chỉ huy một đám ma thú đông lít nhít không thấy đầu cuối liều mạng đuổi theo.
Dược lão linh hồn lúc này đang phiêu phù trên đầu Tiêu Viêm, một bộ hả hê, để Lý Thiên Ngọc như hòa thượng không sờ thấy tóc, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Cuối cùng, vào lúc Tiêu Viêm có phần không chống đỡ được, Dược Lão mới cho hắn mượn chút sức mạnh, đề thăng tới đấu vương tầng thứ, đủ để hắn sử dụng đấu khí hóa dực chạy thoát.
Lý Thiên Ngọc lấy làm hiếu kỳ, tiến tới cùng Dược lão bắt chuyện mới hiểu được đầu đuôi ra sao, chỉ thấy Dược lão nhìn Tiêu Viêm lúc này nằm trên mặt đất thở hồng hộc như trâu thè cả lưỡi, buồn cười nói:
“Còn có thể thế nào chứ? Ta đang dạy tiểu tử này một loại thân pháp, cho nên cần ma thú tới tập luyện, chỉ có như vậy mới có thể mau chóng tiến bộ, không nghĩ tới vậy mà dẫn ra cái tên kia!”.
Tiêu Viêm nằm dưới đất, nhìn Dược lão bộ dạng hả hê, trợn trắng mắt nhìn vị sư phụ này, hắn thề cả hai kiếp làm người hắn chưa từng gặp được một vị sư phụ nào cực phẩm như vậy, đang tâm đào hố cho đồ đệ nhảy vào.
Nguyên nhân nếu không phải là tại Dược lão nói cái gì mà muốn bên trong ma thú vòng vây tôi luyện thân pháp rồi đi tới bên trong hang động nơi tử tinh dực sư vương đang ngủ ngáy ngon lành châm lên cốt linh lãnh hỏa đốt đuôi làm nó tức giận đuổi sát không bỏ, hắn làm sao chật vật như vậy chứ!
Lại để hắn muốn chửi mẹ đó là Dược lão dẫn lửa sau đó chui vào bên trong nạp giới yên ổn mà trốn, mặc cho hắn cõng bô cứt thay lão chạy như chó nhà có tang, sau đó an nhàn một bên xem kịch, giờ lại vẫn còn ở một bên nói chuyện với Lý Thiên Ngọc như chuyện chẳng liên quan gì tới hắn, còn có thể vô sỉ hơn một chút được không?
Vẻ mặt như bừng tỉnh đại ngộ, Lý Thiên Ngọc khẽ cười nói:
“Là Tam thiên lôi động loại thân pháp này!?”
Dược lão rất ngạc nhiên nói:
“Không nghĩ tới ngay cả cái này ngươi cũng biết được!”
Khẽ lắc đầu, Lý Thiên Ngọc nói tiếp:
“Tuyệt kỹ chấn các của Phong Lôi Các, ta cũng nghe nói tới một hai, loại này bộ pháp tính ra cũng rất không tệ!”
Nghe hắn nói nhẹ nhàng như vậy, Dược lão bĩu môi nói:
“Ngươi không cảm thấy loại thân pháp này vì đơn giản ngươi là một tên đấu thánh cường giả, trong khi tiểu Viêm từ giờ này mới chỉ có đấu giả tu vi, nếu hắn tập được môn thân pháp này, cho dù là đấu vương cường giả, nếu không phải là loại tốc độ hình, hắn cũng có khả năng rất lớn chạy thoát, đâu chỉ không tệ!”
Lý Thiên Ngọc thầm đồng ý với Dược lão, sau đó hắn đột nhiên nói:
“Ngươi có hay không chưởng pháp loại đấu kỹ?”
Dược lão hơi ngẩn người, liền hỏi:
“Ngươi cần? Không phải ngươi có một môn thiên giai chưởng pháp đấu kỹ rồi sao?”
Lắc đầu, Lý Thiên Ngọc đáp:
“Ngươi có chỗ không biết, loại thiên giai đấu kỹ chưởng pháp này thực ra là do ta sáng tạo ra, bắt nguồn từ vài loại chưởng pháp bất đồng, có điều nó vẫn còn rất nhiều không gian to lớn có thể tăng lên, cho nên ta mới muốn từ chỗ ngươi mượn một số chưởng loại đấu kỹ tham khảo!”
Dược lão nghe xong không thể không nói là không kinh ngạc, bởi hắn biết rằng muốn sáng tạo ra một loại đấu kỹ có biết bao nhiêu khó khăn, cho dù thấp nhất là Hoàng giai đấu kỹ cũng là như vậy.
