“Này, Tịch Tịch, cuối cùng cậu cũng tỉnh rồi.
”
Vân Ngữ Tịch nghi hoặc mở mắt ra, bên tai nghe được giọng nói quen thuộc vang lên.
“Nhìn xem, tớ là ai?”
Một ngón tay lơ lửng trước mặt cô, cô đưa mắt nhìn vào gương mặt đối phương, khuôn mặt nhỏ nhắn lo lắng nhìn cô.
“Tiểu Hi.
”
Lời ra khỏi miệng, mới phát hiện giọng mình vô cùng khàn khàn.
Lục Tiểu Hi thở phào nhẹ nhõm:”May là cậu không có mất trí nhớ.
”
Vân Ngữ Tịch mơ hồ, nhìn Lục Tiểu Hi trường thành hơn nhiều, trong lòng cảm thấy kỳ lạ.
“Tịch Tịch, cậu thật có năng lực đóm chỉ vì một tra nam mà dám tự sát?” - Lục Tiểu Hi dùng giọng điều trách mắng, dùng ngón tay búng lên trán cô:”Trong cuộc đời của con người ai cũng sẽ gặp qua một nam nhân cặn bã, đáng giá để cậu phải sống chết vì hắn.
”
Hạ Nhất Đông kết hôn, cô vô tình gặp phải, liền gọi điện cho Vân Ngữ Tịch.
Lúc đầu, Vân Ngữ Tịch rất bình tĩnh, để cho cô đưa điện thoại cho Hạ Nhất Đông, nghe giọng nói của Hạ Nhất Đông bình tĩnh nói cảm ơn, chắc là Vân Ngữ Tịch chúc mừng hắn.
Nhưng sau đó, cô nghe thấy âm thanh phát ra từ điện thoại.
Mỗi một câu chất vấn, mang theo phẫn nộ và khổ sở.
Cả thế giới đều biết anh ta sắp kết hôn nhưng cô là người cuối cùng biết.
Hạ Nhất Đông tỉnh táo đêm điện thoại trả cho Lục Tiểu Hi, chỉ nói một câu xin lỗi, còn mong cô khuyên nhủ Vân Ngữ Tịch, hắn phải đi chào khách mời.
Nếu không phải vì quá lo lắng cho Vân Ngữ Tịch, Lục Tiểu Hi thật sự muốn tát vào mặt Hạ Nhất Đông một cái.
Cô chứng kiến tình yêu sâu đậm mà Vân Ngữ tịch dành cho hắn, cô còn nghĩ rằng bọn họ sẽ kết hôn.
Không ngờ nam nhân này có thể tàn nhẫn như vậy, quay người liền cùng người khác kết hôn.
Giống như trước đây yêu chết đi sống lại của họ là do người khác tưởng tượng ra.
Vân Ngữ Tịch đầu bên kia điện thoại vẫn đang khóc, Lục Tiểu Hi nghe thấy liền buồn bã, vội vàng chạy đi tìm bạn thân, kết quả cô nhìn thấy chiếc điện thoại của bạn thân bị vỡ nát dưới tầng công ty, cô sợ đến mức muốn vỡ tim.
Chạy một hơi lên tầng cao nhất, nhìn thấy một người phụ nữ ngất xỉu trên nền xi măng, trên đầu có một vết thương…
“Tiểu Hi, đây là năm mấy?” - Vân Ngữ Tịch đau đầu, đưa tay sờ đầu một cái, cảm giác được một mảnh băng gạt trắng.
“Yên tâm, cậu tứ xỉu một đêm, không có hôn mê nửa năm một năm.
” - Tiểu Hi tức giận nói:” Bác sĩ nói, cậu bị đập đầu xuống đất, bị thương ở đầu, chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày.
”
“Điện thoại tớ đâu?”
“Điện thoại của cậu hôm qua rớt bể, cậu muốn gọi cho ai, dùng của tớ.
”- Lục Tiểu Hi mang điện thoại của mình đưa tới.
Khuôn mặt của chính cô in trên màn hình điện thoại, Vân Ngữ Tịch sửng sốt vài giây:”đã trở về.
”
“Bốp.
”
Lục Tiểu Hi không nhìn được vỗ vào cánh tay Vân Ngữ Tịch:”Tịch Tịch, cậu thật sự vì một người đàn ông mà tìm đến cái chết, cậu có còn chút tiền đồ nào không, về sau còn không suy nghĩ kỹ, tớ sẽ không quan tâm cậu nữa.
”
Vân Ngữ Tịch dở khóc dở cười, biết Lục Tiểu Hi đã hiểu nhầm cô muốn tự sát.
Vân Ngữ Tịch hơi chần chừ một chút, đem chuyện mình gặp phải nói ra với Lục Tiểu Hi.
Lục Tiểu Hi bắt đầu còn có thể nghe được những lời nói nhảm của cô, nhưng sau đó ánh mắt ngày cái quái dị, cuối cùng dùng một cử chỉ hiếm có nhẹ nhàng nắm lấy tay cô nói:”Tịch Tịch, tới biết chuyện Hạ Nhất Đông kết hôn rất kích thích cậu, nhưng cậu cũng không thể trốn tránh thực tế, coi người khác như chính mình.
