"Chỉ cần cô làm một chuyện, sau khi làm xong, tôi sẽ tin sau này cô và anh ấy không ở cạnh nhau nữa
Cô ta nói xong thì vẻ mặt cũng thay đổi, trên mặt kia là sự âm u, trong ánh mắt lại không nhìn rõ tâm tình, khiến người ta nhìn mà hoảng hốt.
Triệu Mộng Tuyết cứ trừng mắt nhìn tôi như thế, đôi mắt cô ta không chớp một cái nào, nhìn đến mức lòng tôi sợ hãi, cả người khó nói: "Chuyện gì?" Tôi vừa nói xong thì có chút hối hận, cô ta đã thiết kể một cái bẫy lớn như thế, chắc chắn đang chờ tôi nhảy vào.
Giờ thì xong rồi, tôi cũng đã nói, có lẽ cô ta đã đến gần mục đích của mình hơn rồi.
Hiện tại tôi đã bị cô ta đưa vào tròng, muốn lùi cũng không được, bước tiếp cũng không xong, chỉ có thể nhìn xem cô ta nói thế nào.
Về mặt Triệu Mộng Tuyết thả lỏng hơn, đôi mắt hiện lên sự vui sướng.
Cô ta mỉm cười lấy trong túi xách ra một tập văn kiện đưa đến trước mặt tôi, cô ta nhìn tôi rồi thản nhiên nói: "Cuối ngày thứ ba Lục Kính
Đình sẽ chuẩn bị ra hàng, Chu Phong định quảng lưới bắt gọn bọn họ, cô cử xem một chút kế hoạch này đư Tôi cầm lấy tập văn kiện lên nhìn, bên trên đều dày đặc những tên người, những thời gian và cả địa điểm.
Trong đó có mấy cái tên tôi biết, họ đều là thủ hạ mà Chu Phong tin tưởng.
Còn những cái tên khác tôi chưa từng nghe qua thể nhưng đều được bố trí rất cần thận, ngay cả lúc nào người nào đến vị trí nào để đợi đều được viết rõ àng.
Đây là kế hoạch để bắt lấy Lục Kính Đinh, ân oán giữa họ đã dồn lại rất lâu, bây giờ đã ghê gớm đến mức không thể giải quyết nổi.
Đối với Chu Phong mà nói, có lẽ kế hoạch lần này anh ta đã ấp ủ từ rất lâu, chắc chắn rất quan trọng với anh ta.
Triệu Mộng Tuyết lại cho tôi tập tài liệu này, cô ta có ý gì? Muốn tôi đi hại chồng của cô ta sao?
Tôi ngắng đầu nhìn cô ta, không đoán được trong hồ lô của cô ta bán thuốc gì.
Triệu Mộng Tuyết nhìn tôi một chút, bên khỏe mỗi nhếch lên nụ cười nhàn nhạt, khinh khỉnh lên tiếng: "Tôi tốn rất nhiều công sức mới có được nó đấy! Trước tiên cô đi gặp Chu Phong, sau đó bỏ thuốc để ngăn căn kế hoạch của anh ấy.
Sau khi chuyển thành, tôi sẽ tha cho bố mẹ cô." Giọng của Triệu Mộng Tuyết vừa mềm mại vừa dịu dàng, cứ như đang nói một chuyến quan trọng thâm sâu nào đó, sự hờ hững kia khiến tôi có phản hoảng hốt.
Xem ra Triệu Mộng Tuyết đã suy nghĩ kỹ mọi chuyện, tất cả những thứ này đã được cô ta tính toán kỹ.
Một khi tôi làm thế tức là tôi sẽ phản bội Chu Phong vì Lực Kính Đình, như thế, tôi và anh ta sẽ không còn hy vọng nào nữa.
Cập nhật chương mới nhất tại Tr uyện88.net
Anh ta chắc chắn sẽ không để một người từng phản bội mình ở lại bên cạnh, anh ta trừ gian diệt ác, ghét nhất là bị người khác phản bội.
Hơn nữa, nếu như vậy, Chu Phong sẽ coi tôi là kẻ thủ của anh ta, đến lúc đó anh ta sẽ đối phó với tôi thế nào, tôi chỉ vừa nghĩ tôi đã thấy sợ rồi.