Cuối cùng, Dược Lão cũng không thể không từ trong nạp giới lôi ra hai loại quyển trục một hoàng một lam, đưa tới nói:
“Cũng được, dù sao trước đó ngươi đem đám hồn điện diệt sát cũng để cho ta thả ra một ngụm khí, hai quyển chưởng pháp đấu kỹ này liền đưa cho ngươi!”
Lý Thiên Ngọc thản nhiên tiếp nhận, sau đó tại chỗ giở ra, đấu tiên xem xét tin tức bên trong quyển trục màu vàng, khiến hắn hơi bất ngờ vậy mà lại là một môn Địa giai sơ cấp chưởng loại đấu kỹ tên gọi là Hoàng tuyền chưởng, môn này chưởng pháp uy lực có thể so với một số địa giai trung cấp đấu kỹ, chỉ có nhược điểm là thời gian súc lực hơi lâu cho nên mới bị hạ xuống một cấp, chỉ có địa giai sơ cấp.
Quyển trục màu lam còn lại cũng không kém đi nơi nào, là một môn gọi là Thanh phong chưởng, đồng dạng là địa giai sơ cấp đấu kỹ, tốc độ công kích rất nhanh, thời gian súc lực ngắn, chỉ có điều uy lực so với Hoàng tuyền chưởng kém một chút.
“Đinh! Phát hiện Hoàng tuyền chưởng, huyền cấp trung cấp võ kỹ, ký chủ có thể lựa chọn học tập hoặc không học”.
“Đinh! Phát hiện Thanh phong chưởng, huyền cấp trung cấp võ kỹ, ký chủ có thể lựa chọn học tập hoặc không học”.
Hệ thống phát ra hai đầu thông báo, Lý Thiên Ngọc đương nhiên là muốn học tập, sau đó một loạt thông tin về hai loại chưởng pháp xuất hiện trong não của hắn.
Lý Thiên Ngọc sau khi học được liền đem hai loại quyển trục trả cho Dược lão, để Dược lão kinh nghi, không biết hắn đây là làm sao, đột nhiên hắn thấy được Lý Thiên Ngọc tiến vào trạng thái như thể đang súc lực.
Nhìn tư thế lúc này của Lý Thiên Ngọc, Dược lão con ngươi co rụt, hắn không tự chủ nghĩ đến một khả năng để hắn không kìm được bật thốt lên:
“Điều này…thật bất khả tư nghị…!!!”
Tiêu Viêm sau một phen nghỉ ngơi, mệt mỏi cũng đã giảm nhiều, đi tới bên cạnh Dược lão đồng dạng nhìn Lý Thiên Ngọc nói nhỏ:
“Sư phụ, Lý đại ca hắn lúc này đang muốn làm gì?”
Dược lão nghe thấy Tiêu Viêm hỏi dò, hắn không chút nghĩ ngợi nói ra:
“Nếu ta không lầm, thì lúc này hắn đang súc lực!”
“Súc lực?” Tiêu Viêm khó hiểu nói.
Thấy Tiêu Viêm vẫn không hiểu ra sao, hắn đành nói toạc ra:
“Phải, đây là thức mở đầu của Hoàng Tuyền chưởng!”
“Cái gì!? Không phải là…một trong hai loại đấu kỹ lão sư vừa mới đưa ra đó chứ?” Tiêu Viêm trợn tròn mắt cả kinh nói.
Vẻ mặt ngưng trọng, Dược lão khẽ gật đầu mà nói:
“Đúng vậy!”
Nghe được đáp án chính xác từ trong miệng Dược lão, Tiêu Viêm không tránh khỏi hít một ngụm khí lạnh:
“Chuyện này, quả thật…bất khả tư nghị!”
Gật đầu đồng ý lời nói của Tiêu Viêm, Dược lão đáp:
“Đúng là như vậy, không nghĩ tới ngươi người đại ca này thiên tư lại yêu nghiệt như vậy, quả thật tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả!”
Hoàn thành súc lực, Lý Thiên Ngọc quát lên một tiếng, đối với ngọn núi thấp phía xa xa đánh ra một chưởng:
“Hoàng Tuyền chưởng!!!”
Một đạo chưởng ảnh mầu vàng đất xen lẫn hắc khi từ lòng bàn tay hắn chui ra, như thể gặp gió liền lớn lên, giây lát liền biến thành một cái cự đại thủ ấn độ rộng có đến mấy trăm mét, không chút tiếng động, lặng lẽ bay về phía đỉnh núi.