”
Đầu óc Vân Ngữ Tịch cũng hỗn loạn, theo lời Tiểu Hi, cô chỉ hôn mê một đêm.
Nhưng cô nhớ rõ ràng mình đã quay lại chín năm trước và trở thành một người khác, ký ức đó rất sống động.
“Tịch Tịch, nếu không thì chúng ta tìm chuyên gia khám xem.
” - Lục Tiểu Hi sợ Vân Ngữ Tịch bị kích thích nghiêm trọng, một ngày nào đó sẽ suy sụp, trở thành bị tâm thần.
Nếu điều đó xảy ra, cô sẽ tìm Hạ Nhất Đông liều màng với hắn ta.
Vài ngày sau, Vân Ngữ Tịch cũng nghe lời Lục Tiểu Hi tìm một bác sĩ tâm lý.
Hai người ngồi trên ghế nói chuyện với nhau.
Có một số cô gái xếp hàng trước mặt họ, cũng có người nhà đi cùng.
Nhìn thấy các cô gái, mấy đứa trẻ ngây ngây dại dại khiến Vân Ngữ Tịch lúng túng.
"Tiểu Hi, hay chúng ta trở về đi.
"
Lục Tiểu Hi một tay chơi game, một tay kéo Vân Ngữ Tịch lại ngăn cản cô chạy trốn:"Nghĩ cũng đừng nghĩ tới.
"
Lục Tiểu Hi không sợ những gì Vân Ngữ Tịch đã tưởng tượng, cô đang muốn nhờ bác sĩ cho Tịch Tịch lời khuyên, Hạ Nhất Đông kết hôn không phải là chuyện gì quá kích thích.
Vân Ngữ Tịch trưng ra khuôn mặt đau khổ, nghĩ lại tại sao lại đồng ý Tiểu Hi đi đến nơi này.
Tòa nhà tập đoàn NY.
Một người đàn ông gác chân lên bàn tiếp khách, ủe oãi dựa vào thành ghế sô pha, khóe môi nở nụ cười tà ác:"Thật khó đoán nha, người cũng đã tìm trở về, cậu còn ở đây tăng ca làm việc được sao?"
Người đàn ông cắm mắt vào tập tài liệu trong tay sắc mặt lạnh lùng, không trả lời.
"Cậu đang nghiêm túc đó chứ, cậu nói cậu đi tìm người ta chín năm, những năm nay không ít lần chạy ra nước ngoài, hôm trước còn cố tình mang theo cô ấy xuất hiện.
" - Tống Hiểu Minh nhìn Phong Tiêu trêu chọc.
Trên mặt Phong Tiêu không có chút cảm xúc, nhìn thì rất lạnh lùng nhưng thật ra trong lòng anh còn sóng gió hơn bất cứ ai.
Bàn tay lật từng trang giấy vẫn không dừng lại, cuối cùng cũng lên tiếng:"Giải trí SY đóng cửa rồi à, rảnh rỗi quá sao?"
Tống Tử Minh tức giận rời đi, cứ nghĩ rằng sẽ nhìn thấy được sự phấn khích của Phong Tiêu, nhưng cuối cùng anh ta vẫn không có chút gì thay đổi.
Hừ, đáng đời độc thân nhiều năm như vậy.
Tống Hiểu Minh liền gọi cho một mỹ nhân nào đó đi uống rượu để xoa dịu trái tim nhỏ bé đang bị tổn thương của hắn.
Đương nhiên ngày hôm sau, dây lên tin đồn trong giới giải trí, nữ hoàng giải trí Sở Nguyệt hẹn hò riêng tư với ông chủ giải trí SY, Tống Hiểu Minh.
"Tịch Tịch, cậu nhìn xem tên ăn chơi này xem, thay bạn gái như thay áo, haha tớ thật hy vọng sẽ xuất hiện một cô gái khiến tên yêu nghiệt này nếm trải cảm giác thất tình đau đớn.
" - Lục Tiểu Hi tràn đầy phấn khởi nhìn vào báo mạng nói.
Vân Ngữ Tịch cười cười:"Tống Tử Minh cũng không giống người ngoài nghĩ, hắn chỉ là…"
"Không đúng, vậy cậu biết hắn ta sao?" - Lục Tiểu Hi nheo mắt lại nguy hiểm hỏi.
Vân Ngữ Tịch nuốt nghẹn, nửa năm kia giống như trong giấc mộng của cô.
Bác sĩ tâm lý nói với cô rằng là vì tin tức bạn trai cũ kết hôn đã kích thích mạnh mẽ, từ đó khiến vỏ não hoạt động, khiến cô tưởng tượng bản thân đang du hành thời gian.
"Tịch Tịch, có phải cậu vẫn chưa đi ra khỏi giấc mộng không, ngày mai chúng ta vẫn tiếp tục đi tìm bác sĩ tâm lý nhé, haha, vị bác sĩ Hàn khi nãy cũng rất đẹp trai.
" - Lục Tiểu Hi cười nham hiểm.
"Không, tớ đã nghĩ phép mấy ngày rồi, ngày mai tớ phải đi làm.
".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...