Nhưng, bố mẹ tôi đang trong tay cô ta, nếu tôi không đồng ý với đề nghị của cô ta thì một người có lòng dạ độc ác như thế, tôi sợ bố mẹ mình giả rồi, không chịu nổi sự dằn vặt.
Hơn nữa, bây giờ ba mẹ tôi không hề biết chân tướng mọi việc, Triệu Mộng Tuyết nói gì thì họ sẽ ti như thế, Trong khoảng thời gian ngắn tôi không quyết định được, cũng không biết phải làm sao, tôi chỉ dành gật đầu, nói: "Tôi biết rồi, cô cho tôi chút thời gian suy nghi
Bây giờ tôi chỉ có thể trấn an cô ta trước, sau đó suy nghĩ xem có cách nào khác nữa không
Triệu Mộng Tuyết đáp một tiếng được, sau đó tôi lấy tập tài liệu đến.
Tôi cầm lấy liếc nhìn một vòng, đã nhớ rõ thời gian bên trong thì lập tức xé nát.
Thứ này nếu tôi giữ lại chính là một quả bom hẹn giờ, lỡ như ngày nào đó tôi bị người của anh ta hoặc anh ta nhìn thấy, chứng cứ rõ ràng, lúc đó tôi có một trăm cái miệng cũng không thể giải thích cho mình được.
Tôi rời khỏi quán ăn, về đến nhà tôi nằm nhoài trên giường trần trọc, thế nào cũng không ngủ được.
Bây giờ tôi đang rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan, trái phải thể nào cũng không tốt.
Dù tôi làm thế nào cũng rất khó thoát thân được, không thể ra khỏi ản oán này, những kẻ này không ai là người dễ chọc cá.
Nhưng nếu tôi không làm gì cũng không được, Triệu Mộng Tuyết là một người không kiên nhân, tôi chắc chắn cô ta sẽ không đợi tôi được bao lau.
Tôi ngơ ngác nằm ở nhà, cơm cũng không ăn, mỗi ngày ngoài ngủ đều là ngủ.
Chỉ cần mở mắt ra thì tôi đã cảm thấy bất an vớ cùng, trong đầu xuất hiện vô số chuyện lung tung, không bắt được chút mạnh mối nào.
Qua hai ngày, tôi vẫn chưa đưa ra được quyết định.
Giống như tôi làm thế nào cũng đều sai, không thể lựa chọn, cũng không có lựa chọn khác, tôi chỉ có thể nghe theo Triệu Mộng Tuyết sao?
Tôi vẫn đấu tranh mãi đến khi Tiêu Dao gọi tôi ra ngoài uống rượu.
Vốn tôi không muốn đi, nhưng Tiêu Dao lại nhấn mạnh rằng mình vừa quen được một em gái mới, cô em gái kia nói quen tôi, còn thần bí lắm khiến tôi tỏ mò.
Hơn nữa, gần đây vận may của tôi không được tốt, từ trên trời rơi xuống biết bao nhiêu chuyện, vì thế tâm trạng tôi luôn trong trạng thái căng thẳng.
Nhưng ai ngờ, khi tôi vừa đến Thành Kích Tình, bước vào phòng bao thì phát hiện đó là một người tôi chưa từng gặp.
Tôi đi vào thì cô ta vẫy tay với tôi, bắt chuyện ý muốn tôi ngồi xuống cạnh cô ta.
Tôi thân với Tiêu Dao hơn, vì thế tôi vẫn ngồi xuống canh Tiêu Dao, tôi đặt túi xách xuống rồi nhìn cô ta một chút.
Cô ta ngồi bên cạnh Tiêu Dạo, mặc một bộ vậy rất sexy, dây thắt lưng đính đầy đã phát ra ánh sáng trắng lập lòe, chân mang đôi giày thủy tinh, váy ngắn vừa phải vừa không phóng đăng lại rất quyến rũ, nhìn cô ta rất giống một người quyền lực.
"Tân Ái Phương, chắc cậu không quen tôi, tôi tên Thầm Uyển Thanh." Cô ta tươi cười.
Tôi nhíu mày, không tiếp lời.
Gặp bạn học cũ cũng không phải chuyện quá tốt, có nhiều lúc gặp được người quen sẽ trở thành gánh nặng của bản thân.
Trong vòng tròn này người kiểu nào cũng có, cũng có biết bao nhiêu chuyện không hay.
Vì thế, không ai mong người ở quê mình biết được chuyện này, đặc biệt là những người thân quen..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...