Tiêu Viêm và Dược lão hai mắt dán chặt lấy đạo chưởng ảnh kia, chỉ thấy khi cùng đỉnh núi va chạm, một đạo kinh lôi bạo tạc vang lên:
“Oành!!!”
Một đạo cường quang chói mắt tiếp đó khiến cho hai người không khỏi híp lại con mắt, đến khi quang mang dập tắt, cả hai mới định thần nhìn lại, sau đó Tiêu Viêm tên này không khỏi miệng mở lớn, trợn tròn mắt như nhìn thấy quỷ, run rẩy nói:
“Đây…cái này…cái này…uy lực cũng không khỏi…quá mạnh đi!”
Không thể trách được thái độ thất thố của Tiêu Viêm, mà ngay cả Dược lão đối với môn chưởng pháp đấu kỹ này có thâm nhập hiểu rõ cũng không khỏi kinh ngạc vì đơn giản so sánh liền biết được Lý Thiên Ngọc độ thuần thục đã đạt tới mức thấp nhất là tiểu thành.
Cái này, đương nhiên phải quy công cho hệ thống, bởi vì không cần biết đấu kỹ loại gì, chỉ cần thông qua hệ thống học tập liền nghiễm nhiên đạt tới tiểu thành cấp độ, nếu đấu kỹ không có vượt qua cấp độ bản thân Lý Thiên Ngọc, hắn còn có thể lợi dụng kỹ năng điểm nâng lên đến viên mãn trình độ.
Chỉ thấy đỉnh núi trước mặt hoàn toàn bị thổi bay, phần chân núi bị sinh sinh tạc thành một đường vòng cung hình bàn tay, quả thực trước và sau là hai hình ảnh cực kỳ khác biệt.
Thực ra điều này không có gì kỳ quái, dù sao Lý Thiên Ngọc cũng vận dụng tới đấu tôn nhất tinh sức mạnh đánh ra một kích này, tuy mất tương đối dài thời gian súc lực, nhưng không thể vì vậy phủ nhận môn địa giai sơ cấp này uy lực, một chưởng oai đủ để khiến một tên đấu tôn ngũ, lục tinh cũng không dám tùy tiện đón đỡ.
Hiểu được đại khái môn đấu kỹ này uy lực, hắn cũng không có tiếp tục thí nghiệm đối với Thanh phong chưởng, môn chưởng pháp đấu kỹ còn lại, mà bắt đầu liên hệ với hệ thống, tiến vào giao diện dung hợp.
Đặt vào ba ô trống lần lượt là Thôn thiên chưởng, Hoàng Tuyền chưởng và Thanh Phong chưởng, hai môn huyền cấp, một môn địa cấp võ kỹ, tỷ lệ thành công lên tới 62%, Lý Thiên Ngọc trong tay lúc này cũng vẫn còn khá nhiều hối đoái điểm, cho nên chỉ mới gần 40 triệu hối đoái điểm đối với hắn không đáng là gì, bồi vào hối đoái điểm nâng tỷ lệ thành công lên 100%, hắn lựa chọn dung hợp.
“Đinh! Chúc mừng ký chủ thu được Địa cấp cao cấp võ kỹ, xin mời đặt tên!”
“Hừm, vẫn là lựa chọn lấy Thôn thiên chưởng cái tên này đi!”
“Đinh, đặt tên thành công, Ký chủ thu được Thôn thiên chưởng võ kỹ, phải chăng học tập?”
“Đương nhiên, không học chẳng lẽ để thờ à? Học tập đi!”
“Đinh, học tập thành công, Thôn thiên chưởng tự động đề thăng tới tiểu thành!”
Lý Thiên Ngọc cũng không có ý định sử dụng điểm kỹ năng tăng lên, dù sao hắn còn muốn tiếp tục tìm kiếm nhiều loại chưởng kỹ hòa vào bên trong, tăng lên viên mãn rồi học lại từ đầu, có ngu mới lựa chọn như vậy.
Đóng lại màn hình giao diện, hắn sau đó liền từ biệt hai thầy trò Tiêu Viêm, trước khi đi còn đưa cho Dược lão một quả ngọc phù truyền tin, dặn hắn nếu có sự tình gì không thể giải quyết, liền bóp nát, như vậy hắn có thể trước đó biết được mà chạy tới.
Rời xa hai người bọn hắn, Lý Thiên Ngọc bật lên bản đồ hệ thống tìm kiếm vị trí của Tiểu Y Tiên…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...